Trên chiến thuyền.
Thanh niên thiếu chủ đang ngồi ở một chỗ, xung quanh là bốn người thị nữ ngồi xoắn xuýt bê trà, đấm lưng liên hồi. Một thị nữ xoa ngực Triệu Tưởng cười: “Công tử bớt giận, tên kia chắc chắn sẽ bị bắt lại mà.”
Phanh!
Tên thiếu chủ đang cầm chén trà trực tiếp ném thẳng mặt thị nữ này. Chén trà nát tan, mảnh vụn bắn chảy máu mặt cô gái, sau đó hắn lấy một cước đá văng nàng bay thẳng vào đống bàn ghế.
Ầm.
Chiến bàn bị đổ ầm xuống, người thị nữ bất động nằm đấy “Ngươi thì biết cái quái gì, có thể bắt được hắn dễ như vậy sao.” Triệu Tưởng gầm thét lớn. Mặt hắn đỏ bừng bừng: “Người đâu lôi ra.”
Có mấy tên võ giả lập tức đi lên kéo người thị nữ đang khiếp sợ này xuống. Mấy tên thị nữ bên cạnh không khỏi run rẩy một cái, động tác ngày một nhanh hơn.
Triệu Tưởng nhìn về hai người trên chủ vị thấp giọng: “Nhị thúc, Tam thúc, hai người phải làm chủ cho con với.”
Ở chủ vị chính là hai người anh em cùng máu mủ với Triệu Viễn, bọn hắn ở Triệu Gia Trang có quyền lực cực cao, chiếm thứ hai ở đấy. Nhị thúc là Triệu Hành mặc cẩm y bào ngồi bên trái, tam thúc thì là Triệu Du ngồi ở bên phải mặt trẻ trẻ.
Chủ vị, Triệu Hành nghiêng người nhìn xuống đứa cháu: “Viễn nhi, bình tĩnh mọi truyện từ từ rồi ta sẽ bắt lại hắn cho cháu tra tấn.”
Triệu Du cũng nói thêm một câu:“ Đúng đấy, tất cả bang chúng đã tập hợp về đây, chắc chắn là sẽ thành công.”
Triệu Tưởng trên mặt cười tươi như hoa: “Vậy cháu cảm ơn trước hai người.”
Lúc này, một tên võ giả chạy vội đi vào chắp tay hướng về Triệu Du cùng Triệu Hành đang ngồi trên chủ vị: “Các vị đại nhân, chúng tiểu nhân đã xác nhận được vị trí của tên đó. Thế nhưng linh thạch duy trì đã không còn bao nhiêu”
Nghe tên thuộc hạ thông báo, Triệu Hành gầm gừ: “ Nếu đã sắp hết thì tăng hết hỏa lực đâm thẳng xuống. Còn nữa ta đã rõ ràng, tên này rất mạnh, tuyệt đối không thể đơn đả độc đấu, phải lấy số lượng đè chết.”
Một bên Triệu Du cũng gật đầu: “ta chia ra làm hai tổ giáp công tên này.”
Một đám võ giả xung quanh nhao nhao gật đầu phụ họa hiển nhiên không dám trái lệnh cấp trên đi.
Kèm theo mệnh lệnh đi xuống, tên thuộc hạ vội vàng lao nhanh ra hô to: “Tăng hết tốc lực, đâm thẳng.”
Thoại âm rơi xuống, đám võ giả vắt sạch linh thạch cho vào lò, “Ầm” nổ mạnh một cái, tốc độ chiến thuyền trực tiếp bạo tăng đập thẳng xuống chỗ Phi Dương.
...
Liên tiếp chạy trốn mấy canh giờ, vậy mà cái thuyền kia cứ bám đuôi, Phi Dương không khỏi cay cú, tiêu hao thể lực cũng không phải ít.
Rầm!
Tốc độ của chiến thuyền bỗng dưng bạo tăng vượt bậc đánh thẳng xuống chỗ hắn. Cảm nhận được va chạm, Phi Dương hắn liền nhảy lùi về sau.
Ầm!
Chiếc thuyền bay đâm thẳng xuống đất nhưng lại không đánh trúng Phi Dương. Tránh né qua cú đâm này Phi Dương lại dịch sang một bên tiếp tục trốn.
Rơi ở đó, từ chiếc thuyền liền đã bay ra đại lượng võ giả dẫn đầu là hai tên Triệu gia võ giả. Nhìn thấy, Phi Dương đang chạy, Triệu Hành giơ kiếm lên: “ Tất cả, lên cho ta.”
Mấy trăm võ giả đông nghịt bay lên như mưa, khí thế hùng hổ lao thẳng về hướng Phi Dương truy kích mà đi.
Mấy trăm người nhưng chỉ lấy ra được năm mươi người mạnh thôi. Lũ này thôi động bí pháp mà lên, tốc độ bao tăng dọa người dẫn đầu là bảy tên Võ Tướng đang dần tiếp cận Phi Dương.
Phi Dương thấy bọn này đang gần đến, hắn cũng hốt hoảng, thêu đốt nguyên lực tăng lên lao vút ra một khoảng cách.
Mấy canh giờ về sau, đám võ giả đã tiếp cận gần Phi Dương.
Mười đạo thân ảnh lập tức tiếp cận Phi Dương, trong đó có đến hai tôn pháp tướng, tám tên Võ Vương đỉnh phong.
Hai tên pháp tướng lập tức đánh mạnh về Phi Dương. Bọn này mới chỉ là Võ Tướng trung kì, tất nhiên là lên thăm dò trước cho đội đi sau.
Phi Dương hắn không nhanh không chậm, điều khiển pháp tướng ngoảnh ra sau cầm cây tử phủ quét ngang mà ra.
Oành!
Hai tên pháp tướng kia lập tức bị đánh lùi rớt về phía sau. Đồng thời một tay Phi Dương tung “Song Đấu cực quyền đánh về đám Võ Vương.
Tám tên Võ Vương cũng hốt hoảng nhảy lùi lai. “Phanh” lập tức hai tên Võ Vương bị tử vong tại chỗ.
“Keng, chúc mừng ký chủ chém giết Võ Vương đỉnh phong, kinh nghiệm thu được 7500 điểm.”
“Keng, chúc mừng ký chủ chém giết Võ Vương đỉnh phong, kinh nghiệm thu được 7500 điểm.”
Phi Dương nghe vậy cũng chả có tâm tình để ý, ít kinh nghiệm quá đi. Thấy hai tên kia bị đánh lùi về, Triệu Hành hô lệnh: “ Cùng lên hết cho ta.”
Một phát, tất cả năm tên Võ Tướng thôi động nguyên lực ra, áp sát về Phi Dương.
Trong sát na này, Phi Dương lập tức thiêu đốt 2000 nguyên lực của mình gia trì lên thân thể. “Song Đấu Cực Quyền” Một tay quét ngang về Triệu Hành cùng một tên. Bên kia thì gia trì cây tử phủ đập về phía Triệu Du cùng một tên.
Lực phản chấn cực mạnh đẩy thẳng về hai phía, bốn tên Võ Tướng mỗi bên ăn 1000 nguyên lực nhưng chỉ bị đẩy về sau vài chục mét thôi.
Thân thể pháp tướng của Phi Dương thì bị hai tên Võ Tướng đánh trúng. Phi Dương cũng nhanh trí, hắn nghiêm người về phía hướng định chạy, trực tiếp nhận hai chưởng toàn lực của hai người này.
Phanh!
Pháp tướng của Phi Dương vỡ sạch chỉ còn khung xương, hắn lúc này đã tổn thương rất nặng không thể chậm trễ nữa.
Bị đánh đẩy ra một khoảng cách xa, Phi Dương gồng mình mà lên giẫm mạnh vào đại địa, 500 tia nguyên lực được đập mạnh xuống. Thân ảnh hắn bay vút về phía mỏm đá trên đỉnh núi.
Tiến tới mỏm đá, một lần nữa hắn bật một phát mạnh lao vút từ đỉnh núi như một quả cầu lửa bay ngang qua cả một khu vực trải rộng vài km.
Triệu Hành vội hét lên:“Nhanh lên hắn trốn bây giờ.” Đám Võ giả cũng nháo nhào đằng không mà lên đâm về phía mỏm đá mà.
Khi đám Võ Tướng cung thuộc hạ bị đánh lùi về sau lúc này đã chạy thẳng tới mỏm đá Phi Dương vừa nhảy. Phi Dương lúc này ở xa nhìn lại bọn hắn một lúc rồi hắn lấy ra một cái nút bấm.
Giơ tay lên một cái, Phi Dương ấn mạnh vào cái nút.
Bùm!
Ầm ầm ầm ầm.
P/s: Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ.