Thiên xu quốc hoàng thành chỗ, trải rộng phạm vi, trải đầy tứ phía con đường vàng ngọc phủ sơn lộng lẫy, phản quang gay gắt. Trong ánh nắng mặt trời ban ngày chiếu rọi vào, trải rộng con đường càng trở nên lộng lẫy, óng ánh hào quang bao phủ.
Hoàng thành con đường vàng này có thể nói là biểu tượng chính của đại quốc khổng lồ này. Được xây nên tại thời lập quốc để thể hiện rõ sự giàu có vượt trội của đại quốc.
Thiên xu lịch sử trải qua so với mấy quốc gia khác còn muốn rất lâu. Thành lập sớm hơn hai đại quốc còn lại đến 100 năm. Thời ấy Thiên Xu chính là bá chủ đại lục, uy chấn tứ phương, một câu nói của họ đều ngang với thiên lôi. Chỉ là, không thứ gì có thể tồn tại vĩnh hằng cả, từ khi thái tổ đời đầu ra đi, Thiên Xu quốc liền xuống dốc như thế này đây.
Nói là vậy, nhưng một đại quốc khủng bố như vậy, truyền thừa tích góp từ cổ chí kinh đến nay đâm sâu vững chắc, không thể nhìn bề ngoài mà coi thường. Đại quốc này tuy giờ đã xuống dốc, nhưng không ai dám nói họ yếu cả, chí bảo dự phòng nhiều vô số, Võ Tôn cao thủ nhiều như mây. Thậm chí nhiều người còn truyền miệng nhau rằng, Thiên Xu quốc có Võ Đế cường giả tọa chấn bên trong.
Hoàng thành Thiên Xu quốc, phạm vi trải rộng trên chục nghìn mét diện tích dài, tường dày hàng chục mét độ cứng, cao đến chót vót nguy nga. Bao khỏa ba vòng tròn bao bọc lấy, có thể phân chia ra làm ba khu vực, ngoại thành, trung thành và nội thành.
Ngoại thành dành cho dân đen, gia tộc nhỏ thì không nói làm gì. Trung thành cũng vậy, chỉ dành cho thương gia, đại tộc giàu có chỗ ở, tính vào lực lượng trung kiên. Đặc sắc nhất, vẫn phải nói đến nội thành, nơi chưởng quản quyền lực trung tâm ở giữa. Không là Võ Tôn thì không được đi vào bên trong, Võ Hoàng ở đấy, cũng bất quá kẻ hầu, giun dế.
.........
Nội Thành khu vực, nhộn nhịp giữa đám đông tấp nập như chợ buôn đồng dạng. Một hắc y nhân cố gắng mà len lỏi trong chật trội bên trong mà đi, hắn đi rất chậm chạp, mang trên mình hắc thiết mũ rộng vành che mặt thần bí, khí tức thu liễm cực hạn, đeo sau lưng cái hộp đen thon dài mà du tẩu. Người va vào hắn, hắn cũng gật đầu xin lỗi đi qua. Thân ảnh hắc y nhân này, chính là Phi Dương.
Phi Dương giờ đang len lỏi giữa đường, tìm kiếm mục tiêu, ánh mắt không rời quan sát.
Xung quanh hắn, vô số công tử đi lại nhộn nhịp, bàn ra tán vào. Mỗi người dắt theo bên cạnh một người tỳ nữ xinh đẹp, dung mạo thục mỹ đoan trang. Vứt vào đám đông xem, cũng rơi vào hàng cực phẩm, đẹp hơn hẳn gái ở kỹ viện, so với người yêu hắn còn muốn sinh hơn vài bậc ấy chứ.
Đối với hắn, thôi thì phụ nữ hơn nhau hay không cũng chỉ có một cái lỗ. Hắn không phải kẻ có mới nới cũ, rảnh rỗi thu gái sự tình.
Xung quanh hắn bây giờ, mọi người dân đen, kém nhất Võ Tướng cường giả ngắm gái mà bàn tán xôn xao. Mang theo ánh mắt nóng bỏng nhìn về mấy cô nương đang lắc cái mông ở đấy.
“A, thật là ước ao ghen tỵ với bọn họ. Cái mông kia, vểnh lên vểnh xuống căng tròn ta nhìn mà muốn vỗ một cái.“.
“Thôi đi, cái loại như ngươi mà còn muốn hàng cực phẩm như vậy, chưa đủ đô đâu. Về nhà với mấy con hàng tân phẩm là được rồi.“.
“Ài, đợi ngươi mạnh lên đi hẵng nói! Hàng như vậy, chưa đến lượt ngươi hưởng dụng.“.
“Hừ, ngươi thì cũng hơn được gì so với ta. Đồng cảnh ngộ mà thôi, giỏi thì ra vỗ mông một cái.“.
Phi Dương nghe đám dân đen nói chuyện, cảm thấy một chút hài hước, cười nhẹ. Nói thật, giờ thiên hạ này, nữ nhân hắn muốn, chả ai ngăn nổi.
Một tháng đi qua, nghỉ ngơi trong gia tộc sự tình, được 3 tuần, hắn đã trốn đi. Sở dĩ có cái vụ di chuyển lần này, vì hắn muốn đi giải quyết dứt khoát Thiên Xu quốc sự tình.
Trận pháp mà hắn sửa chữa ở nhà, thực ra là một cái thất bại, không đáng nhắc tới. Cái trận pháp đó hạch tâm đã hỏng sẵn rồi, nguyên liệu thay thế không có. Hành động của Phi Dương xài đến, chỉ là kéo dài thời gian sự tình.
Nhân cái khoản thời gian này, hắn quyết định diệt cỏ tận gốc, bài trừ hậu họa. Dẫu biết phải đối đầu với rất nhiều Võ Tôn đi chăng nữa, hắn cũng không sợ. Trận pháp sắp đổ đến nơi rồi, hôm nay liền đánh bạc liều mạng.
“Ấy mấy vị, cho tại hạ hỏi một cái.“. Ngắt quãng giữa chừng cuộc nói chuyện đám người, bỗng dưng lúc này Phi Dương xuất hiện, tươi cười hỏi han.
Mấy tên đại hán mặt mũi nhìn nhau, cái chuyện hỏi đường này, trong thành diễn ra thường xuyên như cơm bữa. Trả lời vẫn là.
“Cậu trai này, cậu nhìn thật trẻ. Vào được đây, chắc hẳn là Võ Hoàng Cường Giả đi. Cậu cần hỏi gì, cậu cứ nói..“.
“Vậy ta hỏi nhé, Tộc Hội Thiên Quốc ở chỗ nào. Các vị chỉ cho ta, chỗ này liền là của các vị.“. Nói nhanh, nói gọn, Phi Dương tung qua một túi linh thạch về đám đại hán trước mặt.
Tất nhiên, vừa nhìn thấy chỗ linh thạch của Phi Dương, đám này đại hán kinh hô: “Này,,, tận, tận 10 triệu linh thạch. Nhiều, nhiều quá, tiểu huynh đệ đúng là người có tiền.“.
“Các vị, ta hỏi Tộc Hội Thiên Quốc ở đâu.“. Phi Dương vẫn cười hỏi lại lần nữa. Số linh thạch này, đối với hắn tu luyện tác dụng không lớn. Hắn chém giết Võ Tôn nhiều như vậy, túi đã đầy căng rồi, coi như giải phóng bớt.
Lũ này đại hắn vừa được tiền, hời hợt nói ra: “Vậy huynh đệ liền đi thẳng rẽ trái, rẽ phải, rẽ phải, rẽ trái là tới.“.
Nghe xong, Phi Dương thân ảnh thoắt cái biến đi, để lại lời nhắn: “Mong là mấy người đừng hố ta, nếu không các ngươi đều phải chết.“.
.....
Chạy nhanh ra giữa đám đông, Phi Dương một đường thẳng tiến đến Tộc Hội Thiên Quốc mà đi. Vừa đi, tâm thần hắn vừa va vào trong hệ thống, nhìn xem thanh thuộc tính mới của mình.
- Thể Chất: Thanh Đồng Chiến Thể.Thuộc tính: Thăng cấp thể chất bằng cách hấp thu sức mạnh từ bất cứ cái gì, kể cả người. Ký chủ có thể lựa chọn tăng lên thể chất, tuy nhiên kinh nghiệm khi giết kẻ đó sẽ giảm xuống. Khi thể chất đạt đến cực hạn ngài sẽ được đổi mới thể chất khác.Lưu ý: thể chất sinh ra là nhờ tác dụng phụ của Thôn Phệ Vạn Vật.