chiếc xe đậu lại trên cánh đồng hoa thơm ngát..đèn xe chiếu xa thấy rõ cánh đầu hoa rất rộng..
anh im lặng cô cũng im lặng, cô không hiểu anh đưa cô ra đây làm gì..tại sao lại là cánh đồng hoa chứ...
- “em đang thắc mắc”
- “đúng vậy..anh đưa tôi đến đây là vì??”
- “vì tôi muốn em thấy một thứ ở đây”
- “thứ gì vậy?? theo tôi thấy ở đây chỉ có hoa thôi mà”
- “không hẳn là tất cả”
- “là sao??”
- “đi theo tôi”
anh dắt tay cô đi vào giữa rừng hoa, cô vẫn không khỏi tò mò đêm tối như vậy anh còn dẫn cô vào đây làm quái gì không biết...
anh dừng lại ở một khu nhỏ chỉ có khu này là hoa khác màu với tất cả số hoa còn lại..nếu hoa ở trước mặt cô là màu trắng gì những số hoa kia lại là màu hồng phấn.
- “anh muốn tôi xem thứ này sao??”
- “đẹp không??”
- “đẹp nhưng sao chỉ có mỗi chỗ này là màu hoa khác với những chỗ khác vậy??”
- “vì nó không giống những bông hoa khác”
- “vậy rồi sao nữa..ngắm thì cũng ngắm rồi, nói cũng nói rồi..giờ chúng ta còn ở đây làm gì??”
- “tôi muốn nói với em một chuyện”
- “tôi sẵn sàng nghe đây”
anh nắm chặt hai bàn tay cô..lúc này cô càng khó hiểu anh hơn..khoé mắt anh hiện lên một sát khí sắc lạnh.
- “trước khi nói em hãy nhớ rằng em chính là cả thế giới thu nhỏ của tôi được chứ”
- “vâng..anh làm gì mà nghiêm trọng vậy”
- “nghe này....mối quan hệ này của chúng ta sẽ không được tiếp tục nữa”
- “là....là sao?? đừng nói với tôi là chúng ta.... chúng ta chia tay nhé”
- “ừ..tôi sẽ đính hôn với người khác”
cô giựt tay ra khỏi tay anh..mắt ứa tràn nước, giọt nước mắt nóng hổi lăn trên má cô. anh nhìn cô như người xa lạ, ánh mắt và khuôn mặt điển trai lạnh lùng ngày nào đã trở lại.
- “được dù gì mối quan hệ giữa chúng ta cũng không phải là nghiêm túc”
- “tôi sẽ đưa em về”
- “không cần đâu..từ giây phút này chúng ta không còn liên quan đến nhau nữa thì càng không nên làm phiền nhau..tôi đi đây”
- “tôi sẽ tôn trọng em”
cô quay đi quyết tâm không quay đầu lại nhìn anh lần nào nữa..cuộn chặt bàn tay thành nắm đấm, chỉ vừa mới đây cô đã nhận ra cô yêu anh vậy mà anh đã dập tắt tình yêu đó ngay từ đầu..nước mắt ràn rụa chạy xuống ướt đẫm chiếc cổ áo sơ mi trắng..tim cô đau thắt lại, lòng cô uất nghẹn nỗi đau anh vừa tạo ra...
nhìn theo bóng cô đi xa lúc này đây anh không suy nghĩ lấy chiếc bật lửa ra đốt sạch khóm hoa màu trắng..ngọn lửa bùng lên giữa màn đêm yên tĩnh chiếu rọi vào đôi mắt, khuôn mặt lạnh như băng kia.
nào ai biết lý do anh muốn cho cô nhìn khóm hoa trắng khác lạ này là gì...cô đi rồi khóm hoa cũng tàn tro..ra xe anh ngồi thẫn thờ suy nghĩ rồi quyết định di chuyển..xe lăn bánh, đi theo con đường về Lưu gia anh thấy cô nhưng anh lại không xuống xe mà chỉ nhìn cô từ phía sau..
ngồi bệt xuống đường cô ôm mặt khóc nức nở, lần đầu cô biết yêu, lần đầu cô sợ mất một người, lần đầu cô lo lắng cho một người..ấy vậy mà tình cảm của người đó dành cho cô lại không như cô nghĩ..
gió bụi kéo đến..những hạt mưa lớt phớt dần đổ ầm xuống, một cơn mưa phùn ào ạt dội ướt thân thể bé nhỏ đáng thương đang khóc kia.
nhìn mưa dính ướt cả người cô, anh muốn xuống xe che chở cho cô nhưng lí trí anh lại không cho phép. ngồi lặng nhìn cô anh chỉ ước giá như cô và anh không quen nhau, giá như ngày hôm đó anh không giữ cô lại thì mọi chuyện đâu phức tạp đến như vậy.
đứng dậy về nhà..đứng trước cổng Lưu gia cô thẫn thờ,, bố mẹ thấy cô trong tình trạng này thì sẽ hoảng hốt đến cỡ nào đây, một thiên kim đại tiểu thư nhà họ Lưu nổi tiếng là xinh đẹp và có cả đức tính công dung ngôn hạnh vậy mà cũng có ngày vì một người đàn ông mà ra nông nỗi này.
bên trong toà biệt thự Lưu gia bố mẹ cô đang lo lắng không biết giờ này cô đang ở đâu,,cô vừa mới trở về sau vụ bắt cóc mà giờ lại biến mất..
- “ông chủ phu phân không hay rồi”
- “có chuyện gì nói nhanh??”
- “hai người mau ra cổng tiểu thư đang ở ngoài cổng”
- “mau còn không mau mở cổng đưa con bé vào nhanh lên”
cả nhà láo loạn chạy ra mở cổng,,bố mẹ cô thất kinh khi thấy bộ dạng này của cô..mẹ cô khóc nức nở ôm lấy cô..
- “bảo bối của mẹ con sao thế này?? ai làm con thành thế này con ơi”
- “con mệt lắm con muốn nghỉ ngơi”
- “được được bảo bối..mau mau vào nhà với mẹ, đi thôi con”
người làm mỗi người một việc chuẩn bị cho cô tắm rửa và đi nghỉ..bố mẹ và zú nuôi luôn ở cạnh kè kè bên cô..nhưng trái lại sự quan tâm từ mọi người cô lại im lặng.
khoá cửa phòng cô tắm rửa thay đồ rồi lên giường nghỉ ngơi..cô tưởng khi tắm rửa sạch sẽ lên giường ngủ một giấc ngon lành thì sẽ quên được anh nhưng không..chằn chọc trên giường cô không tài nào không nghĩ về anh và câu nói “tôi sẽ đính hôn với người khác” quanh quẩn hiện mãi trong đầu cô..khoé mắt long lanh ướt mi, giọt nước mắt của sự đau buồn lại lăn xuống..
nửa tiếng sau cô vẫn không ngừng khóc..lột sạch đồ ra cô nhảy vào chiếc bồn tắm to bự..thả mình vào cùng những làn nước ấm và cánh hoa hồng thơm dịu..
càng cố quên cô càng nhớ đến anh..phải làm sao để quên được người đàn ông tồi đó..không nghĩ thêm cô lấy sữa tắm đổ lên người cô không muốn trên cơ thể cô, trong trí não cô xuất hiện thêm chút thứ gì là của anh nữa..độ dịu nhẹ mềm mại của sữa tắm càng khiến cô bứt rứt..móng tay sắc nhọn của cô liền dơ lên gãi, cào cấu làn da trắng mịn..nhưng vết cào rỉ máu đỏ ửng nhìn mà sót sa nhưng đối với cô thì không..máu chảy ra nhìn những giọt máu cô càng mạnh tay hơn..lúc này đây cô không còn là người con gái bé nhỏ xinh đẹp dễ thương nữa rồi..tâm trí cô hoàn toàn đã bị con quỷ mang tên tức giận đau khổ điều khiển.
- “tiểu thư..thư tiểu thư”
người làm mang sữa lên cho cô nhưng hoàn toàn không thấy bóng dáng cô đâu,,cửa phòng nhà tắm mở, phát hiện bên trong có người bác người làm lập tức rón rén đến gần gọi cô......
__còn___