Thật là giỏi tính toán!
Tất Hạo mưu đồ mấy chục năm chỉ là vì một ngày này, từ lúc hắn phát
hiện ra Yêu khí đến cuối cùng phát hiện ra Tô Linh mang Yêu Tộc huyết
mạch, tâm tình của hắn chỉ có thể nói là “mừng rỡ như điên” để hình
dung.
Nếu như hết thảy đều thận lợi thì không bao lâu nữa hắn có thể vượt
qua Kim Đan Cảnh thất trọng Địa Kiếp Cảnh, phá đan sinh anh mở ra một
cánh cửa.
Chẳng qua là hắn không dự liệu được “nhất kiếm Tây lai” lại có thể
cường hãn đến độ này, Hỏa Vân Thánh Giả tu vi rõ ràng đã đạt đến Kim Đan Cảnh thất trọng, cái này đã hoàn toàn vượt quá dự liệu của hắn, đã trở
thành một biến số.
Trên không trung của Thiên Thần Phong cuộc chiến đang giằng co, Kim
Đan Cảnh cao thủ chỉ còn lại có Tất Hạo cùng Hỏa Vân Thánh Giả đứng nhìn nhau cũng không tiếp tục ra tay.
“Ngươi tu luyện đến Kim Đan Cảnh lục trọng quả thật không dễ, ta có
thể nhường ngươi ba chiêu. Nếu như trong vòng ba chiêu ngươi có thể đả
thương ta dù chỉ một cọng tóc thì hôm nay ta sẽ thành toàn cho ngươi.
Bằng không mà nói, ngày này sang năm sẽ là giỗ đầu của ngươi.” Hỏa Vân
Thánh Giả nhàn nhạt nói ra, trong tiếng nói toát lên một cỗ ý chí không
cho phép chống lại.
Tất Hạo cười lạnh liên tục, Hỏa Vân Thánh Giả tu vi có thể nói là
mạnh mẽ đến khủng bố, bất quá cũng không cường hãn đến độ có thể làm cho Tất Hạo trong vòng ba chiêu không thể làm tổn thương hắn.
“Hai người chúng ta nếu thật sự động thủ chỉ sợ cả ngọn núi đều sụp
đổ, chi bằng trước mắt xem bọn hắn có thể phân ra thắng bại hay không.”
Hỏa Vân Thánh Giả nhìn xem trên không trung mười thân ảnh đang bay múa,
trầm giọng nói ra.
Trong mắt Tất Hạo thoạt nhìn giống như có hiện lên một chút do dự, nhưng ngay lập tức trả lời:” Như vậy cũng tốt.”
Hắn ước gì như thế, chỉ cần kéo dài thời gian càng lâu như vậy cao
thủ các tông môn kéo đến đây càng nhiều, đến lúc đó dù cho Hỏa Vân Thánh Giả có tu vi trác tuyệt cũng không chịu nổi nhiều người vây công, cái
đó chính là đạo lý kiến nhiều cắn chết voi.
Kim Đan Cảnh cường giả chiến đấu có thể đem cả ngọn núi đánh thành
mảnh vỡ, bất quá Thiên Kiếm Tông đã có một tòa đại trận phòng ngự đã lưu truyền ngàn năm qua đem Thiên Thần Phong bảo vệ trong đó, tuy rằng trên không trung chiến đấu kịch liệt nhưng cũng không đem lại tổn thương gì
cho Thiên Thần Phong.
Không bao lâu, Cung trưởng lão một chưởng đánh bay đối thủ, máu tươi rơi vãi từ không trung nhìn thấy mà giật mình.
Một lát sau, Yến Trường Xuân cũng đắc thủ, trường kiếm trong tay hóa
thành một đạo cầu vồng thần diệu xuyên thấu vai phải của địch thủ cùng
lúc đó “khuyến mãi” thêm một chưởng làm cho đối phương hoàn toàn mất đi
sức chiến đấu.
Hai người toàn thắng.
Thất trưởng lão tuy rằng miễn cưỡng chế trụ đối thủ nhưng trong lúc
nhất thời không cách nào chiến thắng, hai người vẫn giằng co như cũ.
Ngược lại đối thủ của Kim trưởng lão chân khí hùng hậu rõ ràng mơ hồ
chiếm được thượng phong, sau hơn mười chiêu liền điểm một chỉ vào trước
ngực Kim trưởng lão, chỉ nhìn thấy một bông hóa máu tóe lên, kình lực
trực tiếp xuyên thấu bộ ngực của hắn, Kim trưởng lão bại trận.
Mộ Dung Vô Tình cùng đối thủ của hắn đã đến giờ phút mấu chốt, hai
người lúc trước chiến đấu như hồ điệp xuyên hoa đã nhìn không rõ thân
ảnh, mỗi một chiêu đều cực kỳ trầm trọng, toàn thân quang ảnh lập lòe,
mỗi một chiêu đều hao phí đại lượng tinh lực, nếu ai chậm hơn nửa nhịp
hoặc là lực lượng kém một chút liền có thể bị đối thủ hạ gục.
Một nén nhang sau đó, Mộ Dung Vô Tình rốt cuộc bắt được cơ hội, thân
hình đột nhiên biến mất trên không trung, sau một khắc xuất hiện bên
trái đối thủ, trong tay không biết từ lúc nào xuất hiện một thanh chiến
thương, vừa vặn công kích đối phương, chân khí ào ạt xuất ra một thương
đánh nát xương bả vai đối thủ, chiến thắng đầy ngạo nghễ.
Thất trưởng lão rốt cuộc cũng ngăn chặn được đối thủ, băng linh khí
ngưng tụ một điểm phá vỡ phòng ngự của đối phương trực tiếp đâm thủng
yết hầu của địch thủ, rõ ràng đem một gã Kim Đan Cảnh cường giả chém
giết tại chỗ.
Năm người xuất chiến, bốn người chiến thắng. Kết quả như vậy hiển
nhiên có chút ra ngoài ý định, những người đang xem cuộc chiến lập tức
hoan hô mãnh liệt.
Tất Hạo nhìn Hỏa Vân Thánh Giả, cười nói:” Thật ngại quá, chúng ta đã thắng trận này.”
Hỏa Vân Thánh Giả ánh mắt đảo qua đám thuộc hạ Kim Đan Cảnh bị
thương, cười lạnh một tiếng nói:” Nếu như đã thua làm mất mặt của ta thì các ngươi không cần sống trên đời này nữa, tự kết liễu đi.”
Hắn rõ ràng kêu bốn gã Kim Đan Cảnh thuộc hạ tự kết liễu, so với giết bốn con kiến còn đơn giản hơn, trong giọng nói căn bản không nghe ra
được nửa điểm phẫn nộ.
Đám người Tất Hạo khẽ giật mình, Hỏa Vân Thánh Giả có phải là đầu óc
có vấn đề? Đây chính là bốn gã Kim Đan Cảnh cường giả, để bồi dưỡng ra
hao tốn không biết bao nhiêu tài nguyên, mặc dù là thuộc hạ của hắn,
cũng có thể là nô bộc, nhưng mà nói giết là giết?
Không chờ vẻ kinh ngạc trên mặt bọn hắn tan biến, bốn đạo huyết quang đột nhiên lóe lên, ngay sau đó bốn gã thuộc hạ Kim Đan Cảnh trực tiếp
ngã trên mặt đất, thân tử linh tiêu.
Mọi người đều kinh sợ, tất cả đều trầm mặc hầu như không thể tin được hết thảy những gì xảy ra trước mắt. Bốn gả Kim Đan Cảnh cường giả rõ
ràng thật sự tự sát không chút nào do dự, dường như cái này căn bản
không phải là tính mạng của bọn hắn mà là giết chết một con kiến ven
đường.
“Đã chết? Bốn gã Kim Đan Cảnh?” Đỗ Thuần Thiên hầu như không thể tin vào hai mắt của mình, bất khả tư nghị hô lên.
“Giống như thật sự tự sát.” Đoàn Hồng Trình đưa tay dụi mắt, phát hiện không có nhìn lầm, vẻ mặt đầy kinh hãi.
Tô Hạo cùng Diệp Vân đồng dạng cũng thấy tất cả những gì xảy ra, trên mặt hai người tràn đầy khiếp sợ, bọn hắn cũng không thể nào tin nổi bốn gã Kim Đan Cảnh cường giả lại có thể tự sát, cái này nếu nói ra quả
thật không ai tin.
“Người này đến cùng có lai lịch thế nào? Rõ ràng ra lệnh một tiếng là bốn gã Kim Đan Cảnh cường giả liền tự sát bỏ mình, quả thực không thể
tưởng tượng nổi.” Tô Hạo nhìn bốn thi thể, giọng nói có chút run rẫy.
Kim Đan Cảnh chính là cảnh giới mà hắn ước mơ tha thiết, hết thảy tu
luyện đều vì ngưng kết Kim Đan, chỉ có Kim Đan Cảnh mới xem như tu hành
Thiên Đạo bước đầu tiên. Bao nhiêu năm rồi những người tu sĩ muốn bước
lên Kim Đan Cảnh nhiều như cá diếc sang sông nhưng mà có thể ngưng kết
Kim Đan quả thực là vạn người không được một, độ khó của ngưng kết Kim
Đan quả thực không cách nào dùng lời nói mà hình dung được.
Mỗi một gã Kim Đan Cảnh cường giả từ lúc bắt đầu tu luyện đến lúc
ngưng kết Kim Đan, không biết tốn bao nhiêu tài nguyên tu luyện, hao phí bao nhiêu linh thạch cùng đan dược.
Thế nhưng hiện tại bốn gã Kim Đan Cảnh cường giả nói chết là chết,
chỉ một câu nói của Hỏa Vân Thánh Giả là tự sát thân vong, cái này hoàn
toàn vượt qua khỏi nhận thức của đám người Diệp Vân.
“Thật ác độc, tiểu tử này có lẽ đến từ một đại tông môn, chỉ có những thiên tài đệ tử của đại tông môn mới có vô số tài nguyên, cũng không
thèm nhìn tới thủ hạ nô bộc, dù cho tu vi của ngươi cao hơn cũng là đầy
tớ.” Thanh âm của Kiếm Đạo lão tổ vang lên, ngay cả lão cũng có chút
không dám tin tưởng.
“Đó là ý gì?” Diệp Vân theo bản năng hỏi:” Tông môn thế nào mới có loại đệ tử như Hỏa Vân Thánh Giả?”
“Ngươi biết trong Đại Tần đế quốc có bao nhiêu tông môn?” Kiếm đạo lão tổ trầm giọng hỏi.
Tất nhiên là Diệp Vân không biết, hắn còn chưa ra khỏi Tấn quốc thì
làm sao biết được sự tình của các tông môn ở Đại Tần đế quốc.
Bất quá không đợi hắn trả lời, Kiếm Đạo lão tổ tiếp tục nói:” Ta chỉ
có một phần ba thần hồn, rất nhiều trí nhớ đều thiếu đi. Bất quá ta có
thể nhớ rõ tại Đại Tần đế quốc có một đại tông môn tên là Huyền Nguyên
Tông, nhìn khắp toàn bộ Đại Tần đế quốc cũng là thứ nhất thứ hai. Thiên
tài đệ tử trong tông mỗi gã đều có Kim Đan Cảnh cường giả với tư cách nô bộc, sống chết đều do bọn hắn quyết định. Không biết cái tên Hỏa Vân
Thánh Giả này có phải đến từ Huyền Nguyên Tông hay không.”
Huyền Nguyên Tông!
Diệp Vân nhíu mày, trong mắt tinh mang chợt lóe lên, lần đầu tiên hắn được nghe đến cái tên Huyền Nguyên Tông nhưng đã khắc sâu trong đầu.
“Huyền Nguyên Tông ngoại trừ bồi dưỡng ra một nhóm lớn Kim Đan Cảnh
cường giả với tư cách là nô bộc cho thiên tài đệ tử cao cấp nhất trong
tông khi hành tẩu bên ngoài, còn có phương pháp nuôi dưỡng cổ để bồi
dưỡng đệ tử.”
“Phương pháp nuôi dưỡng cổ? Đó là cái gì?” Diệp Vân hiếu kỳ hỏi.
“Cái gọi là nuôi dưỡng cổ chính là một loại bí pháp của Thượng Cổ Vu
tộc, đem mấy chục loại độc vật thả cùng một chỗ tùy ý chúng cắn xé lẫn
nhau, cuối cùng còn một con sống sót chính là con mạnh nhất. Lúc đó đem
nó bồi dưỡng, một khi trưởng thành sẽ có thể phát huy thực lực khó có
thể tin được.” Kiếm Đạo lão tổ chậm rãi nói.
Diệp Vân khẽ giật mình, giọng nói lạnh như băng:” Lão tổ người nói
Huyền Nguyên Tông chính là để môn hạ đệ tử tàn sát lẫn nhau, sau đó
tuyển ra người mạnh nhất để bồi dưỡng, những người đệ tử thiên tài mạnh
nhất này chính là những người có được nô bộc là Kim Đan Cảnh cường giả?”
Giọng nói Kiếm Đạo lão tổ ngưng trọng:” Đúng vậy, chính là như thế.
Cho nên Hỏa Vân Thánh Giả rất có thể chính là người của Huyền Nguyên
Tông.”
Diệp Vân thở sâu, tông môn như thế quả thật ngoan độc đến cực hạn,
đối với đệ tử của mình đã tàn nhẫn như thế thì đối với người ngoài tất
nhiên là không quan tâm, tính mạng của Kim Đan Cảnh cao thủ trong mắt
bọn chúng rõ ràng không khác gì con sâu cái kiến.
“Hỏa Vân Thánh Giả, có phải ngươi xuất thân từ Huyền Nguyên Tông?
Diệp Vân bỗng nhiên bước ra hai bước, lạnh giọng quát.
Ánh mắt Hỏa Vân Thánh Giả ngưng tụ lại nhìn vào mặt Diệp Vân. Diệp
Vân chỉ cảm thấy một cỗ kình khí như lưỡi dao sắc bén đánh thẳng vào
mặt, may mà thân thể hắn cường hãn, lực lượng Linh Hồn cũng vô cùng
cường đại mới không bị ánh mắt kia làm bị thương.
Trên mặt Hỏa Vân Thánh Giả lộ ra một tia kinh ngạc, trong mắt tinh
mang lập lòe, nhìn Diệp Vân đến nửa ngày sau đó khẽ gật đầu:” Không thể
tưởng được một nơi Man Hoang chi địa như thế này lại có người nhận ra
bổn tọa đến từ Huyền Nguyên Tông, thật sự là ngoài ý định.”
Trên mặt hắn hiện lên vẻ tươi cười, đưa tay điểm vài cái trên không
trung chỉ thấy bên trên mỗi thi thể của năm tên Kim Đan Cảnh cường giả
hiện lên một đạo kim quang, ngay sau đó liền xuất hiện năm miếng kim đan từ thi thể lao ra lơ lửng trên không trung.
Hỏa Vân Thánh Giả quơ tay một cái liền đem năm miếng Kim Đan nắm
trong tay, liếc qua Diệp Vân sau đó nhìn Tất Hạo vừa cười vừa nói.
“Các ngươi nếu có thể làm tổn thương được ta thì năm miếng Kim Đan này sẽ là của ngươi.”