Thế Giới Tiên Hiệp

Chương 490: Chương 490: Huyết Phù Chi Tiễn




Lôi linh khí trong cơ thể trực tiếp rõ ràng hoá lỏng, tụ họp thành một đoàn.

Cái này tuy rằng không phải Kim Đan, nhưng lại hơn hẳn Kim Đan. Tu sĩ tu luyện dị chủng Linh khí cùng tu sĩ bình thường bất đồng, tu sĩ bình thường chỉ cần chân khí ngưng luyện đến tình trạng chân thực, dùng chân hỏa rèn luyện chân khí, chậm rãi dung hợp, cuối cùng ngưng tụ thành giả đan, sau đó lại ngưng luyện giả đan tiến thêm một bước nữa, hóa thành đan dịch, đảo ngược trở lại, ngưng tụ thành Kim Đan.

Nếu là Tăng Huyền trùng kích Kim Đan, thì chỉ cần ngưng tụ Lôi linh khí thành giả đan, sau đó chân khí ngưng thực, lập tức thành tựu Kim Đan Cảnh. Tuy rằng so với tu sĩ bình thường mà nói muốn đem hai loại chân khí ngưng luyện thành ngưng thực mới có thể trùng kích Kim Đan Cảnh, bất quá nguyên do là có dị chủng Linh khí, khi trùng kích cũng không quá khó khăn như trong tưởng tượng.

Nhưng mà, Diệp Vân lại bất đồng. Hắn nếu muốn trùng kích Kim Đan Cảnh thì vô cùng khó khăn, Tôi Tiên Tâm Pháp cần thân thể cùng chân khí đạt được cân bằng vi diệu mới có thể tấn chức. Điều này làm cho yêu cầu trùng kích Kim Đan Cảnh trở nên vô cùng khó khăn, khó như lên trời.

Mấu chốt nhất chính là, Diệp Vân ngoại trừ tu luyện Lôi linh khí ra, còn có Băng linh khí, Hỏa linh khí. Cần phải đem ba đạo dị chủng chân khí này đều ngưng luyện thành giả đan, khiến cho đan dịch chảy ngược mới có thể ngưng tụ thành đan. Hơn nữa bản thân chân khí cần ngưng luyện thành đan, tất cả trình tự thiếu một thứ cũng không được, tu thành Kim Đan có thể nói cực kỳ khó khăn.

Giờ phút này, Lôi linh khí trong cơ thể Diệp Vân dưới sự trợ giúp của hạt giống Lôi Đình áo nghĩa, rõ ràng đã ngưng tụ thành giả đan, chỉ cần tiến thêm một bước khiến cho đan dịch chảy ngược, là có thể làm cho Kim Đan Lôi linh khí đại thành, uy lực gia tăng mãnh liệt.

Đồng Đồng canh giữ ở bên cạnh Diệp Vân, trên gương mặt nhỏ nhắn đầy vẻ hưng phấn, hiển nhiên nàng cũng thật không ngờ Diệp Vân lại có thể nhanh chóng hấp thu Linh khí bên trong hạt giống Lôi Đình áo nghĩa như thế, hơn nữa lại có lĩnh ngộ rất lớn đối với lôi hệ pháp tắc, rõ ràng chỉ một lần hành động đã ngưng tụ thành Lôi Linh Giả Đan.

Quân Nhược Lan lại càng sốt ruột như “kiến bò chảo nóng”, sắc mặt âm trầm tựa hồ có thể chảy thành nước. Linh khí bên trong hạt giống Lôi Đình áo nghĩa hiển nhiên đang bị Diệp Vân hấp thu luyện hóa, về việc sau đó hắn có năng lực điều khiển thần thông Lôi Đình càng cao hơn nữa thì cũng không biết được. Nếu là quả thật thần thông bí pháp trong đó bị Diệp Vân lĩnh ngộ mà nói, như vậy cái hạt giống này đã hoàn toàn mất đi công hiệu, nàng làm sao có thể mang nó về phục mệnh?

“Diệp Vân, đây là ngươi bức ta.”

Khuôn mặt Quân Nhược Lan thoạt nhìn có chút dữ tợn, lần này nàng tiến vào Lạc Lôi Cốc chỉ là vì cái hạt giống Lôi Đình áo nghĩa này. Cái hạt giống này cũng không phải để cho nàng tu luyện tìm hiểu, mà là có mục đích khác. Nếu như có thể mang cái hạt giống Lôi Đình áo nghĩa này về, như vậy khen thưởng nàng lấy được sẽ vượt xa tưởng tượng, ít nhất so với việc đáp ứng cho Diệp Vân trăm vạn cực phẩm Linh Thạch phải phong phú gấp mười lần.

Mấu chốt nhất chính là trong khen thưởng rất có thể có một bộ thần thông bí pháp mà nàng thèm muốn từ lâu nhưng vẫn không lấy được, có môn thần thông này thì việc nàng vượt qua Thiên Địa Lôi Kiếp, phá đan sinh anh sẽ càng nắm chắc hơn, thậm chí có thể nói là dễ như trở bàn tay.

Biểu hiện của Quân Nhược Lan nhìn thoáng qua thì chính là đệ tử Phiêu Miểu Tông, kỳ thật thân phận thật sự của nàng lại đến từ con quái vật khổng lồ Nguyệt Thần Cung, một thế lực siêu việt ở Đại Tần đế quốc. Mà cái hạt giống Lôi Đình áo nghĩa này chính là một trong những nhiệm vụ của đệ tử Nguyệt Thần Cung, đối với Nguyệt Thần Cung có lẽ không coi vào đâu, nhưng mà đối với Quân Nhược Lan thì nó vô cùng trọng yếu.

Giờ phút này, Linh khí bên trong hạt giống Lôi Đình áo nghĩa cơ hồ bị Diệp Vân hấp thu hầu như không còn, nếu như bí pháp thần thông điều khiển Lôi đình ẩn chứa trong đó cũng bị tìm hiểu mà nói, nhiệm vụ của Quân Nhược Lan coi như đã thất bại.

Quân Nhược Lan bước liên tục nhẹ nhàng, sắc mặt âm lãnh, lại ngưng trọng cực kỳ. Chỉ nghe trong miệng nàng nói lẩm bẩm, từng đạo quang mang màu đỏ từ trong miệng nàng tuôn ra, hóa thành một cái Phù Lục trên không trung.

Phù Lục màu đỏ như máu lập tức che kín bầu trời, dùng một loại phương thức kỳ quái sắp xếp lại.

“Vạn La Thiên Pháp, Huyết Phù Phá Không!”

Bàn tay trắng nõn của Quân Nhược Lan giương nhẹ, trung phẩm Tiên Khí khăn lụa huyết sắc đột nhiên chấn động, biến thành thẳng tắp như mũi tên, xuyên thấu qua huyết phù trên không trung, hợp thành một đường.

Ánh sáng của Huyết Phù Chi Tiễn chói lòa, trên không trung hơi khẽ chấn động, nhắm về một cái không gian khác bên trong có chứa Diệp Vân cách đó mười trượng mau chóng bắn đi.

Oanh!

Không gian đột nhiên chấn động, lập tức nhìn thấy chỗ không gian nơi Quân Nhược Lan đang đứng giống như tinh phiến vỡ vụn ra, Lôi Đình cuồng bạo bay vọt vào, phóng tới Quân Nhược Lan.

Mái tóc dài của Quân Nhược Lan bồng bềnh, đứng ở bên trong Lôi Đình, sừng sững bất động.

Huyết Phù Chi Tiễn xuyên qua hư không, không dừng lại chút nào, nhắm về phía Diệp Vân cách đó ngoài mười trượng bay đi.

Oanh!

Lại một tiếng vang thật lớn vang lên lần nữa, vị trí không gian của Diệp Vân rõ ràng bị Huyết Phù Chi Tiễn bắn thủng, không gian hóa thành mảnh vỡ rơi vãi rơi xuống, phiêu phiêu đãng đãng phảng phất như bông tuyết óng ánh.

Hiển nhiên Diệp Vân không ngờ Quân Nhược Lan lại có thủ đoạn như thế, trong lúc nhất thời hắn vẫn còn đang luyện hóa hạt giống Lôi Đình áo nghĩa nên phản ứng không kịp, lập tức nhìn thấy một tia máu hiện lên, Lôi Hải cuồng bạo khắp bốn phía đã tan hết.

Bất quá, may mắn là Huyết Phù Chi Tiễn giống như đã tiêu hao gần hết lực lượng, trên không trung hơi hơi lập loè sau đó lập tức quay đầu bay trở về, một lần nữa hóa thành một đầu khăn lụa rơi vào bàn tay Quân Nhược Lan.

Sắc mặt Quân Nhược Lan trắng bệch, thoạt nhìn có chút đáng sợ. Huyết Phù Chi Tiễn chính là công kích mạnh nhất của nàng, hao phí thọ nguyên cùng tinh huyết, mỗi một lần thi triển đều tổn thất mấy chục năm thọ nguyên, tu vi cũng có thể rớt xuống. Không phải dưới tình huống vạn bất đắc dĩ, nàng tuyệt đối không bao giờ thi triển chiêu này.

Chẳng qua nếu như bây giờ còn không tung tuyệt chiêu Huyết Phù Chi Tiễn ra, hạt giống Lôi Đình áo nghĩa lập tức bị Diệp Vân triệt để luyện hóa, như vậy nàng sẽ mất đi cơ hội vượt qua Thiên Địa Lôi Kiếp, phá đan sinh anh, thành tựu Nguyên Anh Cảnh, ngày sau mặc dù có thể tu thành Nguyên Anh, nhưng lại không biết là đến ngày tháng năm nào.

Quân Nhược Lan không dừng lại chút nào, nhìn thấy Diệp Vân bên cạnh không gian tinh bích vỡ vụn, thân hình nàng lướt nhanh xông về phía Diệp Vân, muốn cướp lại hạt giống Lôi Đình áo nghĩa.

Bất quá, ngay tại thời điểm nàng xuất hiện ở trước người Diệp Vân không đến một trượng, chỉ nhìn thấy một cỗ tử sắc hào quang trong suốt xuất hiện, trên không trung hóa thành một cái chuông lớn chụp xuống.

Chiếc chuông lớn màu tím trong suốt xuất hiện, căn bản không để cho Quân Nhược Lan làm ra bất kỳ phản ứng nào, trực tiếp nhốt nàng ở bên trong.

Quân Nhược Lan khẽ giật mình, lập tức giận dữ. Nàng nhìn thấy Đồng Đồng xuất hiện ở bên ngoài cái chuông lớn trong suốt.

“Tỷ tỷ xấu xí, ta không thể để cho ngươi quấy rầy Đại ca ca.” Đồng Đồng nháy mắt, đối với Quân Nhược Lan ở bên trong chuông cười cười.

“Ngươi cho rằng một cái chuông lớn “cùi bắp” thế này có thể ngăn cản được ta? Thật là quá ngây thơ.” Quân Nhược Lan giận không kìm được, khăn lụa xuất hiện lần nữa, hóa thành một thanh lợi kiếm màu đỏ như máu, nhắm về thân chuông hung hăng đâm tới.

Ô...ô...n...g!

Thanh lợi kiếm màu đỏ như máu rõ ràng đâm thủng cái chuông lớn, phát ra thanh âm ông ông.

Nhưng mà Quân Nhược Lan kinh ngạc phát hiện ra một điều, dù là bị thanh lợi kiếm màu đỏ như máu đâm thủng, chuông lớn vẫn hoàn hảo như cũ không tổn hao gì, căn bản không nhìn thấy nửa điểm bị phá vỡ.

Đôi mi thanh tú của Quân Nhược Lan chau lên, trường kiếm màu đỏ như máu trong tay bay lượn khắp nơi, muốn chém cái chuông lớn màu tím trong suốt này thành từng mảnh vỡ.

Phốc!

Một tiếng vang nhỏ, rốt cuộc sau khoảng thời gian nửa nén hương, cái chuông lớn màu tím bị thanh trường kiếm màu đỏ của Quân Nhược Lan đánh tan thành bong bóng, tiêu tán không còn.

“Diệp Vân, ngươi dừng tay cho ta!”

Thanh trường kiếm màu đỏ trong tay Quân Nhược Lan chỉ vào Diệp Vân đang khoanh chân ngồi đó đâm thẳng tới, kiếm quang màu đỏ như máu phụt lên bắn thẳng ra, bắn về phía đầu Diệp Vân.

“Thì ra ngươi chẳng qua là muốn ta dừng tay, ta đây dừng tay là được!”

Ngay khoảnh khắc kiếm quang huyết sắc sắp đâm trúng Diệp Vân, chỉ nhìn thấy Lôi Đình chung quanh hắn đột nhiên ngưng tụ, đều hội tụ ở trước người của hắn, ngăn chặn kiếm quang huyết sắc lại.

Oanh!

Lôi Đình chấn động, điện mang lóng lánh.

Bên trong điện mang, Diệp Vân chậm rãi đứng lên, toàn thân lôi quang lập loè, phảng phất như chiến thần đi ra từ bên trong Lôi Đình!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.