Diệp Vân yên lặng đứng đó, một chút hoảng sợ trong nội tâm nháy mắt bị hắn ném tới chín tầng mây.
Thần Vũ Thứu Vương mặc dù vô cùng dũng mãnh, tuy nhiên bây giờ mọi thứ đều nằm trong tầm kiểm soát, dù sao nó cũng là Yêu thú cửu cấp đỉnh phong thiếu chút nữa có thể Hóa Linh. Diệp Vân chọn Thần Vũ Thứu Vương để khiêu chiến khiến bản thân hắn thu được kinh nghiệm chiến đấu với Yêu Thú.
Nếu như hiện tại xuay người bỏ chạy thì tiến vào Linh Thứu Phong còn có ý nghĩa gì?
Diệp Vân hít sâu một hơi, Tử Ảnh Kiếm trong tay hiện lên một vòng sóng ánh sáng, tiếp đó hướng phía trước mặt đi tới.
"Diệp Vân, không được làm bậy."
Khóe miệng Đoàn Thần Phong tràn máu tươi, thấy Diệp Vân rõ ràng nâng trường kiếm trong tay lên, không nhịn được vội vàng quát.
"Diệp sư huynh, chúng ta đi." Dư Minh Hồng từ trước đến nay nổi tiếng phòng ngự chắc chắn vậy mà bị một kích của Thần Vũ Thứu Vương đánh cho trọng thương, sức mạnh này không phải bọn họ muốn là có thể chống lại.
Diệp Vân lắc đầu, ánh mắt kiên quyết, hắn không lùi,ngược lại hướng Thần Vũ Thứu Vương từng bước đi tơi.
Trong đôi mắt Thần Vũ Thứu Vương hiện lên một chút ngạc nhiên, một kích vừa rồi cho thấy thực lực của nó mạnh mẽ như thế nào, là sức mạnh mà ba tên đệ tử Thiên Kiếm Tông có thể liều mạng mới có thể chống đỡ. Nhưng bọn chúng vì sao vẫn chưa lùi, trái lại còn tiếp tục xông lên chứ?
Thần Vũ Thứu Vương tu luyện tới cửu cấp đỉnh phong, mặc dù vẫn chưa chính thức Hóa Linh, tuy nhiên đã có một ít linh trí khiến nó không thể giải thích một số chuyện phức tap.
Tên đệ tử này của Thiên Kiếm Tông, vô cùng chật vật khi né tránh đòn tấn công của nó, thiếu chút nữa cũng có số phận giống hai tên kia. Nó đã thể hiện ra sức manh vô cùng áp đảo rồi, vì sao hắn vẫn muốn tiến tới?
Điều này khiến Thần Vũ Thứu Vương liền nổi giận, một tên đệ tử Luyện Khí Cảnh nhất trọng, đã được nó tha cho một mạng, không biết ơn trái lại vẫn muốn ra tay.
Vậy thì đi chết đi!
Thần Vũ Thứu Vương mạnh mẽ nhảy lên, đôi cánh khổng lồ trên không trung mở ra, dài khoảng mười trượng.
Ô!
Một tiếng hót vang lên tận trời cao, vô cùng cao ngạo và tức giận.
Thần Vũ Thứu Vương liền mở rộng hai cánh, lơ lửng giữa trời. Trong đôi mắt nó hiện ra vẻ mỉa mai, yên lặng chờ Diệp Vân ra tay.
Diệp Vân không dám sơ suất, sắc mặt vô cùng ngưng trọng, một đòn tấn công vừa rồi đã nói cho hắn biến sức mạnh của Thần Vũ Thứu Vương, cho dù hắn dốc toàn lực cũng không phải đối thủ của nó.
Tuy nhiên nếu muốn trau dồi kinh nghiệm chiến đấu, tuyệt nhiên không thể lùi bước.
Diệp Vân từ từ nâng trường kiếm trong tay lên, khẽ run lên, ánh sáng tử sắc nhộn nhạo (đệ search google thì nó nói là gợn sóng, nên cũng k biết thay ntn ) ra.
"Lôi!"
Hắn quát nhẹ một tiếng, trường kiếm bất thình lình đâm ra, không khí xung quanh nổ bùm bùm. Bốn phương tám hướng từng đạo sấm sét từ xaầm ầm lao tới.
"Lôi Vân Điện Quang Kiếm thức thứ nhất, Lôi Vân sơ hiện!"
Diệp Vân hét lớn một tiếng, thân hình cấp tốc lao tới, Tử Ảnh Kiếm trong tay hóa thành một đạo điện xà tử sắc, cùng với sấm sét ầm ầm nhắm con mắt Thần Vũ Thứu Vương đâm tới.
Thần Vũ Thứu Vương mặc dù vô cùng mạnh mẽ, thế nhưng sinh vật có mạnh mẽ thế nào thì cũng biết đôi mắt là điểm yếu của nó. Khoảnh khắc thấy đạo điện xà tử sắc sắp tới nó mạnh mẽ nhắm chặt hai mắt lại.
Đinh!
Tiếng kim loại va chạm với nhau vang lên âm thanh vô cùng chói tai. Tử Ảnh Kiếm đâm vào mí mắt Thần Vũ Thứu Vương giống như đâm vào kim loại tổng hợp, leng keng rung lên.
Trong lòng Diệp Vân thầm kêu khổ, một đạo chân khí truyền vào bên trong Tử Ảnh Kiếm, mượn áp lực thuận thế bay ngược lên không trung.
Trong nháy mắt, tia chớp bỗng nhiên xuất hiện đầy trời như những con điện xà bay qua bay lại trên không trung, bên trong tiếng sấm ầm ầm, điện xà bất thình lình nổ tung biến thành trăm ngàn đạo tia chớp bắn tới Thần Vũ Thứu Vương.
Sức mạnh của Thần Vũ Thứu Vương có thể so với cao thủ Luyện Khí Cảnh lục trọng, mặt khác thân thể Yêu thú trời sinh vô cùng mạnh mẽ, thế nhưng khi thấy sấm chớp đầy trời thì thân thể co lại, ý muốn trốn tránh.
"Trốn đi đâu? Lôi Đình Vạn Quân, bạo cho ta!"
Diệp Vân tức giận quát một tiếng, Lôi Vân Điện Quang Kiếm chiêu thứ hai Lôi Đình Vạn Quân bất ngờ xuất ra, tia chớp bay lượn đầy trời giống như điện xà trực tiếp vọt xuống.
Thần Vũ Thứu Vương đánh giá hơi thấp sức mạnh tên đệ tử Luyện Khí Cảnh nhất trọng này. Điện xà bay lượn đầy trời trước khi quấn lấy toàn bộ cơ thể, nó cố gắng làm mọi cách để trốn tránh những tia chớp khắp bầu trời.
Thế nhưng những tia chớp này không phải do thiển nhiên tạo ra, mà là Diệp Vân sử dụng Tiên Kỹ biến thành. Trong trường hợp chưa đột phá thành công Luyện Khí Cảnh, chân khí không thể ngưng tụ khiến những tia chớp này sau khi đánh ra thì không thể khống chế chỉ có thể dựa vào vận may để gây ra thương tổn lớn nhất cho đối thủ.
Hiện tại thì lại khác, Diệp Vân vào lúc sinh tử đã đột phá Luyện Khí Cảnh trong nháy mắt. Thối Tiên Tâm Pháp trong nháy mắt tự hoạt động, từng đạo chân khí cuồn cuồn nhanh chóng ngưng tụ trong cơ thể.
Ngay khi Diệp Vân đạt tới Luyện Khí Cảnh thì Lôi Linh hình như đả thông một ít phong ấn, (cái này đệ ko rõ từ đó cho lắm) đột nhiên ngưng tụ chân khí nhanh gấp mấy lần.
Dưới sự khống chế của chân khí, độ dài Lôi Đình Vạn Quân đã vượt quá tầm mắt, hắn thấy chỉ trong nháy mắt mà Thần Vũ Thứu Vương có thể tránh được đòn tấn công của bản thân nên lập tức thay đổi biện pháp tấn công, khiến rất nhiều tia chớp hội tụ một chỗ nhằm phía sau lưng Thần Vũ Thứu Vương liên tục giáng xuống.
Xì xì xì!
Trăm ngàn đạo tia chớp gần như toàn bộ nện vào cơ thể Thần Vũ Thứu Vương, chỉ thấy sau lưng nó lúc đầu có một lớp da màu vàng nhàn nhạt, nhưng hiện tại thì cháy đen một mảnh.
Cảm nhận được từng cơn đau đớn cùng tê liệt trên lưng truyền tới khiến cho Thần Vũ Thứu Vương nổi giận rống to một tiếng.
Trong nháy mắt, nó giang hai cánh sau đó mở miệng phun ra một quả cầu hỏa diễm kim sắc bốc cháy hừng hực. Nhắm đỉnh đầu Diệp Vân lao tới.
Hỏa cầu kim sắc nếu chưa từng gặp qua thì cũng không biết đó là bảo vật hay yêu hạch của Thần Vũ Thứu Vương, tuy nhiên dưới một kiếm của Diệp Vân ngay cả bảo vật như vậy nó cũng đem ra sử dụng.
Theo tu vi tăng lên, Diệp Vân đối với Hỏa linh khí cùng băng linh khí đã có thể hiểu rõ và khống chế nhiều hơn một chút. . Trong nháy mắt lúc quả cầu kim sắc hỏa diễm xuất hiện Diệp Vân cảm thấy vô cùng nguy hiểm, nếu hắn ứng phó không tốt thì ngay cả thời gian để bóp nát bùa hộ thân, bảo vệ tính mạng cũng không có.
Nhưng trong mắt Diệp Vân không hề có chút sợ hãi, trái lại bốc lên một cỗ chiến ý.
"Cảm giác này thật sự rất quen thuộc a." Diệp Vân không lùi mà tiến tới, năm ngón tay phải mở ra bắt lấy hỏa cầu kim sắc của Thần Vũ Thứu Vương.
Trong mắt Thần Vũ Thứu Vương hiện lên một chút ngạc nhiên, nó không cách nào có thể hiểu nổi, tên đệ tử Thiên Kiếm Tông này rõ ràng không tránh né, cũng không tiến tới mà lại trực tiếp đưa tay bắt, hắn muốn làm gì?
Một lát sau, Thần Vũ Thứu Vương khẽ kêu lên một tiếng rồi lập tức vỗ cánh bay đi, trong mắt nó hiện lên một chút sợ hãi.
Bởi vì nó thấy, quả cầu kim sắc nó phun ra đang nằm trong tay Diệp Vân.
Diệp Vân thật ra cũng không biết hắn có thể bắt được hỏa cầu kim sắc này hay không, ngay khi sắp hỏa cầu kim sắc tới gần, lúc đó hắn cảm nhận được hỏa cầu kim sắc này đối với người ngoài vô cùng nguy hiểm nhưng với hắn thì lại là một cơ duyên.
Nháy mắt khi tay phải chạm vào hỏa cầu, Diệp Vân liền cảm thấy một luồn khí lạnh như băng xuyên qua ngọn lửa chui vào lòng bàn tay hắn.
Lập tức hỏa cầu trong tay hắn bé lại bằng quả trứng bồ câu, bên trong hỏa diễm bốc chày hừng hừng có thứ gì đó hình cầu bị hắn bắt vào tay.
Diệp Vân cúi đầu xem vật hình cầu giống hòn đá cuội yên lặng nằm trong lòng bàn tay hắn. Hỏa diễm đang bốc cháy hừng hực bỗng nhiên tiêu tán với tốc độ mắt thường có thể thấy.
HƯU...U...U!
Ngay lúc đó trên không trung Thần Vũ Thứu Vương như một mũi tên nhọn điên cuồng lao xuống chỗ Diệp Vân.
Bởi vì Yêu thú chưa thể hóa linh cho nên sức mạnh của bọn chúng chính là thân thể. Thân thể mỗi một đầu Yêu thú đều vô cùng mạnh mẽ, chí ít cũng gấp mười lần trở lên so với con người Chẳng ai biết Thần Vũ Thứu Vương đã tu luyện bao lâu, cho dù linh trí chưa hóa linh thì tu vi của nó cũng vô cùng mạnh mẽ. Thân thể Thần Vũ Thứu Vương từ trên không trung lao xuống lưu lại phía sau vô số vết rạn nứt.
Lông mày Diệp Vân chau lên, hét lớn một tiếng: "Tới tốt lắm!"
Hắn động một ý niệm liền đưa kim sắc hỏa diễm vào trong Lôi Âm Hóa Lòng, sau đó hai tay nắm chặt hướng Thần Vũ Thứu Vương mạnh mẽ đánh ra hai quyền.
Diệp Vân mạnh nhất cũng là sức mạnh thân thể, nhục thể của hắn khi còn là Luyện Thể Cảnh thất trọng thì La Văn Thành cũng không thể sánh bằng, có thể nói là vô địch dưới Trúc Cơ Cảnh.
Thần Vũ Thứu Vương không thi triển bất kỳ thần thông nào, cũng không đem đòn tấn công giấu vào cuồng phong giống như trước mà mà muốn dùng sức mạnh thân thể nghiền nát Diệp Vân.
Thân thể Diệp Vân dừng lại liên tục đánh ra hai quyền, nối tiếp nhau va chạm kịch liệt với Thần Vũ Thứu Vương trên không trung.
Oanh!
Trên không trung phát ra một tiếng nổ lớn. Diệp Vân không thể tưởng tượng được lực phản trấn, khiến hắn rơi xuống mấy trượng.
Mặt khác Thần Vũ Thứu Vương kêu khẽ hai tiếng, bị sức mạnh hai quyền của Diệp Vân đánh bay ra, sau đó mở rộng hai cánh trên không trung tiếp tục lao xuống.
Sắc mặt Diệp Vân trở nên ngưng trọng, cảm thấy cổ họng ngọt ngọt, thiếu chút nữa đã phun ra một ngụm máu.
Quang ảnh tử sác xuất hiện lần nữa, di chuyển trên không trung tạo ra một vòng sóng ánh sáng vô cùng lộng lẫy.
"Nếu sử dụng quyền cước đánh không lại ngươi, vậy lại nếm thử mùi vị của Thiên Lôi a." Thân hình Diệp Vân nhanh chóng bắn đi, né được đòn tấn công thứ hai của Thần Vũ Thứu Vương, sau đó khẽ lật Tử Ảnh Kiếm trong tay. Trên đỉnh núi không biết tại sao lại xuất hiện một đám kiếp vân.
Lôi Vân Điện Quang Kiếm thức thứ ba, Thần Lôi Diệt Thế!"
Sau một chiêu vừa rồi Diệp Vân biết sức mạnh thân thể hắn không thể so sánh với Thần Vũ Thứu Vương, suy cho cùng Yêu thú được trời ưu ái ban cho thân thể vô cùng mạnh mẽ.
Bất quá, Diệp Vân ở tuổi này có thể đạt được tu vị cùng thân thể mạnh mẽ như vậy, thì cao tầng tông môn theo thời gian trôi qua cũng sẽ chú ý, lúc đó hắn sẽ có cơ hội bước vào nội môn trực tiếp trở thành đệ tử chân truyền.
Kiếp vân từ đâu xuất hiện, nhanh chóng ngưng tụ trên đỉnh đầu bốn người, sau đó lóe lên liền xuất hiện trên đỉnh đầu Thần Vũ Thứu Vương.
Thần Vũ Thứu Vương kinh hãi tột cùng, nhìn kiếp vân trên đỉnh đầu, bên trong điện xà lóe lên, nó hiểu một đòn tấn công này không phải cứ kháng cự là có thể chống đỡ dễ dàng.
Thần Vũ Thứu Vương bất thình lình lình lao lên trời, hướng nơi Thiên Kiếp chưa hoàn toàn ngưng tụ ra vân kiếp mà lao tới, muốn đánh tan vân kiếp.
Thiên Kiếp này mặc dù chỉ là hư ảnh do Thiên Đạo biến thành, thế nhưng không phải là thứ mà Yêu thú có thể tùy ý phá vỡ, nếu vậy thì Lôi Vân Điện Quang Kiếm không cần tồn tại trên đời nữa.
Thân thể Thần Vũ Thứu Vương trong nháy mắt sắp đâm vào kiếp vân thì hàng loạt điện mang đột nhiên, bùm bùm đùng rung động, đơn giản khiến nó không thể chạm vào thân thể Diệp Vân.
Diệp Vân cười ha ha, từng đạo kiếm quang bắn ra, đâm vào Thần Vũ Thứu Vương. Sau đó kiếp vân trên bầu trời cũng hoàn thành, tiếng sấm ầm ầm vang vọng, một tia sấm sét gần như chém bầu trời thành hai mảnh, không gian xung quanh bất thình lình xuất hiện nhiều vết nứt.
Tốc độ Thần Vũ Thứu Vương cực kỳ nhanh, mà tốc độ Diệp Vân xuất chiêu cũng không chậm hơn chút nào.
ngay lúc đó một đạo thần lôi tử sắc từ kiếp vân trút xuống, chẻ bầu trời làm hai, hạ xuống sau lưng Thần Vũ Thứu Vương