Thế Giới Tiên Hiệp

Chương 496: Chương 496: Lời nói kinh người




Đồng Đồng nhìn thấy Diệp Vân đột nhiên có hứng thú thật lớn đối với Lăng Tiêu thành, bĩu môi.

“Thực lực của các ngươi như vậy còn định đi Lăng Tiêu thành, ngay cả thủ vệ canh cửa tu vi còn cao hơn các ngươi.”

Diệp Vân cùng Quân Nhược Lan hai mặt nhìn nhau, tiểu nha đầu này cũng không biết làm sao lại xuất hiện ở bên trong Lạc Lôi Cốc, theo như những lời này thì nàng có lẽ đã từng đi qua Lăng Tiêu thành, thế nhưng là siêu cấp Truyền Tống Trận trên toàn bộ đại lục cũng không có mấy cái, siêu cấp Truyền Tống Trận của Nguyệt Thần Cung thì trong nghìn năm qua đều chưa dùng đến, Đồng Đồng chẳng qua là chỉ là tiểu hài tử sáu bảy tuổi, làm thế nào biết được nhiều chuyện như vậy?

Nếu như nàng thật sự từng đi qua Lăng Tiêu thành, thì làm thế nào lại xuất hiện ở trong Lạc Lôi Cốc? Cứ cho là tu vi của nàng tăng lên gấp trăm lần, nếu muốn chỉ mất sáu đến bảy năm để đi từ Lăng Tiêu thành đến Đại Tần đế quốc, cũng là chuyện không thể nào làm được.

Đột nhiên, trên mặt Quân Nhược Lan nổi lên một tia kinh hãi, nàng nhìn Đồng Đồng mà không khỏi lui về sau nửa bước.

Diệp Vân khẽ giật mình, có chút không hiểu rõ Quân Nhược Lan làm thế là có ý gì.

“Chẳng lẽ tiểu nha đầu này bị thần hồn nhập vào thân thể, cướp lấy Linh Hồn? Kỳ thật trong thân thể nhỏ bé này là một lão yêu quái đã sống mấy nghìn năm?” Quân Nhược Lan không tự chủ được nói ra, sự xuất hiện của Đồng Đồng quả thực không có cách nào giải thích.

Đồng Đồng nhảy dựng lên, trên khuôn mặt nhỏ nhắn béo ụt ịt tràn đầy vẻ giận dữ: “ Trong thân thể của ngươi mới có một cái lão yêu quái, trách không được ngươi một điểm cũng rất khó coi, rõ ràng dám nói như vậy với ta.”

Quân Nhược Lan nhìn nàng, ánh mắt đầy ngưng trọng sau đó nói ra: “Ta dùng đan dược để tăng tu vi lên ngươi có thể nhìn ra được, siêu cấp Truyền Tống Trận ngươi cũng biết, Lăng Tiêu thành thì nói mình đã từng đi qua, mọi việc như thế. . . , với một tiểu hài tử bất quá chỉ có sáu bảy tuổi như ngươi làm sao có thể biết được?”

Đồng Đồng bĩu môi, nói: “Ta đi từ siêu cấp Truyền Tống Trận đến đây, ngươi không biết là do ngươi không có kiến thức.”

Quân Nhược Lan cười lạnh nói: “ Siêu cấp Truyền Tống Trận của Nguyệt Thần Cung đã nghìn năm qua không có mở ra, ngươi làm sao có thể đi từ Truyền Tống Trận đến đây?”

Đồng Đồng cười ha ha, chỉ vào Quân Nhược Lan rồi lại hất mặt lên mà nói: “Ai nói chỉ có Nguyệt Thần Cung mới có siêu cấp Truyền Tống Trận hay sao? Tu vi đã đến cảnh giới nhất định, có lý giải sâu đậm đối với Không Gian Pháp Tắc, bố trí một cái siêu cấp Truyền Tống Trận không phải là chuyện quá khó khăn giống như ngươi nghĩ.”

Khuôn mặt Quân Nhược Lan lập tức biến sắc, nhìn Đồng Đồng có đến nửa ngày mà không nói gì.

Nàng từ nhỏ lớn lên tại Nguyệt Thần Cung, đối với siêu cấp Truyền Tống Trận cũng không xa lạ gì, thậm chí đã từng tìm hiểu qua. Nếu muốn bố trí một tòa siêu cấp Truyền Tống Trận cần tài liệu chính là tọa độ thiên văn, không dám tưởng tượng. Mỗi một lần Truyền Tống thì số lượng hao phí Tiên Linh Chi Thạch phải nói là “khủng bố”, ngay cả Nguyệt Thần Cung còn chịu không nổi sự hao tốn này.

Đồng Đồng lại nói chỉ cần tu vi đạt đến cảnh giới nhất định, đối với Không Gian Pháp Tắc có lý giải sâu đậm là có thể bố trí một tòa siêu cấp Truyền Tống Trận, Quân Nhược Lan nghe thấy cái này hoàn toàn là “chém gió“. Ngay cả Thái Thượng Trưởng Lão trong Nguyệt Thần Cung đối với Không Gian Pháp Tắc có lý giải sâu sắc nhất, tu vi đạt tới Địa Tiên cảnh hậu kỳ cũng không có cách nào dựa vào lực lượng một mình bố trí ra một tòa siêu cấp Truyền Tống Trận.

Nếu như lời nói của Đồng Đồng là thật, vậy có thể đủ để bố trí siêu cấp Truyền Tống Trận thì cao thủ đó tu vi tuyệt đối đột phá Địa Tiên cảnh, chính là Tiên Nhân chân chính, là tuyệt thế cường giả có thể tiến về thiên giới.

Chẳng qua là cường giả như vậy cho dù nhìn khắp toàn bộ phiến đại lục, có thể có bao nhiêu người đây?

Huống chi, mỗi một gã tuyệt thế cường giả lại theo đuổi một loại pháp tắc khác nhau, cho dù tu vi đột phá đã đến Tiên Nhân cảnh giới, cũng không dám chắc là có thể bố trí được một siêu cấp Truyền Tống Trận.

“Ngạc nhiên lắm hả, cái gọi là siêu cấp Truyền Tống Trận của các ngươi cũng chỉ là trên phiến đại lục này truyền qua truyền lại, ngươi có biết trong Tam giới còn có Truyền Tống Trận có thể Truyền Tống đến thế giới khác hay không?” Đồng Đồng bĩu môi, hừ hai tiếng.

Sắc mặt Quân Nhược Lan lại càng trở nên khó coi, đối với lai lịch của Đồng Đồng nàng đã không dám suy đoán. Dù cho Đồng Đồng là ăn nói bậy bạ, ăn nói lung tung, nhưng mà Quân Nhược Lan cũng không dám kích động. Nếu như trong lời nói của Đồng Đồng có một phần sự thật, như vậy thì tên tu sĩ sau lưng nàng là một tồn tại không thể nào tưởng tượng được, chỉ sợ một người cũng có thể đủ sức chống lại cùng Nguyệt Thần Cung. Nếu lỡ đắc tội cao thủ như vậy, cho dù Quân Nhược Lan tại Nguyệt Thần Cung có địa vị thế nào, chỉ sợ cũng không bảo vệ được nàng.

Quân Nhược Lan trầm mặc không nói, chẳng qua là thối lui ra khỏi đó vài bước, trên khuôn mặt xinh đẹp không còn sự tự tin cùng lạnh nhạt như trước đây, chẳng qua là lẳng lặng đứng đấy.

Ngược lại trong lòng Diệp Vân lại nổi lên cuồn cuộn cơn sóng gió động trời, lai lịch của Đồng Đồng hắn cũng đã suy đoán được chút ít. Mặc kệ tiểu nha đầu này đến từ nơi nào, đôi tròng mắt kia của nàng chính là chứng cứ, chắc chắn là có quan hệ cùng hai gã thanh niên nam nữ trong ảo cảnh kia.

Nếu như Đồng Đồng không có “chém gió”, như vậy nàng thật sự nhìn thấy tuyệt thế cao thủ, có lẽ chính là hai gã thanh niên nam nữ kia. Nếu đó là sự thật, như vậy tu vi hai người này chắc hẳn vượt xa Địa Tiên cảnh, những kim giáp thần binh kia ở phía sau truy kích, có lẽ chính là thiên tướng từ thiên giới. Mà hai người không coi sự truy kích của kim giáp thần binh là “cái đinh” gì, điều đó chứng tỏ là tu vi của bọn hắn vượt xa đám kim giáp thần binh kia.

Dù cho Diệp Vân có suy nghĩ nát óc, sức tưởng tượng phong phú, đến mức này rồi thì cũng đã không dám nghĩ thêm nữa. Thiên giới thần tướng đã vượt qua phạm vi nhận thức của hắn, bên trong bất kỳ một bản cổ tịch nào, hắn cũng chưa từng gặp qua một chút ghi chép hơi kỹ càng về điều này.

Nếu quả thật có thiên giới tồn tại, như vậy cả thế giới của nhân loại này hoàn toàn không đáng giá được nhắc tới, có lẽ chỉ cần vài tên kim giáp thần binh đi vào cái thế giới này, là có thể đủ để xóa đi cả tám đại tông môn một cách đơn giản.

Diệp Vân thở sâu, cố gắng ngăn chặn sự kinh hãi trong lòng, hắn nhìn chằm chằm vào hai con ngươi của Đồng Đồng, muốn nhìn xem giữa nó và bên trong ảo cảnh có chỗ nào bất đồng hay không.

Đồng Đồng cũng không nói gì, trừng tròng mắt quay lại nhìn qua.

Diệp Vân từ từ phát hiện, lúc thời điểm Đồng Đồng yên tĩnh, nguyên bản lúc đầu nàng đã có một ít tình cảm, sau khi tức giận một chút thì đôi mắt lại bắt đầu trở nên tinh khiết không còn tình cảm, không mang theo bất luận tình cảm gì.

Chính là đôi mắt này!

Diệp Vân thở sâu, hơi hơi nhắm mắt lại, Đồng Đồng chỉ có sáu bảy tuổi, tu vi đã đến Kim Đan Cảnh hậu kỳ, mà kiến thức của nàng lại vượt xa tu vi, nha đầu kia mặc kệ đến cùng đến từ nơi nào, phía sau nàng nhất định có một tồn tại khó có thể tin, hoặc là một gã tuyệt thế cao thủ, hoặc là một cái thế lực cực kỳ khổng lồ.

“Đồng Đồng, sau khi thông đạo của Lạc Lôi Cốc mở ra, ngươi chuẩn bị đi nơi nào?” Diệp Vân hồi phục tâm tình, nhẹ giọng hỏi.

Đồng Đồng trừng mắt liếc hắn một cái, nói: “Ngươi đi đâu thì ta đi theo đó, ta hình như đã gặp qua ngươi ở nơi nào rồi, chúng ta hẳn là đến từ cùng một chỗ.”

Diệp Vân nhíu mày, nếu như Đồng Đồng thực gặp qua chính mình, như vậy tất nhiên là ở trong ảo cảnh rồi, cái này cũng nói lên thân phận của Đồng Đồng, chính là nhi nữ hoặc là đệ tử của đôi thanh niên nam nữ kia.

“Tốt, vậy ngươi về sau hãy theo ta.” Diệp Vân gật gật đầu, trong mắt hiện lên vẻ cưng chiều, nhẹ nhàng sờ soạng đầu của Đồng Đồng.

Đồng Đồng lại như một con mèo nhỏ nhu thuận, rất hưởng thụ sự vuốt ve của Diệp Vân, sau đó lại làm ra vẻ người lớn mà nói: “Yên tâm, sau này ta sẽ bảo vệ ngươi.”

Diệp Vân không khỏi mỉm cười, nha đầu kia cũng thật thú vị, lại còn nói muốn bảo vệ mình, với kiến thức của hắn chẳng lẽ không biết Kim Đan Cảnh tại Đại Tần đế quốc thật sự không là “cái đinh” gì.

“Tốt, quyết định vậy nha, chúng ta sẽ bảo hộ cho nhau, sau này ta sẽ không để cho ai khi dễ ngươi.”

Đồng Đồng híp đôi mắt to, gật đầu nói: “Đó là tất nhiên, ta cũng sẽ không để cho người bên ngoài khi dễ ngươi đâu.”

Dứt lời, nàng liếc nhìn Quân Nhược Lan, lại vụng trộm nói khẽ cùng Diệp Vân: “Đợi qua một thời gian ngắn, chúng ta nghĩ biện pháp tiến về Nguyệt Thần Cung, sau đó đi Lăng Tiêu thành.”

Diệp Vân khẽ giật mình, nhìn nàng nhưng không nói gì, trong lòng không biết nói sao, chẳng lẽ Đồng Đồng quả thật là từ siêu cấp truyền tống trận của Nguyệt Thần Cung đi vào Đại Tần đế quốc? Những gì mà nàng vừa mới nói đều là giả dối?

“Tốt!” Diệp Vân cũng không hỏi nữa, chẳng qua là khẽ gật đầu một cái.

Mấy người có mặt nơi đây không nói gì nữa, khoanh chân mà ngồi, im lặng chờ thông đạo Lạc Lôi Cốc mở ra lần nữa.

Sau hai canh giờ, bầu trời bỗng nhiên lắc lư kịch liệt, lập tức vô số đạo hào quang từ bốn phương tám hướng nhanh chóng bắn đến, hội tụ trên không trung.

Không gian thông đạo, mở ra một lần nữa!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.