Đại Yêu Điểm Thần Quyết chính là Yêu tộc thần thông, tu luyện đến cực
hạn có thể đồ ma diệt tiên, uy lực cường hãn đến mức khó có thể tin.
Thủy Thanh Huyên thân là Hi Linh Yêu tộc Thánh Nữ, tu luyện hơn mười năm Đại Yêu Điểm Thần Quyết cũng chỉ là chạm vào một ít da lông, thế mà giờ phút này thi triển ra cũng đã biến bán kính trăm dặm hóa thành bột mịn, uy lực như vậy quả thực khó có thể tưởng tượng, đã hoàn toàn vượt qua
nhận thức của mọi người.
Hỏa Vân Thánh Giả mặc dù là Kim Đan Cảnh thất trọng, khoảng cách phá đan sinh anh chỉ còn cách có nửa bước cũng không ngờ gặp phải loại uy lực
cường hãn đến tình trạng này.
Ánh sáng nhu hòa lóng lánh lập tức tỏa ra bao phủ bán kính trăm dặm, hết thảy trong đó đều hóa thành hỗn độn, sương mù xám mịt mờ.
Đám người Diệp Vân đứng ở ngoài trăm dặm nhìn tro bụi dâng lên trong đó, không khỏi hốc mắt tất cả đều đỏ.
Tô Linh cùng Tô Ngâm Tuyết càng khóc lóc thảm thiết, lệ không ngừng tuôn xuống.
Tô Ngâm Tuyết dù sao cũng thành thục hơn, năng lực khống chế tốt hơn,
nàng cắn chặt hai hàm răng trắng ngà, sắc mặt trắng bệch, thân hình nhẹ
nhàng run rẩy, trong mắt đầy vẻ không tin được, nàng không thể tin được
cha mẹ đã vĩnh viễn rời xa, nàng cũng không tin một màn trước mắt này là do mẫu thân tạo thành, Đại Yêu Điểm Thần Quyết uy lực sao có thể to lớn như vậy.
Ánh mắt Tô Ngâm Tuyết tựa hồ muốn xuyên qua màn sương mù xám trùng trùng điệp điệp tìm thân ảnh của cha mẹ ở trong đó.
Diệp Vân nhìn thấy than nhẹ một tiếng:” Ngâm Tuyết sư tỷ, lát nữa chúng ta sẽ vào đó xem.”
Tô Ngâm Tuyết gật gật đầu, trong nội tâm nàng sớm có ý đó, chẳng qua là
trong lòng có chút kinh sợ, nghe được Diệp Vân nói như thế trong lòng
không khỏi cảm động.
‘Không thể tưởng tượng được là Đại Yêu Điểm Thần Quyết lại có thể cường
hãn đến trình độ này, thật sự là không thể tưởng tượng nổi.” Trên mặt
Yến Trường Xuân tràn đầy khiếp sợ, đến giờ khắc này hắn còn chưa tin
thần thông như thế lại có thể xuất ra từ tay Thủy Thanh Huyên.
“Lúc trước ta vẫn luôn cảm thấy Kim Đan Cảnh là tu vi khó có thể tin
được, mục tiêu suốt đời chính là một ngày nào đó có thể vượt qua Thiên
Địa Lôi Kiếp, phá đan sinh anh. Hiện tại xem ra quả thật là ếch ngồi đáy giếng, mặc dù là Nguyên Anh Cảnh thì cũng không thể ngăn cản được thần
thông chỉ nghe nói là một ít da lông của Đại Yêu Điểm Thần Quyết này,
thần thông bí pháp chính thức đến cùng sẽ cường đại đến mức nào?” Thất
trưởng lão mặt mũi tràn đầy cảm khái, mặc dù đối với cái chết của Tô Hạo cùng Thủy Thanh Huyên cực kỳ bi thống nhưng chẳng qua trong giờ phút
này sự rung động trong lòng còn lớn hơn sự bi thống.
“Tấn quốc quá nhỏ, sau ngày hôm nay ta sẽ rời Thiên Kiếm Tông, ly khai
Tấn quốc tiến về Đại Tần đế quốc.” Khuôn mặt luôn luôn băng lãnh của Mộ
Dung Vô Tình cũng có chút động dung “ Nếu như ta còn ở Tấn quốc tiếp tục tu hành thì cả đời này tu vi tối đa cũng chỉ là Nguyên Anh Cảnh.”
Thất trưởng lão cùng Yến Trường Xuân liếc nhau không khỏi cười khổ.
Nguyên Anh Cảnh chính là cảnh giới mà bọn hắn tha thiết ước mơ, theo tu
vi tăng lên, tuổi tác tăng thêm, bọn hắn càng ngày càng cảm thấy muốn
phá đan sinh anh đã là mục tiêu mà cả đời khó có thể thực hiện được, về
phần Nguyên Anh Cảnh trở lên thì dù có nằm mộng bọn hắn cũng chưa từng
nghĩ đến.
Bất quá Mộ Dung Vô Tình bất đồng, hắn chính là thiên tài đệ nhất của
Thiên Kiếm Tông nghìn năm qua, bất kể là thiên phú hay là tài nghệ đều
là nhân vật số một, hắn hầu như rất ít lui tới với mọi người, tâm cao
khí ngạo, nếu như không phải gặp Hỏa Vân Thánh Giả cùng Thủy Thanh Huyên thì có lẽ hắn còn có thể ngây ngốc ở lại thật lâu tại Tấn quốc mới có
thể rời đi.
Giờ phút này, chỉ sợ lòng của hắn đã triệt để đi xa hướng về Đại Tần đế quốc hoặc thậm chí đến Đại Lục xa xôi.
“Diệp Vân, Ngâm Tuyết sư muội.”
Ngay tại thời điểm đám người Thất trưởng lão còn đang cảm khái thì một
đám người quần áo tả tơi từ trong rừng núi đi tới thoạt nhìn chật vật
không chịu nổi, có vài người khóe miệng còn rỉ máu, sắc mặt trắng bệch.
Diệp Vân nhìn lại, những người này đương nhiên là đệ tử của Thiên Kiếm
Tông hay nói chính xác hơn thì chính đệ tử của Vô Ảnh Phong, thủ hạ của
Tô Hạo. Cầm đầu chính là đại sư huynh Đoan Mộc Long Đài, theo sau hắn là Mặc Nho cùng Dã Cuồng nhân và một đám người.
Sau khi Thập Sát Trận bị Hỏa Vân Thánh Giả phá vỡ, bản thân bọn hắn đều
bị trọng thương không còn khả năng tái chiến. Khi bọn hắn chứng kiến sư
mẫu Thủy Thanh Huyên có được tu vi Kim Đan Cảnh hơn nữa lại là Thánh Nữ
của Hi Linh Yêu tộc, tu luyện cái gì gọi là Đại Yêu Điểm Thần Quyết thì
sự khiếp sợ trong lòng quả thực không thể nào diễn tả bằng ngôn từ.
Bọn Đoan Mộc Long Đài tự biết ở lại cũng không trợ giúp được gì ngược
lại còn làm cho bọn Tô Hạo bó chân bó tay, lúc Thủy Thanh Huyên yêu cầu
mọi người rời đi bọn hắn liền dìu nhau tránh xa ngoài trăm dặm. Giờ phút này chứng kiến đám người Diệp Vân rõ ràng cũng thối lui đến địa phương
giống như bọn hắn nên đi ra gặp mặt.
Tổng cộng hơn hai mươi tên đệ tử Vô Ảnh Phong dưới sự dẫn dắt của Đoan Mộc Long Đài từ trong rừng đi ra.
”Tham kiến tông chủ đại nhân, bái kiến Thất trưởng lão, bái kiến Vô Tình sư huynh.” Đoan Mộc Long Đài thấy được ba người Yến Trường Xuân, quỳ
một chân xuống đất thi lễ.
Trong khoảnh khắc, đám người phía sau hắn đồng loạt quỳ xuống.
“Tất cả đứng lên đi, các ngươi có thể còn sống đúng là may mắn của Thiên Kiếm Tông ta. Bất quá sau ngày hôm nay trên đời sẽ không còn Thiên Kiếm Tông nữa.” Yến Trường Xuân vẫy vẫy tay, trong tiếng nói tràn đầy vẻ bi
thương.
“Trường Xuân ngươi hà tất lại chán nản như thế, chỉ cần chúng ta tồn
tại, Thiên Kiếm Tông sẽ không bị diệt.” Lông mày Thất trưởng lão nhíu
lại, tức giận quát.
“Đúng vậy, chúng ta nhất định sẽ đi theo tông chủ đại nhân xây dựng lại
Thiên Kiếm Tông.” Mặc Nho bước lên phía trước, giờ phút này hắn tuy rằng quần áo tả tơi nhưng vẫn có khí chất thư sinh nho nhã, cao giọng nói
ra.
“Không sai, Thiên Kiếm Tông sẽ không thể diệt vong như vậy.” Dã Cuồng
nhân vũ khí không biết rơi mất từ bao giờ, trong tay nắm một nhánh cây
kích thước bằng cánh tay.
“Các sư huynh nói không sai, dù cho sơn môn của Thiên Kiếm Tông ta bị
phá hủy thì có làm sao? Chúng ta tìm một chỗ xây dựng lại Thiên Kiếm
Tông là được.” Diệp Vân gật gật đầu, mỉm cười.
Diệp Vân quay người nhìn đám người Đoan Mộc Long Đài, chín tên đệ tử
thân truyền của Tô Hạo, lần này trong hạo kiếp vẫn còn tồn tại chẳng qua là ít nhiều đều bị trọng thương.
Yến Trường Xuân gật gật đầu, ánh mắt đảo qua hơn hai mươi tên đệ tử,
cười cười. Trong lòng tràn đầy bi thương nhưng không biểu lộ ra.
Thế lực của Thiên Kiếm Tông thế nào, nghìn năm qua ở tại Tấn quốc nắm
lấy vị trí đầu não, đệ tử trong tông có hơn mười vạn nhưng qua hạo kiếp
lần này chẳng lẽ chỉ còn lại có hơn hai mươi tên đệ tử trước mắt?
Không, không biết, có lẽ cũng còn có thật nhiều đệ tử đã trốn thoát.
Chẳng qua những đệ tử chạy ra này hầu như đều có tư cách tham gia thủ hộ Thiên Thần Phong, đại bộ phận đều là nội môn đệ tử. Những đệ tử ngoại
môn cùng tạp dịch đệ tử kia chỉ sợ dưới uy lực của Đại Yêu Điểm Thần
Quyết đã thân tử linh tiêu, hầu như một người cũng sẽ không sống sót.
Mấy chục vạn đệ tử a, chỉ như vậy mà toàn bộ chết đi hay sao?
Yến Trường Xuân cực kỳ tự trách, hắn thân là Thiên Kiếm Tông tông chủ
lại không thể dẫn dắt môn hạ đệ tử vượt qua kiếp nạn này, nếu không phải nhờ có Thủy Thanh Huyên cởi bỏ phong ấn mà nói, thì chính hắn Yến
Trường Xuân chỉ sợ cũng sẽ thân tử linh tiêu, từ nay về sau biến mất
trên đời này.
Ánh mắt Yến Trường Xuân chậm rãi đảo qua Diệp Vân cùng đám người Đoan
Mộc Long Đài, sự tự trách trong mắt chậm rãi biến mất, trở nên cực kỳ
kiên quyết.
Đúng như lời của bọn Đoan Mộc Long Đài, chỉ cần có người còn sống thì có thể xây dựng lại Thiên Kiếm Tông. Đệ tử của Thiên Kiếm Tông có thể chết nhưng mà tinh thần không thể cứ như vậy mà tiêu tán. Đối diện với kẻ
địch lần này, những đệ tử còn sống hầu như từng người đều tâm vững như
thiết, đối với tu luyện có chấp niệm cường đại, phá rồi lại lập, có lẽ
từ hôm nay Thiên Kiếm Tông mới chính thức bắt đầu.
“Các ngươi nói rất hay, chỉ cần chúng ta còn sống thì Thiên Kiếm Tông sẽ không bị diệt vong. Ngày mai, chúng ta xây dựng lại Thiên Kiếm Tông!”
Yến Trường Xuân thở sâu, cao giọng quát.
“Xây dựng lại Thiên Kiếm Tông!”
Đám người Đoan Mộc Long Đài cùng gầm lên, âm thanh chấn động khắp nơi.