Tả Mạc nhanh chóng làm ra thành phẩm mới, so với cái rương rách nát trước kia, thành phẩm mới chẳng khác nào một tác phẩm nghệ thuật.
Bồ đoàn được bện thành từ cỏ đen, màu sắc thuần một màu đen tinh tế, phù trận do vụn thiết ngân nhỏ như sợi tóc tạo thành,chữ tinh xảo mỹ lệ như hoa văn. Khi mở bồ đoàn ra sẽ có năm khe lõm để bỏ tinh thạch vào. Tả Mạc vốn định làm nó nhỏ hơn nữa, như vậy khi mang theo càng thuận lợi, song cuối cùng hắn vẫn quyết định làm thành bồ đoàn.
Kỹ thuật bện bồ đoàn không tồi.
Bồ đoàn cũng được hắn đặt tên là bồ đoàn Hắc Luyện, ngoài phù trận Luyện Linh làm cơ sở còn thêm vào phù trận như Ngưng Thần, Tĩnh Tâm. Hiệu quả của bồ đoàn Hắc Luyện tăng lên rõ ràng.
Tả Mạc một hơi liền đem tất cả vụn thiết ngân làm thành bồ đoàn Hắc Luyện, được năm cái bồ đoàn.
Có năm cái bồ đoàn Hắc Luyện, cho dù là Tả Mạc hay Công Tôn Sai trong lòng đều xác định, năm cái bồ đoàn Hắc Luyện, con số không nhiều song nếu thay phiên nhau sử dụng vẫn có thể miễn cưỡng đủ.
Đưa cả năm cái bồ đoàn Hắc Luyện cho Công Tôn Sai, Tả Mạc chẳng buồn quản.
Thu hoạch của hắn lần này không chỉ phù trận Luyện Linh. Ma văn trên người Tả Mạc là một ma văn cấp thấp, ma văn “Đồng Tê Ngưu”. Tác dụng lớn nhất của ma văn này là có thể tự động rèn luyện thân thể, song một ma văn đơn giản nhất như vậy, sau khi phân tích đã có tên trăm phù trận cực kỳ nhỏ bé tinh vi tổ hợp thành.
Những phù trận tinh vi đó, Tả Mạc tuyệt đại đa số đều chưa từng gặp qua, không rõ tác dụng lắm. Song lần này, hoàn thành phân tích đồng thời luyện chế xong, hắn đối với những phù trận xa lạ đó cũng đã có một nhận thức trực quan nhất.
Trong số rất nhiều phù trận của ma văn Đồng Tê Ngưu, Tả Mạc cảm thấy có ba phù trận hữu dụng nhất: Tụ Linh trận, Luyện Linh phù trận cùng Thối Thể phù trận.
Tụ Linh trận trong ngọc giản “nhập môn phù trận Côn Lôn” có giới thiệu khá tỷ mỷ, song Tụ Linh trận Tả Mạc phát hiện lần này hoàn toàn bất đồng so với bất cứ loại tụ linh trận nào hắn từng gặp qua trước đây.
Hiệu quả tụ linh của nó càng xuất sắc hơn, toàn bộ phù trận hoàn toàn tự nhiên, xảo diệu tới mức Tả Mạc vô số lần cảm khái sự thần kỳ của Tả Mạc.
“Thứ này không tồi.” Bồ yêu không biết chui ra từ đâu, nhìn chằm chằm vào tụ linh trận mà Tả Mạc đang trạm khắc.
Tả Mạc sớm đã quen với sự xuất quỷ nhập thần của Bồ yêu, tay cũng không run tới một cái.
“Ta đương nhiên biết là đồ tốt rồi.” Tả Mạc không hề che dấu sự đắc ý trong lòng, liếc mắt lườm Bồ yêu một cái: “Với trình độ của anh đây, đồ làm ra sao lại không tốt?”
“Ừm, không tồi không tồi.” Nói xong Bồ Yêu mây nhạt gió mờ gật gật đầu rồi biến mất không thấy đâu.
Vốn tính kiêu ngạo một phen, Tả Mạc cảm thấy như một quyền đánh vào chỗ trống, trong lòng vô cùng khó chịu. Bất quá cho dù lòng có khó chịu, lại có phần buồn bực, tên Bồ yêu rỗi việc này tự nhiên chui ra chẳng lẽ lại vì nói một tiếng thứ này không tồi sao?
Có vấn đề!
Chắc chắn có vấn đề!
Nhưng Tả Mạc suy nghĩ tới nửa ngày cũng không nghĩ ra rốt cuộc có vấn đề gì. Hắn nhanh chóng bỏ qua, chuyển sang loay hoay với tụ linh trận trước mặt.
Tụ Linh trận trên ma văn Đồng Tê Ngưu rất tinh xảo khéo léo, độ khó khi trạm khắc tuy khá lớn nhưng tác dụng cũng rất tốt. Tỷ như đem Tụ Linh trận này khắc lên trên pháp bảo phi kiếm, pháp bảo phi kiếm sẽ không ngừng hấp thu linh khí trong không khí, dần dần linh tính nhất định sẽ tăng lên nhiều. Bất cứ chất gỗ nào khi đặt tại nơi linh khí đậm đặc một thời gian dài, linh khí nhập sâu vào trong sẽ vô thức cải thiện bản thân chất gỗ đó.
Tả Mạc thậm chí có một suy nghĩ lớn mật, dung Tụ Linh trận như một ma văn khắc lên trên người, như vậy thân thể lúc nào cũng đều hấp thu linh khí. Tuy rằng mỗi ngày chỉ có thể hấp thu rất ít, song thời gian kéo dài, lượng thu được sẽ vô cùng kinh khủng.
Điều này, Tả Mạc đã được khắc ma văn nên hiểu rất rõ. Nếu không phải lúc trước kinh mạch trong cơ thể hắn không cách nào chứa đựng linh lực, hắn đã sớm đột phá ngưng mạch. Ngay cả như vậy, tốc độ tu luyện hiện giờ của hắn cũng vượt xa tu giả phổ thong.
Phù trận Thối Thể có tác dụng sử dụng linh lực không ngừng tôi luyện rèn dũa thân thể, máu thịt, gân cốt. Ngoại trừ Thiền tu, các tu giả khác đều rất ít khi luyện thể, song theo kinh nghiệm của Tả Mạc, thân thể mạnh mẽ chỉ có chỗ tốt, không có điểm hại nào. Huống hồ không cần tốn thời gian mà có thể tự động rèn luyện thân thể, lại có người từ chối sao?
Quan trọng nhất là ba phù trận được hắn phân tích ra này không nhìn đâu ra bóng dáng của ma văn cả, sẽ không ai nghĩ bọn nó có liên quan tới ma văn. Việc này vô cùng quan trọng trong thời buổi yêu ma tàn sát bừa bãi như ngày nay.
Luyện chế bồ đoàn Hắc Luyện khiến áp lực của Tả Mạc lập tức giảm mạnh, ba phù trận tinh vi đó hắn tạm thời chưa nghĩ ra cách nào vận dụng. Bản thân mình vốn có ma văn trên người, ba phù trận này hiện tại hắn cũng chẳng dùng được.
Hắn dứt khoát chuyển sang tu luyện thần thức.
Theo lời Bồ yêu, phép luyện thần của hắn đi theo hướng sao trời. Luyện thần sao trời đối với Tả Mạc mà nói có phần khá mới mẻ. Bồ yêu đề nghị hắn tu luyện cho mười ngôi sao mạnh mẽ lên đã, đồng thời cũng đưa ra phương pháp tu luyện, chỉ cần hấp thu lực lượng sao trời rồi đưa vào trong thức hải luyện hóa ngôi sao ở đó, làm lớn mạnh bổn nguyên của nó.
Giờ cũng đang là buổi tối, hắn ra khỏi phòng, ngẩng đầu lên nhìn bầu trời đêm lấp lánh ánh sao. Lập tức hai chân trước sau tách biệt, thân như rắn ngẩng đầu, miệng lưỡi khẽ nhếch lên, hai tay để hai bên, tạo thành một tư kế cực kỳ quái dị, kỳ quặc.
Lòng yên tĩnh như không, năm căn thần thức diệp thủ khẽ nở ra, như một đóa hoa hướng dương đang hướng về ánh sao xa xôi.
Hô hấp dần dần trở nên không còn, một ánh sao yếu ớt tới cực điểm từ ngôi sao trên đỉnh đầu Tả Mạc chậm rãi buông xuống, tựa như như một làn khói bạc, từng chút từng chút một bị Tả Mạc hút vào trong miệng.
Tả Mạc chỉ cảm thấy tâm thần của bản thân cùng với ngôi sao trên đỉnh đầu sinh ra một sự liên hệ vô cùng thần bí. Khí tức mênh mông thê lương, tựa như đến từ nơi mênh mông sâu thẳm không thể biết tới, vượt qua vô số tháng rộng năm dài, đi tới trước mặt mình. Không biết vì sao trong lòng hắn bỗng nhiên dâng trào một chút cảm động.
Làn sương nhàn nhạt màu bạc chui vào trong miệng, không hề cố sức mà rót vào trong kinh mạch. Linh lực trong kinh mạch yên tĩnh như xử nữ, đối với lực lượng sao trời vừa được hút vào trong cơ thể dường như không chút địch ý. Sợi lực lượng sao trời này vận chuyển một chu thiên trong kinh mạch cơ thể hắn rồi như chim yến về tổ, chui vào mi tâm của Tả Mạc.
Trong bầu trời trên thức hải, từng sợi khói bạc không ngừng nhập vào một ngôi sao ảm đạm.
Bồ yêu nhìn thoáng qua ngôi sao trên đỉnh đầu rồi thu lại ánh mắt, hắn giang tay ra, bàn tay thêm vào một vũng nước đen, chính giữa chỗ nước đen đó nổi bập bềnh một cái đàn tế cực kỳ nhỏ bé.
U Minh trì!
“Cuối cùng cũng thành hình rồi!” Bồ yêu lẩm bẩm: “Hy vọng sẽ hữu dụng.”
Nói xong, hắn ném vũng nước đen trong tay xuống nước, U Minh trì vừa đáp xuống nhanh chóng hóa lớn, trong chớp mắt đã biến thành một cái ao đen lớn cỡ nửa mẫu. Giữa ao nổi bập bềnh một đàn tế, một ngọn lửa màu đen yêu dị đang cháy bập bùng trên đó.
Bồ yêu phi thân lên trên đàn tế, ngọn lửa màu đen xoay quanh hắn, cháy rực không chút tiếng động. Nước đen trong U Minh trì bốc lên, như vô số giao long không ngừng quấn quanh đáy nước.
Đàn tế dưới chân Bồ yêu bỗng dưng sinh ra lực hút kinh người, toàn bộ nước đen lập tức chảy mạnh về đàn tế. Nước đen nhanh chóng bao phủ đàn tế, bao lấy mắt cá chân Bồ yêu, Bồ yêu vẫn chẳng hề nhúc nhích, mặc cho nước đen dưới chân không ngừng leo lên phía trên.
Chỉ trong khoảng khắc, làn nước đen đã bao lấy đỉnh đầu Bồ yêu.
Một quả cầu nước màu đen lớn đứng trên đàn tế, cảnh tượng trước mắt thực sự rất khó nhìn. So với quả cầu nước màu đen, tế đàn thực bé tới mức đáng thương khiến cho người ta không khỏi lo lắng quả cầu đen khổng lồ đó liệu có đập nát bấy tế đàn hay không.
Song tế đàn đơn sơ trông không lớn đó lại vững như bàn thạch.
Nước đen bao phủ Bồ yêu không ngừng lưu chuyển, tốc độ càng lúc càng nhanh.
Sau nửa canh giờ, tốc độ lưu chuyển của quả cầu nước đã đạt tới mức kinh người, âm thanh tê tê do xoay tròn với tốc độ cao, tuy không bén nhọn nhưng vẫn khiến lòng có cảm giác chấn nhiếp tâm hồn người khác.
Tả Mạc hoàn thành tu luyện, nhận ra dị thường trong thức hải, vội vàng chạy tới. Khi hắn thấy cảnh tượng trước mắt không khỏi kinh hãi.
Bồ yêu đang làm cái quỷ gì thế?
Tốc độ chuyển động của quả cầu nước màu đen không ngừng nhanh lên, Tả Mạc nhạy cảm phát hiện, vì tốc độ không ngừng nhanh lên khiến quả cầu nước đen đã bắt đầu có dấu hiệu không ổn định.
“Thằng này muốn làm gì?” Tả Mạc lầm bầm, cũng không dám dời mắt đi chút nào.
Tốc độ chuyển động của quả cầu nước đen vẫn cứ nhanh lên, dấu hiệu sụp đổ cũng ngày càng nghiêm trọng, quả cầu vốn rất tròn giờ vặn vẹo nghiêm trọng.
Xem ra tình hình không ổn! Trong lòng Tả Mạc lo lắng.
Mắt thấy quả cầu nước đen đã sắp hỏng tới nơi, bỗng dưng tế đàn tỏa sáng rực rỡ, một luồng khí tức đầy ngưng trọng mà lại tràn ngập sinh cơ bao phủ lấy thức hải.
Đợi đã!
Con mắt Tả mạc lập tức trợn tròn, khí tức này hắn quá quen thuộc mà!
Địa khí! Đây là địa khí!
Vốn còn hơi lo lắng, Tả Mạc bỗng dưng lại thấy khó chịu, hóa ra tên này hút đi địa khí của mình để trong tế đàn. Nhớ lại cảm giác thống khổ khi bị hút ngược địa khí, hắn không kiềm được nghiến răng nghiến lợi.
Tức giận thì thừa song hắn càng thêm hiếu kỳ.
Bồ yêu đang làm cái gì vậy?
Hiển nhiên, “yêu pháp” Bồ yêu đang tiến hành là hành vi đã sớm có mục đích. Cho dù là U Minh trì hay là hút ngược địa khí từ chỗ hắn, Bồ yêu đều chuẩn bị đã lâu. Thiên hạ có vô số phương pháp, càng đừng nói tới phương pháp mà yêu ma tu luyện. Tả Mạc cũng lười đoán, chắc chắn đoán cũng chẳng trúng.
Hắn quyết định ngồi đợi Bồ yêu tu luyện xong.
Có địa khí trợ giúp, quả cầu nước đen đang xoay tròn với tốc độ cao nhanh chóng ổn định lại. Ổn định xong, nó lại tiếp tục tăng tốc.
Tế đàn cuồn cuộn không ngừng cung cấp địa khí, ánh mắt Tả Mạc càng lúc càng khó chịu, thằng này rốt cuộc đã hút bao nhiêu địa khí của mình!
Bỗng dưng Tả Mạc ngẩng đầu, không nhịn được kêu lên một tiếng.
Quả cầu nước đen đang không ngừng gia tốc lại đột nhiên xảy ra biến hóa, mắt thường cũng có thể thấy được nó đang hóa thành trong suốt. Chỉ trong thời gian vài cái chớp mắt, quả cầu nước đen đã biến thành một quả cầu nước trong suốt, có thể thấy rõ Bồ yêu đang nằm trong đó.
Nhìn xuyên qua làn nước đang xoay tròn với tốc độ cao, Tả Mạc vừa thấy Bồ yêu lập tức giật nảy mình.
Bồ yêu cả người đen kịt như mực, làn da lộ ra trở nên đen như nhiễm mực, hai viên lăng tinh màu đỏ ở hai vành tai trong nền đen trở nên đẹp đẽ yêu dị. Tả Mạc gần như không nhận ra Bồ yêu, bất quá hắn cũng có phần khẩn trương - Khuôn mặt Bồ yêu bắt đầu hiện vẻ đau đớn.
Bồ yêu trước giờ chưa từng có biểu hiện như vậy.
Tên này rốt cuộc đang làm gì? Sẽ không xảy ra chuyện gì chứ? Tả Mạc không khỏi suy nghĩ, trong lòng cảm thấy bất ổn.
Địa khí cuồn cuộn chảy ra từ tế đàn, chui vào trong quả cầu nước rồi nhập vào trong thân thể Bồ yêu. Địa khí dường như có thể giảm bớt sự đau đớn của Bồ yêu, sắc mặt của y cũng dần dần ổn định trở lại.
Màu đen trên người hắn cũng dần dần rút đi. Tốc độ quả cầu nước cũng từ từ chậm lại.
Màu đen biến mất, quả cầu nước cũng dừng lại.
Trong quả cầu nước trong suốt, một nam tử tuấn tú yêu dị sừng sững đứng đó.