Thế Giới Tu Chân

Chương 104: Chương 104: Do dự






Vấn đề trước mắt là cường hóa kinh mạch.

Chỉ có kinh mạch được cường hóa, mới có thể chịu nổi Chung Duẩn hỏa, nếu không Tả Mạc sẽ bị Chung Duẩn hỏa chí hàn thiêu thành cặn băng. Vấn đề này khiến Tả Mạc kêu khổ không thôi, pháp quyết cường hóa hắn có thể nghĩ tới chỉ có “kim cương vi ngôn”. Bia mộ bản “kim cương vi ngôn” hiện tại xem ra hiệu quả tốt, Tả Mạc tử tế thử sưu tầm trong đó liên quan tới cường hóa kinh mạch.

Nhưng rất nhanh hắn thất vọng.

“Kim cương vi ngôn” cũng không có miêu tả quá nhiều về cường hóa kinh mạch. Tả Mạc không cam tâm chạy tới điển tịch thất, tìm kiếm khắp nơi tâm pháp có thể cường hóa kinh mạch. Hắn rất nhanh tìm thấy nội dung tương quan trong các ngọc giản về luyện thể, nhưng hắn càng thêm thất vọng vì trong mỗi ngọc giản đều ghi chép rõ ràng, kinh mạch cường hóa là nội dung tương đương cao thâm.

Luyện thể trước tất luyện da thịt, sau đó luyện gân cốt, cuối cùng mới là kinh mạch.

Bằng tu vi khu khu trúc cơ kỳ của hắn, đừng có mơ.

Tả Mạc không nản lòng, loại chuyện giống thế này, không phải lần đầu gặp phải. Trước kia hắn thật không dễ dàng động tới ngọc giản, cơ hồ đều tương đương thô lậu, rất nhiều chỗ không rõ ràng, cần tự mình suy xét. Một con đường không được, đổi con đường khác, rồi cũng có thể tìm ra biện pháp.

Nếu phương pháp cường hóa kinh mạch làm không thông, điều đó có ý nghĩ, ý nghĩ luyện hóa linh khí trong kinh mạch là không được.

Vậy ở bên ngoài thì sao? Nếu như luyện hóa linh khí ở bên ngoài linh mạch, linh lực hút vòa cơ thể là tinh thuần, Tả Mạc lầm vào trầm tư. Làm thế nào luyện hóa linh lực ngoài cơ thể? Trong cơ thể, linh khí vô hình vô chất, làm sao luyện hóa?

Mỗi vấn đề, tựa hồ đều xa xa siêu ra phạm trù hắn có thể làm, nhưng hắn không tính vứt bỏ.

“Đấu kiếm hội lần này, phái ai đi?” Diêm Nhạc nhìn chưởng môn Bùi NGuyên Nhiên, hiếu kỳ hỏi. Vô Không đường chỉ có hai người, Tân Nham bế quan luyện khí, Thi Phượng Dung bế quan luyện đan.

“Vi Thắng tự nhiên phải đi. Chỉ là không biết hắn có thể ra kịp không.” Chưởng môn trầm ngâm: “Tả Mạc cũng có thể đi.”

“a a, tiểu tử Tả Mạc chạy tới Linh Anh phái náo một trận, nghe nói rất uy phong.” Diêm Nhạc cười nói. Linh Anh phái cậy giàu có, ngày thường rất kiêu ngạo đối đãi các phái khác tại Đông Phù, nhiều người rất không thích.

“Uhm, Tả Mạc thiên phú cao. Chỉ đáng tiếc không thể chuyên tâm tu kiếm.” Chưởng môn có chút tiếc nuối: “hắn thua Thường Hoành, cũng tính là tuy bại mà vinh.”

Diêm Nhạc không thèm để ý nhún nhún vai: “Hắn không thể chuyên tâm luyện kiếm cũng tốt, bản môn đến lúc cần có người giống Tả Mạc.”

Chưởng môn gật gật đầu, không nói gì thêm, chuyển đề tài: “La Ly cũng có thể đi. Chuyện lần trước, cũng khiến hắn chấn động lớn, hắn cũng được bổ ích.”

“Chỉ ba người này?” Diêm Nhạc hỏi.

“Uhm, chỉ ba người này.” Chưởng môn bổ sung: “Việc này cũng không gấp, còn đoạn thời gian mới tới Đấu Kiếm hội.”

Diêm Nhạc hưng phấn vỗ tay: “ta thật mong đợi, Vi Thắng nếu có thể kịp tham gia, nhất định khiến không ít người kinh ngạc.”

Chưởng môn cười khẽ, tuy không nói chuyện, nhưng trong mắt quang mang bạo lộ tâm tư của hắn.

Hoa hồng đỏ bội thu, hầu bao của Tả Mạc lại phồng lên, giá hoa hồng đỏ thời gian này liên tục tăng cao, hiện tại đã tới 2,5 viên tinh thạch cấp 3/ 1 lượng, tám mươi mẫu linh viên tổng cộng thu hoạch gần hai mươi cân hoa hồng đổ cấp 1. Ngoài ra, còn có chừng một cân hoa hồng đỏ cấp 2. hoa hồng đỏ cấp 2 giá 60 viên tinh thạch cấp 3 / 1 lượng. Dự chi trước kia sáu mươi viên tinh thạch cáp 3, Tả Mạc tổng cộng thu vào 1090 viên tinh thạch cấp 3.

Đây là khoản thu nhập lớn nhất từ trước tới nay của hắn.

Vì phòng ngừa Bồ yêu như bình thường âm thầm rat ay, Tả Mạc quyết định chủ động xuất kích. Tính theo thu nhập, tại Đông Phù, Tả Mạc quả là có thu nhập cao, nhưng tinh thạch hắn có còn chưa kịp rời tay đã bị Bồ yêu bắt cóc.

Bồ yêu nhìn Tả Mạc mặt khẩn trương, cười khẩy: “chỉ là một ngàn viên tinh thạch cấp 3, cũng chẳng qua là hai viên tinh thạch cấp 4, còn như vậy sao?”

Tả Mạc hoàn toàn không chút để ý: “Đổi đồ vật.” Sau đó bổ sung thêm một câu: “ta có thể dùng.”

Bồ yêu chậm rãi nói: “Ngươi gần đây không phải một mực nghiên cứu làm sao để luyện hóa tạp chất trong linh khí sao?’

Tả Mạc chán động: “Đúng! Chẳng lẽ ngươi có biện pháp?’

“Suy nghĩ của ngươi kỳ thực không có vấn đề.” Bồ yêu cười he he: “Chỉ là ngươi biết quá ít, dù có ý tưởng hay, cũng không giải quyết được.”

“Đổi cái này.” Tả Mạc không chút do dự nói.

“hì hì.” Bồ yêu khẽ vung tay áo, một loạt tiếng tinh thạch va chạm vang lên, nhưng lần này, Tả Mạc không có cảm giác đau lòng. Hắn chỉ coi chừng Bồ yêu, chờ Bồ yêu nói tiếp.

“Để ta giảng cho ngươi, kỳ thực cũng rất đơn giản.” Bồ yêu mặt lại khôi phục vẻ thờ ơ thường ngày: “Tuy nhiên cách nghĩ của ngươi là nông cạn, chẳng qua từ hiểu biết ít ỏi của ngươi có thể nghĩ tới, ha ha, cũng tính không dễ dàng.”

Bất giác, Bồ yêu không còn chút thờ ơ, thanh âm cũng trở nên nghiêm túc.

‘Tu giả, yêu, ma trong ba kẻ, giành linh lực khó khăn nhất là tu giả.” Nhìn thấy vẻ kinh ngạc của Tả Mạc, Bồ yêu cười khẽ: “Ngươi nhất định kỳ quái, vì cái gì tu giả lấy linh lực làm chủ lại khó giành lấy linh lực nhất. Vô luận là yêu, hay là ma, trời sinh cùng tự nhiên câu thông, giống như yêu tộc chúng ta, vừa ra đời, liền có thể điều động linh khí trong thiên địa. Mà ma, thân thể bọn họ đều có thể tự động hấp thu linh khí trong thiên địa, hơn nữa tự nhiên lọc đi tạp chất, bọn họ dùng tôi luyện thân thể. Bọn họ không cần làm bất luận việc gì, thân thể máu thịt liền cso linh lực giàu có. Nếu luận thiên phú, tu giả xa xa không thể so với chúng ta. Nhưng bọn họ lại thiện về học tập, ngươi hiện tại tu luyện quá ít tâm pháp, ngươi biết không, bản chất tâm pháp là gì?’

“Là gì?” Tả Mạc nhe nhập thần, vô thức tiếp lời.

“Là phù trận.” ánh mắt Bồ yêu trở nên cực kỳ thâm thúy, tựa như muốn xuyên thủng năm tháng: “mỗi một loại tâm pháp, đều là một loại phù trận. Đại đa số là tâm pháp đều phân mấy bộ phận, đầu tiên là hấp, nếu không thể hút vào thiên địa linh khí, tâm pháp này cũng không có đất dùng. Sau đó là luyện, nếu không thể trừ bỏ tạp chất, liền không thể vì bản thân sử dụng, ngược lại làm thương tổn thân. Sau đó là tồn, nếu không thể tồn trữ linh lực, hút vào có nhiều, luyện có nhiều cũng không đất dụng võ.”

Tả Mạc nghe được ngây dại, trước nay không người phân tích tâm pháp thế này. Bồ yêu nói cực kỳ giản đơn, không chút khó hiểu, Tả Mạc tử tế suy xét, lập tức cảm xúc, ra là thế!

“Tâm pháp tốt, hiệu suất hấp thu linh khí càng mạnh, luyện hóa phải nhanh, có thể tồn nhập càng nhiều linh lực. Uh, chỉ đơn giản vậy thôi.” Bồ yêu có chút cảm khái: “ngươi khẳng định thấy kỳ, vì sao chúng ta yêu ma lại có thiên bẩm hút lấy linh lực? đây là vì trên thân yêu ma chúng ta có phù trận trời sinh. Đây là thiên địa ân tứ, chỉ đáng tiếc, linh trí của yêu ma chúng ta cũng không bằng tu giả, ngồi bảo sơn mà không tự biết. Ngàn vạn năm, chúng ta chỉ biết làm việc theo bản năng, lại chưa từng suy ngẫm huyền cơ trong đó. Mãi tới khi tu giả quât khởi hưng thịnh, chúng ta mới bắt đầu nghiên cứu, chỉ là đã đi sau tu giả quá xa, chỉ có thể theo hai phương hướng khác phát triển.”

“A, những thứ này đều là ngoài đề.” Bồ yêu đột nhiên mỉm cười: “Chúng ta còn quay về vấn đề của ngươi, vấn đề của ngươi rất dễ giải quyết, một lần là xong, như thế nào, muốn thử không?”

Bồ yêu vốn tuấn mỹ phi phàm, lúc này khẽ cười, lại như đốt sáng thức hải, ngay cả Tả Mạc cũng có chút kinh ngạc. Hắn rất hoái nghi, nếu Bồ yêu xuất hiện tại Đông Phù, Đông Phù tuyệt đối không có nữ nhân nào có thể đề kháng sự mị hoặc của hắn. Chỉ là, một nam nhân bộ dáng như vậy, thật là tội quá.

“Phương pháp gì?” Tả Mạc do dự hỏi. Theo lời Bồ yêu, hắn có thể rất dễ dàng giải quyết vấn đề này, điều này khẳng định tám chin phần mười là rất phiền hà.

“Ngươi may mắn, gặp được ta.” Bồ khoi phục vẻ lười nhác: “Không phải mới rồi ta nói với ngươi sao, yêu ma có thể trời sinh tụ tập linh khí, hơn nữa luyện hóa, vừa đúng lúc ta có chút tâm đắc đối với loại thiên nhiên phù trận.

“Có thứ tốt vậy, những cao thủ khác sao có thể bỏ qua?’ Tả Mạc không tin tưởng lắm. Tu giả bắt yêu ma nhiều không đếm hết, nếu như yêu ma trên thân thật có bí mật gì, sớm đã phá giải.

“Xì!” Bồ yêu không cho là đúng, cười nhạo: “Bọn họ sớm đã có chủ ý này, chỉ đáng tiếc, thiên địa ân tứ vật này, đại khía là không muốn yêu ma chúng ta diệt tuyệt! Sao, có muốn thử khoong?’

“Có thể đề cao bao nhiêu? Có tác dụng phụ gì không? Có xung đột với tâm pháp tu luyện không?” Tả Mạc hỏi liền một chuỗi vấn đề.

“Hì hì, có thể đề cao bao nhiêu, cái này xem thể chất của ngươi, nhưng ít nhất gấp mấy lần hiện tại. Tác dụng phụ? Đương nhiên là có, trên đời này, nào có chuyện chỉ tốt không thôi? Có được có mất, đạo lý đơn giản như vậy cũng không cần ta dạy ngươi chứ. Còn về tu luyện tâm pháp, không ảnh hưởng, tuyệt đối không ảnh hưởng.” Bồ yêu tự tin thề thốt.

Tả Mạc cúi đầu, lầm vào trầm ngâm. Bồ yêu cũng không thúc hắn, thảnh thơi ngôi trên bia mộ.

Không biết tại sao, Tả Mạc có loại cảm giác, khi hắn quyết định, sẽ cải biến cuộc đời hắn. Hắn không biết vì sao có loại cảm giác này, hắn học được rất nhiều thứ từ Bồ yêu, nhưng trước nay cũng không có cảm giác này. Nhưng cảm giác này sao lại cường liệt, rõ nét như thế.

Hắn có chút do dự.

Thời gian này hắn sinh hoạt rất vui vẻ, dù hắn vẫn y nguyên vì tinh thạch mà phát sầu, nhưng hết thảy xem ra đều tốt đẹp, bản thân tiến bộ từng chút, mỗi ngày đều rất sung thực. Cứ thế này, mình sau này khẳng định sẽ không vì tinh thạch mà phát sầu, cũng có thể sinh hoạt rất tốt, trong môn phái, cũng có đại vị tốt.

MÌnh có thể nghiên cứu linh thực, có thể nghiên cứu luyện đan, có thể nghiên cứu…

Nhưng, mộng cảnh lập lại vô số lần, lại như bệnh kinh niên, vô ý dẫn dắt hắn tới một hướng đi khác. Cải dung mạt thức, trên người mình, còn mang quá khứ tàn khốc không biết tới mức nào…

Tả Mạc cúi thấp đầu, hai nắm tay nắm chặt, toàn thân run rẩy.

Cái gì, là thứ mình muốn gì chứ?

Là cái gì, không cho mình trốn tránh?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.