Qua một hồi lâu, Tả Mạc mới từ trạng thái thất hồn tỉnh lại.
Dẫu hắn hiện nay một thân trang bị không như xưa, nhưng thấy đối phương vũ trang đến tận răng, Tả Mạc cũng không khỏi thất hồn một trận. Đương nhiên, cũng không phải bởi thực lực đối phương gây chấn động, mà là vì nhiều pháp bảo như thế, phù giấy, linh đan mà chấn động.
Chết tiệt!
Mắt Tả Mạc phút chốc đỏ, nhãn thần ấy, hận không được đem đối phương lột cho bằng sạch.
Trong khi anh đây nghèo rớt bã, ngươi thế mà...
Vì ba mươi viên cấp hai tinh thạch mà liều mạng Tả Mạc chỉ cảm thấy một ngụm ác khí từ trong bụng qua ngực xông thẳng lên đầu, hắn triệt để bị chọc giận!
"Đến đi!" Vương sư huynh lòng tin đủ mười hô to một tiếng, chiếm tiên phát động!
Chiêu mới vừa rồi Tả Mạc thuận tay phát động vô thanh vô tức, nhanh không dáu vết, gã rất là kiêng dè. Có thể tiếp hay không, gã không một điểm nắm chắc. Có bài học của Lâm Viễn, gã tính tiên hạ thủ vi cường. Cho nên lời vừa dứt, gã liền ra tay.
Phù quỷ quỷ phân ảnh sớm kẹp sẵn giữa ngón hay tay ba vang một tiếng nhẹ, chúng nhân chỉ thấy hoa mắt, trong trường đột nhiên xuất hiện năm vị Vương sư huynh!
"Quả nhiên là chiêu vô cùng bỉ ổi này làm thức mở đầu!" Hồ Sơn tràn đầy cảm khái nói.
Phù quỷ quỷ phân ảnh cấp hai, có thể sinh thành hai ảo ảnh hoàn toàn một hình một dạng với người sử dụng, hai tấm đồng thời sử dụng, trong nháy mắt sinh thành bốn ảo ảnh, thêm chân thân, trong trường năm Vương sư huynh, thật giả khó phân. Phù quỷ quỷ phân ảnh này hiển nhiên là xuất từ hảo thủ, chắc chắn duy diệu duy tiếu lấy giả loạn thật. Trừ phi luyện được Thiên nhãn quỷ nhãn âm dương nhãn các loại pháp quyết, ngoài ra, căn bản không cách phân biệt.
Tả Mạc không có luyện thành loại pháp quyết này, hắn cũng không nghĩ tới đối phương không ngờ một phát tiêu hết hai tấm phù quỷ quỷ phân ảnh cấp hai, cục tiền này, có điểm dọa người a! Một tấm phù quỷ quỷ phân ảnh cấp hai ít nhất phải hai mươi viên ba tinh thạch, hai trấm là bốn mươi viên tinh thạch cấp ba!
Dạng này, anh đây đánh đúng là ngươi!
Có quỷ trong lòng Tả Mạc đấu chí hừng hực thiêu đốt, càng đốt càng nóng, như thế Liêu Nguyên, gần như đem huyết dịch toàn thân hắn đều châm đốt. (thế liêu nguyên: đoán là thế bén như quân Liêu, quân Nguyên)
Nếu ngươi có năm hình, vậy cùng lúc tiếp hết!
Tả Mạc cắn răng nghiến lợi, giương tay một chiêu Thất Qua, đem năm thân ảnh toàn chụp. Phạm vi công kích kiếm chiêu này, đối phó phù quỷ quỷ phân ảnh rất thích hợp chẳng qua, ảo ảnh vẫn là ảo ảnh, bị kiếm mang một cắt, lập tức phá nát.
Vương sư huynh hiển nhiên không phải lần đầu gặp loại tình huống này, tịnh không hoảng loạn, hai tay ngón tay hoa mắt rối loạn, soàn soạt, ba tấm phù giấy rời tay mà ra.
Phù mai rùa, phù kim cương, phù không bạo!
Chỉ thấy trên thân Vương sư huynh nhiều trong ngoài hai tầng phòng hộ, tầng trong phù mai rùa xanh lục, tầng ngoài phù kim cương vàng kim. Phù không bạo vừa ra tay, liền ầm vang nổ tung.
Trong trường một tiếng nổ vang, sóng khí cao tốc vô hình phút chốc khuếch tán ra, Thất qua vừa mới xoắn vỡ ảo ảnh tức thì bị đạo sóng khí bạo liệt bất ngờ này xông đến phá nát vụn. Mà Vương sư huynh ở trung tâm vụ nổ lại không hề hến, gã vừa mới ném lên thân hai loại phù giấy hộ giáp, tác dụng lúc này lập tức thể hiện ra. Phù không bạo tuy uy lực kinh người, nhưng y nguyên không xông phá hai tầng hộ giáp, gã lông tóc không tổn.
Kẻ vây xem đều dọa hơi nhảy, cách đánh không giảng lý như vậy, bọn họ lần thứ nhất nhìn thấy.
Nhưng mà những đệ tử Linh Anh phái kia lập tức kẻ kẻ nhiệt huyết sôi trào, bọn họ biết, một khi bị Vương sư huynh chiếm cứ thượng phong, vậy cứ đợi cuồng phong bạo vũ tới đi!
Tả Mạc trong lòng bi phẫn khó tả.
Phù mai rùa cấp hai mười lăm viên tinh thạch cấp ba, phù kim cương cấp hai mười lăm viên tinh thạch cấp ba, phù không bạo cấp hai ba mươi viên tinh thạch cấp ba.
Cả một chuỗi chữ số một loại tựa như nước qua đầu Tả Mạc mà chảy...
Vương sư huynh ứng đối một chuỗi nhàn thục lập tức giúp gã chiếm chủ động, thế là, gã không chút do dự phát động công kích.
Xà thoa nhọn đầu, điểm tinh thần, vi vũ song phi yến, như ngửi bầy sói được mùi tanh, khí thế hung hung sát khí đằng đằng gào thét hướng Tả Mạc nhào tới.
Tiếng gào thét trầm thấp của xà thoa đầu nhọn mà nhiếp tâm phách, xà thoa dài ba tấc, trong không trung đột nhiên hóa làm một con rắn đen, như một tia chớp đen, lộ ra răng nanh sắc bén!
Điểm tinh thần là bảy điểm sáng màu lam, như sao trời điểm điểm, nhìn trong trẻo u lệ, không có nửa điểm sát cơ.
Mà vi vũ song phi yến vừa bay tới không trung, lạp tức hóa hai con yến lưng lam cánh chéo, đồng thời một tiếng thanh minh, vẽ ra hai vòng cung quỷ dị, hướng Tả Mạc lướt tới.
Vương sư huynh xuất thủ hoa mỹ chí cực, toàn bộ đường lui Tả Mạc đều phong kín, hắn tránh không nổi.
Những pháp bảo một lần này còn đắt hơn phù giấy nhiều! Ba mươi viên tinh thạch cấp ba, bốn mươi viên tinh thạch cấp ba, ba mươi viên tinh thạch cấp ba, lại là một chuỗi chữ số trượt qua tâm tĩnh lặng của Tả Mạc.
Mỗi một con số đi qua, trong lòng Tả Mạc lại nhói một cái, đánh tới hiện tại, hắn liên tục nhói đau tám lần. Đổi bất cứ người nào, như quả liên tục nhói đau tám lần, còn như không việc gì, đó tuyệt đối là cao thủ hàm dưỡng. Nhưng rất hiển nhiên, Tả Mạc không phải! Liên tục đau tám lần, ác khí cùng lửa giận trong ngực hắn, tại trong sát na tăng trưởng tới mức cao nhất.
Như quả dùng lửa để hình dung phẫn nộ của một cá nhân, Tả Mạc lúc này có như một người lửa, ngọn lửa đỏ bừng bức người, thấu thể mà ra, xông thẳng trời mây!
Nếu có thể nhẫn, ai nhẫn?
Thúc thúc có thể nhẫn, thẩm thẩm cũng không thể nhẫn!
Toàn bộ lửa giận lúc này đều tụ tập nén lại, nộ mục trợn tròn, hai tay mở rộng như ôm đại cầu, trước thân hư bộ, mà Trích Thủy kiếm một tiếng thanh ngâm, bay lên thiên không.
Thức năm của Ly Thủy kiếm quyết - Ba tiêu vũ!
Vương sư huynh chỉ phát giác đỉnh đầu sẫm lại, vô thức ngẩng đầu nhìn, con ngươi khổng đột nhiên giãn nở, sắc mặt đại biến!
Bao nhiêu pháp bảo vừa ra đều không quản, giương tay hướng bầu trời đánh ra hai tấm sắc phù ngũ lôi, sau đó phất tay quăng ra một tiểu dù màu đỏ.
Tiểu dù cực nhỏ, đại khái chỉ bằng nửa cái bút, nhưng vừa ra tay, thấy gió liền căng lớn, bay đến đỉnh đầu gã, bảo hộ gã ở trong. Đây là pháp bảo một lần Tụ dù cấp hai, tuy là pháp bảo một lần, nhưng giá cả khá đắt! Ngay cả Vương sư huynh không phải lúc then chốt, cũng không đem nó ra dùng. Nhưng tình huống lúc này nguy cấp, gã liền không quản nhiều như vậy, giương tay dùng tấm để bài này!
Hai tấm sắc phù ngũ lôi vừa rời tay, liền hóa làm hai đạo ngũ liên lôi châu, rầm rầm hướng bầu trời oanh nổ.
Ba tiêu vũ lấy mưa đánh ba tiêu, trừ ra, còn có một trọng ý khác. Truyền thuyết tại viễn cổ, có một pháp bảo cấp tám tên là quạt ba tiêu, quạt này phe phẩy một cái, sẽ sinh ra biển lửa đầy trời vô cùng vô tận, không biết có bao nhiêu anh hùng gục ngã dưới chiếc quạt ba tiêu nho nhỏ này. Nó cũng trở thành một trong những pháp bảo hành hỏa nổi danh nhất, ba tiêu của Ba tiêu vũ, cũng ngụ ý của lửa.
Mưa là mưa lửa, lửa là lãnh hỏa trắng như tuyết.
Cổng núi Linh Anh một vùng, hàn ý đại tác, dẫu sơn môn toàn ngọc chế, cũng hơn một tầng sương bạc. Lửa còn chưa bùng, hàn khí đã ầm vang khuếch tán ra. (gốc là Vô Không sơn môn, Linh Anh chứ!)
Triều tịch kiếm ý hợp từ vô số băng tinh mà thành, kiếm ý Ly Thủy trực tiếp đổi dạng, nguyên bản chỉ là thể nước trong suốt hình lửa, giờ lại có mấy phần giống lửa Chung duẩn của Tả Mạc, u lãnh chí hàn.
Mưa lửa băng hàn màu trắng, khiến người cảm giác, giống như đang trong tuyết.
Nhưng mà, không ai trầm mê trong cảnh tượng mỹ lệ này, tất cả bọn họ đều bị sát cơ trí mạng ẩn hàm trong phần mỹ lệ này chấn nhiếp. Trong mưa lửa màu trắng, kiếm ý xen kẽ ngang dọc, băng hàn, bén nhọn, không gì không phá, liên miên không dứt!
Lôi điện ngũ liên châu như sấm, hướng mưa lửa trên bầu trời đang chậm rãi rơi xuống nổ ầm ầm xung động, uy thế hãi người.
Không ít người trong lòng thầm khen Vương sư huynh phản ứng nhanh chóng, hai đạo sắc phù ngũ lôi này uy lực kinh người, chỉ cần chống đỡ một trận, ba pháp bảo một lần gã phóng ra trước đó, cũng có thể thành công kích trúng Tả Mạc.
Tưởng chậm hóa nhanh mưa lửa màu trắng lập tức cùng ngũ liên lôi châu va chạm một chỗ.
Tư tư tư!
Tựa như tiếng hồ quang chớp qua mặt nước, hai đạo ngũ liên lôi châu thanh thế hãi người không ngờ một khắc cũng không ngăn nổi, lại quỷ dị tan tành mây khói.
Biến cố lần này khiến toàn đám vây xem không ai không đại kinh sợ, mà thân ở trong, cảm thụ sâu sắc lợi hại của chiêu này của Tả Mạc là Vương sư huynh lại không chỉ cả kinh đơn giản như vậy, lần này sắc mặt gã hơi bệch!
Vừa cầu khẩn Tụ dù có thể phát huy tác dụng, vừa như ném lao diệt dê nhanh chóng phi ra vòng đại nhật nguyệt cùng thiên la võng. Giữa bảo mạng cùng giết địch, gã chọn bảo mạng.
Đối mặt với ba pháp bảo đánh tới trước mặt, Tả Mạc không né không nhường, âm thầm thúc động Lạc nguyệt huyền quy giáp, sắc đen trên thân giáp ánh lam đại trướng, xung quanh thân thể Tả Mạc liền thêm một tầng vòng sáng như gợn nước. Vì an toàn, hắn còn thúc động Kim Cương vi ngôn, bên ngoài cánh tay lộ ra, phần đầu của hắn nhanh chóng nổi lên một tầng vàng kim sẫm.
Giữa bảo mạng cùng giết địch, Tả Mạc chọn giết địch!
Hắn đang cược, cược đối phương sẽ chọn tự bảo! Hắn cược đúng, ba pháp bảo một lần không người khống chế nhìn như thanh thế hãi người, nhưng đụng vào vành sắc lam như nước xung quanh Tả Mạc, chỉ khiến vòng sáng màu lam dao động kịch liệt một trận, Tả Mạc cũng bị đụng khiến khí huyết sôi trào, liên tiếp lui mấy bước.
Nhưng cuối cùng, ba pháp bảo một lần này nối tiếp kiệt sức, dồn dập hóa làm ánh sáng chôn diệt trong không trung.
Tả Mạc ngăn trở ba pháp bảo một lần, ý vị lấy mạo hiểm thành công, chiếm lấy tiên cơ. Bây giờ hắn có thể thong dong điều khiển Ba tiêu vũ, trong nộ hỏa thiêu đốt Tả Mạc âm âm cười lạnh, chiêu này vừa vặn mới bắt đầu!
Tụ dù ngăn mưa lửa màu trắng, tuy nhiên trong mưa lửa đầy tràn từng đạo kiếm mang, đánh vào thân dù, phát ra mấy tiếng khiến người đau thành tiếng. Nhưng cái pháp bảo tiêu phí cực nhiều tinh thạch mua được lúc này cũng thể hiện ra giá trị nhiều tinh thạch của nó, cố ngăn trở mưa lửa màu trắng.
Không được, cứ bị động như vậy, thua là định cục!
Kinh nghiệm đả đấu của Vương sư huynh khá là phong phú, liếc nhìn Tả Mạc không xa dù bận vẫn ung dung, gã cắn răng nghiến lợi. Nhưng khi gã nhìn đến ánh sáng tán ra từ linh giáp trên người hắn, trong lòng hận ý đối với Lâm Viễn tăng mạnh! Nhưng gã không bị phẫn nộ xung váng đầu, gã biết, chỉ cần thắng trận này, vậy không khác với đương trường tát Lâm Viễn một bạt tai. Bao nhiêu biểu diễn của thằng hỗn đản Lâm Viễn lúc trước đều phí sạch công phu!
Anh hùng chỉ có thể là chính mình!
Gã hai tay sờ xuống hông.
Thấy tay đối phương lại mò đến hông lấy một phù giấy xanh xanh đỏ đỏ, bị ngọn lửa phẫn nộ thiêu thân là Tả Mạc tựa giống thấy từng dãy chữ số sắp sửa lướt qua mắt, trong lòng tựa như đến từng cơn ẩn ẩn đau nhói.
Bại loại! Đáng thẹn!
Tả Mạc cắn răng nghiến lợi, ngọn lửa phẫn nộ bao phủ toàn thân bạo trướng, nộ khí đột nhiên tăng tới đỉnh, hắn không chút do dự phát động cú sát đã rất lâu súc thế!