Cảm giác nguy hiểm ập tới không chút báo trước khiến Vũ Soái chưa kịp đưa ra bất cứ phản ứng nào. Thực tế hắn cũng không thể đưa ra bất cứ phản ứng nào, áp lực do thập ô thiên giới mang lại khiến hắn hít thở cũng thấy khó khăn!
Cảm giác hít thở khó khăn vô cùng xa lạ!
Đã bao lâu rồi Vũ Soái không cảm nhận được việc hít thở cũng khó khăn? Hắn không nhớ rõ nhưng cảm giác hít thở khó khăn này khiến hắn thấy vô cùng kinh sợ.
Tả Mạc không biết Vũ Soái đang rất kinh sợ, hắn không rảnh để quan tâm tới điều đó. Hiện giờ hắn như đang làm xiếc đi dây trên vách núi, hơi vô ý thì thịt nát xương tan, Vũ Soái gì gì đó ở trước mặt nghịch long trảo và thái dương tinh loại thực sự không đáng nhắc tới.
Thực sự hắn cảm thấy như vậy.
Thái dương tinh loại mở ra thập ô thiên giới khiến Tả Mạc kinh ngạc không thôi. Nhưng rất nhanh hắn đã hiểu ra, thái dương tinh loại chỉ sợ đã cảm thấy được uy hiếp của nghịch long trảo, muốn lợi dụng lực lượng của thập ô thiên giới để đối kháng với nghịch long trảo!
Đẳng cấp của thái dương tinh loại vượt xa thập ô thiên giới, nó mở ra thập ô thiên giới thậm chí vượt qua cả cảnh giới viên mãn! Không những tất cả biến hóa của thập ô thiên giới đều được kích phát ra, hơn nữa do có lực lượng cao giai quán thông nên thập ô thiên giới tự nhiên bắt đầu tiến hóa.
Tả Mạc tận mắt nhìn thấy toàn bộ quá trình không dám có chút phân tâm nào.
Dù cho lúc này bản thân đang ở trong hiểm cảnh nhưng cảnh tượng trước mắt vẫn quá hấp dẫn. Hắn tận mắt nhìn thấy thập ô thiên giới từng chút một tiến hóa, từ hôm nay trở đi, hắn đã hiểu rõ rất nhiều biến hóa của thập ô thiên giới. Không những thế, thái dương tinh loại thậm chí ngay cả lộ tuyến tiến giai của thập ô thiên giới cũng chỉ cho hắn!
Tả Mạc tham lam nhìn chăm chú thái dương tinh loại khống chế từng chút biến hóa của thập ô thiên giới.
Lúc này, thái dương tinh loại chính là sư phụ tốt nhất.
Bất luận là thái dương tinh loại hay nghịch long trảo đều đã thành tinh, tâm trí linh tính không thua gì con người.
Nghịch long trảo thấy rõ được ý đồ của thái dương tinh loại, một luồng sát ý cuồn cuồn trong nháy mắt tràn ngập đất trời.
Mưa bụi triền miên của bất quy vũ giới đột nhiên ngưng lại, dưới sát ý lẫm liệt như thế bất quy vũ giới tựa như thủy tinh dễ vỡ, đẹp đẽ mà yếu đuối.
Vô số sát ý như những sợi hôi vụ thật nhỏ di chuyển giữa màn mưa.
Lạnh lùng và uy nghiêm, hung lệ và cuồng dã giống như dã thú tàn bạo nhất giương nanh múa vuốt, mở to cặp mắt đỏ rực, dễ dàng xé rách tầng tầng phòng tuyến, không coi ai ra gì xông thẳng vào tận đáy lòng mọi người.
Sợ hãi khôn cùng bắt đầu từ dưới lòng bàn chân rồi lan ra, trong nháy mắt nuốt chửng bọn họ.
Binh!
Tiếng đổ vỡ vô cùng dễ nghe vang lên.
Dưới xung kích của nghịch long trảo bất quy vũ giới chỉ có thể kiên trì được mấy nhịp thở liền ầm ầm sụp đổ.
Sắc mặt Vũ Soái trắng bệch, bất quy vũ giới sụp đổ, lực lượng phản phệ khiến hắn bị thương.
Trong mắt hắn tràn ngập kinh sợ, ngơ ngác thất thần nhìn sát ý cuồn cuộn ngập trời nổi lên một con cự thú hôi sắc đang rít gào. Nghịch long trảo! Đây chính là uy lực của thiên ma binh nghịch long trảo sao?
Đột nhiên hắn cảm thấy bản thân thật bé nhỏ, tựa như những hạt bụi tí hon không đáng kể.
Dã tâm, kiêu ngạo tựa như bong bóng mỹ lệ vỡ tan. Mặt hắn như trò tàn, ánh mắt ảm đạm.
Nhưng rốt cuộc hắn vẫn là soái giai, mặc dù bị sát ý chấn nhiếp tâm thần nhưng không phải là không có sức để phản kháng. Ma công trong người nhận thấy được nguy hiểm tự động lưu chuyển, chỉ thấy thân thể hắn bỗng chấn động, sắc mặt càng trắng hơn nhưng thần sắc từ trong sợ hãi dần bình tĩnh lại. Mặc dù trên mặt vẫn còn chút hoảng sợ nhưng đôi mắt đã trong sáng trở lại.
Nguy hiểm thật!
Hung hiểm vừa rồi vượt xa bất cứ lần chém giết nào, Vũ Soái đầy khiếp sợ nhìn Tiếu Ma Qua trên trời đang được bao phủ bởi kim quang chói mắt. Trong kim quang chói mắt một đạo khí trụ hôi sắc phóng lên cao, đó là nghịch long trảo.
Nghịch long trảo!
Thiên ma binh!
Cho tới tận lúc này hắn mới chân chính hiểu ra hàm ý của sáu từ kia, hắn mới hiểu ra vì sao chỉ có cường giả soái giai trở lên mới có thể thu phục được nghịch long trảo.
Vũ Soái cười tự giễu mình.
Lúc trước hắn còn nghĩ phải làm thế nào để thu phục được nghịch long trảo nhưng hiện giờ hắn mới nhận ra ý nghĩ này của mình thật quá trẻ con. Có rất nhiều lời đồn đại xung quanh thiên ma binh nhưng chỉ có từ soái giai trở lên mới có thể thu phục được nó, đây là điều mà tất cả mọi người đều tin tưởng không chút nghi ngờ.
Nhưng khi tận mắt nhìn thấy nghịch long trảo, Vũ Soái nhất thời hiểu ra, những lời này không hoàn toàn chính xác.
Không phải soái giai mới có thể thu phục được mà là soái giai trở lên mới có thể thu phục được. Ngoại trừ thực lực soái giai còn cần tu luyện ma công tương xứng với nó. Loại hung vật như nghịch long trảo tất nhiên chỉ có những kẻ hiếu sát mới có khả năng thu phục được.
Bằng không dù cho có thực lực soái giai cũng sẽ bị sát ý của nghịch long trảo làm cho tâm thần.
Trong lòng Vũ Soái hiện lên chút nghi hoặc.
Ngay cả bản thân mình còn không thể chống lại sát ý của nghịch long trảo, vậy theo lý thuyết Tiếu Ma Qua đã sớn tan thành tro bụi rồi mới phải, thế nhưng Tiếu Ma Qua lại vẫn bình yên vô sự đứng trên trời kia. Hơn nữa, kim quang ẩn chứa lực lượng tương phản nhưng cũng cực kì kinh khủng kia rốt cuộc là cái gì?
Chẳng lẽ lại là một kiện thiên ma binh?
Ý nghĩ này chợt lóe lên trong đầu Vũ Soái nhưng ngay sau đó hắn liền cho rằng điều này là cực kì ngớ ngẩn. Nghịch long trảo là thiên ma binh, có được một kiện đã là vô cùng may mắn, đồng thời có được hai kiện, loại chuyện như thế sao có thể tồn tại được?
Ở đây Vũ Soái là người có thực lực cao nhất, hiểu biết của hắn cũng đồng dạng cao nhất. Rất nhanh, hắn liền phát hiện ra mục tiêu của nghịch long trảo không phải là mình mà chính là đoàn kim quang và thập ô thiên giới kia.
Trong lòng Vũ Soái ngoại trừ hiếu kì và thấy may mắn còn có chút sợ hãi.
Nếu mục tiêu của nghịch long trảo là hắn chỉ sợ hiện giờ…
Nghĩ tới giả thiết này hắn không rét mà run.
------------------------------
Rầm rầm ầm!
Lúc này xung đột giữa thái dương tinh loại và nghịch long trảo đã trở nên vô cùng kịch liệt.
Trong nháy mắt thập ô thiên giới đã mở ra trạng thái cường đại nhất, mười vầng mặt trời vận chuyển tạo nên lực lượng cường đại hóa thành một hỏa trụ vàng óng từ trên trời giáng xuống, bao trùm Tả Mạc và nghịch long trảo.
Chiếm chín thành thân thể Tả Mạc, nghịch long trảo không chút cam lòng tỏ ra yếu thế, chỉ thấy trong nháy mắt ma văn hôi sắc trên người Tả Mạc hiện lên, một quầng sáng hôi sắc xuất hiện quanh người Tả Mạc.
Trong quầng sáng hôi sắc, một con rồng màu đen như ẩn như hiện, uốn lượn di chuyển.
Hỏa trụ vừa đụng phải quầng sáng hôi sắc liền tựa như mặt trống rung lên mãnh liệt, nhanh chóng bị đẩy lùi.
Tàn lửa văng khắp nơi, diễm vũ rực sáng.
Ông!
Trên bầu trời mười vầng mặt trời tựa hồ rất tức giận, trong nháy mắt quang mang tăng vọt, bầu trời đỏ sẫm xuất hiện vô số lưu diễm.
Bầu trời như sông, lưu diễm như nước!
Hỏa trụ kim sắc càng ngày càng thêm rực sáng, vốn hỏa trụ đang rất to bỗng không ngừng co rút lại, tựa như một kim trụ thực vậy!
Trên trời bỗng vang lên vài tiếng kim ô, trong mỗi mặt trời bay ra một con kim ô hỏa diễm lượn lờ quanh người.
Mười con kim ô bay ra liền hóa thành mười vệt sáng chìm vào trong kim trụ!
Kim trụ như bị tưới nước lạnh co lại thành hình, mười con kim ô hiện lên ở trên cán, thần thái khác nhau, trông rất sống động.
Đứng ở đằng xa, con ngươi Vũ Soái đột nhiên co lại.
Kim ô chàng thành trụ!
Bản thân hắn đã lĩnh ngộ qua một chiêu này của Tiếu Ma Qua, có thể với ở tướng giai mà phát huy được uy lực siêu việt tướng giai, chiêu số vô cùng lợi hại có thể coi là một sát chiêu!
Thế nhưng cảm giác kim trụ trước mắt hoàn toàn khác biệt so với lúc Tiếu Ma Qua đánh ra.
Áp lực!
Không sai, chính là áp lực, áp lực khiến người ta hít thở khó khăn!
Trong nháy mắt kim trụ đã thành hình, thiên địa như ngừng vận động, thời gian như ngừng trôi, những hạt bụi nhỏ trong không khí bất động, toàn bộ mọi thứ tựa hồ đều bất động.
Vũ Soái nhận ra đây chỉ là ảo giác, hắn biết rõ sức mạnh khi đạt tới một mức nào đó thì sẽ sinh ra dị tượng nhưng bản thân hắn vẫn vô cùng kinh hãi, không thể khống chế được nỗi khiếp sợ hãi đang tràn ngập trong lòng.
Đông!
Kim ô chàng thành trụ nặng nề đánh vào hôi mạc. (màn xám)
Cả người Vũ Soái run lên, âm thanh va chạm khiến lòng hắn như muốn nổ tung, trong giây lát tâm thần xuất hiện khoảng trống. Còn những người đứng ở phía xa xa tu vi hơi yếu chút thì lập tức thổ huyết, bị thương không nhẹ.
Va chạm mãnh liệt như thế khiến hôi mạc không thể chịu đựng nổi mà nổ tung.
Nhưng những hôi mạc vỡ vụn này không tiêu tán, chúng nó hóa thành vài chục đạo hôi ảnh đánh về phía kim ô chàng thành trụ.
Tiếng rít không ngừng vang lên khắp bốn phương.
Đột nhiên cả người Tả Mạc toát ra vô số hôi vụ, ngay sau khi xuất hiện chúng liền hóa thành hôi ảnh lao về phía kim ô chàng thành trụ. Những hôi ảnh này hóa thành những con tiểu hôi long, chúng nó gào rống ầm ĩ di chuyển dọc theo cán kim ô chàng thành trụ.
Trong nháy mắt, cán kim ô chàng thành trụ liền xuất hiện rất nhiều vết nứt rất nhỏ.
Hôi khí vô tận không ngừng có tiểu long bay ra gia nhập vào đội ngũ công kích. Những con tiểu long này vô cùng hung lệ, gào rít dữ tợn. Thân hình chúng dài nhỏ, có tứ chi, long đầu có hình tam giác, trước trán có hai chiếc sừng cực ngắn, đáng sợ nhất chính là chiếc miệng chiếm hơn nửa thân thể chúng, hai hàng răng dày đặc giống như hai hàng đao vô cùng sắc bén không khỏi làm người ta lạnh lòng.
Ầm!
Kim ô chàng thành trụ đột nhiên tứ phân ngũ liệt biến thành vô số kim mang.
Phía dưới bầu trời đỏ sẫm, những đốm kim mang nhỏ như những đoa hoa lửa dày đặc chi chít trông rất đẹp mắt.
Cực hạn mỹ cảnh, cực hạn sát cơ!
Mất đi mục tiêu, hôi long liên tục rống lên, tiếng rống của chúng không lớn nhưng lại tạo cảm giác hung lệ thèm máu khiến người nghe khiếp đảm. Thêm nữa với số lượng đông đảo tựa như thủy triều, người nghe không khỏi cảm thấy da đầu tê dại.
Đội quân hôi long nhanh chóng dựng hết cả lên tựa như ngửi thấy mùi tanh vậy, dồn dập tấn công về phía mười vầng mặt trời trên không.
Lưu diễm đỏ sẫm tràn ngập bốn phía như cảm thấy được nguy hiểm, nhanh chóng đánh về phía hôi long.
Bầu trời lập tức biến thành bãi chiến trường khốc liệt.
Lưu diễm và hôi long không ngừng biến mất nhưng song phương không hề có ý định bỏ qua, trong hôi vụ không ngừng có hôi long bay ra, mà mười vầng mặt trời cũng không ngừng phóng xuất ra lưu diễm.
Hiển nhiên nghịch long trảo đối với cục diện chiến đấu giằng co như này vô cùng bất mãn, nó đột nhiên rung lên, một luồng khí tức hung lệ cuồn cuộn tràn vào trong người Tả Mạc. Sức mạnh cường đại của luồng khí tức lần này vượt xa tất cả những lần trước đó! Nếu không phải do thân thể Tả Mạc đã được nghịch long trảo cải tạo qua thì đã sớm bạo thể mà chết. Nhưng dù cho đã được nghịch long trảo cải tạo phát huy được ma văn hôi sắc nhưng khi luồng khí tức hung lệ này tiến vào cơ thể hắn, nơi nó đi qua vẫn đau đớn tựa như bị đao cắt vậy.
Khi luồng hung khí này tiến vào trong cơ thể Tả Mạc, ma văn hôi sắc bên ngoài cơ thể đột nhiên rực sáng.
Ánh sáng dọc theo ma văn khiến người ta có ảo giác chúng đang sống dậy!
Tả Mạc cố nén đau đớn không dám bỏ qua bất cứ một chi tiết nào.