Thế Giới Tu Chân

Chương 486: Chương 486: Tiểu Hỏa




"Hỏa Nha đạo nhân này thực lực không tồi!" Nguy Lập Thiên hơi rung động, ánh mắt nhìn chằm chằm vào đám Hắc Hỏa Linh Nha kia, không hề chớp mắt. Y đang suy nghĩ xem có nên kéo Hỏa Nha đạo nhân vào nhóm hay không, với thực lực mà Hỏa Nha đạo nhân thể hiện ra, đích thực có thể chiếm một vị trí nhỏ trong đội ngũ.

A Tín không nói gì, ánh mắt cũng nhìm chăm chăm vào đám Hỏa Nha uy thế bất phàm.

Lực lượng trong đôi mắt xám vận chuyển toàn lực, trong mắt hắn Hỏa Nha hóa thành từng ngọn lửa màu đen lay động, mỗi ngọn lửa màu đen lại lay động theo một quy luật đặc biệt, linh lực trong thiên địa đang không ngừng truyền vào trong đó!

Thật quá đáng sợ!

Thế nhưng, ngược với Hỏa Nha thanh thế bất phàm, Quy đảo bên dưới lại bình tĩnh lạ thường.

Bình tĩnh tới mức bất thường!

Dưới tầm mắt xám của hắn, không hề có động tĩnh gì, ngay cả ánh xanh khi trước còn thấy mờ mờ ẩn ẩn lúc này cũng chẳng còn tung tích! Quá yên tĩnh rồi! Đối phương như không biết có người đang tấn công đại trận, không hề có phản ứng gì.

A Tín trợn tròn mắt, ngay cả nháy cũng không dám, hắn sợ bỏ qua bất cứ chi tiết nào.

Không biết vì sao, cảm giác tĩnh lặng lạ thường đó dường như cũng nhanh chóng lan tràn trong lòng đám người. Những tu giả đứng xem cơ hồ đều vô thức nín thở, như đang chờ đợi thứ gì.

Nhưng ngay lúc này, Hỏa Nha đạo nhân tay bấm pháp quyết, bỗng nhiên hét loén: "Tới!"

Ngọn lửa trên trán Hỏa Nha đột nhiên ngưng bặt lại, hai mắt trợn tròn, bay lên trời, giương rộng đôi cánh như đang cháy, lông chim cứng cáp nhanh chóng hóa thành ngọn lửa, hoa văn màu đỏ sáng ngời trên lông chim cũng hóa thành những tia đỏ, đan xen trong ngọn lửa, càng tăng thêm vẻ yêu dị.

Thân hình chúng đột nhiên đánh xuống dưới!

Trên bầu trời, lập tức lửa cháy rừng rực!

Xoạt xoẹt xoẹt!

Ba mươi con Hỏa Nha như mũi tên rời dây cung, kéo theo cái đuôi màu đen thật dài, như thiên thạch từ trên trời giáng xuống!

Măt thấy Hỏa Nha sắp xuyên thủng đại trận, bỗng nhiên trong trận ánh sáng xanh bùnng lên.

Một lớp ánh sáng xanh mỏng như vỏ trứng đột nhiên hiện lên.

Con mắt xám của A Tín bỗng hiện thêm một lớp sương, gần như bật thốt lên, chính là nó!

Lúc trước Âm Dương Lôi Vân trận, hắn từng phát hiện ra luồng sáng xanh mỏng manh khó thấy. Hắn nhảy cảm chú ý thấy ánh sáng xanh này cực khó khiến người khác để ý, cũng nhanh chóng phán đoán ra nó thực tế là một loại phù trận cực kỳ lợi hại. Chỉ có điều sau này lớp ánh sáng xanh vốn yếu ớt này lại hoàn toàn biến mất, cứ như những gì hắn thấy lúc trước chỉ là ảo giác.

Nhưng A Tín tin tưởng vào phán đoán của mình, cũng tin vào con mắt mình!

Hắn kiên trì chờ đợi, cũng biết nếu đã là đại trận vậy chắc chắn sẽ có lúc nào lại hiện ra. Mãi tới lúc này, khi lớp ánh sáng xanh mỏng manh hiện lên, hắn mới thực sự nhìn rõ toàn cảnh của nó!

Biến hóa này cực nhanh, nhanh tới mức không ai phản ứng kịp, trong tiếng hô kinh ngạc của rất nhiều người, con Hỏa Nha đầu tiên đánh trúng lớp vỏ xanh!

Thùng!

Như thiên thạch từ trên trời lao xuống kèm theo lực như vạn quân, đánh thẳng vào lớp giáp xanh.

Hỏa Nha như dùi, vỏ xanh như trống!

Tiếng va chạm thật lớn như một tiếng trống không chút dấu hiệu bùng lên, khuếch tán ra xung quanh, rất nhiều người thân thể cứng đờ, đồng thời biến sắc.

Lớp vỏ xanh rung lên, Hỏa Nha ầm ầm nổ tung, hóa thành vô số đóa hoa lửa bắn ra khắp nơi!

Thùng thùng thùng!

Tiếng va chạm dày đặc như tiếng trống, mỗi tiếng vang đều mang tới thanh thế vô cùng đáng sợ. Trong không khí từng gợn sóng vô hình ầm ầm tỏa ra bốn phái, nơi nó đi qua như dao cắt vào da thịt!

KHông ai ngờ, đám Hỏa Nha nhìn không mấy mạnh mẽ đó lại bá đạo đến vậy!

Chỉ một đợt Hỏa Thủ Nha này đã khiến trái tim đám người đứng xem đồng thời đập loạn, rất nhiều người lúc này mới thở ra một hơi.

SAu khi tia dư âm cuối cùng tan hết, mọi thứ trở lại bình tĩnh.

Ngọn lửa nổ tung vấy đầy lên lớp vỏ ánh sáng, lặng lẽ cháy.

Hỏa Nha đạo nhân cũng không ngờ đại trận của đối phương lại vững chắc như vậy, Hỏa Thủ Nha mà hắn đặt bao kfy vọng không ngờ lại không thành công, điều này khiến sắc mặt hắn có phần khó coi. Bất quá hắn cũng chẳng kinh hoảng, ngược lại, khóe miệng nở một nụ cười nhạt.

Hỏa Thủ Nha bá đạo ác động không chỉ ở điểm đó...

Sau khi khôi phục tinh thần, đám người đứng xem lại cảm thấy kfy lạ, sao Hỏa Nha đạo nhân lại không động tĩnh gì nữa vậy?

Nếu không có thủ đoạn lợi hại hơn thì xuống đi, sẽ có người khác tiến lên!

Sao lại không chịu xuống?

Tới khi ánh mắt bọn họ hạ xuống đại trận trên Quy đảo, con ngươi lại đột nhiên co rút lại, những ngọn lửa đỏ đen kia rải rác trên lớp vỏ ánh sáng, không hề yếu bớt mà lại dính sát vào lớp vỏ sáng đó, lặng lẽ cháy!

Lẽ nào...

Rất nhiều người hai mắt sáng ngời.

oOo

Tả Mạc ngẩng cao đầu, lớp Hỏa Thủ Nha vừa rồi cũng đã khiến y giật mình rồi. Trước đây Tả Mạc có chiêu Lưu Tinh Không Hỏa có vài phần tương tự, nhưng uy lực của đối phương rõ ràng bá đạo hơn nhiều so với Lưu Tinh Không Hỏa.

Ba mươi con Hỏa Nha đáp xuống, quả thực có vài phần thiên địa biến sắc.

Thiên hạ tu giả vô số, quả nhiên có nhiều bí pháp> Phương pháp Hỏa Nha này nhìn như bình thường, lúc xem xét tỷ mỷ lại đầy biến hóa quỷ dị, ngọn lửa đen kia cũng chẳng phải vật phàm, chỉ hơi vô ý sẽ bị đối phương áp chế.

Lượng lớn lửa đen bùng nổ dính vào lớp vỏ sáng, cháy rực, mỗi ngọn lửa đều không lớn nhưng cứ cháy mãi không ngừng.

Tả Mạc nhíu mày, y có thể nhận thấy rất nhiều lực lượng ăn mòn khí tức đang không ngừng trùng kích Tử Ngọ ThanH Cương trận, tốc độ tiêu hao linh lực của Tử Ngọ Thanh Cươngt rận nhanh chóng tăng lên, nếu cứ theo tốc độ này, Tử Ngọ Thanh Cương trận sẽ không bị phá song tinh thạch sẽ không kiên trì được.

Tả Mạc ngẩng đầu nhìn ngọn lửa đen đang thiêu đốt lớp vỏ sáng trên đỉnh đầu.

Nhưng ngay lúc này bỗng nhiên một luồng sáng đỏ bay thẳng về phía vỏ sáng, Tả Mạc tập trung nhìn lại, không khỏi ngẩn người, Tiểu Hỏa! Mà gần như đồng thời, tháp nhỏ tiếp nhận quyền khống chế Tử Ngọ Thanh Cương trận từ tay Tả Mạc.

Hai đứa này định làm trò quỷ gì vậy!

Tả Mạc trái tim nảy lên, sắc mặt khẽ biến, hai đứa này vốn hay nghịch ngợm, nhưng ngàn vạn lần đừng có đùa vào đúng lúc quan trọng này chứ!

Bên ngoài là một đám kim đan, nếu lúc này mở đại trận, đối phương thừa cơ xông vào trong đảo, vậy thì xong hết rồi! Khác với lần trước Điền gia tập kích, lần này kim đan thực sự quá nhiều, nhiều đến mức chiến bộ cũng chưa chắc giải quyết được.

Hơn nữa trên đảo đầy những tu giả, bọn họ không hề có năng lực chống cự, nếu đối phương xông vào, hậu quả thực không thể tưởng tượng nôi!

TM thầm rùng mình!

Nhưng còn không đợi hắn kịp ngăn cản, cảnh tượng trước mắt khiến hắn ngây ra ngay tại chỗ!

Thân thể Tiểu Hỏa tròn vo mềm mại, như một khói gạo nếp, bộp một tiếng dính vào trên lớp vỏ sáng. Cả khuôn mặt nó dính sát vào lớp vách sáng đó, đôi mắt đầy mong đợi nhìn ngọn lửa bên ngoài, như nhìn thấy món ăn ngon lành nhất, miệng không ngừng chảy nước miếng!

Tả Mạc thiếu chút nữa cho rằng mình nhìn lầm, y ra sức dụi dụi mắt, xác nhận không phải mình thấy ảo giác.

Tên nhóc này quả thực đang chảy nước miếng!

Cảnh kế tiếp lại vượt qua phạm trù lý giải của Tả Mạc.

Chỉ thấy Tiểu Hỏa cách một lớp vỏ sáng, thân hình khẽ lăn, đột nhiên ngắm ngay lỗ hậu môn của mình vào ngọn lửa bên ngoài, bộp một tiếng, ngọn lửa bên ngoài lớp vỏ sáng không ngờ lại hóa thành một luồng lửa, tiến vào trong lỗ hậu môn của Tiểu Hỏa.

Tả Mạc hai tay ôm đầu, hóa đá ngay tại chỗ!

Hả, trời đất ơi!

Chuyện gì đang xảy ra thế này!

Hắn bỗng nhiên nhớ lại, trước đây mỗi khi mình nặn nặn thân thể tròn vo của Tiểu Hỏa, hậu môn nó sẽ phun ra một ngọn lửa cực nhỏ. Lúc buồn chán, Tả Mạc thường hay chơi trò này. Tiện tay nắm lấy thân thể béo mập mềm mềm của Tiểu Hỏa, ngọn lửa sẽ phốc một tiếng phụt ra, dùng để giải trí cũng khá thú vị.

Mà khi hắn thấy hậu môn Tiểu Hỏa biết phun lửa, đang ra sức, ặc, không, là điên cuồng hút ngọn lửa vào!

Tả Mạc cảm thấy thế giới quan của mình hoàn toàn hỏng mất!

Những người khác bên cạnh hắn vốn đang đằng đằng sát khí, lúc này đều ngây ra phư phỗng.

Cảnh tượng quỷ dị như vậy đã vượt qua phạm trù lý giải bình thường.

Tiểu Hỏa hút ngọn lửa vào, phát ra một tiếng ư ư vô cùng thích thú, sau đó nó như một quả cầu thịt lăn tròn bên trong lớp vỏ sáng.

Nơi nó đi qua, ngọn lửa ngoài vách đồng thời hóa thành tia lửa chui vào trong hậu môn của nó. Mỗi khi tới thời điểm này, đại trận lại rung động rất khẽ, đây là Tháp Nhỏ phối hợp với Tiểu Hỏa, hai đứa trẻ vô cùng ăn ý.

Trên Quy đảo lặng ngắt như tờ.

Đám người bên dưới Tả Mạc ngẩng cao đầu, nghiêm mặt, như những bức tượng điêu khắc xếp hàng chỉnh tề.

oOo

Hai mắt Hỏa Nha đạo nhân hơi khép lại, trong lòng cũng có dự tính.

Hắn biết những người khác cũng thấy được ảo diệu trong đó, hắn kiên trì chờ đợi. Hắc Hỏa Linh Nha được lấy từ lửa đen ở sâu trong lòng đất, luyện chế tỉ mỉ thành, ngọn lửa đen này có tên là Âm Nham Thạch Sát hỏa, hắn đi khắp các núi non ao đầm mới tìm được trong một địa huyệt đầy khí độc, có thể nói là trải qua ngàn vạn khổ ải.

Âm Nham Thạch Sát hỏa một khi cháy lên sẽ như giòi bám vào xương, không tan thành tro không tắt, cực kfy ác độc, chuyên phá các loại hư tráo, linh tráo.

Lần này cuối cùng cũng luyện thành một trăm lẻ tám con Hỏa Nha, vừa hay gặp chuyện, hắn liền xông ra đầu tiên, trong lòng cũng có ý muốn mượn cơ hội dương danh thiên hạ.

Cho tới lúc này, mọi chuyện xảy ra không khác gì dự liệu của hắn. Đối phương không thấy được sự lợi hại của Âm Nham Thạch Sát Hỏa, không ngờ lại để mặc cho nó tiếp tục cháy, đúng là ngu đến cực điểm!

Cũng tốt!

Cũng đến lúc Hỏa Nha đạo nhân hắn dương đanh thiên hạ rồi!

Hỏa Nha đạo nhân lòngt hầm thỏa mãn, chỉ cần linh lực trong đại trân tiêu hao hết, bọn họ sẽ phá trận tiến vào!

Song ngay lúc này, tiếng bàn tán xung quanh lọt vào tai y, Hỏa Nha đạo nhân không khỏi nhíu mày, đám người này đúng là uổng phí tu vi kim đan, công phu dưỡng khí sao lại kém vậy?

Hắn mở mắt, khi ánh mắt hạ xuống lớp vỏ sáng lập tức như bị đập vào trán một cái, trước mắt đom đóm bay loạn!

Ngọn lửa trước còn trải rộng trên lớp vỏ sáng giờ lại trụi lủi chẳng còn chút gì!

Sao lại như vậy... Sao lại như vậy?

Âm Nham Thạch Sát hỏa đâu rồi? Âm Nham Thạch Sát hỏa không đốt thành tro không tắt đâu rồi?

Hắn ngơ ngác nhìn lớp vỏ sáng trơn bóng như gương, khuôn mặt lúc xanh lúc đỏ!

Trong hồ lô của hắn chẳng còn chút gì.

Hắn nhớ lại mình đã phải chịu bao nhiêu khổ cực mới thu được Âm Nhan Thạch Sát hỏa kia, nhớ tới mình tốn bao nhiêu năm tháng mới luyện thành một trăm lẻ tám con Hắc Hỏa Linh Nha, nghĩ đến nguyện vọng của mình, nghĩ tới mình sắp duơng danh thiện hạ...

Nhưng trước mắt chỉ còn một lớp vỏ sáng mỏng như vỏ trứng, bên trên chẳng hề có chút gì.

Hỏa Nha đạo nhân cứ ngơ ngác nhìn một hồi lâu, đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi, thân thể như đống cát té thẳng xuống.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.