Thế Giới Tu Chân

Chương 685: Chương 685: Ưu hóa






Thiên Hoàn.

Ở phía sau núi, bên trong một sơn động sâu thẳm bỗng sáng lên vô số quang mang. Những quang mang này ẩn chứa sức mạnh kinh người, trong nháy mắt khi nó sáng lên toàn bộ Thiên Hoàn đều bị kinh động.

Một tiếng cười điên cuồng mang theo vài phần tang thương từ bên trong động truyền ra.

“Ha ha ha ha! Thần văn! Cuối cùng lão phu cũng thành công rồi! Cuối cùng lão phu cũng thành công rồi! Viễn cổ thần văn, ha ha, không, về sau gọi nó là Thiên Hoàn thần văn đi…”

Tiếng cười điên cuồng cùng với tiếng lẩm bẩm như bị thần kinh khiến các trưởng lão Thiên Hoàn đang bay tới không khỏi sững sờ tại chỗ.

Nhưng rất nhanh, vẻ mừng rỡ như điên hiện lên trên khuôn mặt bọn họ.

Thần văn!

Lập nghiệp bằng phù văn, mỗi vị đệ tử hạch tâm của Thiên Hoàn đều biết rõ hai chữ kia đại biểu cho điều gì!

----------------------------

Thần lực chảy khắp toàn thân, ánh mắt Tả Mạc chuyên chú trong suốt không có lẫn chút tạp chất nào.

Bên trong thức hải của hắn, Bồ yêu đang quan sát từng chút biến hóa của thần lực trong cơ thể hắn, những biến hóa này đều được ghi chép lại. Bồ yêu với kinh nghiệm phong phú và học thức uyên bác có thể trợ giúp cho Tả Mạc bớt đi rất nhiều đường vòng. Nhưng quan trọng nhất vẫn là Bồ yêu thân là thiên yêu, cùng với khả năng thôi diễn vô cùng kinh khủng có thể trợ giúp hắn hoàn thiện phương pháp tu luyện thần lực của bản thân.

Thần lực so với yêu thuật còn phức tạp hơn nhiều, công việc thôi diễn là vô cùng khổng lồ và phức tạp, ngay cả Bồ yêu cũng không có thời gian rỗi rãi để bận tâm đến những sự việc khác. Bất đắc dĩ, Bồ yêu đành đem toàn bộ sự việc của hắn ném cho Vệ đi làm.

Đối với chuyện này, Bồ yêu và Vệ đều có chung quan điểm, bọn họ vô cùng nhất trí.

Ba người nhận ra, ba lực tiến hóa thành thần lực có tính tất yếu của nó. Bởi vì đã từ rất lâu rồi ba lực phát triển đã đạt tới đỉnh cao, bất luận là yêu ma hay là tu giả, truy cầu đối với sức mạnh không hề có sự phân biệt.

Theo xu thế mà nhìn thì thời đại thần lực tới đây sẽ là điều tất yếu.

Thần lực hiện tại cùng thần lực thời đại viễn cổ tương đối khác biệt, mặc dù hai thứ này có cùng tên nhưng thần lực bây giờ là do ba lực diễn biến mà thành.

Bởi vậy, trong mắt Bồ yêu, thần lực thời đại này ai có thể đi trước một bước thì ngươi đó sẽ nắm ưu thế vô cùng lớn.

Đối với điểm này, vận may của Tả Mạc không thể không nói là quá tuyệt vời, ngay cả Bồ yêu và Vệ cũng không khỏi cảm thán.

Nhưng chỉ sống bằng hào quang trong quá khứ thì không bao giờ là đủ, truyền thừa của bộ lạc Thái Dương ở thời viễn cổ đủ để xưng bá thiên hạ nhưng hiện tại và quá khứ đã có sự khác biệt rất lớn. Phần truyền thừa này chỉ có thể coi là một bản nháp trôi nổi, còn cách pháp quyết tu luyện hoàn thiện một khoảng rất xa.

Đối với Tả Mạc mà nói, Bồ yêu đã suy xét kĩ, có hơi vượt quá mức quy định.

Hắn chỉ có một mục tiêu duy nhất đó là phá giải bất tử thần lực.

“Tốt rồi, kết thúc chiến đấu đi.” Bồ yêu nói với Tả Mạc, trong quang cầu trước mặt hắn, vô số đường ngang nét dọc đang di chuyển với tốc độ cao, nếu người thường tập trung nhìn vào quang cầu một thời gian nhất định sẽ cảm thấy váng đầu hoa mắt.

Mỗi một đường nét di động đều đại biểu cho một số đặc tính của thần lực.

Tả Mạc nghe vậy thì không chút do dự, lập tức lấy ra tiểu mạc bảo trản.

Ầm!

Trong nháy mắt bảo tiền liền xuyên thủng ngực của trưởng lão Huyền Không tự, từ đó một vòi máu tươi bắn ra.

Thần lực trong cơ thể Tả Mạc lập tức rút đi, nhưng do đã có kinh nghiệm nên hắn không chút hoảng hốt mà ném một hạt thái dương tử vào trong miệng. Thái dương tử vừa vào trong cổ họng liền hóa thành một dòng nước ấm, thần lực một lần nữa lại trở nên sung mãn.

Uy lực của tiểu mạc bảo trản thì không phải bàn tới nhưng nó cũng tiêu hao thần lực vô cùng lớn. Tiểu mạc bảo trản đã vượt xa khỏi phạm trù pháp bảo bình thường, nó cần phải dùng thần lực để thôi động, có thể coi nó là thiên hạ đệ nhất pháp bảo thần lực hiện nay.

Quái vật A Quỷ triệu hồi ra vô cùng hung mãnh, hơn nữa khiến Tả Mạc vô cùng ngạc nhiên chính là trên thân của con quái vật nửa người nửa vượn này Tả Mạc lại cảm thấy được dấu vết của thần lực!

Cả người con quái vật cứng rắn như sắt, phi kiếm không thể tổn thương được nó, sức sát thương của pháp quyết thiện tu đối với nó không lớn như trong tưởng tượng. Theo lý thuyết, pháp quyết thiện tu có thể khắc chế quái vật âm tà, hiện giờ lại không có tác dụng, Tả Mạc cảm thấy vô cùng có khả năng nguyên nhân là do thần lực.

Quái vật đang đánh nhau ở phía trước vô cùng dũng mãnh, thân hình A Quỷ thì phiêu hốt bất định, bất tử thần lực sát nhân trong im lặng không tạo ra bất cứ tiếng động nào. Đối phương ngăn trái đỡ phải vô cùng chật vật, rất nhanh đã bị A Quỷ nhìn ra sơ hở, một kích đắc thủ!

Trong ba người, đánh nhau gian nan nhất chính là Tằng Liên Nhi.

Mặc dù nàng vẫn đang chiếm thượng phong nhưng pháp bảo của đối phương tầng tầng lớp lớp, hơn nữa tu vi cực kỳ thâm hậu. Mặc dù uy lực của thần kỹ rất lợi hại nhưng muốn phát động cũng cần có thời gian, chỉ có thể phá hủy mấy món pháp bảo của đối phương mà không thể tổn hại tới hắn.

Nhưng nàng vô cùng thông minh, thấy không làm gì được đối phương nên dứt khoát không dùng thần lực nữa, chỉ cuốn lấy đối phương không để cho hắn có cơ hội chạy thoát.

Khi trưởng lão này phát hiện thấy Tả Mạc và A Quỷ đang lao về phía hắn thì mặt trắng bệch ra, sợ gần chết.

Phốc.

Người đắc thủ chính là A Quỷ.

Mặc dù bất tử thần lực đã phong tuyệt hồn phách của A Quỷ nhưng trực giác chiến đấu của nàng vẫn là kinh khủng nhất trong ba người.

Ba người không dừng lại, nhanh chóng lột sạch đồ trên đám thi thể rồi nhanh chóng rời đi.

Không lâu sau, khi trưởng lão đoàn của Huyền Không tự bay tới nơi thì trông thấy ba thi thể sạch sẽ, sắc mặt mỗi người đều vô cùng khó coi.

------------------------------

“Nơi này, nơi này, nơi này, nơi này…”

Bồ yêu một hơi chỉ ra bảy chỗ, trước mặt hắn Tả Mạc với vẻ mặt nghiêm túc đang lắng nghe. Chỗ mà Bồ yêu chỉ ra tất cả đều là nơi cần phải hoàn thiện lại một lần nữa.

Bảy chỗ này là kết quả của ba ngày liền Bồ yêu thôi diễn đưa ra.

Dù cho ở vào thời đại của Bồ yêu, mặc dù hắn không phải là thiên yêu lợi hại nhất nhưng có biệt danh là ‘yêu thuật mục lục’ thì khả năng thôi diễn vào lúc đó không ai có thể sáng ngang với hắn.

Ba ngày thôi diễn liên tục, mặt mày hắn đã có chút mệt mỏi nhưng hai mắt hắn vẫn rực sáng, có thể nhận ra tâm tình của hắn lúc này là vô cùng kích động.

Hoàn thiện thần quyết là việc yêu cầu sự tập trung cao độ, phóng tầm mắt nhìn khắp thiên hạ, có năng lực làm việc này tuyệt đối có thẻ đếm trên đầu ngón tay.

Một thời đại mới bắt đầu được tạo ra trên tay mình, ặc ặc ặc, có cái gì có thể khiến người ta kích động hơn thế sao?

Sự nghiệp vĩ đại!

Có lẽ còn có thể lưu lại một dấu ấn trong dòng chảy lịch sử!

Nhớ tới lão sư bắt hắn phải lưu lại được tên tuổi ở đệ nhất yêu thuật phủ so với việc mà hắn đang làm thì quả thực không đáng nhắc tới.

Hắn đã bắt đầu tưởng tượng, sau này tên tuổi của mình sẽ có thêm vô số danh xưng vang dội.

Ồ, cha đẻ của thần quyết mới, danh xưng này thật không tồi!

Nhưng khi hắn nhìn thấy vẻ mặt chuyên chú của Tả Mạc thì ngay lập tức hắn đã bình thường trở lại, ho nhẹ một tiếng rồi tiếp tục nói: “Bảy chỗ cần cải biến này ngươi tự trải nghiệm đi. Ta tham khảo một ít phương pháp của pháp quyết và yêu thuật, từ kết quả thôi diễn ra có thể đề cao khoảng ba phần trăm hiệu suất, thời gian rút ngắn khoảng năm phần trăm.”

Tả Mạc cẩn thận nhớ kỹ bảy chỗ ưu hóa này trong đầu, nghe thì thấy con số phần trăm ưu hóa là vô cùng nhỏ nhưng Tả Mạc biết, những con số cực nhỏ này nếu tích lũy dài theo năm tháng thì sẽ đạt tới mức kinh người.

“Ngươi bây giờ vẫn đang ở nhân giai sơ kỳ, tích lũy thần lực mới là quan trọng nhất. Hiện giờ không có tín ngưỡng, muốn gia tăng thần lực cần phải luyện hóa ba lực. Ba lực ngươi càng thâm hậu thì mỗi ngày càng có thể luyện ra nhiều thần lực. Trong đó quan trọng nhất chính là yếu tố cân đối, tu luyện ra thần lực nhiều ít là do bản thân ngươi.”

Bồ yêu cười mị hoặc, vẻ mặt vô cùng đắc ý: “Kể quái thai như ngươi không nhiều, ai nhàn rỗi tới mức tu luyện cả ba lực chứ? Ngay cả Côn Luân gì gì đó, cho dù hiện tại bọn họ đã hiểu ra thần lực là cái gì thì cũng phải cố gắng mà bắt đầu tu luyện hai lực kia. Hơn nữa, ngươi còn có chúng ta, càng chỉ ngộ chứ không thể cầu.”

Lúc này vẻ mặc của hắn rất nghiêm túc: “Nhưng ngươi ngàn vạn lần không thể lười biếng. Dù sao thì Côn Luân cũng là một đại phái, một khi biết rõ sự huyền diệu của thần lực thì bọn họ sẽ nghĩ ra rất nhiều cách. Tài nguyên bọn họ có thể sử dụng là vô cùng lớn!”

Tả Mạc lắc đầu: “Ngày nào còn chưa phá bỏ được bất tử thần lực thì ngày đó ta sẽ không lười biếng.”

Bồ yêu ngẩn ra, trầm mặc trong giây lát, liếc nhiền Tả Mạc gật đầu rồi nói: “Như thế cũng tốt. Hiện tại ngươi cũng là kẻ có căn cơ, không ngại thì cho đám người ở Vân Hải giới kia cũng tu luyện hai lực còn lại, vì ngày sau tu luyện thần lực mà chuẩn bị một chút.”

Tả Mạc trầm ngâm: “Ngươi nói không sai.”

Thời gian hắn tu luyện thần lực không ngắn, càng ngày càng cảm giác thần lực so với ba lực kia còn lợi hại hơn nhiều, mặc dù thần lực rất khó tu luyện nhưng những khó khăn này đang từng bước được xóa bỏ.

Nhất là đến bây giờ, Tả Mạc có thể cảm giác được rõ ràng, thần lực là thứ mà tất cả mọi người đều có thể tu luyện được.

“Đem pháp quyết, yêu thuật và ma công các ngươi cất dấu đưa ra hết đây. Bồ Vệ tàng kinh các, dựa theo cống hiến mà phân chia quyền hạn.” Tả Mạc nhìn về phía Bồ yêu và Vệ.

Bồ yêu không quan tâm nói: “Được rồi.”

Bây giờ Bồ yêu chỉ có hứng thú đối với thần lực, những thứ cất dấu năm đó bây giờ không thể lọt vào mắt hắn. Có lẽ nên đem truyền thừa của nguyệt lượng thần lực làm một bộ bảo bối?

Vệ gật đầu nói: “Được.”

Tả Mạc nở nụ cười trên môi, có được bộ sưu tập của Bồ yêu và Vệ, thực lực của Vân Hải giới trong thời gian ngắn có thể tăng mạnh. Quang trọng nhất là có nó, căn cơ của Vân Hải giới sẽ càng càng ngày trở nên thâm hậu. Những danh môn đại phái có thể đứng sừng sững ngàn năm không đổ, ngoại trừ có tài nguyên khổng lồ thì pháp quyết truyền thừa càng quan trọng hơn.

Hơn nữa còn có thần lực, thời gian tới Vân Hải giới sẽ càng mạnh hơn nữa.

Sau khi thương lượng thỏa đáng với Bồ yêu và Vệ, sự việc sau đó liền do Bồ yêu thông qua thập chỉ ngục hoàn thành, khôgn cần hắn phải quan tâm tới.

Từ trong thức hải đi ra, Tả Mạc không lập tức tu luyện bởi vì hắn còn cần phải đối mặt với trưởng lão đoàn Huyền Không tự ở phía sau. Trong mắt hắn, trưởng lão đoàn khổng lồ giống như một lò bồi luyện, mỗi lần giết chết một tên thì thần lực của hắn sẽ theo đó mà tăng lên.

Hoàn cảnh của trưởng lão đoàn vô cùng bất ổn.

Tiếu Ma Qua so với tưởng tượng của bọn họ thì càng âm hiểm xảo trá hơn, ba gã trưởng lão chết trận đã nhắc nhở bọn họ về điều đó. Có lẽ đối phương không thể chống lại tất cả bọn họ nhưng tuyệt đối có thể giết chết từng người trong họ.

Có tốc độ kinh người, có thực lực cá nhân mạnh mẽ, xảo trá, âm hiểm, nhìn từ bất cứ góc độ nào thì Tiếu Ma Qua cũng đều được xem như một tên thợ săn lão luyện.

Trưởng lão đoàn đã bắt đầu hối hận vì lần hành động này.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.