Edit: Muỗi
Tinh lịch năm 3110.
Trùng tộc vô cùng ác độc lại thông qua đường hầm thời không phát động công kích đối với tinh hệ của liên minh.
Trùng tộc vẫn là sinh vật dũng mãnh nhất trong vũ trụ, bất kể là trí tuệ hay là thể phách đều vượt xa các chủng tộc khác.
Rất nhiều tinh hệ nhỏ bị đánh cho quân lính tan rã, lần lượt bị chiếm đóng.
Tổng bộ liên minh thử đưa ra đề nghị cầu hòa với Trùng tộc, không hề nghi ngờ đã gặp phải sự coi thường Trùng tộc.
“Lần này, bọn họ lại soạn ra lý do gì nữa thế?” Chủ tịch liên minh suy sụp tổ chức cuộc họp khẩn cấp.
Các nhà quân sự ở khắp tinh hệ im lặng một lát, bọn họ đã nhận được tin tức quan trọng trong cuộc chiến lần này, chỉ có điều lý do quá mức kỳ lạ. Sau khi im lặng một lát mới có người nói: “Hùng tính mới sinh của Trùng tộc đã chết non rồi.”
“Cái gì?” Chủ tịch không thể nói năng mạch lạc được: “Sinh lại một đứa không được sao?”
“Nghe nói cả một thế kỷ, Trùng tộc chỉ có thể sinh ra một hùng tử.”
“Mấy năm gần đây, bọn họ không đi ra ngoài sinh sự, chỉ bởi vì Trùng Hậu sắp sinh, ai biết lại là một trùng đoản mệnh chứ!”
“...”
La Lan Tinh.
Một tinh hệ cách liên minh mấy vạn năm ánh sáng chính là một mục tiêu tấn công tiếp theo của Trùng tộc.
Sau khi nhận được tin tức chiến sự từ tiền tuyến báo về, các cư dân La Lan Tinh kẻ thì bỏ chạy, kẻ không thể trốn cũng tìm quan tài thu xếp cho thi thể của mình. Cuộc chiến giữa Trùng tộc và liên minh đã diễn ra hơn mười thế kỷ nay, liên minh nhiều lần thua trận, cho đến hôm nay, các cư dân đã sớm không còn hy vọng gì nữa.
Nhưng là quân đội của La Lan Tinh, những quân nhân kia có thể tiếp tục giữ vững vị trí.
Lần này, Ly Đường xuyên qua một tân binh trên La Lan Tinh.
Có lẽ phải chết đến nơi, trái lại không còn thấy sợ hãi nữa, đội quân ở chỗ Ly Đường có vẻ bình thản. Đội trưởng thậm chí cắn hạt dưa và phổ cập về lịch sự Trùng tộc cho bọn họ nghe, cái này gọi là biết người biết ta trăm trận trăm thắng.
Đội trưởng nói: “Nghe nói những trùng thối đó đều là thư tính (giống cái), còn có thể có thời kỳ phát tình nữa đấy.”
“Bây giờ chính là thời kỳ phát tình của bọn chúng, cho nên bọn chúng tìm tới đánh chúng ta.”
Ly Đường nghe vậy cảm thấy khó hiểu, được cái đã có người hỏi hộ: “Không phải vào thời kỳ phát tình thì nên làm chuyện đó sao? Tại sao lại phải tới đánh chúng ta?”
“Bởi vì hùng tính (giống đực) của bọn chúng đã tuyệt chủng. Bọn chúng không được thỏa mãn sẽ nóng nảy, vì vậy loài người trở thành vật để chúng trút giận.”
“Biến thái.”
“Thật sự buồn nôn.”
“Liên quan quái gì tới chúng ta chứ!”
Rất nhiều người hùng hùng hổ hổ chửi bới.
Nhưng dù tức giận thế nào đi nữa, ở trước mặt lực lượng tuyệt đối đều chỉ vô nghĩa.
Tất cả cư dân đã chạy sạch, La Lan Tinh trở thành một hành tinh cô độc. Liên minh không phái viện quân tới, chứng minh La Lan Tinh đã bị vứt bỏ. Điều này cũng chẳng có gì bất ngờ. Liên minh chưa bao giờ cứng rắn đấu lại Trùng tộc. Dù sao Trùng tộc nổi danh là chiến thần ngoài không gian, nếu trực tiếp đối đầu thì chỉ có thể rơi vào kết quả bị tiêu diệt toàn đoàn.
La Lan Tinh chỉ có hai số phận, biến thành hành tinh phụ thuộc vào Trùng tộc hoặc bị Trùng tộc hủy diệt. Điều này hoàn toàn tùy thuộc vào tâm trạng của Trùng tộc trong ngày tới đây.
Đó là một buổi sáng sớm.
Ly Đường đang gặm bánh mì, đội trưởng ở bên cạnh lại giảng giải cho bọn họ nghe về phẩm chất đặc biệt của Trùng tộc. Lần này nói đến Trùng Hậu. Điều kiện để trở thành Trùng Hậu của Trùng tộc đơn giản lại khó khăn, điều kiện là phải sinh ra một hùng tử. Chuyện này vốn rất đơn giản, nhưng bởi vì Trùng tộc có nhiễm sắc thể đặc biệt, một thế kỷ mới may mắn có được nữ trùng mang thai hùng tử, vì vậy lại trở nên gian nan phức tạp.
Nói tóm lại, hùng tử vô cùng trân quý đối với Trùng tộc, có thể nói là Vương của Trùng tộc.
Những người lính nghe giảng bài đều rất tò mò về vị Vương này.
Đáng tiếc không chờ được đội trưởng miêu tả, chỉ nghe có tiếng nổ mạnh cực lớn vang vọng ở phía chân trời.
Đội trưởng đang châm thuốc lập tức biến sắc, quát: “Bọn chúng tới rồi! Tất cả chuẩn bị chiến đấu!”
Một chiếc quân hạm của Trùng tộc phá tan tầng khí quyển của La Lan Tinh, dừng lại ở trên trời cao, vô số trùng thể với vỏ ngoài cứng rắn, đồng tử màu đỏ vỗ cánh bay về phía lục địa.
Sau khi vừa hạ xuống, chúng liền biến thành dáng vẻ của con người, có vài trùng thể dựa vào hai tay, hai chân bò đi, đây là sự khác biệt giữa Trùng tộc cấp cao và Trùng tộc cấp thấp, cho dù ở trong mắt loài người, bọn chúng dường như không phân chia mạnh mẽ như vậy.
Trùng tộc cấp cao có thể khống chế Trùng tộc cấp thấp.
La Lan Tinh là một loại tinh hệ nhỏ, cũng không có nhiều Trùng tộc cao cấp tới đây, chỉ có hai ba gã mà thôi.
Bọn chúng bình quân cao hai mét, các đường nét trên gương mặt rất anh tuấn, làn da màu lúa mạch, trong mắt là màu lam đậm lạnh lùng. Dưới sự chỉ huy của bọn chúng, các trùng thể cấp thấp xâm lược toàn bộ La Lan Tinh.
Đây là hình ảnh Ly Đường nhìn thấy được qua ống nhòm quân dụng.
Đội quân của Ly Đường chính là cứ điểm quân sự cuối cùng của La Lan Tinh. Bọn họ kiểm kê những vũ khí trang bị có thể phát huy công dụng. Không ngừng có tin xấu được truyền đến. Trong vòng bốn tiếng, Trùng tộc đã đánh phá từng cứ điểm nổi tiếng của La Lan Tinh.
Mặc dù sớm chuẩn bị tâm lý, nhưng khi tận mắt nhìn thấy Trùng tộc giết hại loài người, Ly Đường vẫn giật mình kinh hãi.
Vỏ ngoài của những trùng thể giống như không sợ đao thương súng đạn, vũ khí quân sự của loài người bị bọn chúng dễ dàng bóp nát, ngay sau đó móng vuốt của một trùng có thể dễ dàng đập vỡ đầu loài người, máu đỏ, óc trắng bắn ra khắp nơi.
Ly Đường suýt nữa thì nôn.
Khi trùng thể kéo tới cứ điểm cuối cùng, đội trưởng bắn đạn khói tín hiệu về phía chân trời, chính là nói cho liên minh biết tin tức La Lan Tinh đã hoàn toàn bị đánh chiếm. Nhưng hành động này dường như chọc giận đến các trùng thể.
Trùng tộc là sinh vật ngạo mạn lại độc tài, bọn chúng không có cách nào tiếp nhận được có kẻ mật báo ngay trước mắt mình. Rất nhanh, chỗ cứ điểm của Ly Đường bị trùng thể bao vây. Bọn chúng nhe ra răng nanh sắc bén phát tiếng gào thét.
Đội trưởng cười gượng: “Bọn họ đang hỏi chúng ta muốn chết như thế nào?”
Sau khi chiến đấu cùng Trùng tộc nhiều năm như vậy, quân đội liên minh cũng học được rất nhiều ngôn ngữ Trùng tộc.
Mặc dù đã chuẩn bị tâm lý, nhưng đợi đến giờ phút cuối cùng, bọn họ theo bản năng vẫn sợ chết, trong đội quân có không ít người đã bắt đầu run lẩy bẩy.
“Tôi thật sự không cam lòng.”
“Tôi đã hứa với một cô gái ở quê tôi, sẽ trở về cưới cô ấy.”
“Chúng ta xông ra, có thể giết được một trùng thì bớt một trùng, cho dù phải chết tôi cũng muốn chết có ý nghĩa!”
Đội trưởng dẫn dắt tất cả mọi người cầm vũ khí lên.
Ly Đường cũng nhận được một khẩu súng. Thật ra làm tân binh, cậu chỉ có thể chịu trách nhiệm hậu cần, nhưng bây giờ không sao, dù gì cũng chỉ còn một con đường chết.
Trong lòng Ly Đường dâng lên một cảm giác khó có thể yên lòng. Không phải bởi vì chiến tranh, mà trước đó hệ thống vẫn chưa tuyên bố nhiệm vụ cho cậu. Lẽ nào nơi đây sẽ trở thành là thế giới đầu tiên, cậu còn chưa kích phát nhiệm vụ đã phải chết sao?
Hoặc là...
Cậu có tầm quan trọng nào đó đối với đám sinh vật dữ tợn hung hăng ngoài hành tinh này?
Ly Đường cũng không dám nghĩ về điều này.
... Quá kinh khủng.
Chỉ là tình hình bây giờ cũng không cho phép Ly Đường suy nghĩ nhiều, cửa của cứ điểm đã bị Trùng tộc xé rách. Là xé rách thật sự đấy. Cửa cứ điểm được làm bằng sắt thép, không ngờ lại bị các trùng thể xé rách giống như xé tờ giấy vậy.
Vô số trùng thể tràn tới.
Đồng tử màu đỏ tươi, răng cưa lạnh lẽo, vỏ ngoài cứng rắn, từng con đều khổng lồ giống khủng long vậy, từ trong xương cốt lộ ra sự tàn bạo và giết chóc, còn đáng sợ hơn cả trong các bộ phim kinh dị.
Ban đầu, cả đội quân còn muốn chiến đấu, lúc này rầm một cái tất cả đều ngã rạp xuống đất.
Bọn họ bị dọa đến mức hai chân như nhũn ra.
Lúc này, Ly Đường thật sự phát hiện điểm đặc biệt của mình.
... Không ngờ cậu không hề sợ hãi.
Không khẩn trương, chẳng run rẩy, cậu thậm chí đứng vững như Thái Sơn. Rõ ràng trời sinh lá gan cậu rất nhỏ, nhưng trong nháy mắt đứng trước sinh vật khủng khiếp như vậy, không ngờ cậu lại không sợ.
Vì vậy khi tất cả loài người đều ngã xuống, duy nhất chỉ có một mình Ly Đường đang đứng liền có vẻ đặc biệt bắt mắt.
Tác giả có lời muốn nói:
Trước tiên muốn nói lời xin lỗi với mọi người.
“Diễm cốt” tôi đã sửa chữa rất nhiều ngày nhưng không cách nào thành công orz.
Trong thời gian đó còn lâm bệnh nặng, sốt cảm mạo ho khan lũ lượt kéo đến.
Tâm trạng suy sụp mấy ngày, cho đến hôm nay tôi quyết định viết lại thế giới mới. Không biết các bạn có thể tiếp thu hay không.
Nói chung là, tôi đã cố gắng hết sức.
Học hành hay gì đều không quan trọng nữa, tôi fuck, chỉ hy vọng đáp ứng được mong mỏi của các bạn là hoàn truyện này.
Xin cảm ơn tất cả đã chờ đợi.