Chương 1307: Đại kết cục (47)
Đường Khả Hinh ngồi ở chổ ngồi của mình, cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng luôn dừng lại trên người khiến trái tim cô nhảy dựng lên, cô có chút khẩn trương vội vàng gập máy tính lại, thu xếp tài liệu chỉnh tề, liền muốn nhanh chóng rời đi...
Sắc mặt Trang Hạo Nhiên căng thẳng nhìn bộ dáng Đường Khả Hinh thất thần, đôi mắt anh lóe sáng, chậm rải đứng dậy, chiếc khâm hoa (?) màu bạc như phóng ra mị lực bức người....thân ảnh một mét chín chậm rãi bước đến trước mặt cô gái, hai tay chống trước bàn hội nghị, hơi cuối đầu nhìn cô...
Đường Khả Hinh dừng lại động tác trong tay, ánh mắt không kiên định, cảm nhận được sức mạnh của đôi bàn tay đặc trên mặt bàn. Chiếc đồng hồ đeo tay bạch kim, mang đậm hơi thở quý tộc, khí nóng hừng hực tỏa ra từ lòng ngực vũng chắc, mang theo mùi nước hoa đặc trưng của anh, từng đợt tường đợt bủa vây lấy cô. Cô nuốt khan một cái, đôi chân dài khép lại ngay ngắn, thế nhưng thân thể như hoa tuyết liên lại bắt đầu thiêu đốt cô, hơi thở vội vã có chút ngượng ngùng khiến cô nói không nên lời....
Trang Hạo Nhiên hiếp mắt lại, nghiêm mặt nhìn bộ dáng của cô vợ chưa cưới, tịnh không khỏi bật cười, giọng nói cảm tính khàn khàn hỏi: “ em sao thế? sáng nay sao tự dưng lại trốn anh? tối hôm qua...không phải SPA sao? đã sảy ra chuyện gì?”
Đường Khả Hinh lập tức ngẩn đầu, đôi mắt to nhìn về phía anh!
Trang Hạo Nhiên cười như không cười, ánh mắt tràn đầy dụ hặc nhìn về phía cô.
Đường Khả Hinh lẳng lặng nhìn theo Trang Hạo Nhiên mị lực bức người, ánh mắt nóng bỏng nhìn về phía cô cứ như đêm qua không có chuyện gì sảy ra vậy...Thế nhưng chiếc khâm hoa màu bạc lóe lên gợi nhắc cô đến chuyện phát sinh tối hôm qua. Từng cuộn sống mảnh liệt dân trào trong cô. Đêm qua, trong ánh đèn mờ nhạc, có một người đàn ông mê người như thế, từ từ thưởng thức đóa tuyết liên hoa...Hai bóng người quấn quýt lấy nhau, hòa cùng tiếng sóng biển không xa...
cô thở gấp, đôi môi mỏng khẻ mở, dường như có thể nghe thấy âm thanh thở dốc của chính mình đêm qua...
Ánh mắt Trang Hạo Nhiên sâu thẩm nhìn cô, anh dường như cũng nghe thấy tiếng thở dốc ấy, trong người như có gì đó thôi thúc khiến anh nhớ lại hương vị ngọt ngào đêm qua. Thân thể anh đang dần nóng lên...Khiến anh không tự chủ được nới lỏng cúc áo, chậm rãi cuối đầu, nếm lại vị ngọt trên đôi môi đỏ mọng kia...
Khuôn mặt Đường Khả Hinh ngay lập tức hồng rực lên, theo thân thể anh cuối xuống từng đợt hương thơm xong vào mũi...cô khẽ nhắm hai mắt, môi mọng khẽ mỡ ra...
Trong nháy mắt Trang Hạo Nhiên tiến về phía Đường Khả Hinh, môi mỏng đột nhiên dừng lại chỉ cách cô 1cm. Đôi mắt anh lấp lánh ý cười nhìn về phía cô...
Đường Khả Hinh dường như vẫn còn đang trong mộng, hai mắt nhắm chặt hơi thở gấp gáp, mặt khẽ nghiên, mooi mỏng hé mở...
Trang Hạo Nhiên nhịn cười, đôi mắt ngập tràn ý cười, cố ý nhìn bộ dáng say sưa của cô, đột nhiên giận tái mặt nói:“ Đường tổng ngày dùng từ này sai rồi!”
Đường Khả Hinh lập tức mở to mắt, nhìn về phía Trang Hạo Nhiên cuối sát mặt chổ kia, cô biết mình hiểu lầm anh liền nhất thời sấu hổ đỏ mặt. Mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, đôi mắt đảo qua đảo lại nhìn máy tính, nhanh chóng hỏi: “A...chổ nào? chổ nào sai?”
Trang Hạo Nhiên chậm rãi đứng dậy, đối mặt với bà xã, vươn tay không cần nhìn cũng đã chỉ ra từ duy nhất sai kia, nói: “Ở đây exchange hẳn là phải đổi thành swap! Swap là từ dùng trong trao đổi tài chính, em hiểu chứ?”
Đường Khả Hinh mở to mắt, hơi nghiên mặt