Thế Thân: Hàn Tổng Anh Là Đồ Khốn

Chương 122: Chương 122: Ai là kẻ thăng?




Mấy ngày sau đó, dự án kí kết với bên Tiêu thị đã được triển khai được một nửa so với kế hoạch.

Vương Bảo An đã bí mật liên lạc với Trình Nhất Hoan để nhờ anh giúp đỡ. Sở dĩ cô không nhờ Hàn Duệ là vì cô sợ anh sẽ ngăn cản kế hoạch của mình. Dù sao việc lần này cũng khá mạo hiểm.

Nắm chắc được một số điểm yếu bên Tiêu thị trong tay, phần trăm thắng lần này cũng tăng lên mấy phần.

Quả là không ngoài dự tính, trong phút chót bên Tiêu thị lật lọng. Tuyên bố với giới truyền thông là Hàn thị bội tín, không làm đúng với hợp đồng đã kí kết. Một loạt bằng chứng được đăng tải tràn lan trên khắp các trang mạng, báo chí lại được phen xôn xao. Nhân viên trong tập đoàn hết mực hoang mang, đám cổ đông lại có lí do ép cô nhượng lại phần trăm cổ phần đang nắm giữ và chiếc ghế chủ tịch.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========

1. Chờ Ngày Gió Đông Ấm Áp

2. Tế Quỷ (Tế Ma)

3. Khó Dỗ Dành

4. Hào Môn Này, Tôi Không Gả Nữa

=====================================

Mới sáng sớm mà điện thoại của Vương Bảo An đã nhận được hàng trăm tin nhắn và cuộc gọi. Thật sự rất phiền phức.

Vương Bảo An vẫn quyết định giữ im lặng, không mở họp báo giải thích cũng không triệu tập đại cổ đông. Không ai biết cô đang nghĩ gì và tính làm gì. Điều này càng làm đám cổ đông kia thêm phẫn nộ. Phóng viên kéo tới làm loạn trước sảnh tập đoàn ngày càng đông, ai cũng đều muốn thu thập được tin tức tốt nhất.

Châu Hân Hân và Lí Kiệt thấy tình hình cấp bách liền gọi cho cô. Họ rất sợ cô vì chuyện này mà lo lắng quá mức hại sức khỏe.

“Bảo An không sao chứ?”

“Có chuyện gì cần giúp thì cứ gọi cho anh.”

Nhưng nhận lại là thái độ rất dửng dưng như không có chuyện gì của cô: “Mình thì có thể xảy ra chuyện gì? Yên tâm đi sẽ không sao.”

Hàn Duệ cũng gọi về cho cô, anh cũng như hai người kia sợ cô làm việc quá sức mà sinh bệnh: “Chị Bảo An chuyện của tập đoàn, em sẽ tự có biện pháp giải quyết.”

Giọng nói đầy lo lắng của Tưởng Lam cũng vọng vào: “Phải đó Bảo An, nếu không cố được thì bỏ đi. Ta xây cho con cái khác.”

“Chuyện này do con gây ra, mẹ, Hàn Duệ hai người đừng lo cho con. Con sẽ giải quyết ổn thỏa.”

Duy chỉ có Trình Nhất Hoan, người đã biết tất cả mọi chuyện khi xem tin tức chỉ bật cười.

Tiêu Triết Hạn và Hàn Trí Minh mở một bữa tiệc nhỏ tại Tiêu gia ăn mừng. Cả hai đã vẫn đinh ninh phần thắng thuộc về tay mình, không sớm thì muộn Hàn thị cũng sụp đổ, danh tiếng tiêu tan thành mây khói. Chỉ vừa nghĩ thế thôi Hàn Trí Minh đã cười rất sảng khoái.

Vương Bảo An cầm bức ảnh chụp của cô và anh trên tay. Trong ảnh là cảnh hai người đang cùng nhau đùa nghịch được Trí An chụp lại. Cô đưa tay vuốt ve gương mặt ấy, vẻ mặt ôn nhu vô cùng.

“Đợi em trả thù cho anh.”

...

Cổ phiếu bắt đầu rớt giá, cổ đông lòng nóng như lửa đốt bắt đầu làm loạn. Trong tập đòan cũng bắt đầu đồn đại những lời bịa đặt vu khống. Giả dụ như: Vương tổng là người do tập đoàn đối thủ cài vào để tiếp cận sếp sau đó giết chết sếp để chiếm đoạt công ty rồi hủy hoại nó. Hay là Vương tổng là người kém cỏi không đủ thực lực vừa quản lí tập đoàn chưa bao lâu đã gây ra họa. Suy đi tính lại thì đều chẳng phải lời tốt đẹp gì. Đám cổ đông còn lợi dụng điều này để huy động bỏ phiếu yêu cầu Vương Bảo An phải từ chức. Không chỉ vậy cô còn phải đền bù mọi tổn thất đã gây ra.

Vương Bảo An bấy giờ mới có hành động, việc đầu tiên cô làm chính là nhờ trợ lí Dương mở cuộc họp báo.

Vì là tâm điểm của mọi chuyện nên Vương Bảo An rất được săn đón, đám phóng viên vừa thấy cô đã nhao nhao vây quanh.

Trí Anh và Cường Hào sau những ngày tháng an nhàn thì nay mệt không tả nổi. Họ giúp cô phá vòng vây của đám phóng viên, bảo vệ cô không chút tổn hại, an toàn đi đến buổi họp báo.

Vương Bảo An đứng trên bục phát biểu, Trí Anh và Cương Hào đứng hai bên đảm bảo an toàn. Ánh sáng của máy ảnh liên tục chớp nháy.

“Xin chào tất cả mọi người, tôi là người đại diện cho Hàn thị, Vương Bảo An.”

“Mấy ngày qua chắc hẳn ai cũng rõ về vụ việc Hàn thị bị tố vì bội tín và vi phạm hợp đồng kí kết với Tiêu thị. Bên đó cũng đưa ra rất nhiều bằng chứng. Tôi ở đây xin phủ nhận tất cả. Hàn thị trong sạch và không hề làm trái hợp đồng.”

“Tất cả bằng chứng xác thực tôi đều nắm trong tay.”

“Tôi cũng rất mong chờ vào lần ra tòa lần này. Bên tôi sẽ đâm đợn kiện ngược lại và hẹn bọn họ vào phiên tòa sắp tới. Khi ấy, tất cả chứng cứ sẽ được công khai rõ ràng.”

Tất cả hình ảnh, ngôn từ của cô đều được cánh báo trí ghi lại và tràn ngập trên các trang báo. Tin tức này cũng nhanh chóng được đẩy lên top 1 hot search. Mọi người theo dõi chuyện này đi hết cung bậc cảm xúc này sang cảm xúc khác, ai nấy đều mong chờ vào lần đấu chọi gay gắt lần này giữa hai tập đoàn lớn.

Bên Tiêu Triết Hạn vừa xem xong tin tức, sắc mặt biến sắc. Nhìn vào thái độ ấy của cô thì xem ra chuyện bằng chứng là thật.

“Hàn tổng phải làm sao đây?”

“Cậu lo cái gì? Cô ta có bản lĩnh đến đâu cũng không động đến chúng ta được.”

“Nhưng...”

“Cứ xem xem cô ta có thể đưa ra được bằng chứng gì.”

Hàn Trí Minh gọi về cho Tiểu Hoàng, nói anh ta phải tiêu hủy hết toàn bộ chứng cứ trong tay cô trước lúc phiên tòa bắt đầu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.