Giận thì giận nhưng mọi chuyện cũng đã đến nước này rồi chỉ còn cách thuận theo tự nhiên. Hơn nữa, nghe bảo người ở Lý gia đối xử với Sở Chi rất tốt cho nên ông cũng không có vấn đề gì. Điều khiến ông có chút nuối tiếc chính là đứa cháu gái mà mình yêu thương không phải gả cho Lý Nhậm Vũ mà là em trai của anh, Nhậm Bằng. Con người Nhậm Bằng ra sao ông chưa có cơ hội để quan sát, riêng phần Nhậm Vũ khiến ông rất hài lòng.
...***...
Vẫn như mọi khi, cứ mỗi sáng Sở Chi cùng người hầu ra ngoài mua thức ăn. Cô muốn trở thành một người vợ đảm đang, tháo vát. Mặc dù Nhậm Bằng nhiều lần can ngăn không cho cô xuống bếp, thế nhưng đến cuối cùng, anh vì sự kiên quyết của cô làm cho thuyết phục.
Tuy nhiên, niềm vui chưa được bao lâu, chiếc xe vừa đi khoảng được một đoạn thì đã bị một chiếc xe khác chạy ngược từ dưới lên, chắn trước đầu xe của Sở Chi khiến cô bực dọc mà mở cửa bước xuống.
Đứng trước mặt cô là Châu Minh Mỹ. Hôm nay cô ta mặc chiếc váy màu vàng xẻ tà, không biết là để quyến rũ ai nữa đây. Vừa nhìn thấy Sở Chi, cô ta liền bĩu môi mà chế giễu:
- “Tôi nghĩ Nhậm Bằng vẫn chưa bình phục hoàn toàn cho nên đôi mắt của anh ấy vẫn chưa phân biệt được đâu là vịt, đâu là thiên nga.”
Hiện tại Sở Chi ăn mặc vô cùng giản dị, đúng chất của một bà nội trợ đã có gia đình. Dù sao cũng chỉ đi mua thức ăn hơi đâu mà ăn mặt rồi trang điểm lòe loẹt như cô ta chứ. Cô chẳng mảy may quan tâm những lời nói của cô ta làm gì.
Thấy thái độ thản nhiên của người trước mặt khiến Châu Minh Mỹ vô cùng tức giận, cô ta nghĩ mọi cách mà khiêu khích:
- “Vậy thì tôi sẽ chứng minh cho cô xem, Nhậm Bằng sớm muộn cũng tỉnh táo lại cho mà xem. Bởi vì mẫu người anh ấy thích là người phụ nữ quyến rũ như tôi.”
Cô ta vừa dứt lời đã cảm nhận một làn gió lướt qua mặt mình. Xe của Sở Chi đã rời đi không biết từ lúc nào khiến cô ta quê đến nỗi muốn tìm cái lỗ mà nhảy xuống.
Suốt đoạn đường, tài xế quan sát sắc mặt của Sở Chi qua gương chiếu hậu mà từ tốn mở lời:
- “Phu nhân đừng vì những lời nói của người phụ nữ đó làm cho không vui.”
Liền lập tức, Sở Chi ngồi ở ghế sau, tay bấu chặt tà áo, vẻ mặt đầy quyết tâm, hỏi:
- “Cảnh Sâm, có phải đàn ông các cậu đều thích phụ nữ quyến rũ không?”
Vừa nghe đến hai từ “quyến rũ” khiến gương mặt Cảnh Sâm lập tức ửng đỏ, thế nhưng anh vẫn lên tiếng phủ nhận:
- “Làm gì có. Không phải đàn ông nào cũng thích phụ nữ quyến rũ đâu.”
Lời nói và biểu hiện hoàn toàn trái ngược khiến Sở Chi sớm biết được câu trả lời. Đúng, ai mà chẳng yêu cái đẹp, ngay cả Lý Nhậm Bằng cũng thế. Còn chưa kể đến quá khứ hào hùng của anh là một tay đua tốc độ, bên cạnh biết bao cô nàng vây quanh. Anh của hiện tại chỉ là tạm ở nhà một thời gian. Với bản tính thích phiêu lưu của anh, chắc chắn sớm muộn gì anh cũng ra ngoài mà tìm ong bướm khác.
- “Cảnh Sâm, mau lái xe đưa tôi đến cửa hàng thời trang.”
Nghe cô nói khiến Cảnh Sâm vô cùng tò mò, há hốc mồm hỏi:
- “Chẳng phải chúng ta sẽ đến siêu thị mua thức ăn sao?”
- “Tôi bảo đến là đến. Đừng thắc mắc nữa.”
Nghe cô nói thế, Cảnh Sâm lập tức gật đầu mà tuân theo lệnh nhanh chóng lái xe đến nơi cô yêu cầu. Anh thật là ngốc nghếch vẫn chưa nhận ra, duy chỉ có nữ hầu bên cạnh lấy tay che miệng khẽ cười khúc khích. Phu nhân hiện là đang ghen đây mà.
NHẤN LIKE ĐỂ ỦNG HỘ MÌNH NHÉ! CẢM ƠN