Thế Thân Nghịch Tập Chỉ Nam

Chương 57: Chương 57: Lưu lại




Y Lai cũng không nhận ra sự bất thường của Ni Khắc Tư, bởi vì y đang rất vui. Y vừa rồi là vì quá kích động mà đưa ra yêu cầu, không nghĩ tới lại có chuyện tốt như vậy, Ni Khắc Tư cư nhiên bằng lòng gặp y! Có thể coi đây là nguyện vọng cuối cùng của y trước khi rời khỏi Đế Quốc.

“Anh cảm thấy gặp nơi nào là thích hợp nhất?” Y Lai hỏi.

“Tôi biết một nhà hàng chay rất ngon, không bằng cùng nhau ăn bữa tối đi?” Ni Khắc Tư hỏi.

Y Lai nhìn đồng hồ, đã một giờ chiều rồi. “Xin lỗi, vé tàu của tôi khởi hành lúc ba giờ, có thể đi sớm một chút không?”

Ánh mắt Ni Khắc Tư lóe lên một cái: “Cậu muốn rời khỏi Đế Quốc?”

Y Lai không nói gì. Ni Khắc Tư cũng từ phản ứng của y mà đoán ra được đáp án.

“Quán cafe Margaret, hai giờ chiều, có được không?” Ni Khắc Tư hỏi.

“Được, tôi không có vấn đề gì.”

Y Lai rời khỏi thế giới giả lập, tiếp đó nhanh chóng thay một bộ quần áo, đi vào phòng Ai Nhĩ Duy Tư, đem nhóc ẵm lên.

“Baba, chúng ta đi đâu vậy?”

“Baba dẫn con đi ăn cơm trưa.”

Y Lai thay cho Ai Nhĩ Duy Tư một bộ quần áo màu xanh lam, sau đó nhanh chóng thu thập hành lý. Sau lưng y đeo một cái balo, trong lồng ngực là tiểu bảo bối, liền rời khỏi quán rượu Hương Tạ.

Một giờ rưỡi, Y Lai dẫn Ai Nhĩ Duy Tư đến quán cafe, Y Lai gọi cho Ai Nhĩ Duy Tư hai phần điểm tâm ngọt. Tiểu gia hỏa ôm bánh bắt đầu ăn.

“Ai Nhĩ Duy Tư, chúng ta sẽ rời khỏi Đế Quốc.” Y Lai nói.

“Sau này còn trở lại không ạ?” Ai Nhĩ Duy Tư ủ rũ nói.

“Sẽ không.” Y Lai nhìn nhóc, “Chúng ta sẽ đến một nơi rất rất xa.”

“Thế nhưng chúng ta còn chưa tạm biệt Mập Mạp...” Ai Nhĩ Duy Tư nói.

Y Lai sờ sờ đầu nhóc, xem như là an ủi nhóc con.

“Baba không thích Mập Mạp sao?” Ai Nhĩ Duy Tư hỏi ra vấn đề giấu trong lòng bao lâu nay.

Không thích? Y Lai tựa hồ chưa từng nghĩ tới chuyện này, cũng theo bản năng mà không thèm bận tâm. Đối với y mà nói, Lâm Sắt là một người xa lạ. Thế nhưng hắn lại một mực tồn tại trong cuộc sống của y, từng vô số lần bước vào giấc mơ của y... Giống như y và hắn đã từng quen biết. Y theo bản năng căm ghét hắn, thế nhưng ngoài căm ghét, còn có một loại cảm giác xa lạ. Y Lai cũng không muốn tìm hiểu cái cảm giác đó rốt cuộc là gì, cũng có thể nói, y kỳ thực là đang trốn tránh.

Có điều chẳng mấy chốc y sẽ rời khỏi đây, sẽ không gặp lại hắn nữa...

Y Lai nhìn đồng hồ đeo tay, rất nhanh đã đến hai giờ. Thế nhưng Ni Khắc Tư vẫn chưa đến.

Y Lai ngồi đó, đột nhiên nghĩ đến nếu y cứ ngồi như vậy, Ni Khắc Tư làm sao nhận ra y đây? Hay là Ni Khắc Tư cũng đã đến đây và đang đợi y?

Nhưng mà ngoài đời Ni Khắc Tư là người thế nào nha? Chắc là nam nhân rất hàm hậu, nụ cười rất ôn nhu đi...

Y Lai đứng dậy, ánh mắt đảo một vòng quanh quán cafe, lại không thể tìm được người đó...

“Ai Nhĩ Duy Tư, con ngồi đây nha. Baba đến chỗ quầy phục vụ một chút.” Y Lai nói xong liền quay đi.

Đứng trong quầy là một cô bé rất xinh đẹp.

“Nếu có vị nào tên “Ni Khắc Tư” đi vào, xin hãy mời anh ấy đến bàn số 35 nhé.” Y Lai nói.

“Vâng, thưa tiên sinh.”

Y Lai lại trở về bàn của mình chờ.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua. Chớp mắt liền đến hai giờ rưỡi.

Y Lai yên tĩnh ngồi đó, tay khuấy cafe, tần suất khuấy càng lúc càng nhanh đã tiết lộ sự bất an của y.

“Y Lai tiên sinh.”

Tay Y Lai đột nhiên dừng một chút. Trong mắt y đầy ánh sáng hy vọng, ngẩng đầu lên lại thấy một gương mặt quen thuộc. Sự vui sướng trong lòng nháy mắt tiêu tan như gió.

Trước mặt y, chính là thư ký của Nặc Mạn Đại Đế.

Vị thư ký nghiêm mặt nói: “Y Lai tiên sinh, phi thuyền sẽ cất cánh trong mười phút nữa.Tôi đưa ngài đến bãi đậu phi thuyền nhé?”

Nhiệm vụ của y chính là phải đảm bảo Y Lai rời khỏi Đế Quốc. Y Lai nán lại thêm một giây, nguy hiểm càng tăng lên một phần, chức thư ký của hắn cũng khó mà giữ được. Cho nên khi hắn biết Y Lai còn chưa lên phi thuyền, hắn liền đích thân đến đây đón y.

Y Lai không trả lời hắn.

Y Lai nghĩ Ni Khắc Tư chắc là không thể đến rồi. Y vĩnh viễn không thể biết Ni Khắc Tư trong đời thực như thế nào. Y rất muốn gặp tận mặt Ni Khắc Tư để nói một tiếng cảm ơn... Đáng tiếc, đã không còn cơ hội nữa rồi.

“Được rồi, chúng ta nên đi thôi!”

Thư ký giữ lấy hành lý của Y Lai, Y Lai ôm Ai Nhĩ Duy Tư, hai người cùng đi ra ngoài.

“Phi cơ đã đậu sẵn ở ngoài rồi.” Thư ký nói.

Y Lai gật đầu.

Khi đi đến cửa quán cafe, Y Lai không nhịn được quay đầu lại nhìn.

Chỉ có một đám người ra ra vào vào...

Hắn sẽ không tới...

Trong lòng Y Lai vắng vẻ khó nói nên lời. Không chỉ có thất vọng, còn là thương tâm...

Bọn họ đi đến bên cạnh phi cơ, thư ký kéo cửa ra, Y Lai ôm Ai Nhĩ Duy Tư ngồi lên.

Ai Nhĩ Duy Tư nằm nhoài bên cửa sổ, hai tay sờ sờ cửa kính pha lê, ánh mắt có chút lưu luyến không muốn rời: “Baba, Mập Mạp có thể hay không đột nhiên xuất hiện a?”

Y Lai nhìn Ai Nhĩ Duy Tư, tiểu bảo bối trợn tròn mắt, không chớp một cái, giống như đang nói điều đương nhiên rằng Lâm Sắt sẽ đột ngột nhô ra, xuất hiện ở bên cạnh.

Ai Nhĩ Duy Tư thật sự rất thích Lâm Sắt. Trước đây Y Lai cảm thấy cí chút đố kỵ, bây giờ lại thấy có chút cay đắng.

Lâm Sắt tự nhốt mình trong phòng làm việc, đứng ngồi không yên. Ánh mắt của hắn đảo qua đồng hồ đeo tay. Mỗi giây mỗi phút trôi qua, hắn càng thêm nôn nóng một phần.

“Tiên sinh, thư ký của hoàng đế đã đón Y Lai từ quán cafe Margaret đi rồi.” Cách Lỗ Tư nói.

Hai giờ bốn mươi lăm rồi. Phi thuyền của y còn mười lăm phút nữa sẽ cất cánh.

Lâm Sắt hít sâu một hơi, hắn cố kiềm nén chính mình. Lồng ngực hắn phập phồng, như thể bên trong đang giam giữ một con quái thú hung tàn. Dã thú kia một khi được giải phóng, hắn sẽ không thể khống chế bản thân mình được nữa mà chạy tới trước mặt Y Lai, giữ y ở lại.

Hắn rất muốn gặp Y Lai.

Thế nhưng hắn không thể đi.

Y Lai khi thấy hắn sẽ nghĩ như thế nào? Y phát hiện hắn chính là Ni Khắc Tư rồi sẽ ra sao?

Y sẽ không cảm thấy hắn lừa dối y đi? Có thể hay không lại một lần nữa đặt chân vào Đọa Lạc Thiên Sứ, hay là phận nộ rời đi?

Nếu là như vậy, hắn thà không gặp y. Nếu không đến cả cơ hội được nhìn thấy y trong thế giới giả lập cũng không còn.

Dựa vào lý trí, hắn cũng không thể đi. Kế hoạch của hắn đã sắp thành công, hắn không thể để cho Nặc Mạn Đại Đế biết hắn mới là người giật dây.

“Đế Mỹ cùng Lan Ny đã đến bãi đậu phi thuyền chưa?” Lâm Sắt hỏi.

“Tiên sinh, các em ấy đã chờ sẵn ở đó. Chờ Y Lai tiên sinh vừa xuất hiện, họ lập tức sẽ nhận ra.” Cách Lỗ Tư nói, “Mấy em ấy là fans thực thụ của Y Lai, đảm bảo sẽ dính chặt lấy ngài ấy, khiến ngài ấy lưu lại đây. Tiên sinh đừng lo.”

Trong số đông những người ủng hộ Y Lai, Lâm Sắt dùng cái tên Ni Khắc Tư là fan đứng đầu, mà Đế Mỹ cùng Lan Ny chỉ đứng sau Lâm Sắt. Trong thế giới giả lập, có rất nhiều gian phòng nhỏ đều do hai người sáng lập.

Sức chiến đấu trên mạng của con gái thường mạnh hơn của cánh đàn ông. Chỉ dựa vào những tin tức Lâm Sắt lộ ra, các nàng đã đối với Y Lai yêu thích đến điên cuồng. Các nàng tự xưng là thủ hộ của Y Lai, vô cùng giữ gìn hình tượng Y Lai. Lâm Sắt chọn hai người bọn họ, thứ nhất là vì họ thật sự yêu mến Y Lai, thứ hai là dù cho các nàng có điên cuồng, thế nhưng cũng không phải là không có lý trí.

“Ừ, tôi tin bọn họ.” Lâm Sắt ngồi vào chỗ của mình, hít sâu một hơi nói.

Tại bãi đậu phi thuyền.

Phi cơ đáp xuống bãi đậu lúc hai giờ năm mươi.

Vị thư ký nhìn Y Lai ôm Ai Nhĩ Duy Tư tiến vào hệ thống máy kiểm tra an ninh, nỗi lo trong lòng dần lắng xuống.

Trong nháy mắt Y Lai vừa tiến vào, đi hai cô gái trước mặt y đột nhiên đưa tay ngăn cản. Hai cô gái đó, một người rất xinh đẹp, tóc xoăn dài, mặc váy ngắn rất gợi cảm. Người còn lại mặc trang phục trung tính*, ngũ quan tinh xảo, hành vi già dặn, trang sức trên người cũng không ít. Trước lúc này, vị thư ký hoàn toàn không để ý tới hai nàng.

(Trang phục trung tính* quần áo mà nam hay nữ mặc đều được.)

Trong lòng hắn nhảy một cái, đột nhiên có dự cảm rất xấu. Vội vã bước nhanh tới, hai người kia nói gì hắn đều nghe được.

“Anh là Y Lai phải không?”

“Y Lai, em là Đế Mỹ.”

“Em là Lan Ny.”

“Chúng em đều là hội viên của “Đọa Lạc Thiên Sứ”, chúng em rất yêu mến anh á.”

“Trời ạ, Y Lai, anh ngoài đời so với trong ảnh chụp còn đẹp trai hơn a~ Trước đây bọn em luôn cảm thấy thiên sứ không tồn tại. Thế nhưng bây giờ nhìn lại, bọn em thấy anh chính là thiên sứ a.”

“Y Lai, bọn em có thể chụp ảnh với anh không?”

Khi thư ký muốn chạy đến chỗ Y Lai ngăn cản, nếu như mấy bức ảnh như vậy được phát tán, hết thảy đều tiêu tan.

Y Lai rất thích hai cô gái này, giống như các nàng đã đồng ý tin tưởng y, cho y ấm áp, y rất cảm kích bọn họ. Thế nhưng bây giờ không phải lúc, y nhất định phải khắc chế chính mình. Y Lai nhìn đồng hồ, phi thuyền sắp cất cánh rồi, liền lễ phép nói: “Hai vị mỹ nữ, tôi sắp bị muộn chuyến bay rồi. Xin thứ lỗi, gặp lại sau nhé.”

“Y Lai, kỳ thực Ni Khắc Tư gọi chúng em đến.” Đế Mỹ nói, “Bọn em đều hy vọng anh có thể lưu lại, chúng em sẽ điều tra mọi chuyện đến cùng. Y Lai, xin đừng tự ủy khuất chính mình.”

“Ủy khuất? Tôi cũng không cảm thấy ủy khuất. Cảm ơn rất nhiều.” Y Lai khom người chào, rồi lại xoay người muốn đi lên thuyền.

Hai cô gái nhìn nhau, động tác nhanh chóng ngăn trước mặt Y Lai.

Vào lúc này, Ai Nhĩ Duy Tư đang được Y Lai ôm trong ngực cũng bắt đầu kéo kéo cà vạt y: “Baba, con cũng không muốn rời khỏi đây đâu.”

Y kỳ thực cũng đâu muốn rời khỏi nơi này...

Y Lai đột nhiên xoay người.

Sắc mặt vị thư ký triệt để thay đổi.

Ảnh chụp Y Lai nhanh chóng được chia sẻ khắp Internet.

Ai cũng không nghĩ tới sau lớp phấn son dày đặc lại là gương mặt như thế. Đôi mắt xanh lam, sạch sẽ trong suốt, ngũ quan tinh xảo, da dẻ trắng nõn, là một thanh niên tuấn tú, thanh nhã. Trong hình, thanh niên lộ ra một nụ cười thật tươi, gương mặt đó càng thêm xinh đẹp. Trong lồng ngực thanh niên ôm một đứa bé. Nhìn vào bức ảnh, người ta liền dễ dàng nhìn thấy cái mông nhỏ phì cùng tóc đỏ quăn quăn của bé con.

Bức ảnh ấm áp biết bao...

Thanh niên trong ảnh cư nhiên lại là Y Lai, là cái tên mưu toan độc đoán kia?! Mắt là cửa sổ tâm hồn, đôi mắt kia sạch sẽ như vậy, sao có thể là người xấu được? Những người trước đây từng nghĩ Y Lai là sủng thần của hoàng đế bắt đầu dao động.

Còn có vài người phát hiện Y Lai cư nhiên cùng diễn viên mới nổi gần đây ở Đế Quốc Y Đế Tư giống nhau như đúc!!!

Hai người giống hệt nhau, chẳng lẽ bọn họ là huynh đệ? Hay là còn bao hàm những chuyện khác? Thân phận của Y Lai càng lúc càng trở nên phức tạp.

Khi thấy tin tức này, trong hoàng cung đã có một người tức điên.

---------------------------------------------------------

Hiên Dư: Định đi ngủ rồi đó:)) đm chợt nhớ ra nay là ngày up truyện:“>> Từ chương này về sau bắt đầu rửa hận cho thụ chính lẫn thụ phụ nhé:)) Cả hoàng đế lẫn Lâm Sắt đều bắt đầu trả giá cho sai lầm của mình:)) Đm tui chờ ngày này lâu rồi >.<

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.