Mấy vạn vị cường giả đều kinh hãi nhìn cảnh các tu luyện giả bị nổ tung đầy quỷ dị trong kết giới. Hầu hết bọn họ đều không thấy nổi bóng Lôi Cương, không biết được ai đã tấn công những người này. Tất cả đều chỉ biết giương mắt nhìn các tu luyện giả liên tiếp chết không rõ lý do trong nháy mắt, thậm chí bọn họ còn ngửi thấy mùi máu tanh tràn ngập trong không gian mà khiếp sợ.
-Đây….Đây là thực lực của đệ tử thân truyền của đại tôn Hạo Huyền sao? Thảo nào hắn dám khiêu chiến nhiều cường giả như vậy, tốc độ và sức mạnh kinh khủng như vậy thật khiến người khác khiếp sợ a.
Một lão giả sợ hãi, nói.
-Tốc độ thật khủng khiếp. Đến ta cũng chỉ có thể nhìn thấy một hư ảnh nhàn nhạt. Tốc độ như vậy, nếu như ta đánh với hắn thì có thể nắm chắc mấy thành sẽ thắng hắn đây? Sợ rằng không đến bảy thành a. Xem ra ta cũng phải cố gắng nhiều lên nữa, bằng không sẽ làm mất mặt sư tôn mất.
Thanh niên mặc áo trắng thầm nghĩ. Gã hết sức hiếu kỳ với tốc độ và sức mạnh của Lôi Cương, càng mong chờ được đánh một trận với hắn hơn.
-Cho dù hắn cường đại như vậy thì cũng không thể thắng nổi bùa của sư tôn. Trừ phi hắn là cường giả đại tôn, nhưng bằng vào tu vi của hắn cùng lắm cũng chỉ là đỉnh hỗn độn thiên giai mà thôi, còn cách một trời một vực so với đại tôn.
Nam tử mặc áo tím hừ lạnh nói, có điều hai hàng lông mày của gã cũng nhíu chặt, đôi mắt gã ánh lên vẻ đố kỵ rõ ràng.
-U…U Nhi tỷ tỷ, hắn…Hắn sao lại cường đại đến vậy? Giờ gần nửa số cường giả hỗn độn thiên giai đã bị tử thương rồi, hắn chẳng lẽ là cường giả đại tôn sao?
Nữ tử tóc bạc bên cạnh Long U Nhi thất kinh hô lên.
Long U Nhi vẫn chưa trả lời, lòng thầm kinh hãi. Nàng không nói lên lời, lại càng không thể tin nỏi. Nàng nhớ rất kỹ lúc trước ở chiến trường hỗn độn địa giai, Lôi Cương bị Tinh Thiên Sát đả thương thế nào, vậy mà lúc này hắn đã đạt đến trình độ như vậy? Bây giờ mới cách lúc đó được bao nhiêu năm đây? Sao hắn có thể cường đại đến như vậy? Long U Nhi khó nhọc hít thở, thậm chí ngay cả câu hỏi của nữ tử tóc bạc nàng cũng không nghe thấy.
Vân lão lẳng lặng đứng riêng một chỗ, ánh mắt thoáng xúc động. Nhìn biểu hiện của lão lúc này đủ thấy lão đang cố gắng hết sức để kiềm chế sự xúc động trong lòng. Lão đã nhìn Lôi Cương trưởng thành cho đến tận khi hắn tới Thánh giới Hồng Hoang nhưng lão chưa bao giờ ngờ được mấy năm nay, Lôi Cương lại mạnh đến như vậy, vượt qua cả kỳ vọng của lão.
-Thiếu chủ đã kế thừa được toàn bộ sức mạnh của chủ nhân rồi. Chỉ mong thiếu chủ có thể bước vào hàng đại tôn, đoạt lại tất cả vinh quang của chủ nhân khi xưa.
Vân lão xúc động nói.
Lệ Điễn đứng sau Vân lão đờ đẫn, đôi mắt y trợn tròn lên. Hơn nữa, vẻ mặt y lại cực kỳ dữ tợn, nhìn rất tức cười. Cơ thể y run lên, thậm chí không tin nổi vào mắt mình. Y không ngừng dụi dụi mắt, nhìn cảnh các tu luyện giả bị nổ tung đầy quỷ dị trong kết giới.
-Đây….Đây chính là tên tiểu tử bị ta đánh bại trong thành hồi trước sao?
Lệ Điễn hoảng sợ nói.
-Phụ thân! Đây mới là phụ thân của Lôi Hư ta, là niềm tự hào của ta.
Lôi Hư hãnh diện nói.
Tốc độ của Lôi Cương giờ đã tăng lên đến mức cao nhất. Sức mạnh toàn thân không ngừng tuôn trào khắp cơ thể hắn, lục hành nhanh chóng lan đi. Một quyền của Lôi Cương lúc này ẩn chứa sức mạnh vô tận, dường như không bao giờ cạn kiệt. Hắn cảm nhận được ảnh hưởng không gian ẩn chứa trong từng thớ thịt, biến hóa thành sức mạnh của hắn. Nội kình và cương khí trong kinh mạch tuy vẫn có thể chịu nổi sức mạnh này, nhưng mỗi một quyền của hắn giờ đều ẩn chứa lục hành long lực, tuy rằng vẫn chưa dung hợp nhưng sức mạnh này cũng không hề nhỏ, giúp gia tăng đòn tấn công của Lôi Cương lên mấy lần. Lúc này, một cường giả hỗn độn thiên giai không thể chịu nổi mười quyền của hắn!
Có thể tu luyện tới mức trên hỗn độn địa giai, dĩ nhiên bọn họ đều không phải là người ngu muội gì, thậm chí còn có thể nói là những kẻ xảo quyệt, tâm cơ thâm trầm. Nhưng lúc này, những thứ đó đều không thể cứu nổi tính mạng của bọn họ. Chỉ chưa đến nửa khắc, chín mươi tám cường giả trong kết giới giờ chỉ còn chưa đến một nửa. Những người sống sót đều trở nên điên cuồng, điên cuồng tấn công cực mạnh. Tuy bọn họ không thấy được Lôi Cương, nhưng chuyện khiến bọn họ khiếp sợ chính là cứ thấy những người bên cạnh bị đánh trọng thương đến chết đầy kỳ quái mà không hiểu tại sao. Chuyện này làm sao không khiến bọn họ sợ hãi cho được, niềm tin trong lòng họ từ trước đến nay đã tan thành mây khói, chỉ còn lại nỗi sợ hãi trước cái chết mà thôi.
-Lôi thiếu chủ, tha cho ta, ta tình nguyện trở thành nô….
Một tu luyện giả cả kinh cất tiếng nói, nhưng gã còn chưa kịp nói xong thì một luồng sức mạnh đã bao phủ lấy toàn thân gã, phá tan cương khí, đẩy ngược gã ra sau. Gã bị phân thành bốn năm mảnh, tan thành máu huyết.
Khoảng thời gian một nén nhang sau, khắp nơi trong kết giới đều vương vãi đầy máu, thịt. Chỉ còn một bóng người đứng trong kết giới. Sau khi đánh chết tất cả chín mươi tám vị tu luyện giả xong, Lôi Cương mới chậm rãi hiện lên. Toàn thân hắn không một chút mệt mỏi, vẫn giống y như trước, dường như chín mươi tám vị cường giả kia không phải do hắn giết vậy. Hắn đứng đó, mái tóc dài chầm chậm bay bay, ánh mắt hắn nghiêm nghị nhìn phía trước chăm chú.
-Hủy kết giới.
Một lúc lâu sau, Vân lão mới bừng tỉnh, thấp giọng nói. Các cường giả phía sau lão cũng tỉnh lại, vội vã bỏ đi kết giới. Mấy vạn người đang đứng trong hư không đều lặng ngắt như tờ, yên tĩnh. Hầu hết đều sợ hãi, khiếp sợ nhìn Lôi Cương chằm chằm, dường như hắn là một pho tượng chiến thần bất khả chiến bại.
Kết giới được hủy bỏ, máu huyết rơi xuống phía dưới. Lúc này, các tu luyện giả đều bừng tỉnh. Chỉ trong thời gian ngắn, tiếng bàn tán đầy sợ hãi vang lên không ngừng. Không ít tu luyện giả đều nhanh chóng rời khỏi nơi này. Bọn họ phải nhân lúc vừa mắt thấy tai nghe mà truyền tin tức này đi, nói cho các cường giả ở Thánh giới Hồng Hoang biết được, Lôi Cương, thân truyền của đại tôn Hạo Huyền thực sự là kẻ cường đại đến đáng sợ.
-Chuyện lúc đó coi như xong. Nếu như còn người nào của thế lực lớn có đệ tử bị thiếu chủ ta đánh chết còn không cam lòng thì có thể tới thành Vẫn Tinh tìm Vân Ngục ta! Đệ tử liên minh Hạo Huyền lúc trước đến thành Vẫn Tinh tập họp. Những người trong vòng mười năm vẫn chưa xuất hiện sẽ coi như không phải là đệ tử của liên minh Hạo Huyền ta nữa!
Vân lão cao giọng nói đầy uy lực, ánh mắt lão hết sức kiên định. Sau đó, lão nhìn Lôi Cương, nói:
-Thiếu chủ, chúng ta tới thành Vẫn Tinh, đợi các đệ tử liên minh Hạo Huyền trở về.
Lôi Cương trầm ngâm chốc lát, gật đầu. Mọi người đều khiếp sợ đi vào Tây Vẫn Tinh, thành Vẫn Tinh.
Chưa đến nửa ngày sau, toàn bộ Thánh giới Hồng Hoang đều sôi lên. Một trận đánh trên hư không ở Tây Vẫn Tinh đã làm chấn động toàn bộ Thánh giới Hồng Hoang, đưa đến hai tin tức đáng sợ. Một là liên minh Hạo Huyền triệu tập lại các đệ tử lúc xưa; hai là đệ tử đại tôn Hạo Huyền, Lôi Cương một mình đánh chết chín mươi tám vị cường giả hỗn độn địa giai trong thời gian chưa đến một nén nhang, trong đó có mười tám người là hỗn độn thiên giai.
Hai cái tin này lan đi làm tất cả Thánh giới Hồng Hoang đều xôn xao. Rất nhiều người suy đoán tu vi của Lôi Cương hiện đã cường đại bằng với đại tôn Hạo Huyền. Chuyện này khiến câu chuyện về đại tôn Hạo Huyền vốn đã mai danh ẩn tích từ lâu khỏi Thánh giới Hồng Hoang lại trở thành đề tài bàn tán cho hầu hết các tu luyện giả. Giờ bọn họ không còn thắc mắc về chuyện đại tôn Hạo Huyền có còn sống hay không mà là đại tôn Hạo Huyền biến mất lâu như vậy đã đạt đến trình tự như thế nào.
Cũng ngay khi tin tức này truyền đi khắp các tinh cầu ở Thánh giới Hồng Hoang, không ít các cường giả của các thế lực lớn đều bỏ đi. Càng ngày càng có nhiều cường giả vốn đang ẩn thân đều tới Tây Vẫn Tinh.
Vị thế của Lôi Cương ở Thánh giới Hồng Hoang lần nữa lại biến chuyển. Liên minh Hạo Huyền phục hồi, dĩ nhiên sẽ dấy lên một trận mưa máu gió tanh. Sự cường đại của hai đường Thứ, Sát và liên minh Hạo Huyền khi xưa khiến toàn bộ Thánh giới Hồng Hoang đều khiếp sợ. Lúc xưa, đại tôn Hạo Huyền không chỉ có tu vi cường đại mà còn rất quyết đoán và nhiều tay chân. Rất nhiều cường giả trung thành và tận tâm với lão. Ngày hôm nay, liên minh Hạo Huyền triệu tập các đệ tử, e rằng tám phần mười bọn họ đã tới Tây Vẫn Tinh. Chuyện này các đại tôn khác cũng không dám chắc chắn.
Trong khi Thánh giới Hồng Hoang còn đang xôn xao bàn tán, thì thời gian đến ngày động phủ Đạo Hoang mở ra càng ngắn. Không ít cường giả đều âm thầm tìm kiếm tiểu tháp sáu màu, cũng có nhiều đệ tử Tây Tháp Tinh bị ám sát đầy bí ẩn. Tất cả những người bị giết đều có một điểm chung là đều có tiểu tháp sáu màu.
Cứ được ba người bình thản thì lại có ba người hồi hộp. Thánh giới Hồng Hoang giờ đã không còn vẻ tĩnh lặng như trước nữa.