Lôi Cương chấn động, nhất thời vui mừng, thấp giọng nói: “Hắn muốn cái gì?”
Chỉ San do dự một chút, nói: “Cương Ma đô thống, mời đi theo ta vào trong.”
Lôi Cương gật đầu, theo đuôi Chỉ San đi vào Vạn tượng các. Chỉ San đưa Lôi Cương vào trong phòng khách lớn, có không ít cái bàn ngay ngắn đặt ở đó, dường như có không ít tu luyện giả đang cùng các nhân viên của Vạn tượng các đàm luận chuyện gì đó, thấy Chỉ San cùng Lôi Cương đi vào, ánh mắt họ nhìn nàng trở nên nồng nhiệt, nhưng thấy Lôi Cương ở phía sau không ít tu luyện giả trở nên kính nể.
Chỉ San đi tới sát một cái bàn, nhìn Lôi Cương nói: “Cương Ma đô thống, ngươi ngồi xuống đi.”
Lôi Cương gật đầu, ngồi xuống, kích động nhìn Chỉ San.
Bị Lôi Cương nhìn chằm chằm, khuôn mặt hoàn mỹ của Chỉ San thoáng đỏ ửng, nhưng chỉ chợt thoáng qua, tức thì, Chỉ San lấy giới chỉ xuất ra một viên tinh thạch, ánh sáng bên tay phải ngời lên, một bức tranh hiện ra trước mặt Chỉ San. Lôi Cương bỗng nhiên đứng lên, cẩn thận đánh giá bức tranh. Bức vẽ chính là hình dáng của thiết quyển, Lôi Cương cẩn thận nhìn hoa văn cùng hoạ tiết trên hình vẽ thiết quyển, dần dần, Lôi Cương chớp mắt, thiết quyển này…chính là thiết quyển của Khai Thiên. Lôi Cương bắt được một bóng người mờ ảo trên thiết quyển nên mới có thể xác định thiết quyển này chính là thiết quyển của Khai Thiên, lòng thầm cảm thán Vạn tượng các quả mạnh, trong thời gian ngắn như vậy liền có thể tìm được tông tích của thiết quyển.
Chỉ San nhìn thần sắc kích động của Lôi Cương, ánh mắt khẽ động, đôi môi đỏ mọng hé mở, nói: “Cương Ma đô thống, theo phân bộ Mộc Thần giới của Vạn tượng các truyền tin, vị đạo hữu này có hai thiết quyển giống nhau. Chẳng hay Cương Ma đô thống đối với hai khối thiết quyển này…”
“Đúng, ta cần cả hai. Hắn muốn cái gì?” Lôi Cương kìm chế nỗi kích động, trầm giọng nói.
Chỉ San nhíu mày, cũng không trả lời thẳng Lôi Cương. Một lúc lâu sau, nàng mới nói: “Vị đạo hữu này nói, thiết quyển không bán, hơn nữa không cần tiên thạch. Muốn hai khối thiết quyển, chỉ có đưa cho hắn thứ hắn muốn, còn không thì không đổi.”
Lôi Cương căng thẳng, nói: “Hắn muốn cái gì?”
Chỉ San cười rộ lên, lắc đầu nói: “Đạo hữu này muốn thứ là thiên tài địa bảo, một thứ hảo hạng cho việc luyện đan, cây cỏ Bạn Nguyên, một hỗn mộc kim nhũ, còn có thiên diễm thảo, những thứ này không phải chưa từng nghe tên, không phải vật gì lạ a. Mà người này lại không lấy tiên thạch. Thứ hắn đòi, Vạn tượng các cũng không có trữ hàng a.” Chỉ San vẻ mặt bất đắc dĩ, dường như muốn giúp Lôi Cương nhưng căn bản là không thể làm được.
Lôi Cương nhìn khuôn mặt Chỉ San, nét mặt hoàn mỹ phảng phất ánh sáng nhẹ, dường như nàng là tiên nữ hạ phàm, thanh nhã thoát tục, khiến kẻ khác mê đắm. Lôi Cương sửng sốt, thầm than bản thân lại đắm chìm trong sắc đẹp. Phục hồi tinh thần lại, Lôi Cương nhíu mày suy tính cẩn thận, người này muốn cỏ Bạn Nguyên cùng hỗn mộc kim nhũ, hai thứ này hắn có. Thế nhưng cũng không thể dễ dàng đưa ra, còn hai loại kia cũng đều là chí bảo, nếu như bị kẻ xấu tiệt lộ, như vậy thiên tài địa bảo nhất định sẽ mang đến hoạ sát thân.
Cân nhắc lợi hại xong, Lôi Cương hạ quyết tâm, chậm rãi hỏi: “Chỉ San đạo hữu, hỗn mộc kim nhũ hắn muốn là mấy giọt?” Vì thiết quyển phần đầu, hắn chỉ có thể đưa ra hai thứ, dù sao, cỏ Bạn Nguyên hắn chỉ có một cây, cũng là đồ hiếm, mà kim nhũ hỗn mộc lại có tròn một trăm bình a.
Chỉ San ngẩng đầu, đôi mắt đẹp nghi hoặc nhìn Lôi Cương, làm sao nàng không đoán ra những lời này của Lôi Cương ẩn chứa ý tứ gì? Vội vàng kinh ngạc nói: “Lẽ nào Cương Ma đô thống có vật nghịch thiên nhu hỗn mộc kim nhũ? Người này đòi ba giọt!”
Lôi Cương liếc mắt nhìn xung quanh, tay phải vung lên, bố trí một đạo kết giới cách âm, nhìn chằm chằm Chỉ San nói: “Chỉ San đạo hữu, Hỗn Mộc Kim Nhũ tại hạ có may mắn có được vài giọt, thế nhưng xin Chỉ San đạo hữu vì tại hạ mà giữ kín, dù sao vật này nếu bị người biết được chỉ có thể mang tới hoạ sát thân.”
Vẻ mặt Chỉ San quái dị đánh giá Lôi Cương, một lúc lâu sau mới nói: “Vạn tượng các ta đều sẽ mang lai lịch cùng danh tính đôi bên giữ kín, Cương Ma đô thống yên tâm. Có điều Hỗn Mộc Kim Nhũ…”
“Ha hả, cái này không cần phiền Chỉ San đạo hữu lo lắng.” Lôi Cương thản nhiên cười nói, lập tức thần thức đi vào trong giới chỉ, đem bốn giọt Hỗn Mộc Kim Nhũ đặt trong một cái bình, rồi đem ra, đưa cho Chỉ San.
Chỉ San đờ đẫn tiếp nhận bình thuỷ tinh, nhìn trong bình là Hỗn Mộc Kim Nhũ màu vàng nâu, không thể tin được, kinh ngạc, lẩm bẩm nói: “Cương Ma đô thống…Đây là Hỗn Mộc Kim Nhũ?” Vạn tượng các tuy rằng trải khắp năm giới, nhưng vật quý Hỗn Mộc Kim Nhũ này cũng rất ít a, Chỉ San chưa thấy qua cũng là bình thường.
Lôi Cương gật đầu, nói: “Đây là bốn giọt Hỗn Mộc Kim Nhũ.”
“Bốn giọt?” Chỉ San nghi hoặc nhìn về phía Lôi Cương.
Lôi Cương thản nhiên cười nói: “Trong đó có một giọt là cho Chỉ San cô nương.”
Chỉ San lặng người, khuôn mặt đỏ ửng, lập tức nói: “Cương Ma đô thống, ta đi trước nhờ Hoa đại sư giám định một phen. Xin chờ cho chốc lát.” Lúc này, Chỉ San bước nhanh đi vào trong một cái phòng.
Lôi Cương ngồi xuống, lẳng lặng chờ đợi.
Khoảng chừng nửa canh giờ sau, Chỉ San vội vã đi tới, khuôn mặt ửng hồng kích động, thấy Lôi Cương, nàng vội vàng nói: “Cương Ma đô thống…Ta…Giám định đại sư Vạn tượng các Đan Các đại sư muốn gặp mặt ngươi.”
Lôi Cương nhíu mày, vừa đúng lúc Chỉ San bắt được, nàng vội vàng nói: “Cương Ma đô thống, Đan Các đại sư là người của Vạn tượng các, sẽ không tiết lộ thân phận của ngươi. Hơn nữa, Đan Các đại sư địa vị phi phàm, ngươi có thể quen biết hắn, đối với ngươi ngày sau sẽ vô cùng có lợi.”
Địa vị phi phàm? Lôi Cương khẽ động lòng, nếu Chỉ San nói Đan Các đại sư địa vị phi phàm, như vậy Đan Các đại sư cũng đáng để gặp. Tuy rằng cùng Chỉ San quen biết không lâu, thế nhưng Lôi Cương cũng thầm hiểu tính nết nàng.
Lúc này, Lôi Cương thản nhiên gật đầu, Chỉ San thở phào nhẹ nhõm, lộ ra vẻ tươi cười tuyệt mỹ, khiến Lôi Cương không khỏi ngẩn ngơ.
“Xì” Chỉ San nhìn dáng điệu Lôi Cương liền che miệng cười, tức thì nói: “Cương Ma đô thống, bên này, mời.”
Lôi Cương liền theo sau.
Theo Chỉ San dẫn đường, Lôi Cương phát hiện trong Vạn tượng các có một động khác, bên trong như một hoàng cung uy nghiêm canh phòng cẩn mật, không ít cửa đều có cao thủ canh gác, nếu như không phải Chỉ San dẫn đường, sợ rằng muốn vào bằng tu vi của hắn khó có thể đi vào a. Chỉ San đưa Lôi Cương đi đến một tiểu viện trang nhã liền ngừng lại, nhìn Lôi Cương chăm chú rồi nói: “Đây là nơi ở của Đan Các đại sư.”
“Đan Các đại sư, Chỉ San đưa Lôi Cương đô thống đến cầu kiến” Chỉ San cất giọng trong trẻo nói.
“Ha hả, Chỉ San tiểu thư, lão phu chờ muốn chết a, mau mau vào.” Trong tiểu viện truyền đến giọng nói già nua.