Thể Tôn

Chương 462: Chương 462: Hỏa Giao vương






Lôi Cương sung sướng nhìn quang đoàn ngưng tụ trong hai tay, hai tay mãnh nhiên ném mạnh về phía trước.

- Bình

Một cự âm vang lên, phía trước đột nhiên nổ tung lên, một âm thanh như long ngâm hổ gầm vang lên xé rách không gian. Quang mang đỏ lửa mịt mù trên không nhanh chóng biến hóa, hình thành một thân ảnh cao lớn, chính là Hỏa hoàng.

Lôi Cương sung sướng nhìn Hỏa hoàng, trong lòng ngây ra, lại nhìn linh khí thuộc tính hỏa nồng đậm trong không trung, Lôi Cương trầm tư giây lát, trong lòng dâng lên một cỗ cảm ngộ dị dạng, sau đó, Lôi Cương quan sát Hỏa hoàng một lượt, một lát sau, hắn hỏi:

- Là ngươi ........ lúc trước đã giúp ta lĩnh ngộ hỏa long chi lực sao?

Tiểu Giác nghi hoặc nhìn Lôi Cương rồi lại nhìn Hỏa hoàng, trong mắt đầy vẻ chờ đợi, hai mắt nhìn Hỏa hoàng như đang nhìn cái gì đó hi hữu lắm vậy.

- Đúng thế.

Hỏa hoàng gật gật đầu, âm thanh vang lên trong đầu Lôi Cương.

Lôi Cương sắc mặt hơi biến nói;

- Sao ngươi lại nghe hiểu được lời ta nói chứ? Chẳng phải ngươi là khôi lỗi của trận pháp sao? Vì sao ngươi lại không giống với hai khôi lỗi trận pháp khác là Mộc hoàng và Thổ hoàng chứ?

Hỏa diễm đang nhảy múa trong mắt Hỏa hoàng đột nhiên dừng lại, sắc mặt lộ ra vẻ mê man, rất lâu sau đó thì Hỏa hoàng lắc lắc đầu nhìn Lôi Cương.

Lôi Cương nhìn nhãn thần mê man của Hỏa hoàng thì trầm tư không ít, nói:

- Cảm ơn ngươi.

Lôi Cương hiể rõ dù linh khí thuộc tính hỏa trong không gian chân hỏa vô cùng nồng đậm nhưng chưa đủ để khiến hắn từ áo nghĩa của lửa đạt đến trình độ hỏa long chi lực mà không hề gặp bất cứ trở ngại nào. Mặc dù Lôi Cương không hiểu vì sao Hỏa hoàng lại có linh trí nhưng chỉ cần Lôi Cương xác định tam hoàng không có uy hiếp gì với hắn, không cắn nuốt ngược lại hắn là được rồi. Lúc đó, Lôi Cương mới nhìn sang Tiểu Giác nói:

- Chúng ta đi tìm Hỗn Hỏa châu.

Tiểu Giác gật gật đầu rồi cùng Lôi Cương bay về hướng bắc, còn Hỏa hoàng thì dừng lại trong không gian giây lát, khóe miệng đột nhiên hiện lên ý cười, dường như bây giờ mới tỉnh lại từ trong câu cảm ơn của Lôi Cương vậy, sau đó nhìn theo hướng Lôi Cương và Tiểu Giác, rồi thân hình không chút sinh tức biến mất tại chỗ.

Ở phía đông của không gian Chân Hỏa lúc này, chín người Hỏa Huyền đang tận lực chống lại một Hỏa Giao cực kì to, Hỏa Giao này e rằng thực lực đã đạt đến đỉnh phong, thân hình dài đến ba trăm trượng, toàn thân phủ đầy lân phiên đỏ rực, trên trán còn có một tiêu kí hỏa diễm màu vàng kim nữa. Hỏa Giao phát ra hỏa diễm hừng hực, sức nóng của hỏa diễm này khiến cho đến chín người bọn họ cũng không dám mạo muội tiếp cận, lúc nãy Diệm Chính vừa tiếp cận hỏa diễm thì lồng cương khí chớp mắt liền bị đốt vỡ, uy lực phải gọi là tột cùng khủng bố.

- Dẫn đường kiểu gì thế này? Hỏa Lê chẳng lẽ trên địa đồ không có ghi chú chỗ này có tiên thú cửu giai đỉnh phong sao?

Hỏa Huyền tức giận cao giọng quát. Tiên đao trong tay lóe lên quang mang chém xuống đầu Hỏa Giao đã đạt đến trình độ cửu giai đỉnh phong, tiếng kim thiết va chạm vang lên chói tai, sức phòng ngự của lân phiến đỏ lửa trên người Hỏa Giao thật sự kinh nhân, một kích cường mãnh của Hỏa Huyền chẳng hề để lại một vết tích mảy may nào trên lân phiến cả.

- Địa đồ là vật chết, Hỏa Giao là vật sống, lẽ nào ngươi lại đòi một tiên thú cả đời chỉ được sống ở một chỗ thôi sao?

Tiếng nói phẫn nộ của Hỏa Lê bạo phát.

Tiên thủ cửu giai đỉnh phong tương đương với cương thánh, đạo thánh thiên giai. Mà Hỏa Giao này lại được hun đúc dưới linh khí thuộc tính hỏa nồng đậm ở đây, bất kể là thực lực hay là sức phòng ngự đều vượt xa tiên thú cửu giai đỉnh phong ở bên ngoài, phải nói rằng Hỏa Giao này có thể xưng là Hỏa Giao chi vương được rồi. Lân cốt toàn thân cùng với cái đầu nanh ác cực đại đang biến hóa rất gần với thần long, nói không chừng không bao lâu nữa Hỏa Giao này lại có thể thăng cấp thành thần long cũng không biết chừng.

- Hỏa Giao này đã đạt đến cửu giai đỉnh phong, chỉ còn cách một bước nữa là có thể thăng lên thần long rồi, chúng ta mau hợp lực giết chết nó, nếu không sẽ dẫn dụ sự chú ý của tiên thú xung quanh, đến lúc đó nhất định phải phân ra vây công, như thế thì cho dù chúng ta có thoát được sự truy sát của Chấn Mang thì cũng phải thảm tử ở đây thôi.

Thanh âm sang sảng dõng dạc của Hỏa Lê vang lên.

Toàn thân Hỏa Giao này từ trên chí dưới phủ đầy lân phiến, tạo thành một bộ lân giáp đỏ lửa, sức phòng ngự phải nói là không thể phá vỡ, trong khi đó thực lực lại cường đại vô song, một tiếng nộ ngâm cùng với hỏa diễm phun ra đủ sức đồ sát cao thủ cương thánh, đạo thánh hoàng giai.

Chín người điên cuồng công kích lên lân phiến, nhưng đáp lại chỉ có tiếng kim thiết va chạm cùng với hỏa hoa ngập trời.

- Graooooooooooooo

Công kích của chín người đã khiến Hỏa Giao bạo nộ, song nhãn lóe lên hàn quang, thân hình cực đại hiện ra trên không, long vĩ quét ngang một đường, mang theo tiếng không gian vỡ nát liên miên bất tuyệt, hỏa diễm hừng hực mà nó phát ra chớp mắt khiến nhiệt độ tăng mạnh. Giao vĩ cực đại liên tục quét ngang bốn phía, cái miệng to như chậu máu không ngừng phun ra hỏa diễm hừng hực, điên cuồng công kích.

- Bình!!

Một trưởng lão Dung Hỏa tông đứng ở đuôi Hỏa Giao Vương, không kịp đề phòng bị giao vĩ quét qua, giao vĩ cực đại mang theo hỏa hành chi lực khủng bố lại thêm lực đạo cực kì uy mãnh đã trực tiếp kích vỡ lồng cương khí của trưởng lão nọ, quất thẳng lên người lão, khiến thân hình lão vỡ nát, thậm chí đến cương anh cũng không có cách nào chạy thoát, cuối cùng thì hồn phi phách tán/

- Tứ trưởng lão!!

Diêm Lãi hét lên, ánh mắt ngập tràn sự đau thương, phẫn nộ nhìn Hỏa Giao Vương, quang mang đỏ lửa toàn thân đại thịnh, tay cầm tiên kiếm điên cuống chém về phía Hỏa Giao Vương. Chuyến đi tìm chân hỏa lần này của Dung Hỏa tông đã tổn thất mất hai trưởng lão cường đại, điều này không nghi ngờ gì nữa đã khiến thực lực của Dung Hỏa tông hạ xuống đến mấy tầng.

Song mục Hỏa Lê co lại, trong mắt hiện lên nét âm lạnh, một đạo hỏa diễm cực đại từ trong song thủ bao phát, sau đó Hỏa Lê cấp tốc lùi lại phía sau trăm mét, ngồi chắp bằng xuống, song thủ khôn ngừng bắt ra thủ quyết, toàn thân phát ra quang mang đỏ rực, quang mang này càng ngày càng thịnh, bao phủ lấy nửa bầu trời phía sau Hỏa Lê.

- Hốnggggggggg!!

Một tiếng hống phẫn nộ truyền ra từ trong đoàn hỏa mang, toàn thân Hỏa Lê bay lên, dung nhập vào trong quang mang đỏ lửa.

Chính vào lúc này không gian bỗng rung động kịch liệt.

- Hống!!!

Thiên địa chấn động, từ trong quang mang đỏ rựa, một cự viên to đến trăm trượng nhảy xuống, rơi xuống mặt đất khiến đất đá bên dưới đều bị chấn bay lên, tiếng gầm rống vang dội vang lên. Sau khi chạm đất thì hai tay cự viên nọ liên tục kích ra, từng trận sóng kình tỏa ra tám phương tứ hướng.

- Long viên chi nộ! Đại sư huynh, huynh ........ huynh đem thần hồn dung nhập vào trong cương kĩ thì cho dù có đồ sát được Hỏa Giao, thần hồn của huynh cũng tổn thương nghiêm trọng mất.

Diêm Lãi mắt nhìn cự viên cao đến trăm trượng lẩm bẩm nói, sau đó Diêm Lãi thét lớn:

- Lui!!

Đám người Hỏa Huyền nhìn thấy cự viên hai tay điên cuồng quạt ra thì ai nấy sợ hãi, vội vàng lui lại, nhưng có vẻ như Hỏa Giao Vương không muốn bỏ qua mấy người bọn họ thì phải, điên cuồng đuổi theo. Miệng phun ra một đoàn hỏa diễm bao lấy Diệm Chính ở gần nó nhất rồi đuôi lại vung ra, quật ngang vào trong đoàn hỏa diễm.

- Bình!!

Chỉ nhìn thấy xương thịt vương vãi, huyết vụ mịt mù.

Bọn Hỏa Huyền, Vẫn Phác, Vũ Xá đã lùi lại phía sau cả ngàn mét cả kinh thất sắc. Hai mắt nhìn chằm chặp vào chỗ mà giao vĩ quất qua, hi vọng có thể nhìn thấy một thân ảnh xuất hiện. Đợi sau khi hỏa diễm tan hết, thì có một quang mang màu kim lóe lên bay đến giữa ba người bọn họ, đó là một người tí hon to bằng cương anh phát ra kim quang. Hình dạng thì giống hệt Diệm Chính. Khi giao vĩ quất qua đã trực tiếp quất cho Diệm Chính vỡ nát, may sao đúng lúc đó Diệm Chính kịp cho cương anh xuất khiếu nên tránh được hạ trường hồn phi phách tán.

Bọn người Hỏa Huyền nhìn thấy cương anh của Diệm Chính thì đồng thời gia trì một đạo kết giới bảo vệ kĩ cương anh của Diệm Chính. Cương anh của Diệm Chính lúc này vô cùng hư nhược nhưng ánh mắt thì ngập đầy sát cơ.

Song quyền đang điên cuồng vung ra của cự viên đột nhiên nhảy múa, từ hai hướng kích về phía Hỏa Giao Vương.

Hỏa Giao Vương đang điên cuồng truy kích bọn Diêm Lãi cảm nhận được một cỗ nguy cơ từ phía sau, khi nó kịp phản ứng lại thì chỉ thấy được song quyền đỏ lửa cực đại.

- Bình!!

Thiên địa chấn động kịch liệt. Cát ở dưới đất bị chấn bay mịt mù không gian. Vào lúc đất cát tung bay, song thủ cự viên từ hai phía chấn thẳng vào đầu Hỏa Giao Vương, trực tiếp chấn nát đầu của Hỏa Giao Vương, cũng lúc đó đuôi của Hỏa Giao Vương quất ra, chấn bay cự viên.

- Hống hống!!

Một thanh âm phẫn nộ cực điểm rống lên, linh khí thuộc tính hỏa nồng đậm trong không gian hội nhập vào trong nội thể Hỏa Giao Vương, cái đầu bị cự viên kích vỡ mau chóng dài ra, hai mắt lạnh lẽo bạo nộ nhìn cự viên, gầm lên, Hỏa Giao Vương xông về phía cự viên, miệng phun ra một đoàn hỏa diễm thật là to, sắc đỏ của hỏa diễm này đã gần như là một màu trắng rồi, đến cả bọn Hỏa Huyền đã lùi về sau cả ngàn mét, gia trì lồng cương khí, lồng chân khí cũng cảm nhận được độ cao trong nhiệt độ của cỗ hỏa diễm này, gần như là dung hóa luôn lồng cương khí của bọn họ.

Hỏa Giao Vương trong không gian chân hỏa bình thường hấp thụ linh khí thuộc tính hỏa nồng đậm cực điểm, đối với việc khống chế linh khí thuộc tính hỏa đã đạt đến cảnh giới đăng phong tạo cực.

Cự viên dường như cảm nhận được sự khủng bố của hỏa diễm, rống lên một tiếng dài, đầu gối hơi khụy xuống, đột nhiên xuất hiện trên cao tít rồi lại cấp tốc lao thẳng xuống, hai cánh tay cực đại mở ra xông thẳng về phía Hỏa Giao Vương.

Đã nếm vùi công kích cực kì khủng bố của hai tay của cự viên, Hỏa Giao Long lại hướng lên trời phun ra một đoàn hỏa diễm, thân hìn đột nhiên bay lê cao tít, giao vĩ to đùng quất thẳng về phía cự viên đang lao đến. Lực đạo cường kinh gần như chém nát cả không gian, tiếng không gian vỡ nát vang lên chói tai. Cự viên đã đem lực đạo toàn thân dồn cả vào hai tay, nay nhìn thấy đòn phản kích của Hỏa Giao Vương thì gầm lên, trong hỏa diễm cường đại hiện lên vẻ không đáng, rồi thân hình đứng vững trên không, hai tay vươn ra chụp lấy đuôi Hỏa Giao, sức mạnh cường đại xông thẳng vào nội thể Hỏa Giao.

- Bình!

Thân hình ba trăm trượng của Hỏa Giao Vương bị cự viên túm được, đấm mạnh lên, từ đuôi đến bụng toàn bộ rách toạc vỡ nát, chỉ còn lại từ phần bụng trở lên với cái đầu, một đoàn hỏa diễm phẫn nộ va lên cự viên, Hỏa Giao Vương đau quá chịu không nổi nữa vội vàng cuồng phi về hướng bắc.

- Graoooooooooo graooooooooooo

Cự viên phát ra tiếng kêu thám, một đoàn hỏa diễm cuối cùng của Hỏa Giao Vương có thể gọi là đoạt mạng, đốt thành một cái lỗ to đùng trên người của cự viên, cự viên không ngừng phát ra tiếng kêu thảm thiết liên miên bất tuyệt, sau cùng thân hình cự viên vỡ tung, quang mang đỏ lửa xạ ra bốn phía cuối cùng thì hóa thành vô số mảnh vụn biến mất trong không gian, thân hình Hỏa Lê từ trên không giáng thẳng xuống.

Diêm Lãi mặt mày nhăn nhúm, toàn thân chấn động kịch liệt, đỡ lấy Hỏa Lê.

Lúc này, Hỏa Lê sắc diện tái nhợt, trên ngực có một huyết động đang chảy màu dầm dề, nhìn hiểm ác dị thường.

- Đại sư huynh, đại sư huynh, người sao rồi?

Diêm Lãi mặt mày méo mó, ánh mắt run rẩy nhìn Hỏa Lê, liên tiên nói.

- Không sao, chỉ bị thương thôi, tu luyện ngàn năm là lại hồi phục. Chúng ta mau rời khỏi không gian chân hỏa thôi.

Hỏa Lê âm thanh hư nhược nói.

- Hống ............

Bỗng lúc này từ xa truyền đến một tiếng gầm phẫn nộ. Sau đó tiếng gầm phẫn nộ vang lên liên miên bất tuyệt khiến bọn Hỏa Huyền, Diêm Lãi kinh hoảng. Diêm Lãi ôm lấy Hỏa Lê vội vã cuồng phi, bọn Hỏa Huyền cũng đề cao tốc độ lên đến cực điểm.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.