Thể Tôn

Chương 494: Chương 494: Khởi nguồn của cuộc đại chiến






Sắc mặt Lôi Cương dần trở nên âm trầm, nhớ lại lúc trước tu vi của phân thân của hắn không thể cảm nhận được khí tức của người khác, Lôi Cương lại càng khẳng định, mục quang nhìn về phía trước, dường như xuyên qua tất cả kiến trúc cùng quần nhân nhìn thấy được Vạn Tượng các rồi, Lôi Cương không nhanh không chậm đi về phía trước, nếu thật sự có người nghe lén rồi đem bí mật này công bố thì cũng không trách được hắn nữa rồi, trong mắt Lôi Cương lóe lên hàn quang.

Còn về việc đó là ai thì trong lòng Lôi Cương cũng đã có phán đoán rồi, lúc này Lôi Cương chính là đang đi chứng thực.

Vạn Hỏa đang ngồi ở một quầy hàng trong đại sảnh của Vạn Tượng các lật giở kiểm tra sổ sách của một tháng, Vạn Hỏa chỉ cần liếc qua những ghi chú chi tiết về việc giao dịch trên sổ là đã đại khái nắm được thu nhập trong một tháng rồi, cả vạn tiên thạch cùng với không ít tài liệu trân quý, đây mới chỉ là của thành Tụ Hỏa thôi đó nha mà thu nhập đã lớn đến thế, chẳng trách Vạn Tượng các với mỗi mội đại thế lực đều có qua lại, mặc dù Vạn Hỏa chỉ là trưởng quản của một phân bộ nhưng đối với Vạn Tượng các lại có hiểu biết tương đối sâu sắc, tất cả các thế lực đỉnh cấp trong Ngũ Hành giới đều có giao dịch mật thiết với Vạn Tượng các, ngay đến cả Khí tông thần bí nhất cũng thế, nếu không thì Tượng các phân bố tại các tòa thành lớn nhỏ trong Ngũ Hành giới sớm đã chịu sự đàn áp của các thế lực rồi, có điều Vạn Hỏa hiểu rõ thực lực của Vạn Tượng các cực kì to lớn, hắn đoán rằng tổng bộ của Vạn Tượng các e rằng không ở Ngũ Hành giới mà là Vô Thượng giới thần mật kìa.

- Cứ thế này thì không quá trăm năm ta nhất định sẽ được thăng lên thành đệ tử hạt tâm, đến lúc đó sẽ được tiến nhập thánh địa tu luyện, tu vi đề cao lên đến đạo thánh, cứ thế trở thành trưởng lão cảu Vạn Tượng các cũng có khả năng, có điều, vẫn phải tận lực lấy được trái tim của Chỉ San, như thế, con đường của ta nhất định sẽ giảm bớt rất nhiều khó khăn.

Trong lòng Vạn Hỏa thầm nghĩ, đặt cuốn sổ xuống, Vạn Hỏa quét mắt nhìn hơn trăm tu luyện giả trong đại sảnh, khóe miệng chếch lên nét cười thỏa mãn.

Đột nhiên từ trong nhân quân có một đại hán râu quai nón đi về phía hắn, Vạn Hỏa giương đôi mắt thô lỗ nhìn ngườ đó một lượt rồi thu hồi mục quang, quay nhìn hướng khác, nhưng khi phát hiện đại hán râu quai nón nọ đã đi đến cách hắn mười mét thì Vạn Hỏa lại quay lại nhìn trung niên nam tử này lần nữa, chân mày hơi cau lại, â thanh có phần lạnh lẽo nói:

- Vị đạo hữu này, bên kia có nhân viên làm công, nếu có yêu cầu gì thì mời tìm bọn họ.

- Ta đến tìm ngươi.

Đại hán nọ mặt mũi điềm đạm nói.

- Ồ?

Vạn Hỏa ngẩng đầu lên, đánh giá lại đại hán râu quai nón này một lượt nữa, phát hiện trong ấn tượng của hắn căn bản không hề có người này, liền nói:

- Tìm ta có chuyện gì?

- CHuyện liên quan đến Cương Ma.

Đại hán điềm nhiên nói.

Vạn Hỏa chấn động toàn thân, sau khi nhìn ngó trái phải một lượt liền vội vã đứng lên nói:

- Vị đạo hữu này, mời vào đây nói chuyện.

Sau đó Vạn Hỏa vội vàng dẫn đại hán râu quai nón tiến nhập một căn mật thất trong Vạn Tượng các.

- Đạo hữu, mời ngồi.

Vạn Hỏa khách khí nói, sắc mặt vừa kích đọng vừa có vẻ giới bị, tiếp đó nói:

- Đạo hữu, ngươi nhìn thấy Cương Ma rồi.

Đại hán râu quai nón gật gật đầu.

- Ở đâu??

Vạn Hỏa toàn thân run rẩy nối, đột nhiên thân hình chấn động, sắc mặt trở nên âm tình bất định nhìn chằm chặp đại hán râu quai nón, trong mắt lóe lên một tia trầm tư, sau đó Vạn Hỏa lạnh giọng nói:

- Đạo hữu, Vạn Tượng các ta dường như chưa từng treo thưởng chuyện của Cương Ma thì phải? Ngươi sao lại đến tìm ta chứ?

VẠn Hỏa phát giác ra một tia nguy cơ, đặc biệt là khi nhìn vào nhãn thần của đại hán râu quai nón khiến Vạn Hỏa có một cảm giác cực kì quen thuộc, Vạn Hỏa có thể ngồi vững ở chức chưởng quản Vạn Tượng các phân bộ thành Tụ Hỏa chứng tỏ hắn cũng thuộc loại tâm cơ sâu dày, lúc nãy là do trong lòng hấp tấp nên chưa nghĩ đến nhưng bây giờ Vạn Hỏa đã phát giác ra một tia bất diệu, xem xét thể hình của đại hán này, sắc mặt Vạn Hỏa chớp mắt tái nhợt, lùi lại mấy bước, mặt đầy vẻ sợ hãi.

Đại hán râu quai nón cười lạnh mấy tiếng, khuôn mặt nhanh chóng biến hóa, một khuôn mặt thanh niên hiện lên trong mắt Vạn Hỏa, đồng tử Vạn Hỏa co rút lại rồi nhanh chóng khôi phục vẻ bình tĩnh, vẻ sợ hãi trên khuôn mặt cũng từ từ biến mất, nụ cười phong độ phiêu dật xuất hiện, Vạn Hỏa nhìn người thanh niên này nói:

- Cương Ma đạo hữu, ngươi vì sao lại dị dung chứ? Ờ, chuyện bên ngoài ta cũng co nghe noi, haizz, ngươi sao lại chọc vào lão gia hỏa Hỏa Huyền đó vậy chứ?

Song mục Lôi Cương mang theo ý chế giễu chú mục nhìn Vạn Hỏa, lúc này trong lòng Lôi Cương đã mười phần nắm chắc Vạn Hỏa chính là kẻ nghe lén rồi, bây giờ, Lôi Cương chỉ cẩn Vạn Hỏa tự mình nói ra mà thôi. Lôi Cương tiến lên phía trước một bộ, song mục lành lạnh nhìn Vạn Hỏa nói:

- Ta làm sao mà lại chọc vào Hỏa Huyền, điều này e rằng là nhờ ngươi ban cho đó thôi.

Trong mắt Vạn Hỏa hiện lên một tia bất an, cố nặn ra một nụ cười gượng gạo nói:

- Cương Ma đạo hữu, lời này của ngươi là có ý gì chứ?

- Ý gì? Tự ngươi còn chưa hiểu rõ sao? Nếu ngươi tự thừa nhận, ta có thể nể mặt Chỉ San tha cho ngươi một mạng, nếu ngươi rượu mời không uống muốn uống rượu phạt thế thì bây giờ ngươi chỉ có cách táng thân tử địa.

Lôi Cương ngồi xuống trở lại, vuốt vuốt Hạo Huyền lôi phủ đeo trên ngón tay cái, âm thanh không nhanh không chậm nói.

Vạn Hỏa trong lòng biến đổi, ánh mắt lóe lên vẻ bất định, trong lòng lại thầm nghĩ:

- Hắn làm sao mà biết được là do ta truyền ra chứ? Tiểu tử đó không phải là đã bị ta giết chết rồi sao? Sao lại thế này?

sau khi hít sâu vào một hơi, Vạn Hỏa cười gượng nói:

- Cương Ma đạo hữu, ngươi là đang nghi ngờ ta đem chuyện ngươi hủy diệt Hỏa Huyền tông truyền ra ngoài sao?

- Xem ra ngươi thích uống rượu phạt, thế thì đừng trách ta.

Lôi Cương cười lạnh nói rồi đứng lên, khí thế toàn thân bạo phát, tay phải chậm rãi cất lên, từ trong nội thể Lôi Cương vang ra tiếng hổ khiếu long ngâm, toàn bộ bàn ghế trong phòng chấn động, giây lát sau thì tất cả đều biến thành bụi phấn rơi lả tả trên mặt đất.

Vạn Hỏa sợ hãi lùi lại mấy bước, đối mặt với Lôi Cương hắn không có lấy một tia chiến ý lẫn một chút phản kháng, một tay hủy diệt Hỏa Huyền tông, cường đại như thế thì một đạo tiên địa giai như hắn làm sao mà chống lại cho nổi? Tiếp đó Vạn Hỏa vội vàng nói:

- Đợi đã, Cương Ma đạo hữu, chuyện này quả thực là là do Vạn Hỏa truyền ra, Vạn Hỏa không đúng, cầu xin Cương Ma đạo hữu tha cho vạn Hỏa một mạng. Vạn Hỏa nhất định cảm kích bất tận, sau này có gì cần Vạn Hỏa nhất định sẽ tận lực đáp ứng.

Lôi Cương cười lạnh:

- Khi nãy đã cho ngươi cơ hội ngươi lại không biết trân quý.

Thân hình Lôi Cương đột nhiên biến mất tại chỗ, Vạn Hỏa kinh hãi, đến nghĩ cũng không kịp vội gia cố cho chính hắn một đạo lồng cương khí nhưng cò chưa đợi cho Vạn Hỏa kịp tế tiên kiếm ra thì hắn đã nghe thấy bên tai một âm thanh vỡ nát vang lên, đồng thơi trên trán hắn xuất hiện cảm giác mát lạnh. Song mục Vạn Hỏa trợn tròn nhìn thân ảnh cao lớn trước mắt, đến lúc này Vạn Hỏa cũng không biết bí mật này do ai tiết lộ, cũng có thể nói là Vạn Hỏa đã quá tự tin rồi, tự cho rằng việc mình làm có thể mạn thiên quá hải, mà áo trời khó lọt (giấu trời qua biển, thành ngữ, ý nói lấy vải thưa mà che mắt thánh).

Da thịt Vạn Hỏa từ từ hiện lên những vết nứt nẻ, khi Lôi Cương thu hồi tay phải thì thân hình Vạn Hỏa đã biến thành hàng trăm miếng thịt rơi xuống đất, toàn bộ mật thất đầy mùi máu tanh nồng nặc. Thân hình Lôi Cương từ từ biến mất khỏi mật thất.

Lúc này Lôi Cương đang nhanh chóng phi hành về phía tây của thành Tụ Hỏa, phân thân hỏa hành của hắn ở trong Khí tông tự mình tu luyện còn bản tôn đạt đến "Ngũ Hành thể tu" không lâu, vẫn còn chưa ổn định, không thể biết được sức mạnh chân chính đã cường đại đến cỡ nào rồi, Lôi Cương chỉ cảm thấy sức mạnh kết tụ trong nội thể hắn nếu so với lúc trước chẳng khác gì biển lớn so với ao tù. Luyện Hư nói bọn Tiểu Phần đang ở tây bộ của đại lục Long Luyện, đã đến lúc đên gặp bọn họ rồi, Lôi Cương tính sau khi thăm bọn Tiểu Phần xong thì hắn sẽ đi Mộc Thần giới, luyện chế mộc hành phân thân.

Tốc độ của Lôi Cương lúc này nhanh như điện xẹt, từ thành Tụ Hỏa đến đến mương Hỏa Táng chỉ mất có năm thời thần, sau khi nhất cử nhảy qua mương Hỏa Táng, Lôi Cương liền bay thẳng về phía tây. Bay chưa lâu tốc độ của Lôi Cương đột nhiên đình lại, sắc mặt hơi biến, nhìn về phía bắc, trong mắt lóe lên tinh quang, Lôi Cương dường như cảm nhận được có một đôi mắt đang quan sát hắn, cảm giác này khiến Lôi Cương cảm thấy cực kì khó chịu.

Ở phía bắc của đại lục Long Luyện, sâu phía dưới di tích của Hỏa Huyền tông ngàn mét, có một động phủ được cường hành lập ra, trên tường của động phủ này có hơn mười viên tinh thạch to bằng nắm tay, số tinh thạch này phát ra quang mang, bên trong động phủ được chiếu sáng như ban ngày. Hỏa Huyền, thái thượng đại trưởng lão Vận Phác, nhị trưởng lão Vũ Xá cùng một thanh niên trầm ổn đang cùng ngồi tại đây. Trên mặt thanh niên này mặc dù còn mang một tia non nớt nhưng song mục thì cực kì lăng lệ, khiến người khác có cảm giác già nua, thanh niên này chính là tam trưởng lão Diêm Chính, tại chân hỏa không gian, thân hình Diêm Chính đã vỡ nát, sau khi ra khỏi không gian chân hỏa liền tiến hành thôn đoạt.

Trước mặt bốn người có một vòng xoáy do không khí hình thành, trong vòng xoáy đó có một thân ảnh, đó chính là Lôi Cương. Phía sau Lôi Cương sóng lửa cuồn cuộn, vô cùng dị thường.

- Hắn đến đại lục Long Luyện rồi. Xem tông tích của hắn thì có lẽ là đang đi về phía tây, bốn người chúng ta nhất định phải ngăn hắn lại. Cương Ma, lão phu thế nào cũng không ngờ ngươi lại dám dủy diệt Hỏa Huyền tông của ta, sớm biết thế này, trong không gian chân hỏa đã đoạt mạng ngươi rồi.

Song mục Hỏa Huyền oán độc nhìn chằm chặp vào nhân ảnh bên trong vòng xoáy, âm thanh âm cẩn nói, khiến bên trong động phủ dưới lòng đất khởi lên một đạo âm phong.

Sắc mặt mấy người Vận Phác cũng y như thế, tình cảm của bọn họ đối với Hỏa Huyền tông cũng không ít hơn Hỏa Huyền bao nhiêu, sau khi nghe tin Hỏa Huyền tông bị huy diệt, bọn họ đều điên cuồng tìm kiếm hung thủ.

- Đi!!

Hỏa Huyền thấp giọng quát, thân hình đột nhiên bật lên, trực tiếp phá vỡ trần động nhanh chóng lao lên trên.

Nếu có người ở trong di tích Hỏa Huyền tông nhất định sẽ bị dọa cho hồn bay phách tán, chỉ cảm thấy toàn bộ di tích Hỏa Huyền tông chấn động, sau đó bốn nhân ảnh phá đất lao ra, bay về phía nam, một đống đất từ mặt đất rách toạc ra, bay lên rơi đầy không trung.

Lôi Cương đang cuồng phi lao về phía tây sắc mặt dần trở nên ngưng trọng, cỗ nguy cơ nọ ngày càng lớn mạnh, sau cùng, Lôi Cương đứng lại tại chỗ, nhìn về hướng tây, sắc mặt âm tình bất định, lẩm bẩm nói:

- Lẽ nào là bọn Hỏa Huyền?

Sau đó, Lôi Cương lại tiếp:

- Cũng tốt, nhân tiện kết thúc chuyện này, ta người lại muốn xem thử uy lực khi đạt đến tầng thứ tư rốt cục là cường đại cỡ nào.

Sau một khắc, chân trời phía bắc kéo đến một lốc xoáy lửa, bốn đạo trường xạ từ chân trời nhanh chóng bay về phía Lôi Cương.

Lôi Cương ngưng thần, quả nhiên là bọn họ.

- Cương Ma đạo hữu, sau lần chia tay ở không gian chân hỏa, không ngờ hôm nay lại gặp lại tại đây, chúng ta xem ra quả thật có duyên đó.

Âm thanh già nua của Hỏa Huyền vang lên trong không gian, chấn âm uỳnh oàng chấn động bầu trời, trong ngôn ngữ mang theo hận ý, sát cơ, gần như là nghiêng trời.

- Ha ha ha, nếu quả thật là duyện phận, thế thì Lôi Cương tự nhiên rất vui mừng, chỉ tiếc, người đến bất thiện, cũng tốt, hôm nay hãy liễu kết mọi sự tại đây đi.

Lôi Cương cao giọng nói, một đạo lồng bàn thạch bao phủ toàn thân, ánh mắt nhìn bốn người phiêu hiện phía trước.

- Hừ, chuyện về huynh trưởng của ngươi căn bản là không liên quan đến bọn ta, thế mà ngươi lại đương nhiên hủy diệt Hỏa Huyền tông ta, hôm nay không phải ngươi tử thì ta vong.

Sắc mặt Hỏa Huyền nhanh chóng trở nên nanh ác, song nhãn ngời ngời sát cơ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.