Thể Tôn

Chương 849: Chương 849: Sanh thú.






Thu phục khí linh, Lôi Cương thở ra một hơi. Thần thức của hắn rời khỏi trường mâu, tính toán thời gian thì cũng gần tới thời gian hẹn với Hổ Khiếu khoảng ba ngày. Lôi Cương liếc mắt nhìn trường mâu rồi nói:

- Ngoan ngoãn ở trong này một thời gian, về chuyện thú hồn sẽ có cho ngươi.

Liệp Thần phát ra những rung động như đang trả lời Lôi Cương. Lúc này, khí linh cần phải có thời gian để hồi phục. Sau khi nó bị thần hồn của Lôi Cương nhốt lại, khí linh bị thương nhất định nên làm sao còn được như trước?

Lôi Cương ra khỏi Lôi phủ Hạo Huyền, xuất hiện ở không trung mà nhìn về ngôi thành có quy mô lớn trước mặt. Thần thức của hắn tản ra, tìm kiếm Hổ Khiếu. Cùng lúc đó, có một dải cầu vồng vọt về phía Lôi Cương rồi dừng trước mặt hắn. Đó đúng là Hổ Khiếu. Gương mặt y lạnh lùng lấy ra mười cái giới chỉ ném cho Lôi Cương:

- Bộ tộc Bạch Hổ chúng ta không thể so được với Thủy Uyên trĩ thú nên sáu phần đã là cực hạn của chúng ta.

Lôi Cương liếc mắt nhìn Hổ Khiếu thì thấy ánh mắt của y không hề né tránh. Nói vậy chứng tỏ lời nói của y hoàn toàn là thật. Lôi Cương cũng không vì một phần đó mà làm khó Hổ Khiếu. Hắn vung tay phải lên, thu mười cái giới chỉ vào trong túi rồi nói:

- Đa tạ đạo hữu Hổ Khiếu. Tại hạ tu luyện cần rất nhiều nguyên thạch. Đây cũng là chuyện bất đắc dĩ.

Gương mặt Hổ Khiếu cau lại. Nếu như người khác nói thì y đã chửi ầm lên. Nhưng y cũng biết lời nói của Lôi Cương là thật. Y có một chút hiểu biết về bộ tộc Thái Cổ nên hiểu tại sao Lôi Cương cần như vậy. Hổ Khiếu ôm quyền nói:

- Đạo hữu khách khí rồi. Hy vọng đạo hữu có thể vì số nguyên thạch này mà bỏ qua hiềm khích trước đây, sau này đừng làm khó cho bộ tộc Bạch Hổ của ta. - Hổ Khiếu nói ra chuyện bản thân lo lắng nhất. Y sợ trận chiến trước đây sẽ mang tới một tai họa cho bộ tộc Bạch Hổ.

Lôi Cương gật đầu một cách thản nhiên:

- Bộ tộc Bạch Hổ không gây rắc rối với ta thì ta cũng không chủ động chọc tới. Sau này, tất cả đều xem bộ tộc Bạch Hổ của ngươi. - Nói xong, Lôi Cương xoay người, đạp không mà đi.

Nhìn bóng Lôi Cương xa dần, Hổ Khiếu đứng đó rất lâu mà mãi không bình tĩnh được.

Tiếp đo, Lôi Cương dùng thời gian mười năm đi tới Quỳ Biến Diệt thú, Chu Tước, Toái Hư Vân thú, Huyền Vũ, Nhai Tí, Liệt Thiên viêm sư, Thanh Long. Thập đại thần thú không hề có sức chống cự. Mỗi khi Lôi Cương đánh bại tộc trưởng bọn họ đều đưa ra số nguyên thạch. Lôi Cương cũng hiểu được làm như vậy là để cho họ có thể xuống thang. Dù sao không đánh mà thua là một sự sỉ nhục. Lôi Cương cũng biết, bọn họ làm như vậy có nguyên nhân rất lớn là được bộ tộc Bạch Hổ làm gương. Tin rằng, các thế lực lớn đều cài người vào trong các thế lực khác. Lôi Cương đánh bại Hổ Khiếu, phá hủy tổng bộ của bộ tộc Bạch Hổ. Cuối cùng, từ Hổ Khiếu, họ biết Lôi Cương đồng tộc với người đuổi thần thú vào Huyền Độn giới vì vậy mà đám thần thú không dám động vào Lôi Cương.

Lôi Cương dựa vào thân phận bộ tộc Thái cổ lấy của chín đại thần thú năm phần nguyên thạch trở lên. Có thể nói lúc này, tài sản của Lôi Cương vô cùng hùng hậu.

Tuy nhiên hắn vẫn chưa hấp thu nguyên thạch ngay mà về tới Thần Loạn tinh. Hắn muốn dựa vào sự hiểu biết của Viêm Long lão tổ tông để hiểu Huyền Hỗn mạnh tới mức độ nào. Trong lòng Lôi Cương, tiểu Giác giống như con của mình nên hắn không muốn tiểu Giác bị uy hiếp.

Trong đại điện ở tổng bộ của Thần Loạn tinh, Lôi Cương đứng trong đại điện nhìn con hắc long trước mặt mà lên tiếng:

- Lôi Cương bái kiến lão tổ tông.

- Những hành động của ngươi trong mấy năm qua ta đều biết. Mặc dù không biết tại sao ngươi cần nhiều nguyên thạch như vậy, nhưng chuốc tội với chín đại thần thú lại điều không khôn ngoan. - Từ người hắc long tỏa ra ánh sáng màu đen. Lão tổ tông Viêm Long chậm rãi xuất hiện trước mặt Lôi Cương. Nhìn nét mặt với những nếp nhăn của lão chẳng khác nào người sắp vào trong quan tài.

- Lão tổ tông. Lôi Cương làm vậy là có nguyên nhân. Lão tổ tông! Ta nghe vị trí của thánh thú Huyền Độn. Lão tổ tông của bộ tộc Kỳ Lân có nói, thánh thú Huyền Độn đang ở chỗ người bảo vệ Giới Hồn chiến cổ mà ta tìm kiếm để nhận truyền thừa của thánh thú Huyền độn.

- Y làm sao? - Long Đằng nhíu mày, suy tư.

Lôi Cương lẳng lặng đứng chờ Long Đằng trả lời.

- Nếu y đã vậy thì ngươi cũng không cần phải lo lắng, cứ chờ y nhận kế thừa là được. - Rất lâu sau, Viêm Long mới nói một cách chậm rãi.

- Lão tổ tông! Rốt cuộc thì người nọ là ai? - Lôi Cương trầm ngâm một chút rồi nói ra điều thắc mắc trong lòng.

- Người nọ sao? Ta cũng không biết. Nhưng vào thời Hồng Hoang, ta cũng nghe nói người nọ là sinh thú của Thái Cổ chi hoàng có tu vi vô cùng hùng mạnh. Cho dù so với Thái Cổ chi hoàng cũng không kém là bao nhiêu. Dù sao được Thái Cổ chi hoàng để ý thì làm sao có thể là một con thần thú tầm thường được? Lúc này, điều khiến cho lão phu lo lắng chính là Huyền Hỗn. - Âm thanh già nua của Long Đằng vang lên cùng với gương mặt lộ rõ sự lo lắng.

Lôi Cương cũng không trả lời mà trầm tư. Hắn cũng cảm nhận được sự khác thường. Sự hùng mạnh của Huyền Hỗn vượt quá sự tưởng tượng của hắn. Trong những năm qua lại không hề có tin tức gì của nó, tất cả hết sức yên lặng giống như sự yên lặng trước một cơn bão.

- Hỗn độn vô cùng kỳ diệu. Sinh thú cũng là một trong số đó. Ta cũng không hiểu biết nhiều lắm về nó nhưng điều khiến cho ta lo lắng đó là Huyền Hỗn có lẽ cũng là một sinh thú hùng mạnh. Nếu không, với tính nết của Huyền Hỗn không thể nào ẩn nhẫn lâu như vậy. Lúc trước, y nhốt ta vào đây rồi từ đó chưa bao giờ xuất hiện. Trong những năm qua vết thương của y chắc chắn đã hồi phục nhưng tại sao lại không hề có tin tức? - Long Đằng nói ra nỗi lo trong lòng.

Lôi Cương giật mình. Nếu Huyền Hỗn cũng là sinh thú thì tu vi của người nọ không biết kinh khủng tới mức nào? Tới lúc này, hắn thấp giọng hỏi:

- Lão tổ tông! Nếu Huyền Hỗn cũng là sinh thú của một người nào đó vậy thì vì sao lại chưa hề nghe nói tới người đó?

- Cường giả ẩn nấp có nhiều lắm. Lúc trước khi hỗn độn còn vô cùng sơ khai đã có hàng vạn sinh linh được sinh ra. Mặc dù phần lớn trong số đó đều bị giết nhưng vẫn có người còn sống sót. Mà một ít sinh linh được ông trời ưu ái thì vô số người đồng lứa không thể đạt tới trình độ đó. Trong số đó có thể biết tới Thái cổ chi hoàng. Tuy nhiên, sự suy đoán của ta có phải thật hay không cũng không biết. Lôi Cương! Bây giờ ngươi chưa cần để ý tới điều đó. Điều ngươi cần là phải nâng cao tu vi. Lần này ngươi có được nhiều nguyên thạch như vậy, nên hấp thu chúng để nâng cao cấp độ của thân thể. Mặc dù ta không biết về thể tu nhưng muốn thân thể tăng lên so với tu luyện lại càng khó. Ngươi chỉ có thể trăm ngàn cay đắng mới có thể nâng cao được. - Long Đằng nói hết sức chậm rãi.

Lôi Cương trầm ngâm thật lâu rồi gật đầu. Đối với thần thú Huyền Hỗn, hắn cũng không hiểu nhiều lắm, cho dù có biết cũng chẳng làm được gì. Sự hùng mạnh của nó có lẽ đủ so được với đám người Thâm Uyên. Từ từ, Lôi Cương đột nhiên nhướng mày, thầm nhủ không biết đám người Minh Lôi có biết Huyền Hỗn hay không? Với thân phận của đám người Thâm uyên, tất nhiên là có thể biết. Lôi Cương dự định sau khi ra khỏi Huyền Độn giới sẽ tới hỏi đám người Thâm uyên. Với sư tôn ở bên, Cổ Hoang cũng không thể làm gì được hắn.

"Đúng rồi! Tại sao sau khi tiến vào Huyền Độn giới lại không có tung tích của sư tôn? Không biết bây giờ người ở đâu?" Lôi Cương đột nhiên nghĩ tới việc sau khi Hạo huyền tiến vào Huyền Độn giới thì chưa từng xuất hiện. điều này khiến cho Lôi Cương vô cùng thắc mắc nhưng nghĩ tới Hạo Huyền ngay cả Cổ Hoang cũng không thể làm gì được thì hắn cũng bớt lo lắng.

- Tiến vào không gian của ta rồi hấp thu toàn bộ nguyên thạch đi. - Long Đằng vung tay phải lên rồi Lôi Cương biến mất.

Trong không gian của Long Đằng chồng chất vô số nguyên thạch. Còn Lôi Cương thì ngồi xếp bằng trên mặt đất nhìn nguyên thạch mang sáu thuộc tính. Cơ mặt hắn giật giật không hiểu tại sao lại không có nguyên thạch hệ Hư. Chẳng lẽ huyền độn giới cũng không có? Hay là thánh thú huyền độn khi sáng tạo Huyền Độn giới vẫn chưa lĩnh ngộ hệ Hư? Do không nhìn thấy Long Đằng nên Lôi Cương chỉ đành đè nén sự thắc mắc đó ở trong lòng.

Sau khi trầm ngâm một lát, hắn hơi nhắm mắt lại. Bốn bóng người từ trong cơ thể Lôi Cương xuất hiện, chính là phân thân của hắn. Lôi Cương dự định để cho bốn phân thân hấp thu nguyên thạch. Có điều lúc này, phân thân hệ Thổ đã không còn hài cốt, cũng giống như phân thân hệ Thủy là do lực hệ Thổ ngưng tự thành. Dưới sự khống chế của Lôi Cương, bốn phân thân bay về phía nguyên thạch tương ứng rồi hấp thu. Còn Lôi Cương thì ngồi xuống, thần hồn tản ra như một đám mây mù khuếch tán để hấp thu nguyên thạch.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.