Thể Tôn

Chương 472: Chương 472: Tấn công






Tiểu Giác chỉ thấy Lôi Cương liên tục giáng hai nắm đấm lên trên miệng của Kiến Lửa vương. Nhưng Lôi Cương và tiểu Giác đều xem thường sự phòng ngự của Kiến Lửa vương, cùng với sự sắc bén của đôi nanh. Lúc này, Lôi Cương cũng không sử dụng cốt giáp, tay không công kích Kiến Lửa vương. Từ cái miệng của nó liên tục phun ra những tia lửa tiếp xúc với hai tay của Lôi Cương khiến cho toàn thân hắn như được rót dầu bốc cháy bùng bùng. Chỉ trong mấy hơi thở, toàn thân Lôi Cương giống như một ngọn đuốc, còn hai cái răng nanh sắc bén của nó thì đâm thủng hai tay của Lôi Cương, đâm thẳng vào bên trong trái tim.

Tiểu Giác biến sắc, thoáng cái liền lao về phía Lôi Cương. Nhưng chưa tới bên người hắn, một thứ lực lượng vô biên từ trong cơ thể Lôi Cương bùng nổ khiến cho ngọn lửa đang bốc cháy trên người hắn bị một vầng sáng nuốt chửng. Một lớp phòng ngự màu trắng từ vị trí trái tim của Lôi Cương tản ra nhanh chóng bao phủ toàn thân. Nếu chú ý có thể thấy trên lớp phòng ngự màu trắng có đầy những ấn ký hình ngọn lửa. Còn thân thể Lôi Cương lúc này có sự thay đổi long trời lở đất. Những vầng lửa từ trong cơ thể của Kiến Lửa vương qua cái miệng của nó rồi nhanh chóng chui vào vị trí trái tim của Lôi Cương. Ánh mắt của Kiến Lửa vương xuất hiện một sự kinh hãi, nhanh chóng giẫy dụa muốn rút hai cái nanh ra khỏi cơ thể Lôi Cương. Nhưng sau khi giẫy dụa một lúc, nó vẫn không thể rút ra được. Kiến Lửa vương hoảng sợ phát ra từng vầng lửa như những cơn lốc xoáy vọt về phía Lôi Cương. Nhưng khi chúng chạm vào lớp phòng ngự màu trắng của lôi thì biến thành những đốm lửa rồi biến mất.

Bên trong trái tim của Lôi Cương, nét mặt của Hỏa Hoàng vẫn thản nhiên, cái miệng nhỏ nhắn hơi nhếch lên. Lực hệ hỏa tinh thuần từ trong cơ thể của Kiến Lửa vương tràn vào trong miệng của Hỏa Hoàng. Sự xuất hiện của Hỏa Hoàng vẫn là một dấu hỏi. Vốn nó chỉ là một con rối trận pháp nhưng khi nó đối diện với hệ Hỏa, thì dường như không có gì uy hiếp. Cho dù là người tu luyện và tiên thú có thuộc tính linh khí hệ Hỏa phát ra công kích vào Hỏa Hoàng cũng không thể làm cho nó bị thương, thậm chí còn giống như trăm sông đổ về biển chui hết vào trong cơ thể của Hỏa Hoàng. Còn lúc này, thứ mà Hỏa Hoàng hút chính là tu vi bao nhiêu năm của Kiến Lửa vương và những gì mà nó lĩnh ngộ về hệ Hỏa. Trong thú đan của Kiến Lửa vương chính là lực hệ Hỏa tinh thuần cũng có thể gọi là lực Hỏa Long. Mỗi một người tu luyện lĩnh ngộ một hệ. Sau đó chân khí hay cương khí trong cơ thể đạt tới một mức độ nhất định sẽ chuyển hóa. Chẳng hạn như Hỏa Ly lĩnh ngộ hệ Hỏa thì trong cương anh sẽ ẩn chứa lực hệ Hỏa. Có điều lực hệ Hỏa đó và lực hệ Hỏa trong trời đất có một sự chênh lệch không cần nói cũng biết. Vì vậy gọi là Lực Hỏa Long. Lực Hỏa Long chính là lực hệ Hỏa từ thời hỗn độn rút ngắn, cũng có thể gọi là lực Hỗn độn Hỏa Long. Sau này khi tăng lên mượn lực hệ Hỏa trong trời đất thì nó cũng sẽ nâng cao. Nói một cách đơn giản, mỗi một người tu luyện đều hy vọng thông qua việc tu luyện sẽ khiến cho chân khí hay cương khí trong cơ thể hòa nhập với hỗn độn.

Nói như vậy, một một người tu luyện trước tiên căn cứ vào thể tích của mình rồi tu luyện cho tăng lên tới cực hạn. Chỉ khi nào đột phá mới có thể thay đổi. Để đột phá có thể sử dụng thiên tài địa bảo hoặc là việc khổ tu để đi lĩnh ngộ hệ khác. Do đó, khi lĩnh ngộ thì người tu luyện có thể khống chế được hai hệ. Đó cũng là lý do vì sao mà người có thân thể hai thuộc tính hay ba thuộc tính bị người khác đố kỵ. Vốn việc lĩnh ngộ một hệ để đi lĩnh ngộ hệ khác đã là chuyện hết sức khó khăn chứ đừng nói là ba hệ. Ngay cả Minh Đế thống trị một giới cũng chỉ lĩnh ngộ được hai hệ Hỏa và Thổ.

Hỏa Hoàng từ từ hấp thu tu vi tinh khiết của Kiến Lửa vương. Còn Kiến Lửa vương thì lòng nóng như lửa đốt, trong đôi mắt nhỏ của nó tỏa ra ánh sáng đỏ rực nhưng vẫn không giấu được sự sợ hãi. Cảm nhận tu vi của bản thân đang từ từ trôi đi, Kiến Lửa vương gần như sử dụng toàn bộ sức lực để giẫy dụa. Vô số Kiến lửa cảm nhận vua của chúng đang bị nguy hiểm liền nhanh chóng công kích vầng sáng đang bao phủ Lôi Cương. Thậm chí có đám Kiến Lửa còn kéo Kiến Lửa vương muốn rút đôi răng nanh của nó ra khỏi vị trí trái tim của Lôi Cương. Nhưng cho dù có làm thế nào thì đôi răng nanh của Kiến Lửa vương vẫn không thể nhúc nhích lấy một chút. Kiến Lửa vương tưởng như phát điên chợt nhìn thấy tiểu Giác đang đứng ở phía xa. Nó kêu lên một tiếng, đám kiến lửa liền bỏ công kích mà lao về phía tiểu Giác. Vốn nó định làm cho tiểu Giác bị uy hiếp rồi kiềm chế Lôi Cương nhưng ý nghĩ này của nó đúng là quá ngu muội.

Cảm nhận trong không gian lan tới những tiếng vo vo, tiểu Giác nhếch miệng. Từ lúc mới bắt đầu, tiểu Giác chỉ đứng xem bởi nó hiểu Lôi Cương làm như vậy là có dụng ý, cho nên mới nhẫn nhịn không ra tay. Vì vậy mà dụng ý của Kiến lửa vương làm sao mà tiểu Giác không biết? "Định nghĩ dùng ta để kiềm chế phụ thân hay sao?" Khí thế của tiểu Giác nhanh chóng bùng phát trong nháy mắt bao phủ cả nửa bầu trời. Linh khí thuộc tính hỏa cuồn cuộn từ trong một góc cơ thể tràn ra, hình thành những đám mây lửa dầy đặc. Trong đám mây còn có cả bóng những con rồng đang bơi lượn làm cho người ta sợ hãi. Đám kiến lửa đang lao tới cảm nhận hơi thở khủng bố của tiểu Giác tản ra liền vội vàng rút lui, ánh mắt chỉ còn có một sự hoảng sợ, gần như chỉ muốn quỳ ngay xuống đất. Còn Kiến Lửa vương lại càng khiếp sợ hơn. Trong số tiên thú, ngoại trừ cấp bậc ra còn có huyết mạch. Lúc này, Kiến Lửa vương có thể cảm nhận được từ người của tiểu Giác một làn hơi thở của vương giả. Nếu với con người mà nói thì cũng không có gì nhưng đối với tiên thú thì chúng đủ hiểu được sự hùng mạnh của làn hơi thở đó. Kiến Lửa vương có nằm mơ cũng không ngờ được rằng, kẻ nhìn như con người đó lại có được một thứ dòng máu như vậy. Làn hơi thở đó khiến cho nó chỉ muốn quỳ xuống đất mà dập đầu.

Tiểu Giác cười một tiếng dữ tợn rồi nhảy lên không trung. Nó rít lên một tiếng, ngay lập tức tiểu Giác biến đổi thành một con tiên thú to bằng con hổ. Nhìn hình dạng của nó giống như con chó nhưng trên trán lại có một cái sừng dài chừng một thước. Từ trong đôi mắt sáu màu của tiểu Giác tản ra khí thế lạnh lẽo.

Tiểu Giác lộ ra bản thể khiến cho đám mây do bầy kiến lửa tạo thành rơi hết xuống đất. Hơn mười vạn con kiến lửa nằm rạp trên mặt đất mà run rẩy, kinh hoàng. Kiến lửa vương đang dẫy giụa cũng dừng lại, kinh hãi nhìn tiểu Giác.

Tiểu Giác gầm nhẹ một tiếng, lao tới bầy kiến lửa. Đám mây đỏ sau lưng nó liên tục vang lên những tiếng hổ gầm long ngâm rung chuyển trời đất với khí thế kinh người.

- Tiểu Giác! Đừng giết chúng nó. Giữ lại còn có chỗ dùng. - Đúng vào lúc tiểu Giác định tàn sát thì đột nhiên bên tai vang lên âm thanh ôn tồn của Lôi Cương. Ngay lập tức nó dừng lại nhìn Lôi Cương rồi lại biến thành hình người, lơ lửng trong không trung.

Cùng lúc đó, Hỏa Hoảng trong trái tim của tiểu Giác đột nhiên hóp bụng, hút mạnh một hơi. Tu vi của Kiến Lửa vương nhanh chóng tràn vào miệng của Hỏa Hoàng. Sự hoảng sợ trong mắt của nó từ từ biến mất rồi mất đi sức sống mà rơi xuống đất. Sau đó, Lôi Cương liếc mắt nhìn Kiến Lửa vương đang nằm trên mặt đất rồi ngồi xuống.

Hỏa Hoàng hấp thu toàn bộ tu vi của Kiến Lửa vương rồi chuyển hóa thành lực lượng tinh thuần tràn vào trong cơ thể Lôi Cương. Điều này khiến cho hắn ngạc nhiên vui mừng, lại tiếp tục tấn công phần thứ tư của Ngũ Hành thể tu.

Đàn kiến lửa thấy vua của chúng rơi xuống đất lại càng thêm hoảng sợ. Mặc dù tiểu Giác đã thu lại hơi thở nhưng chúng vẫn không dám nhúc nhích. Uy áp từ người tiểu Giác so với Kiến Lửa vương lại càng mạnh hơn khiến cho chúng nằm im trên mặt đất mà run rẩy.

Tiểu Giác cũng chẳng thèm nhìn tới đàn kiến lửa. Trong mắt của nó thì kiến lửa cũng chẳng hơn gì con kiến thường. Sau đó, tiểu Giác nhìn về phía bóng người đang ngồi xuống ở trước mặt.

Lực lượng tinh thuần liên tục ra vào trong cơ thể, xuyên qua kinh mạch của Lôi Cương tới từng bộ phận. Thứ lực lượng này giống như một cơn gió xuân khiến cho vạn vật sống lại. Mỗi một bộ phận trên cơ thể của Lôi Cương nhanh chóng phình lên, hấp thu lực lượng tinh thuần. Không chỉ cơ thể mà ngay cả kinh mạch của hắn cũng hấp thu khiến cho chân khí và cương khí trong kinh mạch cũng có một màu đỏ nhạt. Thân thể của Lôi Cương nhanh chóng phình lên. Vốn lúc trước chỉ có sáu thước thì bây giờ hắn đang ngồi cũng cao tới cả trượng, toàn thân tỏa ra hơi thở khiến cho người ta sợ hãi.

Nếu có thể nhìn vào trong cơ thể của Lôi Cương lúc này thì sẽ phát hiện ra mỗi một bộ phận của hắn liên tục phình ra rồi co lại như có được sinh mệnh. Ngay cả hơi thở của hắn cũng ẩn chứa những tiếng sấm vang rền khiến cho không gian rung chuyển.

"Graooo..." Một tiếng long ngâm từ phía xa vọng tới khiến cho không gian vang lên những tiếng động. Tiểu Giác nhìn về phía trước, ánh mắt xuất hiện sát khí. Còn Lôi Cương vẫn ngồi xếp bằng như trước, chìm vào trong tấn công.

Sau một lát, từ phía trước có vô số những cái bóng xuất hiện, nhanh chóng lao tới nơi này.

Những cái bóng đó chính là Hỏa giao. Lúc này, Hỏa giao lao tới chừng ngàn con. Dẫn đầu là một con Hỏa giao khổng lồ, ánh mắt hung dữ đầy sát khí và oán hận. Hình dạng của con Hỏa giao đó gần giống như hình rồng, đỉnh đầu đã nhú lên hai cái sừng. Trong mỗi cái sừng còn có ấn ký hình ngọn lửa. Khi Hỏa Ly rời đi đã gặp Hỏa Giao vương lúc đó đang bị thương nặng.

Mà lúc trước, khí tức của Lôi Cương bùng nổ khiến cho Hỏa giao vương ngộ nhận Lôi Cương là Hỏa Huyền nên sốt ruột kéo toàn bộ Hỏa giao trong không gian Chân Hỏa tới báo thù. Có điều, lúc này, Hỏa giao vương chẳng những sai lầm mà càng làm cho tính mạng của mình nằm dưới lưỡi đao.

Hỏa Giao vương lao tới nhìn thấy tiểu Giác liền sửng sốt nhưng nó vẫn không dừng lại. Nó gần như coi tiểu Giác là con người. Mà con người thì từ sau khi bị thương nặng, nó cứ thấy là giết. Có điều, trong mấy năm qua vẫn chưa gặp vì vậy mà bây giờ nhìn thấy Lôi Cương và tiểu Giác lập tức khơi dậy cơn tức và lòng hận thù của Hỏa Giao vương. Nó định trút hết lên cả Lôi Cương và tiểu Giác.

Tiểu Giác liếc mắt nhìn Lôi Cương đang ngồi xếp bằng, trầm ngâm một chút xem có nên ra tay hay không. Đột nhiên, tiểu giác quay hẳn về phía Lôi Cương, trong mắt xuất hiện một sự vui mừng.

Một làn khí thế kinh khủng từ trong cơ thể của Lôi Cương bộc phát chẳng khác nào một ngọn núi khổng lồ đặt giữa không gian Chân Hỏa.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.