Rời khỏi thành Hoả Viêm, Trận U Tuyết dường như không còn hăng hái muốn chơi đùa nữa. Cuối cùng, Lôi Cương cùng Trận U Tuyết bay về phía Hoả Vực. Lôi Cương định tìm tin tức của Hỗn hoả châu ở Hoả Vực, nếu không, cứ đến đại lục Long Luyện hỏi thăm một phen. Chuyện đánh gục bọn Hoả Lịch, Lôi Cương không thèm để ý chút nào. Mục đích của Hoả Lịch đã quá rõ ràng, dám yêu thương Trận U Tuyết, Lôi Cương nhất định không để cho bất cứ kẻ nào động đến một sợi tóc của nàng.
Mấy ngày sau, Lôi Cương cùng Trận U Tuyết đứng trên không trên biển nham thạch, nhìn ra phía lục địa rộng vô bờ bến ở phía trước, Lôi Cương hiểu bọn họ đã đến sát biên giới của đại lục Hoả Vực. Hắn thầm suy nghĩ, có nên đi xem Dung Hoả tông, thế lực của Hoả đế trước đây, có lẽ đó là đầu mối của Hỗn Hoả châu. Đối với Hỗn Hoả châu, Lôi Cương muốn dốc hết sức chiếm lấy. Thứ Tiểu Giác muốn chính là hắn muốn, hơn nữa, Lôi Cương luôn cảm thấy vô cùng áy náy với Tiểu Giác.
Khi Lôi Cương cùng Trận U Tuyết bước vào đại lục Hoả Vực, tại thành Hoả Viêm….
Sâu trong một thư phòng cổ, một gã nam tử khôi ngô đứng đó, sắc mặt cực kỳ âm trầm, đôi mắt như mắt cọp, toát ra sát khí, lạnh lùng nhìn nam tử trung niên áo đen tái nhợt, quỳ dưới đất.
“Là ai?” Nam tử khôi ngô nhìn chằm chằm nam tử áo đen, lạnh lùng nói.
“Thành chủ, người nọ mặt rất quen, nếu như suy đoán không nhầm thì, y chính là nhân vật gây nên bão táp mấy chục năm trước, Cương Ma.” Nam tử áo đen run rẩy nói, ánh mắt sợ hãi cùng tuyệt vọng.
“Cương Ma??” Nam tử khôi ngô sắc mặt cứng đờ, ánh mắt nghiêm nghị, sau đó, hắn lạnh lùng nói: “Cương Ma không phải đã bị đại trưởng lão của Hoả Huyền tông hạ gục sao, làm sao có thể là hắn?”
“Nhưng dung mạo của hắn thực sự giống Cương Ma như đúc.” Nam tử áo đen kiên quyết nói.
Nam tử khôi ngô hừ lạnh một tiếng, tay phải đột nhiên bỗ lên đỉnh đầu của nam tử áo đen, nháy mắt, đầu hắn nứt ra, một cương anh màu đỏ từ trong đó bay ra. Tên nam tử áo đen sợ hãi nhìn nam tử khôi ngô, rồi bỏ chạy ra ngoài. Nam tử khôi ngô lạnh lùng quát lên một tiếng, tay phải xuất ra một trảo, bóp nát cương anh, nói: “Lịch nhi đã chết, người còn sống làm gì?”
Lúc này, ánh mắt nam tử khôi ngô lấp lánh, nhìn chằm chằm phía trước, gằn giọng nói: “Cương Ma? Mặc kệ người là Cương Ma thật hay giả, ngươi đã lấy mạng của Lịch nhi, thì phải đền bằng mạng ngươi.”
“Người đâu, đem hình ảnh của Cương Ma ở Dung Luyện giới phát tán ra ngoài. Lão phu muốn xem, ngươi trốn đi đâu được.” Nam tử khôi ngô cao giọng quát.
Phía nam biển nham thạch, có một hòn đảo nhỏ có khoảng gần một nghìn người sinh sống. Tu vi của những người này đại thể đều là trên dưới cương hoàng. Do có liên quan đến vị trí của tiểu đảo, người ở đây rất ít rời khỏi đảo, mà người bên ngoài cũng ít khi vào. Tiểu đảo này dường như không hề có quan hệ với Dung Luyện giới.
Ngày hôm đó, các tu luyện giả trên đảo đang tu luyện như thường ngày. Bọn họ ngoại trừ chuyện tu luyện cũng chỉ biết đến tu luyện, trừ các cao thủ đạt được tu vi cương hoàng thiên giai có thể ra ngoài đảo trải nghiệm bên ngoài, những người còn lại đều cả ngày tu luyện, mong muốn gia tăng tu vi, rời khỏi đây.
“Ầm…” Một tiếng nổ như sấm sét vang lên, các tu luyện giả đều giật mình tỉnh giấc, mở mắt nhìn về bầu trời phía xa.
Bầu trời đang phát ra ánh sáng màu đỏ nhạt đột nhiên xuất hiện một cái khe đen sì, từ trong cái khe đó toát ra một luồng khí tức đáng sợ, khiến các tu luyện giả trên đảo đều sợ hãi.
“Ha ha! Trời chưa diệt bản vương, Cửu Minh, dù là ngươi chạy trốn đến chân trời góc biển, bản vương nhất định giết ngươi.” Trong hư không vang lên một tiếng nổ đinh tai nhức óc. Một gã nam tử anh tuấn ánh mắt khác lạ, nhìn chằm chằm tiểu đảo bên dưới, liếm liếm đôi môi khô ráo, nhanh chóng hạ xuống.
“A a a!!” Tiểu đảo đang yên tĩnh bỗng vang lên tiếng kêu la thảm thiết, nhất thời, cả bầu trời tràn ngập mùi máu tanh.
Đại lục Hoả Vực.
Thành Tụ Hoả. Thành Tụ Hoả là thành lớn nhất phía nam đại lục Hoả Vực, cũng là một trong ba thành mua bán sầm uất nhất đại lục, thường xuyên cùng không ít các thành nhỏ và các tán tu tập trung nơi đây trao đổi thứ cần thiết. Đây cũng là nơi tin tức nhanh nhạy nhất. Lúc trước Chấp sự trưởng lão của đảo Khiên Di phát tán tin tức của Lôi Cương cùng Hoả Chập ra ngoài, chưa đến ba ngày đã kinh động đến cường giả năm giới.
Trong thành Tụ Hoả cũng có phân bộ của Vạn Tượng các, giống với Vạn Tượng các của thành Phụng thiên. Phân bộ ở đây thúc đẩy mạnh mẽ mua bán của thành Tụ Hoả, đại thể các tu luyện giả đến Vạn Tượng các đổi lấy thứ mình cần. Hơn nữa, mỗi năm Vạn Tượng các còn tổ chức đại hội bán đấu giá một lần, khiến không ít tu luyện giả nghe danh mà đến.
Trong Vạn Tượng các, vô cùng náo nhiệt, các cô gái trẻ mặc trang phục độc đáo của Vạn Tượng các liên tục giới thiệu vật phẩm cho các tu luyện giả. Trên quầy hàng ở đại điện bán hàng của Vạn Tượng các, có một nữ tử vô cùng xinh đẹp mặc váy trắng, đang cẩn thận kiểm tra sổ sách. Không ít tu luyện giả đang nghe giới thiệu vật phẩm thường xuyên liếc mắt nhìn nữ tử này.
“Chỉ San, vẫn còn đang xem sổ sách sao? Ha hả, mười ngày sau là ngày tổ chức đại hội bán đấu giá mỗi năm tổ chức một lần rồi, khi đó Vạn Tượng các sẽ trở thành tiêu điểm của thành Tụ Hoả.” Phía sau nữ tử truyền đến một giọng nói sang sảng.
Nữ tử này chính là Chỉ San, từ Cửu U giới tới Dung Luyện giới tìm Lôi Cương. Lúc này, Chỉ San bình thản, nhưng đến khi ở một mình nàng lại đau khổ. Nàng có nằm mơ cũng không ngờ được rằng, nàng vừa đến Dung Luyện giới đã nghe tin Cương Ma bị đại trưởng lão của Hoả Huyền tông hạ gục, chuyện này gần như khiến Chỉ San tan nát cõi lòng. Cũng may có một câu nói của Tiểu Mị “Lúc trước Cương Ma thống lĩnh bị tông chủ U Minh của U phủ, tông chủ Địa Chước của Địa Ling tông bao vây còn trốn ra được, đại trưởng lão của Hoả Huyền tông sao có thể giết chết Cương Ma thống lĩnh chứ?” khiến Chỉ San tỉnh lại. Những năm gần đây, nàng không ngừng hỏi thăm tin tức của hắn, thời gian trôi qua, mong muốn âm ỉ cháy trong nàng cũng dần tắt.
“Lần đấu giá này là bán ra một tiên đan bát giai hạ phẩm cùng một tiên khí bát giai trung phẩm, nhưng cũng đủ làm các tu luyện giả điên cuồng a.” Một gã nam tử anh tuấn phục trang sang trọng đi đến trước mặt Chỉ San, hơi khom lưng, cúi xuống nhìn nàng đang xem sổ sách, nhẹ giọng nói.
Chỉ San vẫn thản nhiên, khẽ quay đầu nhìn người thanh niên anh tuấn nói: “Vạn Hoả, chuyện ở đây, ta không quản nhiều, hơn nữa, ngươi cũng không cần nói cho ta biết.”
Nam tử anh tuấn cũng không hề tức giận, giữ nguyên phong độ, cười nói: “Chỉ San, ngươi cũng là nhân vật cấp cao của Vạn Tượng các, chuyện này ngươi có tư cách biết.” Không đợi nàng trả lời, tay phải hắn lấy ra một cái trâm gài tóc vô cùng tinh xảo, đưa cho nàng, nói: “Chỉ San, trâm gài tóc này có tên là Hồ điệp trâm, danh tiếng của nó ở Dung Luyện giới cũng không nhỏ, vốn là tiên khí thất giai thượng phẩm a. Hơn nữa, phong ấn trong đó là ấu trùng chim lửa tiên thú bát giai. Ngươi ở cùng với nó, ngày sau nhất định nó sẽ hỗ trợ ngươi rất nhiều. Cái trâm cài tóc này ta mới có được, tặng cho ngươi vô cùng thích hợp, cũng chỉ có ngươi mới xứng với Hồ điệp trâm.” Vạn Hoả nhẹ giọng nói. Mấy người nhân viên bên cạnh thèm khát nhìn Hồ điệp trâm trong tay của Vạn Hoả, vô cùng đố kỵ.
“Không cần.” Chỉ San lạnh lùng nói một câu, xoay người rời đi.
Vạn Hoả sững sờ đứng yên, nhìn chăm chú vào Chỉ San đang rời đi, khoé mắt khẽ co giật, miệng cười nhạt không cam lòng.
Bên ngoài thành Tụ Hoả một nghìn dặm về phía nam, Lôi Cương cùng Trận U Tuyết đang bay. Mấy ngày nay, hai người đã đi qua không ít thành thị, Lôi Cương cũng ngầm hỏi tin tức của Hỗn Hoả châu, nhưng không thu được tin gì. Mỗi lần vào một thành nhỏ, Trận U Tuyết liền trở thành tiêu điểm của các tu luyện giả, khiến nàng cực kỳ khó chịu, liền mua một cái khăn che mặt lại.
“Ha ha, nghe đồn lần này thành Tụ Hoả có bán đấu giá một tiên đan bát giai và tiên khí bát giai, sợ rằng tất cả các cao thủ đại lục Hoả Vực sẽ tề tựu về thành Tụ Hoả mất thôi.” Hai gã tu luyện giả các đó không xa chậm rãi bay, đàm luận chuyện bán đấu giá của thành Tụ Hoả.
“E rằng đến lúc đó không chỉ có các cao thủ đại lục Hoả Vực, mà cao thủ đại lục Long Luyện cũng sẽ tới thành Tụ Hoả, thậm chí cao thủ Hoả Huyền tông cũng tới đó a. Khi đó, thành Tụ Hoả có thể nói sẽ tập trung rất nhiều quần hùng tài năng xuất chúng, không ít cao thủ thành danh hiện thân. Lúc đó, chúng ta có thể tận mắt thấy một phen, cũng là rất may mắn a.” Một tu luyện giả khác đáp lại nói.
Lôi Cương đang từ tốn bay đột nhiên sững lại, ánh mắt lạnh lẽo loé lên, Hoả Huyền tông?
“Cương Ma, đại hội đấu giá là cái gì a?” Trận U Tuyết hiếu kỳ hỏi, từ nhỏ nàng lớn lên trong không gian Trận Uy, đây là lần đầu nàng nghe đến ba chữ này a.
Lôi Cương thản nhiên cười nói: “Đến lúc đó ngươi sẽ biết, chúng ta đến thành Tụ Hoả trước vậy.”