“Haha, Kim Cuồng Long, người mạnh nhất trong các thanh niên của ngũ giới thực ra cũng chả có gì.” Trong hư không của Thành Đạo Nghĩa truyền đến một tiếng cười ha hả.
Tại cổng lớn của Thành Đạo Nghĩa đã tụ tập mấy vạn cường giả từ năm giới đến. Trên tường thành của Thành Đạo Nghĩa cũng đứng đầy người, không chỗ nào không nhìn chằm chằm vào hai người đang đại chiến ở phía trước. Trong đoàn người vây quanh đứng xem, có một thanh niên áo đen, hai tay nắm chặt, hai mắt chăm chú nhìn chằm chằm vào tên họ Kim với một ánh nhìn sắc bén lẫn với sát khí không gì sánh được.
Là hắn, chính hắn đã khiến ta xuống dốc không phanh, là hắn khiến tiền đồ tốt đẹp của ta hóa thành tầm thường.
“Tên U Lãnh này quả không hổ là người mạnh nhất Phủ Thanh Niên ở Cửu U giới, phòng ngự mạnh đến mức cả Kim Cuồng Long cũng không thể đánh bại.” Một cường giả đứng bên cạnh nam tử áo đen bàn luận.
“Đúng vậy, nghe đồn trong giới cường giả trẻ của năm giới chỉ có một người có thể đánh bại phòng ngự cực mạnh này đó là Lôi Ma của Tiên Đạo Tông, đáng tiếc là Lôi Ma đã…” Một thanh niên khác cũng thì thào than thở.
Người nam tử áo đen đột nhiên chấn động, hai tay nắm chặt, gân xanh càng nổi lên nhiều hơn dưới lớp áo. Thân thể run lên, nam tử áo đen lẩm bẩm nói: “Cho dù thế nào, Kim Cuồng Long đã thành tâm ma của chính mình, nếu không dành lại được thân thể tam thuộc tính, thì mình không thể bỏ được tâm ma này.” Nam tử áo đen chậm rãi nhìn lên không trung, rồi lập tức hướng phía hai người đại chiến ở phía trước bay tới.
Đột ngột có một nam tử áo đen tới gần phía trước, nhất thời trở thành tiêu điểm của mấy vạn người. Không ít cường giả trẻ nhìn nam tử áo đen ngạc nhiên.
“Ầm!” một tiếng nổ lớn vang lên, hai người đang đại chiến ở phía trước tách xa nhau ra, đang định lao vào đấu tiếp thì hai người đồng thời cảm nhận được có người đang tới gần, cùng quay đầu nhìn lại.
“U Lãnh, để hắn đó cho ta!” nam tử áo đen lộ mặt dưới lớp áo đen một cách lạnh lùng hà khắc vô cùng, khuôn mặt anh tuấn lúc này dường như một đao phủ, khuôn mặt cực kỳ cứng ngắc, hai mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Kim Cuồng Long, sắc mặt biến đổi kinh hãi.
“Lôi Ma?” Mắt U Lãnh co rụt lại, nhìn chằm chằm vào nam tử áo đen, hít một hơi nói.
“Ngươi còn chưa chết sao!” Sắc mặt Kim Cuồng Long cứng ngắc, thanh âm trầm thấp nói.
“Lôi Ma, dĩ nhiên là Lôi Ma rồi!” Nhiều cường giả trẻ ở Thành Đạo Nghĩa nhận ra người nam tử áo đen này, mắt nhìn chằm chằm vào nam tử áo đen một cách phức tạp.
Xung quanh có không ít cường giả trẻ không tham gia ngũ giới thịnh hội đều đồng thời nhìn lại. Đây chính là thiên tài Lôi Ma danh chấn ngũ giới, ánh mắt vừa có vẻ kính nể lại vừa thương tiếc.
Lôi Ma là mạnh nhất tại ngũ giới, thậm chí cả Vô Thượng giới cũng biết được, thân thể tam thuộc tính trời sinh ở ngũ giới một thời oanh liệt khiến cao thủ ngũ giới khiếp sợ, nhưng lại gặp phải cường địch, mượn dùng tiên khí cực mạnh đánh bại gần như hồn tiêu phách tán, sau đó nghe đồn, bị mất đi thân thể tam thuộc tính, khiến vô số cường giả thương tiếc.
Nghe các cường giả xung quanh bàn luận, Luyện Hư, Đan Thần, Ngu Đao, ba người đều chăm chú nhìn vào nam tử áo đen, trong mắt nổi lên sóng gió. Đây chính là Lôi Ma, ca ca thân sinh của Lôi Cương sao? Chính là người nổi danh khắp giới cường giả của năm giới sao? Có thật không vậy?
“Sao Lôi Cương vẫn chưa trở lại?” thanh âm của Đan Thần có chút mất bình tĩnh, Luyện Hư cũng như vậy, hai người đều không dám tưởng tượng, khi Lôi Cương nhìn thấy Lôi Ma sẽ vui như thế nào, còn đối mặt với Kim Cuồng Long hùng mạnh kia thì sẽ điên cuồng cỡ nào.
Nam tử áo xanh ở bên cạnh ánh mắt lóe lên, nhìn chằm chằm vào Lôi Ma trên không trung, lập tức than ra tiếng: “Quả nhiên là bị phế rồi, lúc này e rằng nếu như không có bất ngờ thì cả đời Lôi Ma cũng chỉ có thể dừng lại ở mức này. Phế đi một thiên tài như vậy, thật quá đáng tiếc.
Ba người Luyện Hư chấn động mạnh, trong nháy mắt sắc mặt trở nên đờ đẫn, mắt nhìn Lôi Ma trên không trung, trong lòng không đành.
Người thanh niên tóc vàng đỏ đứng cách đó mười thước khi thấy Lôi Ma, ánh mắt cũng chấn động, khuôn mặt lộ ra vẻ xúc động, lẩm bẩm nói: “Đúng là ca ca sao? Ca ca chưa chết, chưa chết…”
“Lôi Ma ngươi…” Sau một lát do dự, U Lãnh nhìn Lôi Ma chần chừ nói.
“U Lãnh! Lôi Ma ta tuy rằng đã không còn thân thể tam thuộc tính những cũng không phải là không còn tu vi.” Hai mắt Lôi Ma nhìn chằm chằm vào U Lãnh, trầm giọng nói.
“Được, Lôi Ma, ngươi là người đầu tiên khiến U Lãnh ta tâm phục khẩu phục.” U Lãnh thấp giọng nói, lập tức thân thể nhoáng lên, lùi ra đằng sau mấy nghìn thước.
Phía trước chỉ còn lại Lôi Ma và Kim Cuồng Long, hai người nhìn nhau. Kim Cuồng Long âm trầm nhìn Lôi Ma nói: “Lôi Ma, không có thân thể tam thuộc tính không thể mượn được lực của trời đất, thì ngươi không phải là đối thủ của ta đâu! Chính là ngươi muốn tìm cái chết, Kim Cuồng Long ta cũng không phải hạng người quá tốt đâu.”
“Đánh đi!” Lôi Ma phun ra hai chữ, trong nháy mắt thân thể tăng tốc, xuất ra một thanh kiếm dài ba màu. Gã bao quanh chính mình bởi một vòng kết giới chân khí, trong miệng không ngừng nói cái gì đó. Bỗng nhiên Lôi Ma trợn tròn hai mắt, thân thể tách ra làm ba hình ảnh, cả ba hình ảnh đều giống nhau cầm thanh kiếm dài ba màu, nhưng sắc mặt thì không thấy rõ lắm.
“Lôi Ma, vòng chân khí của ngươi bây giờ yếu như vậy, hơn nữa ngay cả Huyễn thân thuật của ngươi cũng chưa thành hình, e rằng so với một phần mười uy lực trước đây cũng không còn. Ngươi làm sao làm đối thủ của ta?” Trên khuôn mặt Kim Cuồng Long hiện lên vẻ khôi hài, cười lạnh nói.
Mắt Lôi Ma có chút thất thần. Kim Cuồng Long nói không sai, trước đây Lôi Ma có thể tự do vận dụng lực lượng tam hành của trời đất, nhưng mất đi thân thể tam thuộc tính, liền không cảm nhận được. Hơn nữa, đạo thuật là dựa vào lực ngũ hành, mất đi thân thể tam thuộc tính, Lôi Ma đúng là rơi xuống đáy vực.
“Vậy thì hôm nay Kim Cuồng Long ta muốn nói cho cường giả của cả bảy giới là ta không cần tiên khí cũng có thể đánh bại ngươi, Lôi Ma.” Kim Cuồng Long cười một tiếng, trong nháy mắt thân thể biến mất tại chỗ.
Kim Cuồng Long biến mất khiến Lôi Ma bị sốc, quét hai mắt sắc bén về bốn phía, truy tìm khí tức của Kim Cuồng Long, thế nhưng cứ như là Kim Cuồng Long bốc hơi rồi, khiến Lôi Ma không thể ra tay, ba hình ảnh chớp lên vây quanh Lôi Ma.
“Vô dụng thôi, lúc này ngươi quá yếu đuối!” Âm thanh từ Kim Cuồng Long chui vào trong tai Lôi Ma. Sắc mặt Lôi Ma biến đổi, ánh sáng từ thanh kiếm dài ba màu trong tay bắn ra bốn phía, xoay người về đằng sau nổ bắn ra ánh sáng.
“Ầm!” Hình ảnh phía sau Lôi Ma bị nghiền nát, trong lòng Lôi Ma hầu như tuyệt vọng. Khí tức của Kim Cuồng Long bao phủ lấy chính mình, hơn nữa lúc này muốn công kích vào chính giữa Kim Cuồng Long căn bản là quá yếu, không làm được. Nhìn đòn công kích của mình hóa thành nghìn vạn tia ánh sáng, biến mất trong không trung, con ngươi Lôi Ma co rút lại, cảm nhận được mũi kiếm vàng óng ánh kia đã mang đi tất cả của mình. Trong lòng gã mặc dù vạn lần không cam lòng nhưng cũng không có cách nào. Hai hình ảnh còn lại trong nháy mắt hiện ra phía trước Lôi Ma.
"Đinh. . ."
"Đinh. . ." Hai âm thanh thanh thúy vang lên, hai hình ảnh liền biến mất, một mũi kiếm vàng óng ánh nhằm hướng Lôi Ma đánh tới.
"Đinh. . ." tiếng vòng chân khí bị nghiền nát, thân thể Lôi Ma bắn ra, máu tươi phun ra điên cuồng.
"Tiểu Cương..." Trong lúc bay ngược ra, Lôi Ma thốt ra hai chữ, ánh mắt tỏ vẻ vô cùng sáng sủa, thân thể rơi xuống mặt đất.
Cường giả của ngũ giới, có cả Vô Thượng giới và Trung Xu Giới nhìn Lôi Ma bị Kim Cuồng Long đánh bại mà ánh mắt dại ra. Những người này biết rõ trước đây Lôi Ma hùng mạnh như thế nào, thì càng thương tiếc không thôi, chung quy thì thiên tài Lôi Ma trước kia cũng khiến cho cường giả năm giới kinh hãi từ tận đáy lòng.
Sắc mặt Luyện Hư, Đan Thần, Ngu Đao biến đổi, ba người cùng hướng lên phía trước bắn đi rất nhanh. Tuy rằng bây giờ mới gặp Lôi Ma, nhưng vì Lôi Cương, bọn họ đương nhiên sẽ cứu Lôi Ma, thế nhưng khi ba người bay lên không trung thì dừng lại, quay đầu kinh hãi nhìn xuống phía dưới.
Một gã thanh niên tóc đỏ vàng, vẻ mặt đầy lửa giận, toàn thân tỏa ra uy thế cùng với nhiệt độ cao khiến không gian trở nên sôi sục, làm cho cường giả xung quanh phải kinh hồn tránh xa ra.
“Ngươi đáng chết!” Hai mắt người thanh niên phun ra lửa nhìn chằm chằm vào Kim Cuồng Long ở phía trước, cắn răng phun ra ba chữ.