Thể Tôn

Chương 551: Chương 551: Tu luyện






Một tháng sau, Lôi Cương chậm rãi đi vào trong Khí thành. Trong vòng một tháng nay, hắn đã dùng cách tương tự để thu phục hơn tám đại lãnh chúa, nhận hồn huyết của họ. Trước mắt huyền hỏa, chín vị lãnh chúa căn bản không có bất cứ phản kháng nào. Sau khi hiểu rõ hơn thân phận của Long Thiên, Lôi Cương cũng không ngăn cản chín vị lãnh cháa đào tạo người nối nghiệp, mà còn yêu cầu bọn họ đi vào trong khí tháp tầng sáu, mà không cần phải lo lắng gì. Chỉ có điều, có một số việc Lôi Cương không nói, nhưng với tư duy của bọn họ nên bọn họ cũng biết làm như thế nào, điều này không làm hắn phải phí lời.

Lúc này, Lôi Cương đang đi trên đường lớn, nhìn đám người nhốn nháo, rộn ràng, hắn không chỉ thầm than, cho dù tầm quan trọng của sức mạnh có ở nơi nào, nếu mình không phải là thân thể huyền hỏa, thì làm sao mà thuần phục bọn họ chứ, rốt cuộc, thì phải nhận lấy hồn huyết mới thực sự nắm sinh tử của bọn họ trong tay. Sau khi hắn đến Vạn Tượng các để lại cho Chỉ San một khối tinh thạch, thì lại rời đi. Từ miệng chín vị lãnh chúa, Lôi Cương biết được rằng, cả Hỏa Nghĩ và Hỏa Giao đều không chết, mà phần lớn đã trốn vào Hỏa Phần.

Ra khỏi Khí Thành, Lôi Cương bay nhanh về phía Hỏa Phần. Với tốc độ của hắn, không đến nửa canh giờ sau thì đã tới ngoại vi Hỏa Phần, lơ đãng nhìn xung quanh có đệ tử của Khí Tông đang săn thú, Lôi Cương không dừng lại thêm nữa, mà đi sâu vào bên trong Hỏa Phần.

Thần thức lan ra, gần như tới trung bộ của Hỏa Phần, rất nhanh, Lôi Cương phát hiện ra vị trí của Hỏa Giao và Hỏa Nghĩ, ngay lập tức, hắn nhanh chóng chạy tới.

Gần nơi giáp biên hầu như sâu nhất trong trung bộ, một đám hơn mười vạn con Hỏa Nghĩ điên cuồng săn bắt tiên thú cửu giai trên mặt đất, ngoài việc gọi đó là một cuộc chiến đấu dữ dội, thì còn có thể gọi đó là một cuộc tàn sát. Một khi tiên thú xuất hiện, đàn Hỏa Nghĩ sẽ xông lên mãnh liệt, lúc tiên thú còn chưa phát hiện ra bị tấn công, thì đã trở thành đám xương trắng rồi, miệng Hỏa Nghĩ có thể nói kinh khủng. Ở phía trên đàn Hỏa Nghĩ, đột nhiên có một Hỏa Nghĩ lớn đỏ rực cỡ một trượng đang dập dình ở trên không. Nó dài đủ hai trượng, có hai cánh giống như sắt thép tỏa ra ánh sáng lạnh, trên lưng cũng bao phủ đầy kim loại sáng bóng, nơi miệng lộ ra hai cái ranh nanh như thể có thể cắn đứt bất cứ thứ phòng ngự nào. Nếu mà quan sát kỹ, tất nhiên sẽ phát hiện ra trên ngọn lửu đỏ rực to lớn này còn có không ít vệt màu trắng, hơn nữa lại còn tỏa ra khí tức mạnh mẽ hơn so với bọn Hỏa Nghĩ phía dưới.

Trong mấy năm nay, sự ra đời của Hỏa Nghĩ vương vốn có đủ ba con hơn hắn những hỏa nghĩ khác, có khả năng trở thành hỏa nghĩ vương, nhưng cuối cũng thành công chỉ có một con này, còn hai con khác đều bị thôn phệ. Hỏa nghĩ rất ít khi tự giết lẫn nhau, nhưng mà một núi không thể có hai hổ, muốn trở thành hỏa nghĩ vương nhất định phải bước lên xác đồng bạn.

Đôi mắt nhỏ của Hỏa Nghĩ vương nhìn xuống phía dưới, rồi liên tục hí lên. Hình dáng của Hỏa Nghĩ vương cũng lớn hơn so với con ở không gian Chân Hỏa, hơn nữa nó còn tỏa ra khí tức không hề thua kém. Mặc dù không gian Chân Hỏa nhiều tiên thú, nhưng còn kém xa so với Hỏa Phần.

Sau khi tàn sát hơn mười Hỏa Nghĩ đem thú đan chuyển qua chỗ của Hỏa Nghĩ vương, rồi thôn phệ nó.

Trong thứ bậc nghiêm ngặt của tiên thú, mệnh lệnh của Hỏa Nghĩ vương khiến cho các Hỏa Nghĩ không thể không nghe theo, chỉ cần Hỏa Nghĩ vương vừa ý thú đan nào, thì bất luận gì Hỏa Nghĩ khác cũng không dám làm trái, dù sao Hỏa Nghĩ đầu đàn đã chính thức trở thành Hỏa Nghĩ vương. Ở phía bên phải đàn Hỏa Nghĩ mười dặm, gần hai nghìn con Hỏa Giao và tiên thú xung quanh bắt đầu chiến đấu dữ dội. So với Hỏa Nghĩ, cuộc chiến đấu của Hỏa Giao quyết liệt hơn, phía trên bọn chúng, có một con Hỏa Giao cỡ trăm trượng đang dập dềnh trên không. Hình dáng của Hỏa Giao đầu đàn này nhỏ hơn so với Hỏa Giao ở khí tháp. Nhưng cơ thể nó vô cùng đỏ rực, gần giống với rồng, nó là Hỏa Giao vương đã ra đời được vài chục năm. Điều làm cho nó khác biệt với Hỏa Nghĩ chính là, nước da của Hỏa Giao đầu đàn này đỏ rực, nhưng hai mắt đỏ rực của nó lại có vết trắng.

Cơ thể Lôi Cương từ từ hiện ra trên lưng Hỏa Nghĩ vương. Sau khi nhìn cuộc tàn sát phía dưới, sắc mặt hắn không hề thay đổi nhìn Hỏa Nghĩ vương đang giãy dụa ở dưới. Sau khi cơ thể chợt run lên, Hỏa Nghĩ vương rơi xuống một chút, cuối cùng hiện ra ở trước mặt Lôi Cương. Hung quang trong hai mắt nhỏ của nó bắn ra bốn phía, nhìn Lôi Cương chằm chằm, nó là Hỏa Nghĩ vương, có uy nghiêm của chính mình, mặc dù cảm thụ được khí tức quen thuộc của Lôi Cương, nhưng điều này cũng không quan trọng nữa, nó không còn là Hỏa Nghĩ ở trong tay Lôi Cương nữa, mà là vương giả trong đàn Hỏa Nghĩ.

Lôi Cương lạnh lùng nhìn Hỏa Nghĩ vương chằm chằm, nói:

- Ta cho ngươi tiến hóa, không phải là cho ngươi phản bội. Nếu muốn chết, ta sẽ tác thành cho ngươi.

-

Lôi Cương hiểu rõ, Hỏa Nghĩ vương này đã có trí tuệ cực cao, tất nhiên có thể hiểu được hắn nói gì.

- Hí hí…

-

Hỏa Nghĩ vương phát ra vài tiếng gào the thé, Hỏa Nghĩ đang cắn xé tiên thú phía dưới cũng đều ngừng lại, bay về phía Hỏa Nghĩ vương, Hỏa Nghĩ chi chít như thể một đám mây đỏ. Những Hỏa Nghĩ này nhìn về phía Lôi Cương, ánh mắt đầy vẻ kiêng sợ, như thể hiểu rõ, hồn huyết của mình ở trong tay Lôi Cương, rồi ngay lập tức chống lại mệnh lệnh của Hỏa Nghĩ vương.

Hỏa Nghĩ vương quay đầu, ánh mắt hung ác nhìn đám Hỏa Nghĩ chằm chằm, rồi lại rống lên lần nữa. Hỏa Nghĩ rục rịch, nhưng vẫn như cũ, không dám tiến lên tấn công Lôi Cương.

Lôi Cương hừ lạnh một tiếng, bước từng bước một, hiện ra bên cạnh Hỏa Nghĩ, tay phải hắn nắm lấy mỏ nhọn của Hỏa Nghĩ khiến cho nó tạm thời không có cách nào động đậy. Nhìn chằm chằm vào hai mắt Hỏa Nghĩ vương, Lôi Cương cười nhạt, nói:

- Ngươi đã dám chống lại, thì ta chỉ có thể chọn một người trong số bọn chúng làm vương.

-

Tay phải của Lôi Cương đang nắm Hỏa Nghĩ vương chợt trắng bệch, một ngọn lửa màu trắng hiện ra, trong nháy mắt Hỏa Nghĩ vương kêu lên thảm thiết, âm thanh của nó hết sức chói tai, trong mắt lộ ra vẻ vô cùng kinh sợ, sau đó là vẻ cầu xin tha thứ. Đàn Hỏa Nghĩ đều rút lui, phát ra tiếng hí, rồi không dám tới gần.

- Xin tha thứ? Giao hồn huyết của ngươi ra! Nếu không thì chết.

-

Lôi Cương lạnh lùng nói, huyền hỏa bên tay phải hắn từ từ hiện ra. Buông lỏng Hỏa Nghĩ, Lôi Cương cảm thấy, hồn huyết của Hỏa Nghĩ vương đầu đàn này lại không ở trong đầu mình, có thể là bởi vì đã tiến hóa, không biết vì sao mà lại thoát khỏi tay mình được. Nếu không bị bất đắc dĩ, Lôi Cương cũng không muốn giết Hỏa Nghĩ đầu đàn này, dù sao, việc tiến hóa của Hỏa Nghĩ vương cũng phải có nhiều thời gian.

Sau khi Lôi Cương buông tay ra, Hỏa Nghĩ vương lùi lại vài bước, hai mắt đầy vẻ kính nể nhìn hắn, một giọt hồn huyết đỏ rực lại điểm một chút trắng từ trên trán Hỏa Nghĩ vương nhẹ nhàng rơi ra. Tay phải Lôi Cương vung lên, nuốt hồn huyết vào trong miệng. Hắn lạnh lùng nhìn Hỏa Nghĩ vương, nói:

- Hãy tiếp tục chỉ huy, ta không muốn thấy ngươi nuốt thú đan một mình, điều ta muốn chính là toàn thể tiến cấp, chứ không phải chỉ có mỗi ngươi!

-

Nói xong, Lôi Cương liền biến mất, hướng về phía đàn Hỏa Giao mà bay đi.

Hỏa Giao vương còn khó thu phục hơn cả Hỏa Nghĩ vương. Cấp bậc của Hỏa Giao vương vốn cao hơn so với Hỏa Nghĩ vương. Nhưng dưới huyền hỏa, Hỏa Giao vương cũng lựa chọn để thuần phục. Sau khi nhận hồn huyết, Lôi Cương liền rời đi, mặc cho Hỏa Giao và Hỏa Nghĩ thôn phệ tiên thú, hắn lại lần nữa đi vào sâu bên trong Hỏa Phần.

Ở sâu bên trong Hỏa Phần toát ra huyền hỏa, đúng là nơi tu luyện tuyệt hảo của Lôi Cương.

Lần này, Lôi Cương vẫn đi tới bên cạnh sư tử kia. Hỏa Phần đầy vẻ kỳ lạ, Lôi Cương không dám tự tiện đi vào, hắn dự định tu luyện ở chỗ của sư tử này, sau khi nâng cao tu vi thì sẽ đi vào trong đó, nhân tiện thông qua sư tử để dò la chỗ sâu bên trong Hỏa Phần rốt cuộc là thế nào. Lôi Cương tin rằng, sư tử đã tu luyện ở Hỏa Phần nhiều năm như vậy rồi, chắc chắn biết rõ chỗ sâu bên trong.

Khi đi tới cạnh chỗ sư tử, thấy con sư tử vẫn như cũ, vẫn nhắm mắt ghé vào trong chỗ huyền hỏa để tu luyện. Lôi Cương đến nơi, nó cũng không cảm thụ được. Lôi Cương trầm ngâm trong chốc lát, không quầy rầy sư tử, hắn biến thành thân thể Hỏa Giao rồi chìm vào trong tu luyện.

Thân thể huyền hỏa của Lôi Cương là do sức nén của huyền hỏa ngưng tụ mà thành. Hắn ghé vào cái khe nứt, mặc cho huyền hỏa tỏa hơi nóng ra quanh người, điều này không những khiến hắn không cảm thấy mảy may đau đớn, mà ngược lại còn như gió xuân nhẹ nhàng qua người hắn. Mặt đất tỏa ra huyền hỏa, không những đi vào trong cơ thể Lôi Cương, mà còn từ trong cơ thể hắn tỏa ra, như thế trong một thời gian dài. Điều này làm cho thân thể huyền hỏa của hắn càng tinh thuần hơn.

Dần dần, trong vòng một thước, huyền hỏa tỏa ra trên mặt đất đều dũng mãnh đi vào trong cơ thể Lôi Cương.

Không lâu sau khi Lôi Cương đang ở trong trạng thái tu luyện, thì phạm vi càng lúc càng lớn, cuối cùng huyền hỏa trong vòng mười thước cũng dũng mãnh hướng về phía hắn.

Sư tư đang tu luyên cũng mở trừng hai mắt ra, nó cảm nhận được huyền hỏa ẩn chứa linh khí thuộc tính hỏa tinh thuần. Khi nó mở hai mắt ra thì thấy Lôi Cương màu trắng đang ngồi xếp bằng ở phía trước mười thước, sau đó nó buồn bã gầm nhẹ một tiếng. Đối với Lôi Cương, sư tử hiểu rõ, nó không thể trêu người tiểu gia hỏa này, sau đó nó vội vã lùi lại năm mươi thước, tìm một khe nứt, rồi lại nằm úp xuống tiến vào tu luyện.

Nhưng không tới vài ngày sau, sư tử lại không cảm thấy huyền hỏa, nó mở hai mắt ra, tức giận nhìn Lôi Cương, rồi lại lùi lại trăm mét, tìm một khe nứt để tu luyện.

Nhưng lại không tới một tháng sau, sư tử lại đành mở hai mắt ra, lần này, trong lòng nó đầy hung ác, chạy ra ngoài đến cả ki-lô-mét để tu luyện.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.