Thệ Tử Tương Tùy (Thề Sống Chết Có Nhau)

Chương 14: Chương 14: Rình coi giường sự




Việt Thương

liếc mắt nhìn Việt Tùy một cái, Việt Tùy lắc đầu tỏ vẻ y không biết, hai người

nhẹ nhàng phóng qua tường, phát hiện nơi đây hóa ra lại là một tiểu viện khá lớn.

Mượn mấy tán cây cổ thụ để che giấu thân hình, bọn họ liền thấy Triệu Bình đi từ

cửa sau vào, ở trong sân liền gặp một người nam nhân. Sau khi cho đối phương một

tấm ngân phiếu, nam nhân đó liền dẫn hắn vào một phòng của tiểu viện.

Việt Thương

có chút tò mò, trễ như thế này còn đến đây, chẳng lẽ hắn định hẹn gặp người của

triều đình? Việt Thương cùng Việt Tùy cùng vào một căn phòng cách vách với căn

phòng của Triệu Bình. Một lát sau, căn phòng của Triệu Bình có người đi vào,

nhưng lại không nghe được âm thanh nói chuyện. Việt Thương có chút tò mò, liền

mang Việt Tùy lên nhảy lên mái nhà, rút một mảnh ngói, trực tiếp nhìn xuống.

Kết quả chỉ

thấy Triệu Bình xiêm y đã lung tung, ở trong lòng là một nam tủ có chút thanh

tú, chỉ có điều hai tên đó đang miệng đối miệng, động tác trên tay Triệu Bình

cũng thật mau, nháy mắt liền đem nam tử trong lòng lột sạch. Nam tử kia thân

hình rất gầy, vòng eo giống như của nữ nhân, cả người không đến hai lượng thịt,

không phải là loại hình mà Việt Thương thích. Triệu Bình cũng không phải là loại

người thương hương tiếc ngọc, trực tiếp ném đối phương lên giường, sau đó từ dưới

gối lấy ra một lọ cao. Sau khi lau qua loa hai cáu, liền vội vã đi vào hậu đình

của nam tử. Người luyện võ có thân thể khỏe mạnh, ngoạn ý cũng không nhỏ, nhưng

người này lại không có tiền diễn, cứ như thế thẳng tắp đi vào, khiến cho nam tử

không nhịn được khóc lên: “ Đại quan nhân, ngài nhẹ một chút…Ta đau muốn chết…”

Việt Thương

nhìn tới nỗi không ngừng cười, mái ngói lại hở không quá lớn, Việt Tùy cũng

không muốn nhìn xuống, cho nên hắn luôn ở bên cạnh Việt Thương trông chừng hắn.

Thế nhưng người tập võ thường rất thính, cho nên nghe được mấy lời trong phòng,

lại thấy ý cười trên mặt Việt Thương, Việt Tùy hiểu ra, đôi tai không nhịn được

đỏ bừng. Chuyện này làm hắn có chút ngại ngùng, thế nhưng Việt Thương lại như

nhìn lâu thành nghiện. Triệu Bình là một tên lỗ mãng, làm Hỏa đường chủ của

Thương Nguyệt lâu, chuyên quản lý chuyện huấn luyện cùng hình phạt. Thân mình

tràn trập lệ khí, tự nhiên không có nhiều điểm thương hương tiếc ngọc, dù cho

thân hình bên dưới đang đau khổ cầu xin, nhưng động tác của hắn lại không có một

chút nào hòa hoãn. Chờ đến khi hắn đi vào toàn bộ, người dưới thân đã đau tới mức

sắc mặt trắng bệch, “ Ngài nhẹ một chút, đau chết ta…”

“Ba” Triệu

Bình ở trên mông đối phương vỗ một cái, nháy mắt liền lưu lại hồng ấn, xiêm áo đã

tứ tung khắp nơi, đè lại thắt lưng của nam tử kia: “ Thế nào lại nói nhảm nhiều

như thế, lập tức sẽ khiến ngươi thích muốn chết!” Sau đó bắt đầu thúc mạnh vào

hậu huyệt của nam tử kia, mỗi lần đều hung hăng đỉnh vào nơi sâu nhất. Nam tử

kia không chịu được lực mạnh như thế, mới được vài lần đã ngất đi. Triệu Bình

lúc này mới dừng lại một chút, giống như diều hâu nhìn gà con, sau đó mở ra đôi

chân gầy gò của đối phương, sau đó cho một cái giả dương cụ đi vào. Toàn bộ căn

phòng ngoại trừ tiếng thô suyễn của Triệu Bình, cũng chỉ còn lại những âm thanh

ái muội.

Làm trong chốc

lát, hắn cảm thấy chơi nhiều thành nghiện, lại đem nam nhân trói trên một cái

giá ngắn nhỏ, sau đó trói tay nam tử đó lại, khiến cho toàn bộ nửa thân người của

nam tử đều hé mở ra, sau đó hắn ngồi chồm hỗm ở chính giữa giường, vặn bung hai

đùi của nam nhân, đưa hạ thân của mình vào. Cứ như vậy nắm chặt thắt lưng của

nam tử kia, cao thấp luật động.

Việt Thương trước

mắt sáng ngời, lúc trước còn không hiểu cái giá đỡ kia để làm gì, nhưng thấy

Triệu Bình làm một lần, đột nhiên hiểu ra, thậm chí còn cảm thấy có chút kích

thích. Nam nhân đã chết ngất dưới kia dần dần bị lộng cho tỉnh lại, dường như

đã thích ứng, không còn kêu đau, thậm chí còn chủ động xoay thắt lưng hùa theo:

“ Đừng..quá sâu…ta muốn chết…” Bên này là tình thú, bên kia cũng không chịu

kém, khung giường bắt đầu kẽo kẹt, đâu đó cũng phát ra tiếng kêu mềm nhũn của

nam nhân: “Đại quan nhân, thật là lợi hạ a…Mau nữa điểm…”

Xem ra ở đây

chính là tiêu lâu chuyên môn để nam tử tầm hoan. Việt Thương trong lòng vừa động,

liền ngẩng đầu lên nhìn Việt Tùy, đã thấy người kia ngồi không xa hắn, tuy cố

làm ra vẻ trấn định, nhưng ánh mắt ngại ngùng kia vẫn bị Việt Thương nhìn ra.

Việt Thương vươn tay, nắm lấy thắt lưng y, nhẹ ghé vào lỗ tai Việt Tùy:” Ta

cũng muốn…”



Ngươi…Ngươi…” Việt Tùy cứng người, lắp bắp nói không xong một câu. Việt Thương

liền cầm tay Việt Tùy, trực tiếp chạm vào bộ vị của mình, ra vẻ đáng thương

nói: “ Nơi này nhớ ngươi đến phát đau…Ngươi sờ xem…” Nói xong, còn nhẹ nhàng thổi

thổi vào vành tai của Việt Tùy. Không ngoài dự liệu của hắn, thân hình của Việt

Tùy đang căng thẳng chậm rãi mềm nhũn.

Việt Thương

thực hiện được âm mưu, liền cười khẽ, ôm lấy ái nhân phi nhanh vào một gian

phòng không có người ở gần đó. Vung tay lên, ngọn nến liền sáng rực soi rõ mọi

thứ. Đồ vật trong phòng đều rất bình thường, đặc biệt nhất là một ít dụng cụ

tình thú treo ở đầu giường. Việt Tùy bị Việt Thương ôm vào phòng này, biểu tình

trên mặt nhất thời thay đổi.

“ Đừng ở chỗ

này, trở về.”

Việt Thương

đã đến đây rồi, làm sao có thể đáp ứng y, hắn ngược lại còn nghĩ xem mấy cái

này phải dùng thế nào, liền nghiêng người, hôn lấy cánh môi của đối phương: “ Bảo

bối, ta không nín được, cho ta đi…”

Việt Tùy

không bao giờ muốn cãi lời hắn, nhưng bởi vì da mặt quá mỏng, không có biện

pháp cùng Việt Thương giao hoan ở nơi này, hai bên gian phòng này đều có người ở,

thậm chí còn phát ra những âm thanh ái muội không ngừng, bất cứ tiếng động nào

đều khiến cho người xung quanh biết trong phòng đang làm cái gì, dưới tình huốn

như vậy, y thật sự là…

Việt Thương

biết trong lòng y khẩn trương, hơn nữa lại cảm thấy vô cùng xấu hổ, nhưng giao

hoan dưới tình huống như vậy, kỳ thật còn có một phen phong vị khác thường, hơn

nữa hắn cũng biết, nếu mình giả đáng thương một chút, Việt Tùy tuyệt đối sẽ

không cự tuyệt yêu cầu của hắn, cho dù có không hợp tình hợp lý đi chăng nữa.

Kỳ thật Việt

Thương biết chính mình có điểm ti bỉ, biết Việt Tùy thuận theo, liền không

kiêng nể gì đưa ra yêu cầu. “Tùy…” Hắn nỉ non bên người Việt Tùy, thấu đi qua

hôn lấy cánh môi y, ánh mắt ngập nước đáng thương, không ngừng cọ cọ trên người

y.

Không giống

những khách nhân bình thường đến tầm hoan, Việt Thương không vội vàng “ đi vào

việc chính”, hắn rất nhẫn nại, chậm rãi vuốt ve thân thể tinh tráng, hoàn mỹ được

giấu dưới lớp quần áo. Việt Tùy bị hắn vuốt ve, đã dần mềm nhũn, sau đó bị Việt

Thương không tốn chút sức nào ôm lên giường. Việc Việt Thương đầu tiên là xả đai

lưng của đối thương, vạt áo lộ ra khuôn ngực màu mật ong, rắn chắc dẻo dai. Việt

Thương bị cảnh vật trước mắt mê hoặc, đúng là cực phẩm của nhân gian. Tiểu quan

ở nơi này làm sao có thể so sánh với y.

Việt Thương cúi đầu, duyện hôn từ trên xuống dưới,

lưu lại một vệt ướt sũng, đầu lưỡi không ngừng đảo qua đảo lại ở bên rốn. Nhìn

nam nhân dưới thân mình không ngừng run rẩy, hắn càng nhịn không được, hạ thân

trở nên nóng bỏng, thế nhưng lại tiếp tục nhẫn, ở trên bụng Việt Tùy cắn cắn,

liếm liếm. Cuối cùng, mới trực tiếp lột sạch quần áo của Việt Tùy, sau đó mê đắm

ngắm nhìn cảnh đẹp trước mắt, nhìn thân thể thon dài, rắn chắc, hắn lại càng cảm

thán tạo hóa thần ký, tỉ lệ thân thể hoàn mỹ như thế, tràn ngập dương cương, lại

khêu gợi như thế

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.