Theo Đuổi Chàng! Vạn Kiếp Không Buông!

Chương 4: Chương 4: Phiên ngoại I




Phiên ngoại 1

 

Ta đang ngủ, Trích Nhạc Tiên Quân nhảy vào trong mộng đẹp của ta, lôi lôi kéo kéo ta tới Cửu Trùng Thiên, vừa uống trà, vừa hỏi thăm về con cháu đời sau của Hiên Trì và Phiến Vũ...

 

Ừm, vấn đề này ta còn có chút mông lung. Con của hai vị Thượng Thần kia, ai nha, hẳn là phải kết hợp tính cách của hai người. Trước hết cần phỏng vấn đôi phu thê kia, phác họa lại cấu trúc đại não, phân tích khả năng tư duy của bọn họ, sau đó mới kể cho Trích Nhạc được chứ nhỉ?

 

Nghĩ là làm, ta lại lôi lôi kéo kéo Trích Nhạc đưa ta tới Núi Thiên Vân_Mái ấm gia đình của couple “thần tiên quyến lữ”...Vừa khéo chứng kiến màn H trong truyền thuyết...

 

(Thứ lỗi cho bần tăng ăn chay đã lâu, kinh nghiệm viết H là số âm, nên không có miêu tả màn H đâu ạ)

 

Ta mặt mày cứng đờ, Trích Nhạc đã dứt khoát gõ cửa. Ây nhô, tiếc cho không khí xuân rất xuân trong phòng...

 

Đồng chí nam chính bực bội mặc quần áo, đồng chí nữ chính đỏ mặt sượng sùng, mặc quần áo...Thiện tai! Trích Nhạc kia mới là kẻ phá đám, ta không phải nha!

 

Ta cùng Trích Nhạc được mời vào phòng khách, hứng chịu ánh mắt căm thù của Hiên Trì. Còn Phiến Vũ nha, rất là không có tiền đồ, cứ đỏ mặt cúi đầu mãi. Được rồi, ta tới để phỏng vấn, rất có đạo đức nghề nghiệp, không vòng vo tam quốc. Bài phỏng vấn bắt đầu:

 

GC: Khụ khụ...có phải chúng ta tới không đúng lúc không?

 

Hiên Trì: ... (Nếu ánh mắt có thể giết người, tác giả chắc chết xuống 19 tầng địa ngục rồi)

 

GC: Cái đó...Bạn học Hiên, lần đầu bạn gặp Phiến Vũ nhà bạn là khi nào?

 

Hiên Trì: ... *duy trì im lặng, liếc Phiến Vũ*

Phiến Vũ: Ta lúc đó đang tu luyện tới tầng thứ 8 của tâm pháp, thiếu mất một loại dược liệu, bèn nhảy qua vườn nhà Hiên Trì trộm...à không, mươn dùng mới đúng. Đêm khuya, chàng ngồi thiền trong vườn, ta nhảy từ trên cây xuống, đáp trúng chàng. Chàng bị quấy rầy, tổn thương khí huyết, sau cùng ta phải chăm sóc chàng hơn nửa tháng...

 

GC: *ghi chép* nữ chính tay chân vụng về, tâm hồn tiểu bạch. Nam chính thức thời, biết lợi dụng “khổ nhục kế”

Trích Nhạc: ... tiểu nha đầu ngươi cũng thông minh lanh lợi chứ nhỉ.

 

GC: *bày ra bộ dạng hiển nhiên* *quay qua cặp phu thê kia, mắt sáng hơn sao* A, cho ta hỏi, hai vị thích con gái hay con trai?

 

Phiến Vũ: Con trai nha!

Hiên Trì: Con người!

 

GC: ...*tâm hồn bị đả kích nhẹ*

Trích Nhạc: Cũng phải, Hiên Trì thuộc Long tộc, Phiến Vũ thuộc nhánh thứ 3 của Long tộc...Hắn mong con hắn là con người...có phải là không muốn có con không?

 

GC: *ghi chép+1* Mẫu thân có thích con trai, phụ thân có khuynh hướng “sợ làm cha”

 

Hiên Trì: ...*muốn đánh người*

GC: Nào nào, đánh tác giả là sẽ có hậu quả xấu đó. Bạn học bình tĩnh chút!

Hiên Trì: *rút kiếm* Ta không đánh tác giả, trực tiếp tiễn tác giả xuống Âm phủ thăm qua đi!

 

GC: *nịnh bợ* ahihi, tiểu nữ sai rồi, tiểu nữ sai rồi. Thượng thần bớt giận, bớt giận đi. Ừm, mỗi khi nhìn thấy đối phương, hai người có suy nghĩ gì?

 

Phiến Vũ: Suy nghĩ gì ta cũng có hết á!

Hiên Trì: Muốn ăn!

 

Trích Nhạc: *sặc trà*

GC: *ghi chép+2* Phiến Vũ hệ thống tư duy thập cẩm, Hiên Trì tuyệt đối đen tối, hệ tư duy phụ thuộc 70% vào tiểu đệ...

 

Hiên Trì+Phiến Vũ: Ta muốn giết nàng ta!

 

_Phỏng vấn kết thúc, tác giả chết không kịp ngáp, tỉnh dậy đã là sáng sớm rồi_

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.