Theo Đuổi

Chương 11: Chương 11




Thành Ly ngồi vào ghế salon, anh nhìn 1 vòng khắp căn hộ. Đây là 1 căn hộ kiểu mới 2 phòng ngủ, với lối thiết kế phù hợp với người trẻ tuổi năng động thêm vào đó là cách trang trí và nội thất An Phương sử dụng rất hài hoà với tông chủ đạo là vàng nhạt khiến cho căn hộ trở nên trang nhã và ấm áp. Từng vật dụng nhỏ trong nhà đều cho thấy chủ nhân khá dụng tâm vào.

An Phương rót 1 tách sữa nóng mang ra cho Thành Ly. Đặt ly xuống rồi ngồi thoải mái xuống ghế đối diện. Bộ sofa này khá tốt, chất liệu khá mềm nhưng không tạo độ lún sâu mà chỉ ở mức độ vừa phải, An Phương nhìn chàng trai ngồi ở đối diện

“Ừm, hôm nay anh không đi làm sao?”

Cầm tách sữa nóng khẽ nhấp 1 tí, Thành Ly không thích uống sữa nên tách sứ sau khi nhấp vẫn còn nguyên. An Phương kín đáo liến nhìn tách sữa rồi nhanh chóng thu hồi tầm mắt. Lúc nãy cô hỏi anh ta uống gì, anh ta bảo uống gì cũng được vậy mà nhìn bây giờ xem.

“Có đi, tôi đến là để đi ăn sáng cùng em”

“Sáng nay tôi sẽ ăn ở nhà, anh có muốn ăn cùng không?”

Vì đã để đồ ăn rã đông nếu không nấu sẽ biến chất chút ít không tốt cho sức khỏe. Theo phép lịch sự An Phương mời Thành Ly

“Ồ tôi rất vinh hạnh, sáng nay em định nấu gì?”

“Tôi nấu cháo yến mạch và thịt gà xào”

“Nghe có vẻ rất ngon”

Nhìn đồng hồ rồi dặn dò Thành Ly

“Trong thư phòng có sách, trên bàn trước mặt anh có báo của sáng hôm nay anh cứ tự nhiên nhé!”

Nói rồi đứng dậy vào bếp để chuẩn bị bữa sáng, loay hoay mãi trong bếp An Phương đi ra ngoài xem Thành Ly thì thấy anh đang ngồi trên ghế giống hệt lúc sáng chỉ là lúc này đôi mắt đào hoa sáng quắc kia đã nhắm lại ngủ mất. Nhấn mở 1 bản nhạc jazz với âm lượng nhỏ, An Phương cầm tách sữa còn đầy trên bàn đi vào bếp.

Thành Ly chợt tỉnh giấc theo thói quen dậy lúc 8:30 sáng của anh. Đôi mắt có phần mờ mịt rồi chợt nhớ đến đây là nhà An Phương. Thành Ly đi vào bếp xem thử đã xong chưa, từ lúc cô ấy đi vào đến giờ chắc đã xong rồi. Nhìn bàn nhỏ trong bếp để vài món ăn, chén bát xếp sẵn, Thành Ly bỗng có 1 cảm giác khó nói trong lòng

“Anh ngồi đi, tôi đi lấy cháo”

Thành Ly nhìn An Phương, cô ấy vừa tắm xong, mái tóc còn ướt, gương mặt sáng bừng tinh thần rất có sức ép với người đối diện đặc biệc là đôi mắt sắc sảo tuyệt đẹp. Thành Ly kéo ghế ra

“Em ngồi đi để tôi đi lấy”

Bê nồi cháo nhỏ lại bàn, Thành Ly khấy nhẹ rồi múc cho An Phương rồi đến lượt mình. Cháo nấu rất ngon, ăn vào miệng là tan ra ngay thêm vào dầu mè và yến mạch càng làm món cháo thêm phần thơm và béo. Thịt gà được xào rất đậm đà ăn kèm với cháo cực kì hợp, Thành Ly ăn 1 loáng là hết ngay phần của mình

“ Sữa tôi đã hâm lại rồi, trong lò vi sóng, anh tự lấy nhé”

Ngước nhìn Thành Ly, nói xong An Phương cúi xuống chậm rãi ăn tiếp. Thành Ly cầm tách sữa có phần ghét bỏ uống 1 hơi hết ngay rồi uống liền vài ngụm lớn nước trắng để loại bỏ mùi sữa còn vương trong miệng. Thật là rợn người mà!

“Không ngờ công việc bận rộn như thế mà em vẫn còn có thời gian học nấu ăn”

“Tôi rất ít khi nấu ăn ở nhà, thường thì ăn bên ngoài thôi”

“Rất ngon, tôi rất thích”

Ngước đôi mắt phượng lên nhìn Thành Ly vài giây rồi lại cúi xuống ăn tiếp. Thành Ly hơi chau mày chờ đợi cô nói tiếp nhưng đợi mãi chẳng thấy ai trả lời. Thành Ly nở nụ cười vui vẻ. Cô gái này thật không đáng yêu mà

“Khi nào em đi làm tôi đưa em đi”

Thành Ly nhìn cô gái ngồi trên sofa dáng vẻ lười biếng thật giống con mèo kiêu kì anh thường thấy trên tạp chí. An Phương liếc nhìn đồng hồ rồi bóc vỏ 1 trái vải bỏ vào miệng,

“Còn sớm lắm 10h tôi mới vào làm”

“Ừ”

An Phương nhìn Thành Ly bằng đôi mắc đầy câu hỏi, Thành Ly nhìn cô gái này càng thấy đáng yêu

“Tôi đợi đưa em đi làm”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.