Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Dặn dò Lâm Vi và chị Long xong, Đường Ninh nghĩ lời dặn của Mặc Đình trước đó, bảo cô khi cầm được lịch trình rồi, thì phải báo cáo cho anh trước tiên, cho nên Đường Ninh lập tức gửi tư liệu cho Mặc Đình, mặc dù cô không biết rốt cuộc Mặc Đình muốn làm cái gì, nhưng cô vô cùng rõ ràng, Mặc Đình tuyệt đối không thể làm tổn thương cô.
Mặc Đình nhìn thấy Đường Ninh gửi lịch trình xong, lập tức bảo Lục Triệt điều tra số chuyến bay của Đường Ninh, sau đó đứng trước cửa sổ sát đất của Hải Thụy, gọi điện thoại cho Đường Ninh: “Ninh...”
“Ừm?” Đường Ninh cúi đầu đáp lại một chứ ngắn gọn, bởi vì Lâm Vi còn trên xe. Mà cô đối với Lâm Vi, còn chưa tới tình trạng hoàn toàn tín nhiệm, cho nên, cô vẫn cẩn thận chú ý, có điều nghe thấy Mặc Đình nói chữ Ninh, trong nội tâm cô không nhịn ấm áp.
“Anh đã sai Lục Triệt nâng cấp khoang thương gia của em thành khoang hạng nhất, liệu có khiến em không tiện hay không?” Mặc Đình có chỗ kiêng kỵ, bởi vì sợ ảnh hưởng tới Đường Ninh, nhỡ đâu cô có sắp xếp kế hoạch gì.
“Đương nhiên là không rồi.” Đường Ninh hiểu ý Mặc Đình hỏi cô, cũng cảm động với sự quan tâm của Mặc Đình.
Chuyến bay ngày mai, vốn phải ngồi cùng Mặc Vũ Nhu và Hàn Vũ Phàm, nhưng ngẫm lại Mặc Vũ Nhu sẽ an tĩnh ngoan ngoãn sao? Có Mặc Đình sắp xếp như vậy, ở trên máy bay cô có thể yên tĩnh nghỉ ngơi, nhưng chỉ là nâng cấp một mình cô, vậy Lâm Vi và chị Long...
“Vậy buổi tối chúng ta về nhà bàn lại.”
“Khoan đã...” Đường Ninh vội bảo Mặc Đình.
Mặc Đình nghe hiểu sự chần chờ của cô, cũng đoán ra có lẽ cô không tiện, cho nên nói với cô: “Có gì không thích hợp, gửi tin nhắn cho anh.”
“Được.” Đường Ninh gật đầu, cúp điện thoại xong, liền nhắn tin Mặc Đình nỗi lo lắng trong nội tâm cô, liên quan tới Lâm Vi, cô không thể hoàn toàn yên tâm, nhưng là... Lâm Vi đã theo cô, cô cũng không thể đối xử với Lâm Vi và chị Long khác nhau, như thế rất dễ mất lòng người.
Mặc Đình nhìn vấn đề của cô, khóe miệng rất tự nhiên nhếch lên độ cong đẹp mắt, bởi vì mặc dù Đường Ninh suy nghĩ rất chu toàn, nhưng từ đầu đến cuối muốn thiếu năng lực toàn cục, điểm này anh hoàn toàn có thể bù đắp điểm yếu cho Đường Ninh, cho nên, vợ chồng bọn họ mới có thể nhanh chóng hòa hợp, bởi vì anh là người đàn ông có thể giúp Đường Ninh phân rõ phương hướng, lại có thể giúp cô đưa ra quyết định.
“Em không ngại mạnh tay đặt cược, mặc dù chị Long trung thành, nhưng năng lực hạn chế. Trái lại Lâm Vi, mặc dù có rất nhiều khuyết điểm, nhưng dù sao cô ta cũng từng dẫn dắt nghệ sĩ nổi tiếng, năng lực mọi mặt đều mạnh hơn chị Long, huống chi, Lâm Vi nằm trong sự khống chế của chúng ta, dù xem như cược thua, cùng lắm thì không đoạt được.”
“Em hiểu rồi, ông xã...” Đường Ninh nhìn thấy Mặc Đình nhắn lại, lập tức bình tĩnh lại, cả người rất thoải mái.
“Chỗ của hai người bọn họ, anh cũng nâng lên, đừng lo lắng...”
Đường Ninh biết, chồng cô là đế vương, am hiểu vận dụng âm mưu nhất, làm sao có thể không nghĩ ra chút chuyện nhỏ này?
...
Đêm khuya, dưới ánh đèn hoa lệ, Hàn Vũ Phàm đang thu dọn hành lý trong phòng ngủ, Mặc Vũ Nhu từ phía sau ôm lấy anh ta, giọng nói mềm nhũn, so với lúc phát cáu trong phòng họp như hai người khác nhau: “Thật xin lỗi, Vũ Phàm, cuộc họp ban ngày là em không đúng, không nghĩ cho anh.”
“Được rồi, đã nhiều năm như vậy, anh còn không biết tính em sao? Em hãy suy nghĩ một chút, nếu anh không quan tâm em, không lo lắng cho em và con, anh cần phải tự mình đến nước Mỹ sao?” Hàn Vũ Phàm đóng vali, quay người nhìn Mặc Vũ Nhu: “Bây giờ em nên nhẫn nại hơn, không nên cứng đối cứng với Đường Ninh, tránh cho làm mình bị thương.”
“Nhưng em lo lắng nha... Lo anh và cô ta tình cũ phục nhiên!”
“Em nói cái gì đó? Em biết rõ anh yêu em mà, đừng suy nghĩ nhiều, tương lai còn có rất nhiều ngày tháng tốt lành đang chờ chúng ta đấy, không đáng phải so đo với một tiện nhân.” Hàn Vũ Phàm an ủi Mặc Vũ Nhu: “Bây giờ em đang là người phụ nữ có thai, phải thường xuyên duy trì tâm trạng tốt.”
“Vậy ngày mai ở trên máy bay, không cho anh nhìn Đường Ninh, anh chỉ được đối tốt với mình em thôi.” Mặc Vũ Nhu yêu cầu điêu ngoa, không chỉ có như thế, cơ thể của cô ta còn cọ cọ vào người Hàn Vũ Phàm, bởi vì cô ta biết, đàn ông đều dính chiêu này.
“Được, tất cả nghe theo em.” Hàn Vũ Phàm ôm lấy cô ta, vừa đi vào phòng tắm vừa trả lời.
Có câu hứa hẹn này của Hàn Vũ Phàm, vậy hành trình đi nước Mỹ lần này, cô ta phải chứng minh với Đường Ninh, rốt cuộc người Hàn Vũ Phàm yêu là ai, cô ta muốn Đường Ninh hiểu rõ, dù Đường Ninh tái xuất thế nào, nổi tiếng cỡ nào, cô ta cũng không thể có được trái tim của Hàn Vũ Phàm, Hàn Vũ Phàm vả cả giải trí Thiên Nghệ đều là của Mặc Vũ Nhu cô ta, Đường Ninh không có cơ hội...
Nhưng Đường Ninh quan tâm sao?
Cùng là trong ánh đèn màu vàng nhạt, Đường Ninh ở trong phòng để quần áo thu dọn xong hành lý của mình, lại phát hiện Mặc Đình cũng để va li vào trong phòng để quần áo, cho nên cô nghi ngờ đi thư phòng hỏi Mặc Đình: “Mặc Đình, anh cũng phải đi công tác sao?”
“Ừm, ngày mai bay.” Mặc Đình khẽ gật đầu, có vẻ bề bộn nhiều việc.
Đường Ninh sợ làm chậm trễ công việc của anh, nên không tiếp tục hỏi, vốn cho rằng lúc nghỉ ngơi Mặc Đình sẽ dặn dò cô, nhưng, hình như Mặc Đình bận rộn trong thư phòng cả đêm, sáng sớm hôm sau liền đi công ty. Đường Ninh nhìn tờ giấy anh để lại, cho rằng công ty có việc gấp cần xử lý, nên định đến khi đến nước Mỹ rồi sẽ nhắn lại với anh, hoàn toàn không hề nghi ngờ hành tung của Mặc Đình.
Sáng sớm Lâm Vi đã chờ ở cổng Khải Duyệt Đế Cảnh, chị Long thấy Đường Ninh chưa hề nói quan hệ giữa cô và Mặc Đình, không lắm miệng, chỉ nhanh chóng giúp Đường Ninh bỏ hành lý vào cốp xe, ba người nhanh chóng lái xe đến sân bay tập hợp với mấy người Hàn Vũ Phàm.
Bởi vì thời gian còn sớm, cho nên người ở sân bay không phải rất nhiều, mà Mặc Vũ Nhu và Vũ Phàm cũng không hề cố kỵ tay trong tay trước mặt Đường Ninh, Mặc Vũ Nhu càng khiêu khích nhìn Đường Ninh, khiến chị Long cứ vài phút lại muốn Mặc Vũ Nhu mấy cái.
“Chị Long, chị đi kiểm tra thẻ lên máy bay đi.” Hàn Vũ Phàm ra lệnh cho chị Long.
“Tại sao là tôi đi?” trong lòng chị Long rất rõ ràng, bây giờ Hàn Vũ Phàm một câu không hợp sẽ muốn tìm chị ta và Lâm Vi gây phiền phức.
“Chị Long đi đi...” Đường Ninh nói, nhưng lại nháy mắt với chị Long, chị Long hơi sửng sốt, lập tức liền hiểu: “Được, mọi người chờ một chút.”
Mặc Vũ Nhu và trợ lý nhìn nhau, xem ra mấy ngày sắp tới, có người đi theo làm việc vặt cầm hành lý...
Nhưng bọn họ đâu ngờ, khi chị Long trở về... Chỉ lấy thẻ lên máy bay của ba người bọn họ.
“Chị Long, chị có ý gì?” Mặc Vũ Nhu chất vấn chị Long.
“Tôi là trợ lý của Đường Ninh, thật ngại quá, tiền lương của tôi là do Đường Ninh thanh toán, không phải do giải trí Thiên Nghệ, cho nên... Tại sao phải lấy cho các người? Cô không mang theo trợ lý chắc?” Chị Long đàng hoàng giải thích, chọc Mặc Vũ Nhu và trợ lý tức đến cắn chặt hàm răng.
Hàn Vũ Phàm nhìn Đường Ninh một cái, nhưng Đường Ninh trực tiếp làm như không thấy, đeo kính râm lên chuyển hướng.
Mặc Vũ Nhu nhìn Đường Ninh, trong lòng oán hận nghĩ, trên máy bay còn có thể bắt cô ta ăn dấm, không vội, chúng ta nhìn xem.
Tám giờ hai mươi phút sáng, mấy người tới thời gian đăng ký, bởi vì Đường Ninh gặp phải mấy fan hâm mộ nhận ra cô yêu cầu kí tên, cho nên bị kéo dài mấy phút, Hàn Vũ Phàm và Mặc Vũ Nhu lên máy bay trước, Đường Ninh bị bỏ lại đằng sau, vị trí ba người bọn họ song song, nhưng...
Đợi đến khi Mặc Vũ Nhu ôm Hàn Vũ Phàm chờ nhìn thấy vẻ mặt khó ở của Đường Ninh, lại phát hiện khi Đường Ninh đi đến chỗ ngồi bên cạnh lại không hề ngồi xuống, cho nên, Mặc Vũ Nhu tốt bụng nhắc nhở Đường Ninh: “Đường Ninh, vị trí của cô ở đây.”