Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Lan Hề cực kỳ trào phúng nhìn Đường Ninh, thậm chí vắt chéo hai chân, khinh bạc, như thể đang phản bác trong im lặng, chỉ dựa vào một người mẫu như cô, có thể khiến tôi hối hận?
Thật không biết cô lấy tự tin từ đâu ra...
Lý Đan Ny cũng mang theo trào phúng, mà Hoa Uyển thì hơi căng thẳng nhìn Đường Ninh, ở trước mặt Lan Hề, thật sự vì Đường Ninh mà mướt mồ hôi, như thể đang lo lắng cho Đường Ninh, về sau, thật sự không có ý định lăn lộn ở Chanh Điền, không lăn lộn trong giới nữa sao?
“Vậy tôi sẽ chống mắt lên xem, cô sẽ làm gì để khiến tôi hối hận, hơn nữa, vốn tài nguyên của cô tôi đã chia cho Đan Ny và Hoa Uyển, lúc đầu còn muốn đền bù cho cô, xem ra bây giờ không cần nữa rồi.”
Đường Ninh nở nụ cười nhạt, hoàn toàn không có dáng vẻ bị đả kích như Lan Hề tưởng tượng, ngược lại bình tĩnh mà thản nhiên: “Vậy Lan tổng, đã không có việc gì, tôi về nhà trước đây.”
“Nếu như cô muốn ở lại, nghe bọn họ tiếp nhận công việc của cô kiểu gì, tôi cũng không có ý kiến.” Lan Hề dời ánh mắt ra một chỗ khác, lạnh giọng nói với cô.
Đường Ninh không hề bởi vì câu trả lời chói tai mà có bất kỳ chỗ nào không thoải mái, có điều lúc xoay người có thâm ý nhìn Lan Hề.
Chí ít, khi ký kết, cô mang theo hi vọng muốn đi vào Chanh Điền.
Chí ít... Cô đã từng tin tưởng Lan Hề như vậy.
An Tử Hạo chờ mãi ở cửa ra vào, nhìn thấy Đường Ninh đi ra, vội vàng đi tới hỏi thăm: “Nói những gì rồi?”
“Toàn là mấy chuyện linh tinh thôi, chẳng phải anh đã dò la được rồi sao?” Đường Ninh hỏi lại An Tử Hạo, bởi vì cô tin, khẳng định An Tử Hạo đã hỏi nhân viên Chanh Điền.
“Lan Hề thật sự quá đáng với cô như thế?”
“Tôi chỉ sợ vẫn còn chuyện quá đáng hơn ở phía sau.” Đường Ninh trả lời một câu, lời nói vẫn bình tĩnh, nhưng, trong giọng nói có một tia đắng chát.
“Tôi chỉ là muốn đạt được thứ tôi nên có.”
“Tôi không ăn trộm không cướp đoạt.”
“Tôi dựa vào bản lãnh của mình.”
“Nhưng vì sao lại khó như vậy?”
“Cũng đúng... Ngay cả chồng chưa cưới quay người cũng có thể là của người khác, bạn bè biến thành thiên địch thì có gì lạ đâu?”
An Tử Hạo nghe Đường Ninh nói vậy, hoàn toàn không có cách nào phản bác, bởi vì anh ta hiểu cảm giác đau nhức khi bị bạn bè phản bội.
“Tử Hạo, có khả năng anh sẽ bị xui xẻo, bởi vì, tôi uy hiếp Lan Hề.”
“Đây không phải là cô uy hiếp, xưa nay cô không nói chuyện không chắc chắn, không làm chuyện không nắm chắc.” An Tử Hạo kiên định nhìn Đường Ninh, tin tưởng Đường Ninh.
Bị nội bộ phong sát?
Chẳng lẽ không thể phá vây sao?
An Tử Hạo nhìn sườn mặt bình thản thoải mái của Đường Ninh, hoàn toàn không tin!
Có điều vì để tâm trạng của Đường Ninh khá hơn một chút, anh ta liên hệ với Lục Triệt, chuyển lời cho Mặc Đình.
Mà sau khi Mặc Đình biết rõ ngọn nguồn sự việc, chỉ riêng hai con ngươi sắc bén lạnh lẽo khiến người ta sợ hãi, nhất là Lục Triệt, anh ta chưa bao giờ thấy tổng giám đốc của mình lộ ra vẻ mặt như vậy...
Bởi vì trước khi Mặc Đình gặp được Đường Ninh, xưa nay không hề để Chanh Điền vào mắt, càng không có khả năng quan tâm sự khiêu khích của đối thủ, nhưng hiện tại Lan Hề đang chà đạp người anh yêu...
Đang giẫm lên bảo bối của anh...
Thậm chí anh nghĩ, lúc trước anh đưa Đường Ninh đi Chanh Điền, là muốn cho cô một bậc thang hoàn mỹ, lại không ngờ rằng, hóa ra mình lại đưa Đường Ninh vào Luyện Ngục.
Lan Hề...
Nhưng dựa theo tính cách của Đường Ninh, nếu như cô không bị làm bị thương một cách nặng nề nhất, thì sẽ không bỏ qua bất cứ hi vọng nào, nếu như Lan Hề thật sự có thể đưa Đường Ninh đến bên cạnh anh, đưa đến Hải Thụy, anh...
Có thể nhẫn nại mấy ngày.
...
Bảy giờ tối, Mặc Đình về nhà đúng giờ, nhìn thấy Đường Ninh nằm nghiêng ở trên ghế sa lon phòng khách ngủ say, anh không nhịn được cởi áo khoác, đắp lên người Đường Ninh. Cũng chỉ có lúc này Đường Ninh, mới có thể để anh nhìn thấy vẻ mặt yếu đuối, nhìn thấy vẻ mặt cần người bảo vệ.
Đường Ninh không phải gắng gượng, bởi vì cô làm một mình, nhất là một người phụ nữ, cô chỉ là muốn có một công việc hài lòng, một gia đình mỹ mãn. Cô không muốn không làm mà hưởng, cô chỉ muốn chân thật, nhưng, dọc theo con đường lịch luyện này, lại nặng nề như khối sắt.
Tim anh đau...
Có lẽ cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng, Đường Ninh chậm rãi mở hai mắt ra, nghênh đón con ngươi của Mặc Đình, cô nở nụ cười xinh đẹp: “Anh về rồi?”
“Sắp bị người ta bóp nát, em còn cười được?”
“Không có nha.” Đường Ninh đứng dậy, một tay ôm lấy cổ Mặc Đình, một tay chỉ vào đầu mình nói: “Nói không chừng ngày mai sẽ xoay người... Đình... Anh phải có đủ lòng tin với em.”
Mặc Đình áp cô vào trong ngực, dùng cằm dán lên trán cô: “Thế nhưng anh lo lắng, càng lúc càng lo lắng, bây giờ anh không có cách nào nhìn em bị bắt nạt, cho nên, ở trong phạm vi em cho phép, anh chính là lưỡi dao trong tay em, anh chính là vũ khí của em.”
Có một số người muốn lợi dụng bạn, bạn không cho.
Có một số người, bạn muốn cô ấy lợi dụng bạn, cô ấy lại không cần.
“Anh cho rằng em không có anh ở sau lưng chống đỡ, dám tùy tiện được ăn cả ngã về không?” Đường Ninh nói nghiêm túc: “Dù em độc lập, nhưng... anh vẫn là chỗ dựa duy nhất của em, bởi vì hạnh phúc của em dựa vào anh.”
Lòng hư vinh của Mặc Đình đạt được thỏa mãn, rốt cục ôm Đường Ninh không nói thêm gì nữa, yên tĩnh hưởng sự tĩnh mịch vào giây phút này.
Lan Hề muốn động tay động chân ở sau lưng?
Nhưng? ?
Một người có ý chí mạnh mẽ, làm sao có thể bị phong sát?
...
Sáng sớm hôm sau.
Fan hâm mộ của Lăng Phong kêu gào rất lợi hại, bởi vì LM sắp tung ra ngoài lề quay quảng cáo, bọn họ muốn biết, đạo diễn đổi Lăng Phong, rốt cuộc tìm được nghệ sĩ nam như thế nào, mà ngay cả đồ thừa của Lăng Phong cũng dám nhận.
“Ai, đám fan hâm mộ vẫn rất ra sức.” người đại diện của Lăng Phong, vừa uống cà phê, vừa nói với Lăng Phong.
“Đều đang chờ đợi xem là thần tiên phương nào, chuẩn bị cho cậu xả giận đấy.”
Lăng Phong ăn mặc chỉnh tề, bởi vì sắp phải đến công ty bàn phim mới, chỉ cần vừa nghĩ tới hôm nay LM sẽ tung clip ngoài lề, vẻ mặt vô cùng khinh thường.
“Loại chuyện này, có cái gì đáng giá chú ý? Cứ để họ mong ngóng đi, trước kia rất ghét fan cuồng, bây giờ cảm giác bọn họ vẫn có chút tác dụng.”
“Cậu nói chuyện cẩn thận chút đi.” Người đại diện nhắc nhở anh ta.
“Tôi có nói gì sai sao? Đám đần đó, tôi nói cái gì cũng tin, còn trông mong đi tìm Đường Ninh cãi lộn, cắt...”
Người đại diện không ngăn cản được Lăng Phong nói chuyện không biết chừng mực, đương nhiên, tiết mục bây giờ bọn họ muốn nhìn, người đàn ông quay quảng cáo với Đường Ninh.
Hãy đợi bị chế giễu thỏa thích đi...
Cùng thời gian, Đường Ninh ở trong văn phòng Tổng giám đốc Hải Thụy, ngồi ở trên ghế sa lon xem động thái của LM, trên thực tế, trong nội tâm cô có chút căng thẳng, đầu tiên là bởi vì đây là lần đầu tiên cô và Mặc Đình lộ ra ánh sáng, xuất hiện trong tầm mắt của công chúng, muốn phải cho nhân dân cả nước nhìn thấy, thứ hai chính là, liệu có người nhận ra Mặc Đình không?
Cách vài mét là Mặc Đình, đang chững chạc đàng hoàng ngồi trước bàn làm việc đọc văn kiện, vẻ mặt dường như hoàn toàn không thèm để ý...
Mười giờ rưỡi, thời gian hứa hẹn đã đến, mà LM cũng rất giữ chữ tín tung ra video ngoài lề...