Thí Hôn Lão Công, Cần Giúp Sức

Chương 163: Chương 163: Thật sự... Có chút đòi mạng!




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Mặc dù Hải Thụy dẫn đầu ngành giải trí, nhưng trọng tâm vẫn đặt ở diễn viên và ca sĩ, mà Tinh Hoàng, mặc dù là điện đường mà tất cả người mẫu hướng tới, nhưng dù sao đã từng phong sát cô.

Cho nên, trong lúc nhất thời, cô không thể nào lựa chọn.

Đường Ninh nghe hai cái tên này, không nói câu nào mỉm cười với Mặc Đình.

Cô không đưa ra một đáp án rõ ràng, cũng có lẽ trong nội tâm cô sớm đã có tiêu chuẩn cân nhắc của mình.

“Xem ra, em không muốn đầu quân.”

“Không, là vì bây giờ chưa tới tình trạng không thể không đi.” Đường Ninh trấn an Mặc Đình: “Mặc tổng, chẳng lẽ em là bé thỏ trắng tùy ý để người khác cướp tài nguyên?”

“Nếu như thật sự phải đi đến bước đó thì sao?” Mặc Đình truy hỏi.

“Thật sự phải đến bước đó, em nhất định sẽ cho anh đáp án.” Hai mắt Đường Ninh bình tĩnh, hết sức chăm chú cho Mặc Đình một câu trả lời.

“Được, đây là em nói.”

Thật ra, dựa theo địa vị bây giờ của Đường Ninh, cô có tư cách gì lựa chọn Hải Thụy và Tinh Hoàng? Một nam diễn viên cũng có thể uy hiếp địa vị của cô, khiến sự nghiệp của cô bấp bênh, cô lấy cái gì để người Tinh Hoàng hoặc là Hải Thụy tin phục?

Mặc Đình biết cô cứng cỏi, không tiếp tục đề tài ban nãy nữa, có điều trong lòng đau lòng, lại không biết nên làm như thế nào để phát tiết.

Cho nên, Mặc Đình trực tiếp nắm lấy vòng eo của cô, bỗng nhiên hôn cô yêu cầu một nụ hôn sâu, nhất là khi hai người hôn đến khó tách ra, trở lại phòng ngủ nhìn thấy ảnh chụp được phóng to, Mặc Đình nhấn Đường Ninh lên bức tường kia, hơi cúi đầu, nhìn cô...

“Sao vậy?”

“Chỉ là... Muốn cho em biết, anh rất nóng.”

Trái tim muốn bảo vệ em, rất nóng!

Dường như Đường Ninh thật sự nghe hiểu, vốn định giãy dụa, nhưng, lại bị Mặc Đình ấn hai tay, giơ cao quá đầu, ngón tay hai người đeo nhẫn, mười ngón tay đan chặt trên mặt tường lạnh lẽo.

Nhịp tim của Đường Ninh đập rất nhanh, bởi vì con mắt Mặc Đình cực ít khi mang theo dục vọng chinh phục nhìn cô, Đường Ninh cảm thấy cướp đoạt và khát vọng, nhưng, cô không lùi bước, thậm chí là chủ động nghiêng đầu hôn môi Mặc Đình.

Nhưng chỉ như chuồn chuồn lướt nước, cô lại thối lui...

“Rốt cuộc chúng ta đã kết hôn, hay đang chìm trong tình yêu cuồng nhiệt?”

Mặc Đình mỉm cười, nốt ruồi trên vành tai, dưới ánh đèn thủy tinh chiếu rọi, giống như biết phát sáng.

“Thích? Vậy thì sẽ để em sống hết đời trong tình yêu cuồng nhiệt.” Nói xong, nụ hôn của Mặc Đình rơi xuống, giống như đang hôn vật mình trân trọng nhất, cẩn thận từng li từng tí.

Đường Ninh cố nén nhịp tim đập loạn cào cào, dán trên ngực Mặc Đình, chăm chú cảm nhận nhiệt độ cơ thể anh, bởi vì cô thật sự rất thích rất thích người đàn ông này.

Thật sự... hơi đòi mạng!

...

Mười một giờ đêm, ánh đèn văn phòng Tổng giám đốc giải trí Chanh Điền, vẫn sáng đến lóa mắt.

Lan Hề còn đang mỏi mệt xử lý công việc, nhưng An Tử Hạo từ trong nhà chạy tới, lại gõ cửa phòng Lan Hề, đương nhiên, anh ta tới vì chuyện của Đường Ninh.

“Lan Hề, cô đối xử với Đường Ninh như thế, trên dưới toàn công ty đều biết.”

Lan Hề để bút xuống, ngẩng đầu lên, nhìn thấy An Tử Hạo, cười trào phúng một tiếng: “Quyết định của tôi, còn chưa tới lượt anh chất vấn.”

An Tử Hạo cúi người, chống bàn tay lên bàn làm việc, từ trên cao nhìn xuống Lan Hề hỏi: “Cho nên, cô thật sự dự định phong sát Đường Ninh?”

“Chuyện Đường Ninh gây ra còn nhỏ sao?”

“Thế nhưng Đường Ninh đã giải quyết...”

Lan Hề đứng dậy từ trên ghế làm việc, vòng qua ghế làm việc đi đến trước cửa sổ sát đất to lớn, khoanh tay, vẻ mặt âm trầm: “Dã tâm của Đường Ninh quá lớn... Tử Hạo.”

“Dã tâm lớn không tốt sao? Vậy đã cho thấy cô ấy sẵn sàng đi chiến đấu cho thứ cô ấy muốn, khi đó chẳng phải cô cũng ôm mục đích này nên mới ký với cô ấy sao? Bây giờ cô lại nói với tôi, cô kiêng kị cô ấy có dã tâm lớn?” An Tử Hạo buồn cười nhìn bóng lưng Lan Hề.

“Rốt cuộc Đường Ninh cho anh uống thuốc gì vậy?”

“Cô cho rằng cô ấy thèm khát vị trí tổng giám đốc của cô?”

“Hay là muốn giẫm ở trên đầu cô?”

Lan Hề thở dài, cuối cùng quay đầu lại, thận trọng lại lãnh khốc trả lời An Tử Hạo: “Tôi đã sắp xếp công việc, tài nguyên cũng đã phân tán, bây giờ anh muốn tôi trả lại cho Đường Ninh? Anh cảm thấy điều này có thể sao?”

An Tử Hạo im lặng khoảng chừng một phút, cuối cùng, đứng thẳng cơ thể, lạnh giọng nói với Lan Hề: “Thức thuộc về Đường Ninh, cô không cướp nổi đâu.”

Lan Hề ngửa cằm, trong lòng cảm thấy An Tử Hạo như đang kể chuyện cười.

An Tử Hạo biết có nói gì với Lan Hề cũng vô ích, mỉm cười: “Chờ xem...” Nói xong, An Tử Hạo rời khỏi văn phòng của Lan Hề, mà ánh mắt Lan Hề, mang theo địch ý vô cùng nặng nề.

Bởi vì bây giờ trong đầu cô ta chỉ có một suy nghĩ, đó chính là phải tách An Tử Hạo và Đường Ninh ra, nếu đã dự định dìm Đường Ninh, như vậy cô ta không cần dùng đến người đại diện làm gì nữa.

Sau khi An Tử Hạo ra khỏi văn phòng Lan Hề, cảm thấy khó chịu, gọi một cú điện thoại cho Đường Ninh: “Hình như những gì tôi có thể làm vì cô quá ít, tôi đoán Lan Hề còn có hành động quá đáng hơn, cô hãy chú ý.”

“Hợp đồng trước đó của chúng ta, có phần đã ký kết...”

“Tôi sẽ thử cố gắng, chỉ cần thái độ đối phương cứng rắn, Lan Hề không có khả năng tùy tiện đổi người mẫu.”

“Vất vả rồi.” Đường Ninh trấn an An Tử Hạo: “Nhưng nếu thực sự không được, không nên cứng đối cứng với Lan Hề.”

“Tôi đi lên từ dưới đáy, vốn sao cũng được, không quan tâm mất đi thứ gì, nhưng cô... Còn phải tiếp tục dựa vào Chanh Điền.”

“Chúng ta chưa chắc đã thua đâu.” An Tử Hạo được Đường Ninh cổ vũ, bỗng nhiên có dũng khí và lòng tin: “Tôi liên hệ với đối phương trước đã.”

Đường Ninh cúp điện thoại, cũng nhìn về phương xa tở ngoài cửa sổ.

Lan Hề...

Cô sắp đạp vào giới hạn của tôi rồi!

...

Chuyện Lăng Phong ầm ĩ hai ba ngày, nhưng bởi vì bị phòng làm việc tung tin vả mặt, bị quản lý công ty ra lệnh cưỡng chế không được tiếp tục trêu chọc Đường Ninh, cho nên Lăng Phong vẫn tránh trong nhà, chân không bước ra khỏi nhà.

Mặc dù trong lòng của anh ta cực kỳ không phục.

Nhưng, dù sao anh ta là một nam minh tinh đang nổi, mà cha anh ta bởi vì làm ăn thất bại, gần đây không có thời gian quan tâm đến anh ta, cho nên tâm trạng của Lăng Phong, càng thêm phiền muộn.

Theo đó, là bên LM tuyên bố công khai một số cảnh quay hậu trường của quảng cáo.

Cũng chính là đoạn ngắn cảnh quay của Đường Ninh cùng diễn viên thần bí kia.

Lăng Phong ngồi ở trước ti vi uống vào rượu vang lắc lắc hai chân, anh ta không tin, còn có người đàn ông nào có dáng người tốt hơn anh ta.

Đương nhiên, fan hâm mộ của Lăng Phong, cũng điên cuồng kêu gào, muốn biết vị cướp đi tài nguyên của Lăng Phong, rốt cuộc là thần thánh phương nào...

“Cậu không thể uống ít rượu đi chút sao? Vẫn ngại bị đào mộ quá khứ chưa đủ nhiều à?” Người đại diện nhắc nhở Lăng Phong.

“Này, LM đã công khai khiêu khích đến trên đầu tôi rồi, tôi không thể uống một hớp rượu sao?” Lăng Phong cướp lấy chai rượu, chỉ vào TV mắng lên: “Con tiện nhân Đường Ninh kia, mẹ nó, tốt nhất nên chết sớm siêu sinh sớm, gì mà bên lề quảng cáo? Chen chân vào vị trí của tôi, còn dám phách lối như vậy.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.