Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Trên đường đi đến đài phát thanh, Đường Ninh xuống xe giữa đường mua thuốc, cô đi lấy nước ấm rồi nhìn tận mắt Mặc Đình uống thuốc vào mới tính bỏ qua. Mặc Đình nhìn thái độ lo lắng của cô, anh cố nặn ra nụ cười, nói: “Anh đã uống thuốc rồi, em còn tức giận?”
“Vậy lần sau gặp phải chuyện thế này, có phải anh vẫn sẽ không nói cho em biết hay không?” Đường Ninh nghiêm túc nhìn anh, hỏi.
“Em biết anh rất mạnh, có thể vạch ra chiến lược gì gì đó, anh vĩnh viễn đều luôn để người ta thấy một mặt mạnh mẽ của mình, nhưng chúng ta là vợ chồng thật sự, những lúc anh cần em nhất, em có thể ở bên cạnh anh, anh chỉ nghĩ đây là chuyện nhỏ, nhưng em vẫn sẽ lo lắng...”
“Mặc Đình, tình yêu mà em muốn thật sự không phức tạp lắm đâu, em muốn người đó quan tâm đến em, và em quan tâm đến người đó, chỉ như vậy mà thôi.”
Mặc Đình nghe xong những lời này, anh trầm mặc hai giây, rồi đưa tay ra ômg Đường Ninh vào trong ngực: “Sau này anh sẽ nghe theo em cả.”
Đường Ninh đập nhẹ vào ngực của Mặc Đình, giống như là kháng nghị trong im lặng, sau đó cô cũng ôm thật chặt eo của anh.
Với tư cách là đế vương của vương quốc giải trí, quả quyết sát phạt là trạng thái bình thường của anh, dù sao đấy là thế giới tàn khốc, vòng giải trí đều thực tế hơn so với bất kỳ vòng nào khác, mặc dù anh không ngụy trang quá mức, nhưng đúng là anh không muốn bộc lộ rõ bản thân của mình, nhưng cô gái bé bỏng trong ngực này...
Ngay cả một bệnh cảm nho nhỏ, cũng có thể làm cô gấp đến vậy...
Giống như là hiện bộ mặt nguyên thủy nhất, đơn thuần nhất giữa người với người, ở trước mặt anh.
Đúng vậy, thích một người là yêu, là nũng nịu với người đó, có thể thoải mái bộc lộ sự tức giận của mình ở trước mặt người đó, hy sinh vì người đó, tại sao mình phải chống đỡ đến mệt mỏi ở trước mặt người mình thích nhất chứ?
Hai người im lặng ôm nhau, cảm thụ hơi ấm của nhau, giống như đang thu nhiệt độ cơ thể của nhau, sau đó chuông báo hiệu trên điện thoại di động của Đường Ninh vang lên, báo thức bảy giờ năm mươi phút, cuộc họp với đài phát thanh sắp bắt đầu rồi, nhưng cô là nhân vật chính vẫn còn ở trên đường...
Đường Ninh nhíu chặt mày lại, nhưng không nói gì cả, Mặc Đình đoạt lấy điện thoại di động trong tay cô, nói với cô: “Anh sẽ không để em phải chịu ủy khuất đâu...”
..........................
Phòng họp đài phát thanh.
Người phụ trách bao gồm người dẫn chương trình và khách quý khác đều đã đến, nhưng duy chỉ có Đường Ninh còn chậm chạp không thấy người đâu, người phụ trách nhìn chị Long đang ngồi ở chỗ của Đường Ninh, trong mát thoáng vẻ khó chịu, nhìn đến mức làm chị Long lộp bộp trong lòng, dự cảm không được tốt lắm.
Đài phát thanh này rất nổi tiếng trong giới, mặc dù không phải là chương trình truyền hình trực tiếp, nhưng do nội dung chương trình rất hay và chế tác cũng rất chuyên nghiệp, nên cực kỳ có uy tín ở trong giới.
Tự nhiên, sẽ có rất nhiều nghệ sỹ tranh đoạt muốn xuất hiện trong chương trình này, Đường Ninh chỉ là người mẫu có chút danh tiếng, trong số bốn nghệ sỹ bên nhà đài mời tới, cô là người có sức ảnh hưởng nhỏ nhất thì không nói, còn qua loa lấy lệ chỉ để trợ lý xuất hiện.
Người phụ trách là một người đàn ông khoảng ba mươi tuổi, bởi vì bị bệnh bạc tóc nên nhìn vẻ ngoài già hơn tuổi, trực tiếp đưa tay chỉ vào mặt chị Long nói: “Mập mạp chết bầm, cô có thể đi được rồi, sau này người mẫu nhà cô đừng nghĩ tới chuyện lên chương trình của tôi nữa.”
Không phải là chị Long chưa từng cố gắng, mà do đối phương dầu muối không vào, mặc kệ bạn có lý do gì, nếu không xuất hiện trong thời gian đã hẹn, vậy chứng tỏ bạn là người không chuyên nghiệp, không có đạo đức nghề nghiệp.
Những người khác đều không nhịn được nhìn chị Long, như đang nhắc nhở cô ấy mau rời đi đi, đừng ảnh hưởng đến tiến độ công việc của người khác nữa. Các khách mời ở đây, ai cũng đều chạy tới từ bốn phương tám hướng, không phải chỉ có mình người mẫu nhà cô mới bận rộn.
Chị Long khó chịu đứng dậy, đang muốn rời đi, thì thấy Đường Ninh thở hổn hển xuất hiện ở cửa phòng họp: “Thật xin lỗi, tôi tới trễ.”
Người phụ trách nhìn thấy Đường Ninh đến, trực tiếp đứng dậy, tức giận nói: “Cô coi đây là cái chợ à? Muốn đến lúc nào thì đến lúc đó? Đường Ninh, tôi nói cho cô biết, cô mau mang trợ lý của mình cút đi đi, một người nổi tiếng bằng cách leo lên giường của người khác, cô thật sự coi mình là mâm đồ ăn à?”
Đường Ninh kinh ngạc, cô cố ổn định lại cảm xúc của mình, sau đó kéo chị Long đến bên cạnh mình: “Chúng ta đi ngay lập tức.”
“Đường Ninh...”
“Không sao cả.” Đường Ninh lắc đầu, nhìn vào mấy người khác trong phòng họp, cô không cảm thấy mất mặt gì cả, mà thoải mái rời đi.
“Còn là người đầu tiên dám đi muộn trong chương trình của tôi chứ! Cô nghĩ mình là ai.” Người phụ trách phát tiết xong, đang muốn ngồi xuống tiếp tục công việc của mình, đúng lúc này, trợ lý mang một người đàn ông đi vào phòng họp.
Người đàn ông kia mặc bộ âu phục thẳng thớm, đeo gọng kính đen ở trên sống mũi.
“Trợ lý đặc biệt Lục, là anh à, tôi không biết anh đại giá đến chơi, đã không tiếp đón từ xa...” Người phụ trách lập tức đứng dậy, cung kính nói với Lục Triệt.
“Không cần phải khách khí, tôi đến để thay mặt tổng giám đốc chúng tôi tuyên bố một chuyện, Hải Thụy dừng việc tài trợ cho chương trình của đài phát thanh...”
Đối phương choáng váng, không biết mình đã chạm tới ranh giới cuối cùng của Mặc Đình, anh ta vội vàng mời Lục Triệt ra ngoài cửa, bối rối hỏi Lục Triệt: “Đã xảy ra chuyện gì vậy? Chương trình đang được thực hiện rất tốt... chúng tôi có chỗ nào làm Mặc tổng không hài lòng à?”
“Anh có thể không cho người khác một cơ hội giải thích, tổng giám đốc chúng tôi cũng có thể không cho anh cơ hội giải thích, người mẫu Đường Ninh đó đi muộn vì tổng giám đốc chúng tôi đã trì hoãn thời gian của cô ấy, cô ấy có thể không được tham gia chương trình, nhưng tổng giám đốc chúng ta không thể nào không trả ân tình được, vì vậy các anh chấp nhận xui xẻo đi.”
Đối phương nghe thấy lý do là vì Đường Ninh, trong lòng anh ta bắt đầu phát rét...
Thành tích nhiều năm qua, đã tạo cho anh ta tính cách cao ngạo, nhiều năm qua, anh ta đã sớm quên mất phải cho người khác cơ hội...
Không ngờ lần này, lại đụng phải đinh rắn.
“Trợ lý đặc biệt Lục, anh có thẻ cầu xin giúp tôi được không? Chương trình này... không thể nói dừng là dừng lại được...”
“Với Mặc tổng mà nói, dừng một chương trình nhỏ này, sẽ có chương trình khác được sản xuất...”
“Sau này tôi sẽ chú ý nhiều hơn, sẽ không có mắt không tròng nữa.” Người phụ trách đã bắt đầu đổ mồ hôi lạnh trên trán... đây chính là sự nghiệp của anh ta, tâm huyết bao nhiêu năm của anh ta, anh ta không thể để bị hủy hoại thế này được.
“Người ta chỉ tới muộn mấy chục giây, anh có thể không cho người ta có cơ hội giải thích, bảo người ta rời đi là được, sao còn dùng ngôn ngữ làm nhục người ta? Anh tự gọi điện thoại cho Đường Ninh cầu xin cô ấy tha thứ đi, còn nữa, Mặc tổng không muốn nghe thấy những tin vịt vớ vẩn đâu, anh quản tốt cái miệng của mình vào.”
Đối phương vừa nghe thấy phải đi tìm Đường Ninh, anh ta lập tức nghĩ tới thái độ vênh váo nghênh ngang bảo Đường Ninh cút đi của mình vừa nãy, trong lòng nhất thời cảm thấy ác cảm, thế nhưng vì chương trình này, vì không đắc tội với Hải Thụy, anh ta lập tức đi tìm trợ lý, bảo trợ lý cung cấp phương thức liên lạc của Đường Ninh.
Người nhận điện thoại là chị Long, lúc này hai người đều đã lên trên xe, thế nhưng người phụ trách lại mời các cô quay trở lại đài phát thanh, thái độ còn khác hoàn toàn vừa nãy...
Đường Ninh nhận lấy điện thoại di động từ trong tay chị Long, cô nghe thấy đối phương nói: “Đường tiểu thư, vừa rồi tôi đã quá bốc đồng, không hỏi lý do, còn nói xấu cô, xin lỗi cô, cô có thể quay lại được không?”
“Hôm nay là do tôi tới muộn trước, anh không cần phải xin lỗi tôi, đáng tiếc là tôi không thể tham gia chương trình của anh được...”
“Vậy phía Mặc tổng bên kia...”
Trong đầu Đường Ninh bỗng lóe lên mấy chữ leo lên giường, vì vậy giọng nói của cô cũng trở nên lạnh hơn: “Nếu tôi đã phải mất tiền vì sai lầm của mình, dĩ nhiên anh cũng phải trả giá lớn cho lời nói của mình!” Nói xong, Đường Ninh cúp điện thoại.
Người phụ trách này, còn cả người đàn ông mời cô làm người mẫu nude nữa...
Cô sẽ không quên đâu...
Thái độ của cô tốt, nhưng không có nghĩa là cô không biết tức giận, cũng may scandal leo lên giường kia đã bắt đầu nghịch chuyển tình thế, như vậy đã đến lúc cô phản kích rồi, cô đến đây!