Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
“Dương Tịnh, tôi không biết Đường Ninh còn nổi được mấy năm, nhưng... Nếu cô tiếp tục đối nghịch với Đường Ninh thì cũng chỉ yên ổn được thêm mấy ngày thôi đấy...” Quản lý nhịn không được nói chuyện thay Đường Ninh.
“Dựa vào địa vị của Đường Ninh quả thật không vào được công ty quản lý hạng nhất, dù sao thì trong giới này nhân tài cũng đông đúc, nhưng... Nếu Lan Hề còn chưa nói Đường Ninh không đủ tư cách thì một người đại diện như cô có phải hơi quá phận rồi không?”
Dương Tịnh không vui, thâm trầm liếc quản lý một cái, cảm thấy dường như anh ta quản hơi rộng.
Dù anh ta và Lan Hề luôn là bạn bè nhưng cũng không thể nhúng tay vào chuyện nhà người ta chứ?
“Anh yên tâm, nếu tôi nói được ra những lời này liền nắm chắc mười phần, Đường Ninh... tuyệt đối không thể tiến vào được Chanh Điền!”
Quản lý cảm thấy Dương Tịnh quá mức tự tin, tự cho rằng bản thân mình siêu phàm, cô ta lại là thủ hạ đắc lực của Lan Hề, nhưng Lan Hề dù sao cũng là tổng giám đốc, cũng khó trách, Lan Hề không cho cô ta biết, chủ động ký hợp đồng với Đường Ninh, xem ra sắp có trò hay để xem rồi.
“Đúng rồi, tôi và Lan Hề là bạn bè cho nên còn khách khí với cô, về sau... Chỉ cần là buổi trình diễn của tôi thì cô không cần đến, miễn phải ghét mặt nhau, chuyện này tôi sẽ tự gọi điện cho Lan tổng của các cô.”
Còn Tần Lộ kia...
Dẫn cậu mình đến đoạt mở màn hẳn là đầu đề tin tức không tồi tin... Không biết làm như vậy, Mặc Đình có thể vừa lòng hay không.
...
Trên đường về nhà, Đường Ninh thoải mái dựa vào trên người Mặc Đình, phảng phất trong thiên hạ không còn nơi nào khiến cô cảm thấy an toàn kiên định hơn so với cái ôm này.
Đối với biểu hiện vừa rồi của Đường Ninh, Mặc Đình rất vừa lòng, xem ra Đường Ninh thật sự nghiêm túc suy xét quan hệ của bọn họ mà không phải chỉ nói ngoài miệng rồi thôi.
“Lan Hề mượn em để giáo huấn Dương Tịnh, nhưng xem ra lại khiến khí thế cô ta càng kiêu ngạo...”
“Lan Hề làm người như vậy không có khả năng không đoán được kết quả này, ý của cô ta là muốn cho Dương Tịnh càng đắc ý thêm.” Mặc Đình ôn nhu nói: “Có đôi khi bọn anh dạy dỗ cấp dưới không nghe lời mà bọn họ lại không biết chừng mực thì phải dùng cách đó mới hữu hiệu.”
Đường Ninh cười cười, trả lời: “Em có thể hiểu được cách làm này.”
Tận tình khuyên bảo một người thường không khiến người đó nhớ kỹ khắc sâu bằng vấp ngã.
“Mệt lắm à?”
“Tàm tạm, khi đó ở Pháp còn thay đồ thử đổ liên tục mười hai tiếng đồng hồ không ngừng.” Đường Ninh ôm eo Mặc Đình, sau đó nói nhỏ bên tai anh: “Chẳng lẽ anh không nhìn ra là em chỉ là muốn làm nũng thôi sao?”
Mặc Đình khẽ cười một tiếng, theo bản ôm cô càng chặt hơn.
Về đến nhà rồi, hai người nhanh chóng rửa mặt nghỉ ngơi, Mặc Đình xem TV cùng Đường Ninh, đúng lúc trên màn hình xuất hiện ba chữ Tiểu Đường Ninh, chân mày Mặc Đình đã không đơn giản là nhíu chặt lại nữa: “Lam Vũ này gần nhất có vẻ xuất hiện khá nhiều trên màn hình nhỉ, dường như Tinh Thời Đại định nâng cô ta lên.”
“Nhưng em cũng đâu thể vì ba chữ Tiểu Đường Ninh mà làm gì cô ta.” Đường Ninh bình thản nói: “Như vậy sẽ bị nói là keo kiệt, chỉ có mỗi cái nick name cũng phải truy cứu, hơn nữa, Lam Vũ mới mười sáu tuổi, trong mắt người ta cô ấy cũng chỉ là một đứa bé, hẳn nên đối xử ôn hòa.”
“Nhưng cô ta lại không cho rằng bản thân mình nhỏ...”
“Đình, chuyện này anh không cần nhúng tay, em nghĩ Lan Hề còn ngứa mắt chuyện này hơn cả anh, sở dĩ cô ấy muốn tổ chức lễ ký hợp đồng long trọng cho em cũng một phần là do thế, là vì muốn cảnh tỉnh Tinh Thời Đại, nhắc đối phương không nên quá phận, dùng ekip của Lan Hề đi hoạt động có thể giúp em tiết kiệm không ít sức lực, dù sao thì Lam Vũ cũng chẳng xếp được vào phần kẻ địch, em không muốn lãng phí tinh thần, cô ấy còn quá nhỏ...”
“Người ta tuy nhỏ nhưng thủ đoạn thì không nhỏ chút nào.” Mặc Đình đánh giá.
Anh đương nhiên không cần ra tay, chỉ là... Lam Vũ cũng đừng tưởng rằng mượn danh người khác thì không cần phải trả giá, tuy Tinh Thời Đại có chủ ý muốn cho trò giỏi hơn thầy nhưng cũng phải do fan Đường Ninh đồng ý mới được. Cho nên, Mặc Đình có một ý tưởng, tuy Đường Ninh ký hợp đồng với Chanh Điền, nhưng lực lượng sau lưng Đường Ninh vẫn phải do anh quản lý hoạt đọng, đặc biệt là fan.
Một cộng đồng fan hợp lại có thể nói chuyện được, làm được chuyện lớn.
Hơn nữa, lý do chân chính khiến Mặc Đình muốn phòng bị Lam Vũ là sự giống nhau giữa cô ta và Đường Ninh...
Nếu Lan Hề không ra tay, chắc chắn anh sẽ không tiếp tục nhịn nữa!
Sáng sớm hôm sau, chuyện Tần Lộ dẫn theo ông cậu diễn viên gạo cội của mình đến tranh mở màn đã bị đăng tin, đương nhiên, bản thân chuyện này đã đáng cười, bởi vì cô không phục Đường Ninh nhảy dù lại được mở màn...
Nhưng những người từng tham dự buổi trình diễn đó ai cũng biết, năng lực và sự chuyên nghiệp của Đường Ninh... Tần Lộ so ra kém từ đầu đến chân.
Chỉ là không ngờ cô ta lại gây nhiều chuyện ở hậu đài như vậy...
Đương nhiên, diên viên gạo cội nào đó cũng bởi vậy mà bị châm chọc, không ngờ một tiền bối đức cao vọng trọng trong giới điện ảnh lại vì cháu gái mình mà đi chèn ép người khác, cướp lấy mở màn, nhưng kết quả thì sao? Còn không phải hành cho ra bã?
Dương Tịnh cho rằng chuyện này là Đường Ninh ở sau lưng giở trò quỷ, dù sao thì cô vốn là một người có thù tất báo, cho nên, Dương Tịnh nhịn không được lộ vẻ trào phúng: “Đường Ninh thật đúng là lòng dạ hẹp hòi, việc nhỏ như vậy cũng cắn chặt không buông...”
Giờ phút này bọn họ đang ở văn phòng chờ họp, La Hạo nghe Dương Tịnh nói vậy, trong lòng cũng có chút buồn cười, sao cô ta lại chỉ Đường Ninh mà không nghĩ tới bản thân mình nhỉ?
“Buổi trình diễn tôi qua tôi cũng xem rồi, Đường Ninh đâu có nói gì.”
“Cho nên anh đang hối hận việc đồng ý giúp tôi ngăn cản cô ta tiến vàoChanh Điền à?”
“Chuyện này đã qua rồi.” La Hạo chuyển động bút máy trong tay nói: “Cô dư thời gian còn không bằng bồi dưỡng thêm nhiều người tốt, như vậy mới có thể chống lại Đường Ninh... Cô không nghĩ tới chuyện lỡ như Đường Ninh ký hợp đồng với công ty tốt hơn à? Cô đối địch với cô ta như vậy còn không sợ bị người ta đùa chết?”
“Có một số việc, làm rồi sẽ không khả năng quay đầu lại.” Dương Tịnh biểu tình phức tạp cúi đầu nói, lúc trước cô không nghĩ tới chuyện Đường Ninh sẽ quật khởi nhanh như vậy, còn chưa có cách khống chế chèn ép, nói là cô cưỡi lên lưng cọp khó leo xuống còn không bằng nói hiếm khi cô gặp được một đối thủ tâm kế như Đường Ninh.
Cái này khiến cô ta cảm thấy hưng phấn, cô ta nhất định phải đua đến cô sống tôi chết với Đường Ninh.
“Có đôi khi tôi thật không hiểu nổi cô.” La Hạo lắc đầu.
“Nhưng tôi không so bì sự dối trả nổi với anh.”
Lúc hai người nói chuyện, Lan Hề cũng mang theo bí thư tiến vào phòng họp, hơn nữa, còn dẫn một người mà hai người bọn họ đều không ngờ được tới: “Tử Hạo, ngồi đi...”
An Tử Hạo? Nghe thấy cái tên này, Dương Tịnh và La Hạo bỗng nhiên đều hơi chột dạ...
Không ngờ, Lan Hề thật sự mời người này trở về? Vì sao?
Đương nhiên, chuyện bọn họ không thể tưởng được còn ở phía sau kìa.