Thị Huyết Vương Gia Ôn Nhu Độc Sủng Vương Phi Lạnh Lùng

Chương 28: Chương 28: Hợp tác (1)




Kinh Thành

Lâm Nhu Nhi vẻ mặt không vui đi phía trước, kế bên Nhị Sát làm người dẫn đường, phía sau là đám nô tì của nàng ta.

Chết tiệt, rõ ràng người nàng ta yêu cầu là Hàn vương dẫn nàng dạo kinh thành vậy mà tại sao là tên nô tài thấp kém này, hắn sao có thể xứng làm người dẫn đường của nàng cơ chứ.

“Vương gia nhà người đâu?”

“Vương gia nhà ta có việc quan trọng cần làm “ Nhị sát không nhanh không chậm đáp. Hừ nàng ta nghĩ rằng vương gia sẽ rãnh mà đến dẫn cô ta đi dạo sao,mơ tưởng. Hiện giờ là thời gian vương gia ở cạnh vương phi châm bồi tình cảm làm gì phí thời gian với loại người đàn bà này.

“Vậy khi khác vương gia bồi ta cũng được người không cần bồi ta “ Lâm Nhu Nhi nghe cảm thấy vui sướng nàng cứ tưởng là vương gia đang ở bên cạnh ả Nhiễm Tịch kia chứ không ngờ là có việc bận haha. (Đồ mơ tưởng anh đang ở cạnh chị chứ đâu hứ)

“E rằng công chúa sẽ thất vọng vương gia nhà ta trăm công nghìn việc không có thời gian lo đến việc nhỏ như vậy “ Nhị Sát khinh bỉ không thèm nhìn mặt ngu ngốc của nàng ta. Muốn so sánh với vương phi đúng là công chúa não bị úng nước, cô ta nghĩ mình là đẹp nhất chắc, công chúa là có quyền chắc vương phi của họ mới đẹp, tính về khí chất cô ta không bằng vương phi ngàn lần, cô ta không xứng đứng bên cạnh vương gia của bọn hắn chỉ có vương phi mới xứng với vương gia hai người như thần tiên quyến lữ còn nàng ta là gì là đóa hoa nhài cắm bãi phân trâu thì có.

Lâm Nhu Nhi tức giận không màng đến xung quanh có bao nhiêu bá tánh la lớn chỉ tay vào mặt nhị sát.

“Tên nô tài to gan dám làm bộ mặt đó với ta ngươi có biết ta là ai không mà dám lên mặt như vậy, chỉ là một tên nô tài dơ bẩn mà dám nói chuyện với ta như vậy sao “

“Xin công chúa chú ý thể diện “ Tì nữ phía sau bước đến ngăn cản lại bị Lâm Nhu Nhi tát thẳng vào mặt “A” mặt bị tát đến đau rát tì nữ không dám khóc chỉ quỳ đó.

Bá tánh A: “Nàng ta là ai a mà lại không gia giáo như vậy “

Bá tánh B:“ Mấy người không nghe tì nữ khi nảy gọi nàn là công chúa sao?”

Bá tánh C: “ Đây chẳng phải là công chúa Bạch Hổ sao, khi tiếp đón sứ giả nàng ta có lộ diện “

Bá tánh A: “ ra là công chúa của nước Bạch Hổ hèn gì đanh đá như mấy bà bán cá ngoài chợ như vậy “

Bá tánh C: “ Aizz phu quân của ta trước có đi theo xem đoàn xứ giả cứ về khen công chúa Bạch Hổ xinh đẹp dịu dàng thì ra là cô ta giả bộ “

Xung quanh bá tánh bàn ra bàn vào Lâm Nhu nhi trong lòng lo sợ nguy rồi, nghiêm trọng rồi. Nàng phải làm sao giải vây đây. Cũng tại Thiên nhiễm Tịch nếu không tại sao nàng lại phải gặp chuyện như vậy tất cả tại ả nếu ả không quyến rũ Hoàng Lãnh Hàn thì người hôm nay đưa nàng dạo phố là hắn chứ không phải là gã nô tài này, tất cả là tại ả, nàng sẽ trả lại gấp đôi nỗi nhục hôm nay.

“Ở đây xảy ra chuyện gì?” Một giọng nói nhẹ nhàng mạnh mẽ kèm theo một bóng dáng từ xe ngựa bước xuống.

“ Kỳ Hoàng tử “ Nhị sát cúi người thi lễ không đợi Hoàng Quân Kỳ nói hắn đã đứng dậy.

Hoàng Quân Kỳ không vui nhìn thái độ của Nhị Sát đối với mình xoay người nhìn Lâm Nhu Nhi nhẹ hỏi

“ Công chúa sao lại ở này này, xảy ra chuyện gì sao?”

“Ta, ta...” chưa nói xong Lâm Nhu Nhi nặng ra những hạt châu óng ánh, khiến người ta muốn ôm nàng vào lòng mà bảo vệ.

“Công chúa có chuyện gì sao, sao lại khóc như vậy “ Hoàng Quân Kỳ lo lắng hỏi trong mắt ánh lên tia sáng rất nhanh biến mất.

“Không có chuyện gì, ta chỉ.. chỉ hơi lớn tiếng với Nhị Sát rồi sao đó mọi người vây quanh, ta sợ lắm “ nghe giống như dân chúng đang ức hiếp nàng chứ không phải nàng ức hiếp người khác, nghe mà thương Hoàng Quân Kỳ nhẹ nhàng giải vây cho nàng.

“Mọi người giải tán làm việc của mình đi “ Hoàng Quân Kỳ nhẹ giọng ôn hòa nói với bá tánh sao đó mời Lâm Nhu nhi lên kiệu đứa về quán trọ của nàng.

“Hừ chút nữa là tôi bị cô ta lừa rồi, thay đổi nhanh như chớp ý “ bá tánh bình luận sôi nổi

“Đúng đúng cứ như hai ngừơi khác nhau “ dân chúng dần dần tan ra ai làm việc nấy

Tịch Uyển

“Hàn chàng không định về phủ phê duyệt tấu chương sao?” Nhiễm Tịch lười biếng dựa vào ghế quý phi tay cầm cuốn sách nảy giờ vẫn không lặt trang nào ngước mắt nhìn người đối diện nãy giờ cứ nhìn nàng chằm chằm khiến nàng không thể nào tập trung đọc sách được.

“Ta xem xong hết rồi “ Lãnh Hàn không nhanh không chậm đáp. Nhất Sát bên ngoài thiếu chút nữa từ trên cây té xuống, vương gia ngài khi nào mà học nói dối trắng trợn như vậy ngài có đụng qua đám tấu chương đó từ mấy ngày nay đâu hiện giờ Tam Sát đang cấm đầu xử lý công việc hằng ngày của ngài đấy sắp điên tới rồi kìa.

“Ta không thấy chằng xem khi nào cả?” Nhiễm Tịch tò mò mấy bữa trừ khi lên triều hắn mới rời nàng hạ triều là đến tìm nàng, hắn xem đây như nhà của hắn vậy đuổi mãi không đi, cứ bám lấy nàng, nàng còn không thấy hắn cầm quyển tấu chương nào đâu? xem hồi nào chứ?

“Có mà, ta luôn xử lú chuyện quan trọng trước đấy thôi!!” Lãnh Hàn miệng thì nói mắt vẫn nhìn nàng chằm chằm nhìn mãi.

“ Chuyện quan trọng đâu ta không thấy vả lại sao chàng cứ nhìn ta chằm chằm như vậy có gì dính vào mặt ta sao?” Nhiễm Tịch vừa nói vừa sờ tay vào mặt mình hành động này khiến người nào đó càng thêm kích động đôi mắt tỏa sáng nhìn biểu hiện đáng yêu của nàng.

“ ta đang làm chuyện quan trọng đây, nàng rất đẹp khiến ta cứ ngắm mãi không thể rời mắt “ chuyện quan trọng với hắn nàng còn hỏi đương nhiên là ngắm nàng là việc quan trọng nhất rồi, hắn con suy nghĩ xem làm cách gì để khiến mấy tên cặn bã kia tránh xa nàng một chút, hắn có nên giết hết hay không hay là biến mấy tên đó thành phụ nữ đây.

Nghe hắn nói Nhiễm Tịch đỏ mặt không thốt ra được lời nào, chớp mắt một cái Lãnh Hàn đã đến trước mặt nàng ôm nàng thật chặt vào lòng khe khẽ thở dài.

“ Ta muốn thật nhanh lấy nàng về làm vương phi của ta, mỗi ngày đều có thể nhìn thấy nàng, mỗi khắc đều có thể bên nàng, mỗi buổi sáng đều có thể nhìn ngắm gương mặt xinh đẹp khi ngủ của nàng... ta muốn thời gian đến thật nhanh ngày đấy “ nói rồi Lãnh Hàn khẽ hôn xuống trán Nhiễm Tịch.

Nàng cũng muốn thật nhanh ở bên hắn đường đường chính chính ở bên hắn, cùng hắn vượt qua những khó khăn,cùng hắn bên nhau đến răng long đầu bạc. Nhiễm tịch giơ tay ôm chặt vòng eo rắn chắn của Lãnh Hàn giống như trả lời hắn rằng nàng cũng nghĩ giống hắn, khiến trong lòng ai đó như được dòng nước ấm chảy ngang, hạnh phúc ôm chặt tiểu nhân nhi trong lòng không nỡ buông tay.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.