Thị Quân Thủ

Chương 23: Chương 23: PN : Vãng sự (sáu)




Nhưng trước khi Chiếu Dịch động thủ đột nhiên có sự kiện ngoài ý muốn xảy ra làm xáo trộn kế hoạch của y.

Ở trên cây cổ thụ nghênh đón ngày thứ chín mặt trời mọc, sáng sớm cả phượng, hoàng lần lượt rời tổ, một con săn mồi, một con đi vòng vèo ở Hỏa Long Cốc hấp thụ nhiệt cao, ngay tại lúc Chiếu Dịch hết thảy chuẩn bị tốt bắt đầu hành động, y lại mẫn cảm nghe được động tĩnh không tầm thường đến từ dưới tàng cây, y từ trong cành lá che chắn đi ra, tò mò hướng dưới tàng cây nhìn, nhìn đến một màn khiến y thiếu chút nữa kinh bay hồn vía.

Tưởng mắt mình nhìn nhầm, y vươn tay dùng sức nhu nhu mắt, tái mở, nhìn đến lại vẫn là một màn khiến kẻ khác kinh hãi.

Lưỡng điều đại mãng xà hoa ban tạo thành hai đường sắc hồng hắc (đỏ đen) đan xen đang dọc theo thân cây rất nhanh hướng về phía trước leo lên, cự mãng tráng kiện, trong bụng xà ước chừng có thể chứa một người trưởng thành, chiều dài gần trăm thước, vây quanh cổ thụ ngàn năm to khỏe quấn một vòng rưỡi vẫn còn nhiều.

Cự mãng xà thứ hai leo lên phía trước tựa hồ còn cường tráng hơn, toàn thân nó bao trùm vảy xích hồng sắc, dọc thân xà có hai đường hoa văn đen, từ vòm họng xà thẳng kéo dài đến cuối đuôi, khiến lòng người kinh hãi chính là, xà này so với cự mãng diện mục càng thêm tà ác dữ tợn, trên đầu xà còn có hai biếu thịt xấu xí giống nhau ở góc.

Mấy trăm thước khoảng cách nó trong chớp mắt liền bò được phân nửa, Chiếu Dịch bị hai con quái vật đột nhiên xuất hiện này làm sợ tới mức tay chân lạnh lẽo.

Đây là xà? Rõ ràng chính là yêu vật ngàn năm, nói là “Long” cũng không quá đi.

Chiếu Dịch theo bản năng nín thở lùi về phía sau, nương theo cây che dấu ẩn náu hảo thân hình, từ trong khe hở lá cây quan sát, hai điều cự mãng kia, thẳng đến khi chúng hoàn toàn leo lên đến, sau khi nhìn thấy tổ Hỏa Phượng tốc độ liền chậm lại, tới bên cạnh tổ, thò đầu vào nhìn.

Chiếu Dịch cơ hồ lập tức đoán được mục tiêu của chúng, giống y, chúng là vì trứng Hỏa Phượng mà đến!

Nhìn thấy quái vật tiến tới phía trứng hỏa phượng, Chiếu Dịch lúc này mới đột nhiên nghĩ đến ngầm huyệt động phức tạp dưới cây cổ thụ chính mình dùng để làm đường lui kia, lúc này ngẫm lại, thông lộ kia sợ là hai điều cự mãng này sớm đả thông, chúng trước đấy đã theo dõi trứng hỏa phượng!

Chiếu Dịch lo lắng nhìn quái vật khổng lồ kia lưỡng điều cảnh giác bốn phía, nếu trứng Hỏa Phượng này bị chúng đoạt đi, vậy cố gắng cùng chuẩn bị của y nửa năm này đều có thể thất bại trong gang tấc, bất luận y đối Tiếu Dao giải thích như thế nào, kết quả đều là y không thể hoàn thành thí luyện của hắn.

Mắt thấy cự mãng hồng sắc từng chút từng chút dò xét hướng đầu tới gần trứng hỏa phượng, trong lúc nguy cấp cũng không cho phép y tự hỏi nhiều, Chiếu Dịch từ sau lưng lấy ra cung tiễn.

Đây là lúc ở hoàng cung, Phiền Tử Kỳ lén đặc chế cho y, nam nhân từng tập qua cho y vài lần cưỡi ngựa bắn cung, chính là thân y cao còn chưa đủ đến yên ngựa, cho nên sẽ không lập tức cưỡi ngựa bắn cung, nhưng địa điểm xác định vị trí bắn tên vẫn là rất chuẩn xác.

Kéo cung, tên nhắm ngay mắt cự mãng, thế nhưng Chiếu Dịch lại chậm chạp không dám buông tay, bởi vì y không biết một tiễn này đi tới đến tột cùng có thể hay không bắn chết yêu vật này, vạn nhất không bắn tử, ngược lại chọc giận nó, vậy y chỉ có thể chết chắc rồi, nếu gặp may mắn một tiễn bắn chết nó, nhưng không thể tránh khỏi kinh động một con kia, y đồng dạng vẫn là tử lộ.

Trí óc trước kia linh hoạt giờ phút này khẩn trương dường như thắt lại, nhất thời nghĩ không ra nửa điểm biện pháp giải quyết, Chiếu Dịch hô hấp nhanh hơn, khẩn trương thậm chí có thể nghe được tiếng tim đập của chính mình.

Mắt xem cự mãng hoa ban kia giương miệng rộng muốn nuốt trứng Hỏa Phượng, tình trạng khẩn cấp không cho phép y tái chần chờ, y kìm nén tâm cắn răng một cái, buông lỏng ngón tay nắm tiễn.

Đoản tiễn đặc chế ngắn nhỏ xé gió thanh âm tựa lôi điện mạnh mẽ bắn ra, bởi vì khoảng cách phi thường gần, hơn nữa cự mãng căn bản không dự đoán được nơi này sẽ có người, cho nên cơ hồ hoàn toàn không thể né tránh.

Đoản tiễn phù một tiếng vang nhỏ thẳng tắp bắn vào mắt xà màu đỏ của cự mãng, lực đạo mạnh mẻ khiến tiễn cắm vào mắt xà sâu chừng bốn năm tấc, bắn tung tóe một trận huyết thủy màu đỏ tươi.

Đây Chiếu Dịch thế nhưng tính là đã xông vào tai họa, một tiễn đi ra quả nhiên không thể bắn chết yêu vật này, ngược lại chọc giận nó.

Cự mãng đau đớn giương đại khẩu đầy tê tê rên rĩ, liều mạng lắc lắc đầu, muốn vứt bỏ thứ gì đó ở trong mắt, đuôi rắn điên cuồng đập vào thân cây, thân thể dài lớn ra sức vặn vẹo.

Cự mãng phát ra thanh âm tê tê quái dị tựa như là dòng khí từ hang sâu dưới lòng đất thoát ra, càng phát ra dồn dập, càng làm cho người ta lưng phát lạnh, không đợi Chiếu Dịch chuẩn bị nghênh chiến hảo, nó đã muốn vặn vẹo thân xà hướng chỗ y ẩn thân tiến đến.

Mặc dù nhìn không thấy thân hình y, nhưng yêu xà chỉ biết y ẩn thân trong cành lá rậm rạp, Chiếu Dịch nắm chặt cung tiễn, cảm thụ chấn động dưới thân càng lúc càng lớn, tim đập như nổi trống, lúc này chỗ ẩn thân đã cho bộc quang, y cũng không cần thiết phải che giấu thân hình, lập tức lung lay lắc lắc đứng lên.

Cự mãng kia nhìn thấy Chiếu Dịch phía sau tán cây cảm xúc càng thêm táo bạo, giương miệng rộng lộ ra xà nha sắc bén, tín tử (tạm coi là lưỡi đi) đỏ tươi như máu tê tê loạn mở.

Nó dùng con mắt còn lại gắt gao nhìn chằm chằm loài người không biết sống chết trước mặt này, trong mắt huyết hồng lóe ra hồng quang nguy hiểm, ngoác miệng to lớn muốn nuốt y vào bụng.

Theo yêu xà tới gần Chiếu Dịch từ từ lui về phía sau, thẳng đến cành cây càng ngày càng nhỏ dưới chân chênh vênh, y vươn hai tay cẩn thận cân bằng thân hình nho nhỏ, trên trán, trên người tất cả đều kinh ra mồ hôi.

Lúc này y không dám nhìn xuống xem, bởi vì đã từng leo lên cổ thụ không dưới trăm thước này, độ cao mấy trăm thước sẽ làm y theo bản năng cảm thấy vựng huyễn sợ hãi, y sợ một cái cúi đầu sẽ liền như vậy ngã xuống luôn.

Chính là cho dù không cúi đầu nhìn y cũng biết tình cảnh chính mình quả thực không xong, yêu xà dần dần tới gần, thân hình nó nặng nề khiến cành cây to lớn cong xuống, không cần nó tự mình nuốt Chiếu Dịch, hiện nay chỉ cần một trận gió to liền có thể đem y thổi bay.

Làm sao bây giờ? Y nên làm cái gì bây giờ? Còn như vậy đi xuống y liền thật sự chết chắc rồi!

Lo lắng nhìn chung quanh, Chiếu Dịch một bên khuyên chính mình bình tĩnh đồng thời một bên quan sát bốn phía, đồng thời dưới chân theo bản năng từng chút lùi về phía sau, mong được có thể rời xa yêu vật đáng sợ càng ngày càng gần kia.

Nhưng vào lúc đó y thấy được phía bên tay phải phía trên còn có một nhánh cây nghiêng ra, y nhún lên đưa tay muốn với tới, chính là dáng người y quá mức thấp bé căn bản không đủ đến, kém khoảng cách rất lớn, hơn nữa nhánh cây lay động làm thân thể y tả diêu hữu bãi (nghiêng trái nghiêng phải), cực kỳ nguy hiểm.

Yêu xà kia thấy y muốn trốn, giống như uy hiếp lại hướng y tê tê phun lưỡi tốc độ nhanh hơn tới gần.

“Chết tiệt!”

Không cam lòng mắng chửi, Chiếu Dịch đưa tay sờ trường kiếm bên hông, tuy rằng biết rõ như vậy không đối phó được với quái vật khổng lồ này, nhưng y không cam lòng cứ như vậy không chút nào phản kháng bị đối phương ăn luôn.

Thế nhưng lúc này tay y lại đột nhiên đụng đến dây thừng dài bên hông, trong lòng vừa động, mặt lộ sắc mặt vui mừng, Chiếu Dịch cúi đầu vừa thấy dây thừng bản thân lúc trước chuẩn bị trộm trứng hỏa phượng, rất nhanh thả xuống cây cổ thụ còn quấn quanh thắt lưng, trong đầu hỗn loạn nhất thời có biện pháp, y suýt xảy ra tai nạn lúc cởi bỏ dây thừng, cầm lấy đầu buộc tảng đá kia, lưu ra vài thước quăng vòng ném.

Yêu xà giống như là đoán được Chiếu Dịch muốn làm gì, liệt khai đại khẩu hướng hắn thè lưỡi, tư thế cong lại thân xà chuẩn bị công kích, đúng lúc này Chiếu Dịch đã muốn cầm dây ném ra ngoài, cuốn lấy một cành cây cách đó không xa.

Theo từng lần công kích tiến tới của cự xà, Chiếu Dịch thậm chí ngay cả có chắc chắn hay không cũng chưa kịp xác nhận liền dưới chân đạp một cái rời đi, nguy hiểm tránh thoát một phát nhào tới trí mạng của cự mãng.

Cự mãng táp một lần không trúng, nôn nóng chuyển đầu xà hung ác trừng mắt nhìn thân hình Chiếu Dịch đang đong đưa, Chiếu Dịch ở giữa không trung vẫn chưa thoát ly nguy hiểm, y sau khi nhảy liền cố gắng rất nhanh theo dây thừng leo lên trên, may mà dây thừng chặt chẽ quấn chặt nhánh cây, bằng không không đợi đại xà nuốt y, y trước đã thất thủ từ không trung ngã xuống mà chết.

Chính là không đợi y leo lên đặt chân tới cành, cự xà kia thấy cừu nhân ngay tại đó cách không xa, dĩ nhiên không có tính nhẫn nại lại dọc theo cành leo lên, đuôi rắn cuốn lấy thân cây, thân xà lần thứ hai cong lên, giương miệng rộng lại một lần phát động công kích.

Chiếu Dịch nhìn thấy đại khẩu huyết bồn đang hướng y mà đến, toàn thân phát lạnh, không kịp tự hỏi tay đã muốn theo bản năng buông ra, nhẹ buông tay thân thể mạnh mẽ trượt, khó khăn lắm lại một lần nữa né tránh tập kích của cự mãng.

Chính là y mặc dù gắng sức né tránh, cự mãng lại đổi một nhánh khác muốn leo lên nhánh cây y đang dựa vào, xung lượng quá lớn cùng kình lực giảo hợp của cự xà khiến cho sợi dây thừng bình thường buộc y bị cắt đứt.

Lúc sau Chiếu Dịch chỉ cảm thấy ngực căng thẳng, thân thể vừa mới dừng lại thở một chút cũng khiến quặn đau bụng dưới, chính là lúc này đây y không thể tự kiểm soát nữa, trong hoảng loạn y tay chân vung lên, hy vọng bắt lấy cái gì, vạn phần may mắn chính là cành cây cổ thụ thật nhiều, y không có rơi xuống vài thước liền loạn bắt được một cành cây.

Hành động liên tiếp mạo hiểm quả thực kinh ra cả người mấy tầng mồ hôi, kỳ lạ y vẫn còn sống, Chiếu Dịch hồng hộc thở hổn hển, không thể nghe được tiếng thở dài nhẹ nhàng đến từ một chỗ khác trên cây cách đó không xa phát ra.

Cự mãng thấy lần thứ hai tập kích thế nhưng lại không có thể cắn chết cừu nhân, giận dữ trong mắt bộc phát ra hồng quang đáng sợ, nó di động nhanh chóng dọc theo thân cây trườn xuống phía dưới, kẻ địch đoạt mắt còn khiến nó thế nhưng không lấy được trứng hỏa phượng, mà một đại xà khác cũng bị tình huống bất thình lình làm cho quên luôn mục đích của chúng, thẳng đến khi trên bầu trời đột nhiên truyền đến một tiếng chim kêu bén nhọn, mới giật mình phục hồi lại tinh thần.

Vừa nghe đến này tiếng phượng minh quen thuộc, Chiếu Dịch trong lòng vui vẻ, chính là sau khi ngẩng đầu, nơi xa xa chỉ nhìn thấy thân ảnh con hoàng, trong lòng nhất thời trầm xuống.

Chỉ trong nháy mắt, con cự mãng mắt mù kia đã tới rất gần, Chiếu Dịch lộ ra khuôn mặt nhỏ nhắn đau khổ cười ha ha nhìn yêu xà đang nóng lòng tìm mình báo thù này, nghĩ thầm, rằng chính mình e rằng thật sự chấm dứt mạng nhỏ.

Y lúc này một tay cầm lấy cành cây, toàn thân treo giữa không trung không có chỗ mượn lực, dưới thân đã mất đi cành cây có thể chặn cho y đứng, này nếu tái ngã xuống y thật sự liền rơi thành đống thịt, bị vây trong một loại quẫn cảnh như vậy kêu trời trời không biết kêu đất đất chẳng hay, y thật sự rốt cuộc nghĩ không ra biện pháp nào chạy trốn, bởi vậy y đành phải rút ra bảo kiếm bên hông, bị động chờ cự mãng tới gần......

Cự mãng lần này không đối y phát động tập kích bất ngờ, mà ở cách đó không xa cảnh giác theo dõi y, tê tê thè lưỡi, tựa hồ đối bảo kiếm sắc bén phiếm hàn quang trong tay y cũng có chút sợ hãi, vươn đuôi rắn tham hướng tới y, muốn quất y bong ra từng mảng.

Chiếu Dịch không chút khách khí vung kiếm hướng đuôi rắn kia chém tới, ai ngờ yêu xà giảo hoạt như vậy, cự mãng kia quỷ dị một đường sửa lại phương hướng công kích, đuôi xà ngoặt xuống trầm hạ tránh thoát công kích của Chiếu Dịch, sau đó động tác cực kỳ nhanh chóng đảo ngang qua, đuôi xà một tiếng ba đánh vào cánh tay vung kiếm của Chiếu Dịch.

Quả thực giống như bị gậy hung hăng đập một cái, một trận toàn tâm đau đớn đánh úp lại, Chiếu Dịch bản năng buông lỏng tay nắm bảo kiếm, trơ mắt nhìn đồ vật hộ thân rơi xuống tàng cây phía dưới.

Mà không đợi y phản ứng lại, đuôi xà kia liền nhanh chóng trườn lên thân y.

Chỉ cảm thấy cả người chợt lạnh, Chiếu Dịch liền bị thân rắn thô lớn quấn chặt chẽ.

Yêu xà thấy rốt cục đắc thủ, không khỏi vui mừng tê tê phun lưỡi, nhẹ nhàng túm rất nhanh Chiếu Dịch đang liều mạng giãy giụa, sau đó đưa tới trước mắt, dùng một con mắt còn sót lại kia hung tợn theo dõi y.

Toàn thân bị quấn thật chặt, Chiếu Dịch liều mạng giãy dụa, chính là y về điểm này khí lực so với cự mãng khủng lồ trước mặt có vẻ bé nhỏ không đáng kể, căn bản không thể lay động nó mảy may.

Biết chính mình đã chạy trời không khỏi nắng, Chiếu Dịch nhìn thấy hơi thở tanh hôi vô cùng đang phun tới gần, đầu rắn ngửa ra hung hăng lao tới, nhưng bổ nhào vào khoảng không, cự mãng trở nên tỉnh táo, tức giận tê tê lưỡi.

Chiếu Dịch lập tức cảm giác được thân rắn quấn quanh người nhanh chóng càng thêm thắt chặt, lực đạo lớn kinh người, bên tai giống như nghe được tiếng răng rắc của xương cốt trong cơ thể, không khí trong lồng ngực đều bị thứ áp lực này bài trừ, hít thở không thông khiến trước mắt y biến thành màu đen, mắt nổ đom đóm loạn mạo.

Yêu xà này tâm trả thù rất mạnh, không vội giết chết y ngược lại giống mèo vờn chuột xuy xét gắng sức thít chặt thân xà tra tấn y.

Chiếu Dịch liều mạng đập tay đấm vào thân xà đang quấn chặt lấy mình, thế nhưng không chút nào tác dụng, thời khắc nguy cấp y đột nhiên nhớ tới trong ngực chính mình còn cất giấu chủy thủ Phiền tướng quân trước khi đi giao mình, nhưng bị cự mãng quấn chặt như thế, y căn bản không có biện pháp xuất ra chủy thủ, hơn nữa hít thở không thông khiến cho ý thức y bắt đầu mơ hồ, y biết không làm gì, thì một hồi nữa bản thân sẽ hít thở không thông mà chết.

Nhưng vào lúc này, y đột nhiên cảm giác thân xà buông lỏng, có vài phần thoải mái, ý thức muốn sống mãnh liệt khiến y nắm chặt cơ hội hít một hơi thật sâu thân thủ tìm chủy thủ, thế nhưng cự mãng phát hiện y có chút động tác, vào lúc y nắm chặt dao nhỏ không kịp rút ra thì thân xà liền lại buộc chặt.

“Ngô!” thân thể lại bị buộc chặt, Chiếu Dịch oán hận nhìn chằm chằm cự mãng, phát hiện nó lại tái buộc chặt, toàn thân bị ghìm nén răng rắc rung động, đau nhức như những con sóng nối tiếp kéo tới, sợ là đã bị đứt mấy cái gân cốt.

Chiếu Dịch thấy chính mình đã mất đường sống, hận cực yêu vật này, trong mắt hiện ra tia sáng ngoan lệ không hợp với tuổi, ngưng tụ chút khí lực cuối cùng há mồm liền cắn.

Chính là trên người cự mãng có vảy, một ngụm cắn xuống căn bản tổn thương không mảy may đến nó, bất chấp bị vảy giáp sắc bén cắt vỡ môi, Chiếu Dịch nhắm một chỗ ra sức xé rách, giữa máu tươi đầm đìa vẫn bị y cắn mất một khối vảy, trong mắt xẹt qua một tia âm ngoan, Chiếu Dịch cắn chặt vảy hung hăng cắn xé, ngay cả vảy mang da thịt dám bị y kéo ra thành một khối.

Đau đớn bén nhọn kích thích cự mãng cả người run lên, bản năng lại thả lỏng trói buộc với Chiếu Dịch.

Liên tiếp bị loại tiểu quỷ này gây thương tích, cự mãng bị chọc đến nổi xung, không tra tấn y nữa mở to mồm gào thét hướng hắn cắn tới.

Ranh giới chỉ mành treo chuông, Chiếu Dịch rút tay ra, giữa ánh chớp hỏa thạch ngọc lưu ly sáng mờ tràn ngập đồng tử, đoản chủy sắc bén dài chừng một thước từ đuôi đến đầu xuyên thấu qua đầu yêu xà!

—— Chiếu Dịch nắm chặt cự mãng vì đau đớn theo bản năng thả lỏng trói buộc đối với y một cái chớp mắt rút ra chủy thủ, dùng thứ vũ khí sắc bén chém sắt như chém bùn này xỏ xuyên qua đầu yêu xà!

Một tiếng thở nhẹ phát ra một bên trên cây, hắn lánh trên một cây khác giống như cầm lấy đao kiếm trong lúc bất tri bất giác rút ra, như thế khẩn trương ra sức cố vũ thiếu niên nho nhỏ đang đấu với mãng xà kia......

Yêu xà không mất mạng ngay tại chỗ, buông lỏng Chiếu Dịch ra, thân xà điên cuồng vặn vẹo, liều mạng vung đầu nhưng cũng không thể đem chủy thủ kia rời ra, tiếp theo nháy mắt liền mất đi cân bằng cùng Chiếu Dịch giống nhau từ trên cây cao mấy trăm thước ngã xuống.

Trong khi rơi xuống, chung quanh hết thảy đột nhiên trở nên thực im lặng, Chiếu Dịch nhìn thấy yêu xà đỏ rực kia, vốn vô tình cùng nó đồng quy vu tận, nhưng xem ra kết quả tựa hồ đã xác định, từ trên cao chỗ con hoàng vẫn như trước cùng một cự mãng khác đấu, dường như cũng không chiếm thượng phong, nhưng y nghĩ chỉ cần hỏa phượng trở về, đại thế liền định rồi.

Tuy rằng không đạt được trứng hỏa phượng, nhưng tiểu đông tây này cũng không kết thúc trong bụng yêu xà, bên môi cong lên một nụ cười thỏa mãn, mặc dù đây không phải là kết quả y muốn, thế nhưng y cũng vô lực xoay chuyển trời đất.

Tầm mắt càng ngày càng mơ hồ, đau nhức trên người càng ngày càng nhẹ, Chiếu Dịch trước khi hoàn toàn mất đi ý thức rơi xuống, từ trên cây bên cạnh đột nhiên thoát ra một mạt bóng người, thẳng đến thân hình nho nhỏ kia rơi xuống mà tới, sau khi tiếp được, một cái xoay tròn giảm đi lực đạo phiêu nhiên rơi xuống đất, sau đó cũng không quay đầu lại hướng Hỏa Long Cốc chạy đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.