CHƯƠNG 15
Nghe hắn nói thật lòng tổng quản tin là thật,không khỏi cảm động,” Ta còn nghĩ Vương gia thủy chung cánh trong lòng chuyện mười năm trước đến nỗi hận Ninh phủ cùng thiếu gia,không thể tưởng được ngài chẳng những không truy cứu còn rất mực quan tâm thiếu gia,lão gia trên trời có linh thiêng nhất định cảm thấy vui mừng .”
“Chuyện quá khứ dù sao cũng đã qua,”Long Khiếu Thiên nhận lấy chén thuốc nóng hổi trong tay ông,ngồi trở lại vị trí bên giường,”Chuyện ngày xưa ta đã sớm quên,tổng quản cũng không cần nhắc trở lại,ta hiện tại chỉ là bạn tri kỷ của Đan Hi,không có suy nghĩ khác trong đầu.”
Ninh Đan Hi lạnh lùng nhìn hắn,lời nói dối này hắn còn dám nói ra khỏi miệng .
“Ta thật hồ đồ,Vương gia thân phận sớm đã khác trước kia,thiếu gia cũng có thê tử đương nhiên không thể giống như quá khứ,ta thật không nên nhắc lại chuyện đã qua.”Tổng quản cho rằng lúc trước lão gia dùng thủ đoạn tàn nhẫn bắt buộc bọn họ tách ra ,nhưng hiện tại xem ra đúng là chính xác,bọn họ một người đã lấy vợ,một người quyền cao chức trọng,tiền đồ sáng lạn,tốt hơn trước kia khi chết không có con lo ma chay,dù sao hai nam nhân yêu nhau vĩnh viễn không thể được mọi người chúc phúc .
“Đến đây,Đan Hi,”Long Khiếu Thiên đưa tay ôm hắn tựa vào ngực mình,sau đó dùng thìa múc thuốc đưa đến miệng hắn.”Ta đút ngươi uống thuốc.”
Ninh Đan Hi nhanh chóng giãy dụa không muốn phối hợp hắn diễn kịch,nhưng Long Khiếu Thiên giữ chặt eo hắn,nói nhỏ bên tai:” Nếu ngươi không chịu ngoan ngoãn uống xong,ta sẽ ở trước mặt tổng quản dùng miệng đút ngươi! Cho ông ấy có biết quan hệ chân chính giữa ta và ngươi!”
Ninh Đan Hi cả người chấn động không thể không mở môi,uống nước thuốc người kia đút,mùi vị khổ sở lập tức tràn ngập khoang miệng,hắn ép mình nuốt xuống cổ họng,con ngươi ngấn nước rũ xuống giống như rung động rơi nước mắt,không biết vì chịu khổ vị đắng của thuốc hay không cam lòng bị người ta quản chế.
” Nhìn ngươi xem uống mà thuốc còn chảy ra .”Long Khiếu Thiên dùng ống tay áo lau đi ít nước còn sót bên khóe môi,giống như trượng phu tận tâm hầu hạ nương tử dịu dàng nói:” Có phải rất đắng hay không ? Nhẫn nại một chút,thuốc đắng dã tật phải uống hết bệnh mới mau khỏi.”
Ninh Đan Hi rốt cuộc nghe không nỗi hắn nói nhảm,một trận buồn nôn đánh úp lại,thuốc nuốt vào trong bụng lại dâng lên,cảm giác buồn ôn ọc đến không thể nhịn được,hắn không biết lấy khí lực từ đâu đưa tay đẩy ra Long Khiếu Thiên nôn xuống nền đất,còn có cả uế vật ra ngoài,ngay cả cẩm bào trên người Long Khiếu Thiên cũng khó tránh khỏi.
Long Khiếu Thiên nhất thời không chú ý,bị người ta dùng sức đẩy thìa trên tay bộp một tiếng vỡ vụn trên mặt đất,nhìn trên đất cùng trên người đầy vết bẩn,hắn cơ hồ nổi trận lôi đình,hắn là người có địa vị cao lại nhân nhượng chịu đút người bình thường như y uống thuốc,nhưng y lại dám đẩy mình ra,còn nôn tất cả thuốc hắn đút uống,thật không biết điều! Y chán ghét hắn đụng vào người vậy sao?
“Thiếu gia,ngài tại sao lại nôn ra?” Tổng quản nhìn Ninh Đan Hi không ngừng nôn,lo lắng đi đến trước hỏi:”Có phải trong người không khỏe? Ta sẽ mời đại phu đến thăm người!”
“Không cần,ta nôn xong cảm thấy khỏe rất nhiều.” Ninh Đan Hi ngước lên gương mặt tái nhợt,vội vàng ngăn cản bởi vì trong nhà đã không còn tiền để mời thầy thuốc,hắn không thể để cho Long Khiếu Thiên lần nữa mượn cơ hội lừa gạt.
” Nhưng thiếu gia,dáng vẻ ngài xem ra rất khó chịu…….”
“Đan Hi đã nói không cần mời đại phu,tổng quản cũng đừng đi một chuyến tay không,ta xem hắn chẳng qua không quen uống thuốc đắng mà thôi.” Long Khiếu Thiên nén xuống tức giận,mặt ngoài bình tĩnh nhìn không ra một tia sơ hở.” Nhưng thật tiếc bát thuốc này.”
“Ta sẽ lấy thêm một bát,thuận tiện lấy chổi đến dọn sạch.” Tổng quản bị thuyết phục,vội vàng đi ra ngoài.
” Ngươi tại sao nôn hết thuốc ra ngoài ?” Long Khiếu Thiên cúi xuống giữ lấy người hắn,buộc y nhìn thẳng vào hắn,”Đó là chén thuốc tổng quản canh trước lò lửa đã lâu,ngươi lại lãng phí? Đó là số thuốc ta dùng tiền mình để mua,chẳng lẽ ngươi không sợ tiền thuốc sẽ tăng lên sao?”
” Nói chuyện không cần quanh co lòng vòng,ta đồng ý điều kiện của người,tùy ngươi muốn làm thế nào thì làm,như vậy ngươi hài lòng chưa?”
“Kẻ thức thời là trang tuấn kiệt,đây mới là Đan Hi tốt của ta!” Long Khiếu Thiên vẻ mặt dương dương đắc ý,nỗi khổ mười năm qua ,ngày ngày trả qua cuộc sống địa ngục,hắn nhất định sẽ đòi lại tất cả trên người Ninh Đan Hi,năm đó chịu nổi khổ phản bội,hắn nhất định sẽ trả cho y gấp đôi.
Hắn tuyệt không thể chịu đựng bản thân chịu khổ nhiều năm,vứt bỏ nhìn hắn ôm thê tử sống an nhàn,càng không thể chịu đựng được hắn cười vui vẻ trước nữ nhân tự xưng là thê tử cùng đứa bé có chung dòng máu với hắn,nụ cười đó rõ ràng thuộc về hắn,thân thể kia cũng thuộc về hắn,hiện tại lại bị thê nhi hắn chiếm toàn bộ!
Hắn không cam tâm,Ninh Đan Hi dựa vào cái gì có được hạnh phúc? Chẳng lẽ y đã quên tất cả quá khứ? Quên y từng yêu hắn rồi ruồng bỏ rời khỏi hắn ?
Nếu Ninh Đan Hi nghĩ có thể thoát khỏi hắn,vậy mười phần sai,từ nay về sau chỉ cần hắn muốn,hắn liền triệu người đó đến,dùng thân thể y để phát tiết nhu cầu, nhưng đó không phải hắn còn yêu y mà chỉ là triển khai kế hoạch trả thù .
***
Mặt trời ngã về phía tây,vương phủ tráng lệ bao phủ một mảnh hoàng hôn,sau khi Ninh Đan Hi đóng cửa bố trang đúng hẹn đi đến,một thân áo bào trắng phiêu dật theo gió tung bay,khuôn mặt tuấn mỹ u ám giống như phải đến pháp trường không có một chút vui sướng.
Long Khiếu Thiên sớm ở trong phòng chờ y,vừa thấy y xuất hiện,lập tức bày ra thái độ kêu căng,nói móc:” Ngươi thật đến đúng hẹn,ta còn nghĩ rằng ngươi trinh tiết liệt sĩ nhất định chết cũng không phục tùng! Thì ra chỉ là cọp giấy,cuối cùng không phải cũng bò lên giường ta sao.”
Ninh Đan Hi im lặng không lên tiếng đi đến trước mặt hắn,bắt đầu cởi nút áo trên người,chỉ thấy bàn tay cởi y phục có chút run rẩy.
“Ngươi đang làm gì? Không nghe ta đang nói gì với ngươi sao?” Thấy y không để ý mình,Long Khiếu Thiên nhíu lại mày kiếm,vẻ mặt không vui.
” Vương gia muốn ta đến phòng ngài không phải để thị tẩm sao?” Ninh Đan Hi trả lời không có chút tình cảm” Vậy cần gì nói lời vô nghĩa?Muốn thì nhanh một chút!”
” Ngươi!” Long Khiếu Thiên nghe những lời y nói,vẻ mặt hắn bỗng chốc đen kịt,giận giữ nhanh chóng xông ra,”Được,ngươi đã nóng lòng lên giường cùng ta,vậy bổn vương sẽ không khách khí !”
Hắn thình lình kéo lấy tay y,một đường kéo đến trên giường,động thủ cởi tất cả y phục trên người y,lộ ra thân thể tuyết trắng nõn nà.
Ninh Đan Hi quay mặt sang phía khác,chờ đợi cuồng phong bạo vũ phủ xuống,y tựa như cương thi lẳng lặng nằm im,gì cũng không nghĩ,gì cũng không nhìn, chỉ cầu mọi chuyện nhanh chấm dứt.
Chương 16
“Bộ dạng này của ngươi giống như cá chết,bảo ta làm sao hưng phấn?”Long Khiếu Thiên xoay mặt lại,từ trong ngực lấy ra một bình thuốc lộng lẫy.”Ta có biện pháp để ngươi không thể giữ bình tĩnh!”
” Đó là cái gì?” Ninh Đan Hi lộ ra ánh mắt phòng bị nhìn thẳng vào bình thuốc trên tay hắn.
” Đây là xuân dược có hiệu lực cực mạnh,mặc cho người đó là trinh nữ liệt phụ cũng rất nhanh trở thành *** phụ!” Long Khiếu Thiên phát ra tiếng cười tà ***, hắn thuận tay mở ra bình thuốc,lấy tay ngón tay đào ra một khối lớn thuốc mỡ,xoa lên da thịt toàn thân của hắn.”Trước đó đều dùng trên người thị thiếp,đây là lần đầu tiên dùng trên người nam tử nhưng ta nghĩ hiệu quả chắc cũng giống nhau.”
Ninh Đan Hi nghe vậy xanh cả mặt,y không ngừng vung vẫy tay chân,ý đồ chống cự nhưng long Khiếu Thiên dễ dàng ngăn cản tất cả hành động của y,ngón tay dính đầy thuốc mỡ từ bụng lên đến cần cổ mẫn cảm,đi xuống nụ hoa hồng trước ngực rồi đến vùng bụng trơn mịn,cho đến dừng lại phái nam uể oải không phấn chấn giữa hai chân hắn tỉ mỉ bôi lên.
“Không được….. Không được….” Ninh Đan Hi cả người run rẩy không thể nhúc nhích,lớp thuốc mỡ thoa lên làn da cảm giác khó có thể dùng từ hình dung, đầu tiên giống phủ lên một khối băng lạnh lẽo,tiếp theo chậm rãi chuyển sang nóng rực giống như bị ngâm trong nồi nước sôi,sau lại giống bị kiến gặm cắn tê dại,hắn nóng đến toàn thân rỉ ra mồ hôi trong suốt,khuôn mặt bạch ngọc dần dần phiếm màu đỏ quyến rũ rất giống được thoa yên chi xinh đẹp động lòng người,cánh môi trơn mịn lóe tia sáng mê người.
“Có phải cảm thấy vừa nóng vừa tê dại?”Long Khiếu Thiên xoa bóp vật biến cứng cao ngất,ánh mắt sáng rực không chút thả lỏng xâm phạm mỗi một tấc da thịt lỏa lồ” Thuốc này quả nhiên rất hữu hiệu,cho dù ngươi kêu ngạo bất tuân thế nào cũng khó địch lại nó uy lực của nó.”
Ninh Đan Hi níu chặt tấm chăn mềm mại phía dưới,thở ra hơi thở vừa vội vừa bối rối,hắn từ đầu đến giờ hoàn toàn không nghĩ Long Khiếu Thiên dùng thuốc đối phó hắn,làm người ta khó có thể đối kháng nóng bỏng mạnh mẽ xâm lực,xuyên thấu mỗi sợi dây thần kinh ngấm dần đến tứ chi nhanh chóng cướp quyền làm chủ thân thể của hắn,ăn mòn suy nghĩ bình thường,làm hắn không tự chủ được vặn vẹo vòng eo giống như phát cuồng tìm kiếm giải phóng.
Long Khiếu Thiên cởi xuống sợi dây y dùng để buộc búi tóc trên đầu,trong nháy mắt mái tóc dài đen nhánh xỏa ra,rũ xuống trước ngực tôn lên làn da trắng như tuyết,trên má phiếm hai đám mây đỏ ửng,đẹp đến không gì sánh được,”Ngươi như vậy thoạt nhìn thật đẹp,chỉ nhìn thôi đã làm cho ta nhịn không được hưng phấn lên.”
Long Khiếu Thiên nhìn chăm chú vào hắn không chớp mắt,giống như hắn lần đầu tiên thấy được một thân thể xinh đẹp như vậy,ngón tay hắn tiến sâu vào trong khe hẹp,đem thuốc mỡ tiến bên trong khô khốc.
” Ưm Ưm…..” Ninh Đan Hi nhịn không được phát ra tiếng hừ ngột ngạt,trên mặt mồ hôi rơi như mưa muốn ngăn cũng không được,đôi môi hồng nhuận bị hắn cắn quá chặt,hết sức kháng cự dược tính ảnh hưởng đến.
“Không cần uổng phí thời gian chống cự,ngươi càng nhịn thì càng khó chịu.” Đầu ngón tay không có ý tốt của Long Khiếu Thiên ở trong cơ thể hắn lật tới lật lui,thuốc mỡ lạnh lẽo rất nhanh thấm vào trong vách tường trở nên vừa ướt lại vừa trơn
Ninh Đan Hi cắn đến môi bật máu,vẫn không thể chống lại Long Khiếu Thiên tà ác khiêu khích,ngón tay tùy ý xâm lược hiệu lực của thuốc làm hắn không tốn nhiều sức,phá hủy chiếc lưới phòng vệ kiêng cố của y,hoàn toàn tra tấn thể xác cùng tinh thần y,khiến cho y lăn lộn chịu nổi khổ ***,y không ngừng thở dốc thân thể khó chịu như bị lửa đốt,lại giống như bị vạn lông chim trêu chọc,khiến toàn thân y khát vọng có ai đến giúp y giải trừ nổi khổ.
“Tại….. Tại sao ngài phải làm như vậy?” Ninh Đan Hi nhịn đến nước mắt chảy khỏi hốc mắt,cũng không nguyện bỏ đi tôn nghiêm van xin Long Khiếu Thiên,y biết rõ Long Khiếu Thiên xem nhục nhã hắn làm trò vui.”Ta đã……làm theo ngươi muốn…. ngươi cần gì dùng….. Thủ đoạn?”
“Ta đã sớm biết ngươi không phải cam tâm tình nguyện để ta thị tẩm,tính tình ngươi kêu ngạo như vậy cho dù ta lăng nhục ngươi thế nào cũng không thể khiến ngươi chân chính thuyết phục,ta không muốn làm cùng một người giống như xác chết một chút thú vị cũng không có! Cho nên ta thay đổi chủ ý,muốn dùng thuốc khống chế ngươi cho ngươi cảm thấy vui vẻ,mỗi khi ta tiến vào ngươi liền nhịn không được phát ra tiếng thở gấp phóng đãng,nuôi thân thể ngươi sau này không có ta thì không được,đây mới là hưởng thụ cao nhất!”
Ninh Đan Hi sững sờ thì ra hắn không phải muốn y hằng đêm thị tẩm,còn muốn tiến thêm một bước khống chế thân thể y,đạt tới tra tấn thể xác cùng tinh thần .” Ngài…. điên rồi… …. Ta không phải cẩu nhi của ngài…. Cho dù ngài có thể khống chế cơ thể của ta cũng….. Không thể lấy được lòng của ta…..” Hắn nén dục hỏa trong người từ trong kẻ răng bật ra từng lời.
Long Khiếu Thiên nghe xong nhất thời cảm thấy tức giận cực kỳ,nhưng hắn đúng lúc đè nén giận giữ càn rỡ cười ha ha.” Vậy ngươi không ngại thử một lần chứ, xem ai là người thắng cuối cùng.Ninh Đan Hi ngươi có thể giả thanh cao cũng chỉ có hiện tại mà thôi,nói không chừng ngươi được ta thượng thành nghiện về sau còn cầu xin ta thượng ngươi,ngay cả thê tử thanh thuần kia cũng không muốn đụng.” Hắn cúi đầu hôn lên nụ hoa đỏ hồng trước ngực y,đầu lưỡi khoanh vòng tròn liếm mút nhũ hoa,ngón tay đâm vào huyệt đồng thời phối hợp hoạt động vuốt ve.
“Chết cũng…. không…..” Ninh Đan Hi đè xuống tiếng rên rĩ sắp vọt ra khỏi miệng,thái độ thà chết chứ không chịu khuất phục như ngày thường,không có một chút yếu dần.
“Đến lúc này còn còn mạnh miệng cãi?”Long Khiếu Thiên ngẩng đầu nhìn hai tròng mắt bị bao phủ ***,cùng với phản ứng hạ thân,cười càng thêm càn rỡ,” Thân thể của ngươi đã có cảm giác,ngoài miệng càng muốn phủ nhận,không sao,chờ một chút ta sẽ cho ngươi nếm cảm giác sung sướng!”
Ninh Đan Hi muốn mở miệng phản bác nhưng ngọn lửa thiêu đốt trong người càng thêm mãnh liệt,giống như mạng nhện chặt chẽ bao quanh y,lý trí dần dần bay xa,hắn mở miệng thở gấp,cảm thấy phía dưới mình ngứa không chịu nổi,giống như đòi hỏi người khác lấp đầu,chủ động siết chặt ngón tay Long Khiếu Thiên .
” Nơi đó của ngươi dường như đã nhịn không được muốn ta tiến vào!” Long Khiếu Thiên rút ra ngón tay,cởi xuống dây buộc quần, xuất ra nơi hùng dũng như ngọn đuốc,” Ta đến thỏa mãn ngươi đây!”
Ninh Đan Hi căn bản không sức cự tuyệt,hai chân đạ bị nâng lên,cái mông bị lột trần,bàn tay thô lỗ vặn bung ra hai bên,hỏa trụ nóng bỏng đỉnh ở lối vào,gầm lên một tiếng hăng hái xâm lấn vào cơ thể y.