Thị Tẩm Mỹ Lan

Chương 8: Chương 8




CHƯƠNG 8

Mười năm sau

Ninh Đan Hi một mình ngồi trong thư phòng,chỉ có một ánh nến nho nhỏ,cúi đầu vùi vào đống sổ sách chất cao như núi,hắn liệt kê ra những khoảng thiếu hụt,trên khuôn mặt tuấn mỹ xuất hiện lo lắn buồn phiền.

“Thiếu gia,đã trễ thế này ngài còn chưa nghỉ ngơi?” Tổng quản cầm ngọn đèn dầu nhỏ chậm rãi đi đến,tóc vốn hơi bạc bất quá trải qua năm tháng đã sớm bạc trắng,nét mặt già nua nếp nhăn so với lúc trước càng thêm rõ ràng.

Ninh Đan Hi xoa xoa hai mắt mỏi mệt,” Ta phải xem xong mớ sổ sách mới ngủ.”

“Có phải lại thiếu hụt?”Tổng quản nhìn hắn mặt ủ mày chau,lập tức hiểu được hắn vì cửa hàng vải mà phiền lòng,vài năm trước Ninh lão gia mất tới nay,thiếu gia một mình đẹo lên gánh nặng kế thừa kế thừa gia nghiệp,cố gắng kinh doanh.

Ninh phủ nhiều thế hệ tổ truyền làm nghề bán vải,nào biết Ninh lão gia khi còn sống vì muốn mở rộng ngành vải thiết lập phân đà ở khắp nơi,không tiếc đến tiền trang mượn tiền,đợi đến khi thiếu gia tiếp nhận mới phát hiện là khoai lang phỏng tay,bằng tiền lời buôn bán vải căn bản không thể gánh hết chi tiêu trong nhà cùng với món nợ khổng lồ,cuối cùng đành phải bán đi từng cửa hàng để gán nợ,giờ chỉ còn duy nhất một cửa hàng vải tại kinh thành,thiếu gia kiên trì chống đỡ bởi vì hắn không thể ngồi nhìn cơ nghiệp trăm năm của Ninh phủ bị hủy trong tay hắn.

Ninh Đan Hi gật gật đầu,thở dài một hơi,”Mấy tháng gần đây,người đến cửa hàng càng lúc càng ít,trước kia khi phụ thân còn trên đời người đến đông như trẫy hội, đám đông nối liền không dứt,không giống như hiện tại trước cửa có thể giăng lưới bắt chim,cả ngày hôm nay không có người nào đến cửa.”

“Đây không phải lỗi thiếu gia,ai bảo đối diện mở một cửa hàng vải đối chọi chúng ta,chẳng những tuyên bố buôn bán vải dệt phong phú đủ chủng loại,còn có tơ lụa đáng quý đến từ Tây Vực,hơn nữa giá cả còn rẽ hơn so với chúng ta,rõ ràng muốn cướp mối làm ăn của chúng ta,nghe nói lão bản là nhi tử đương kim Thánh Thượng yêu thương _Thập tứ Vương gia.”

” Thập Tứ Vương gia?” Ninh Đan Hi nhíu lại lông mày nhỏ nhắn,tên này nghe thật quen tai,hắn tựa hồ đã nghe qua ở đâu?

“Không phải đứa con Hoàng Thượng vừa mới tìm được không lâu sao? Nói rằng hơn hai mươi năm trước vì trong hậu cung đấu đá nên bị người ôm trộm ra ngoài,từ đó về sau không rõ tin tức,phụ tử thất lạc nhưng Hoàng Thượng thủy chung nhớ thương đứa con mất tích này,không ngừng phái người đến dân gian âm thầm tìm kiếm.”

“Việc này ta cũng có nghe thấy.” Ninh Đan Hi hiểu rỏ mọi chuyện,khó trách hắn cảm thấy quen tai,tin tức Hoàng Thượng tìm được đứa con nhiều năm sớm đã truyền khắp kinh thành,dường như không người nào không biết không người nào không hiểu,mặc dù suốt ngày canh giữ ở cửa hàng Ninh Đan Hi cũng nghe qua ít nhiều,chẳng qua hắn cho tới giờ vẫn chưa thấy được mặt Thập Tứ vương gia,tuy rằng có nghe qua nhưng không nhớ rõ tên hắn.

” Tình hình cặn kẽ ta cũng không biết,tất cả đều nghe mọi người truyền tin,ta không biết Vương gia này là thần thánh phương nào,nhưng hắn thật quá đáng cướp đi hết khách của chúng ta,” Tổng quản vẻ mặt kích động,dường như Vương gia kia trở thành cường đạo làm nhiều việc gian ác,hận không đạp vào hắn.”Rất nhiều phú hào thân sĩ đều muốn mượn giao tình Vương gia để mua bán bố trang,hơn nữa hắn cố ý ép giá thấp,ngay cả khách quen của chúng ta cũng bị hắn hấp dẫn bỏ đi,làm tiệm chúng ta tuột dốc không phanh,lỗ lã liên tục.”

” Chuyện này không còn cách nào khác,hắn buôn bán vải so với chúng ta vừa rẽ vừa nhiều mặt hàng,đương nhiên sẽ hút hết khách đi.” Ninh Đan Hi ngược lại bình tĩnh hơn,nhiều năm tô luyện đã sớm thay đổi tính tình hắn.

“Nói cũng không phải nói như vậy,Vương gia kia rõ ràng cố ý chèn ép chúng ta,đối nghịch chúng ta khắp nơi,chúng ta làm gì hắn cũng đối nghịch,cho nên mới khiến cho toàn bộ người trong kinh thành không dám tới cửa hàng chúng ta mua vải.”

” Thật có chuyện này ư?” Ninh Đan Hi kinh ngạc ngẩng đầu,” Ta cho tới bây giờ chưa thấy qua Thập Tứ Vương gia,cũng nhớ rõ chưa từng kết thù kết oán với hắn, tại sao hắn phải làm như vậy?”

“Ta cũng không hiểu được,có thể lão gia trước kia đã đắc tội hắn?”

Ninh Đan Hi trầm tư một chút,”Đã như thế,ta sẽ đến đó bái phỏng,giải thích rõ ràng hiểu lầm giữa hai bên,cho dù Vương gia thật có hiềm khích với phụ thân,ta hy vọng hắn sẽ có lòng tốt tha thứ chúng ta,không khó xử cửa hàng chúng ta,sáng mai ta sẽ đến vương phủ một chuyến.”

“Thiếu gia,ngài đã thay đổi!” Tổng quản nhìn hắn,” Ngài trước kia không chịu cúi đầu trước bất kỳ người nào.”

” Ta đã không còn là đại thiếu gia không biết trời cao đất rộng,tùy hứng làm bậy .” Ninh Đan Hi thản nhiên nói,từ ngày Thần Hằng rời đi,hắn cũng đã mất đi nhiệt tình toàn tâm toàn ý yêu một người.”Thân là trụ cột Ninh phủ,ta không học thỏa hiệp cũng không được.”

Tổng quản không khỏi rơi nước mắt,”Ta biết sau khi đứa nhỏ Thần Hằng kia rời đi,cũng đoạt lấy hồn ngài đi,nếu khi đó lão gia không đuổi hắn đi…..”

“Chuyện quá khứ đừng nói nữa,” Ninh Đan Hi vội vàng ngăn ông tiếp tục nói tiếp,không muốn nhắc lại chuyện thương tâm,”Nhưng thật ra tổng quản,nhiều năm qua ít nhiều cũng có ông giúp đỡ,tỳ nữ gia đinh trong phủ một số nhận xong tiền lương bỏ đi,một số thì trốn đi.”

“Đừng nói như vậy,ta một nhà ba đời đều làm nô bộc trong Ninh phủ,chết cũng không rời đi Ninh phủ,huống chi ta lo thiếu gia từ nhỏ đến lớn,cho nên ta vẫn hầu hạ thiếu gia cho đến chết mới thôi.”

“Hắn đi rồi,phụ thân cũng đi rồi,kết quả chỉ còn một mình tổng quản không rời đi,” Ninh Đan Hi cảm kích hàng vạn hàng nghìn,” Lỡ một bước chân thành thiên cổ hận,lần nữa quay đầu đã là trăm năm.”

Đúng lúc này đột nhiên vang lên tiếng đập cửa,” tướng công.” một nữ tử ôn nhu uyển chuyển bưng chén canh nóng hổi mở cửa đi đến.

” Phu nhân!” Tổng quản khom người hành lễ với nàng.

Ninh Đan Hi đưa mắt nhìn sang,nhìn sang Lý Vân Nương là thê tử kết tóc mười năm đang chậm rãi đi đến hướng mình,nhất thời có chút kinh ngạc.” Nàng không phải dùng bữa xong liền đưa nhi tử về phòng nghỉ ngơi? Tại sao còn đến đây?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.