Thí Thiên Đao

Chương 2693: Chương 2693: Ai là con tin? (1)




Đây quả nhiên là một thế giới tuyệt đẹp! Nó chưa chắc có bao nhiêu hoàn mỹ, nhưng nó thật sự rất tốt đẹp! Khiến người ta kìm lòng không được lại yêu thích.

Chỉ có điều, ta cũng có kiên trì của chúng ta, không có cách nào.

Đại trưởng lão Lam thị nghĩ. Hắn khẽ nhắm hai mắt lại. Thời điểm khi hắn lại mở hai mắt ra, trong ánh mắt, đã trở nên thản nhiên.

...

Thiên Đình.

Ở đây đang cử hành một hồi hôn lễ long trọng!

Nhân vật chính của hôn lễ, chính là Trần Phàm và Lam Hiểu.

Bọn họ mến nhau nhiều năm, hiện tại cuối cùng đã tu thành chính quả. Ở dưới sự chủ trì của bản thân Sở Mặc, ở dưới sự chứng kiến của một đám lão đại trong Thiên Đình, hai người cuối cùng kết thành đạo lữ.

Ngay cả Nhiếp Lang cũng rất nể tình đi tới nơi này tham dự.

Vợ chồng son hưng phấn không thôi, đang đi khắp nơi mời rượu.

Nhiếp Lang ngồi ở bên cạnh Sở Mặc. Trên cái bàn này còn có đám người ba Đại tôn giả, bốn Đại Thiên Chủ, Sở lão, Ma Quân và Hầu Tử.

Phiêu Linh Nữ Đế và Tử Yên còn có những người khác của Phiêu Miểu Cung đang ở cùng một chỗ.

Gần như toàn bộ thành viên tổ chức của Sở thị vương tộc đều đến. Còn có rất nhiều quý tộc đỉnh cấp trong bốn đại thiên.

Vu Hồng ở một cái bàn khác, lôi Hầu Tử qua, sau đó bắt đầu cụng rượu.

Lần này, thế giới năm đại thiên có thể nói thu được thành công to lớn. Thần tộc hạ xuống, nhưng không có chiến tranh!

Tuy rằng mọi người gần như đều không biết được rõ ràng Sở Mặc làm sao làm được. Nhưng trong lòng của tất cả mọi người lại đều vô cùng vui mừng.

Bọn họ không e ngại chiến đấu, không sợ hi sinh. Nhưng nếu như có thể không phát sinh chiến tranh, không chảy máu hi sinh, nhất định là chuyện tốt nhất.

Chỉ sợ cũng chỉ có số ít mấy sinh linh như Ma Quân, Phiêu Linh và Hầu Tử này, mới cảm thấy có chút tiếc nuối, không thể tự tay chém thêm đầu của mấy Thần tộc.

Trong lòng những người khác đều cảm thấy nếu có thể vẫn duy trì tình trạng hiện tại, vậy cũng là một chuyện thật sự rất tốt. Chỉ có điều những người này ở đây đều là tồn tại đỉnh cấp của toàn bộ thế giới năm đại thiên. Bọn họ đương nhiên sẽ không đơn thuần ấu trĩ cho rằng chiến tranh sẽ không phát sinh như vậy.

Thần tộc sẽ không dễ dàng buông tha ý định của bọn họ. Nhân tộc bên này cũng sẽ tuyệt đối không thỏa hiệp. Như vậy, bóng mây đen chiến tranh vẫn sẽ bao phủ ở trên không trung của năm đại thiên này.

Nhưng nếu có hi vọng, có thể tránh được tất cả những điều này, không ai sẽ từ chối.

Thật ra tin tưởng cho dù là những Thần tộc cao cao tại thượng kiêu ngạo, cũng sẽ không từ chối.

Trong khoảng thời gian này, thông qua ở trên mạng lưới phù văn và qua lại của một ít thần linh trong thần tộc, vạn vật sinh linh của năm đại thiên bên này cũng dần dần phát hiện ra, thật ra phần lớn những đám thần linh kia cũng có máu có thịt. Mặc dù máu bọn hắn là màu vàng. Mặc dù thân thể bọn hắn có khả năng vô cùng mạnh mẽ. Nhưng bọn họ thật ra cũng là sinh linh, cũng có các loại tâm tình.

Từ lúc mới bắt đầu cao cao tại thượng, cho tới bây giờ bắt đầu có một vài thần linh tiêu tiền ở trên người của vài đại minh tinh trong thế giới năm đại thiên. Còn có nhiều thần linh bắt đầu sử dụng tiền đi mua các tiết mục đặc sắc do sinh linh của năm đại thiên chế tạo ra. Thật ra từ một loại ý nghĩa nào đó mà nói, đám sinh linh thần tộc đã bắt đầu có chút dấu hiệu muốn dung nhập thế giới năm đại thiên!

Mặc dù bản thân bọn họ không có thừa nhận, nhưng trên thực tế, lại chính là như vậy.

Hơn nữa bản thân những thần linh kia cũng không có ý thức được, Thiên Đình bên này mở ra ngân hàng tư nhân ở trên đại lục Thần Linh đã kiếm được bao nhiêu tiền.

Tuy rằng trước đó Sở Mặc chỉ biết đây nhất định là một con số kinh khủng, nhưng vẫn có chút bị giật mình.

Thiên Đình bên này cũng đủ đen tối. Mấu chốt là đám nữ nhân kia đủ đen tối!

Một cái bảo vệ vỏ bản tin phù văn các nàng lại dám định ra cái giá một khối tinh thạch!

Loại phương thức định giá này, theo lúc đầu Sở Mặc cảm thấy, quả thực chính là điên rồi!

Nhưng không nghĩ tới chính là, những thần linh Thần tộc kia quả nhiên còn giàu có hơn nhiều so với trong tưởng tượng của Sở Mặc.

Tất cả tài phú của toàn tộc chi thú tộc Nhiếp Lang lúc đó mang theo cũng không quá ba trăm vạn tinh thạch. Nhưng trên thực tế, tất cả tài phú của chi thú tộc này nhất định là vượt quá mười ngàn vạn tinh thạch!

Nhưng tinh thạch là tài phú cơ bản nhất của Thần tộc, là thần thánh lại không thể xâm phạm. Cho nên, ngay cả loại người chúa tể như Nhiếp Lang, cũng không có khả năng yêu cầu những tộc nhân này cống hiến tài phú của bản thân ra.

Chỉ có điều, Sở Mặc trước đó cũng không biết việc này. Hắn là nhìn thấy thu nhập một ngày từ đại lục Thần Linh bên kia, trực tiếp bị giật mình. Sau khi hỏi qua Nhiếp Lang, lúc này hắn mới hiểu được.

Trước đó lừa gạt bảy trăm vạn tinh thạch từ ba đại Thần Tộc, so với thu nhập ở trên đại lục Thần Linh, quả thật không tính là gì.

Sở Mặc không khỏi xúc động. Đợi đến thời điểm bảy người Đại Chúa Tể ý thức được rất nhiều tinh thạch của bọn họ bị xói mòn, thế giới năm đại thiên bên này sợ rằng đã có thể già đến chảy mỡ!

Đối với điều này, Sở Tuệ nói chính là:

- Mấy thứ này, đều là tài phú thần giới cướp đoạt từ thế giới của chúng ta trong vô số kiếp tới nay. Vì sao một bảo vệ vỏ bản tin phù văn không thể đòi một tinh thạch? Ta vẫn còn chê ít!

Được rồi. Sở Mặc biết nữ nhân ngoan độc hơn so với nam nhân rất nhiều.

Ngân hàng tư nhân vừa mở ra ở đại lục Thần Linh bên kia một khoảng thời gian, thu nhập thật ra đã sớm vượt quá số lượng bảy trăm vạn tinh thạch lừa được từ chỗ ba đại Thần Tộc trước đó. Cũng là vì nguyên nhân này, Thiên Đình bên này mới vô cùng sung sướng.

Bởi vì Sở Mặc đầu tiên lại phân phát xuống rất nhiều tinh thạch, làm phần thưởng cho những người có công trong Thiên Đình.

Nhất là Nhiếp Lang, một người liền trực tiếp cầm một trăm vạn!

Thật ra số lượng này cũng không nhiều!

Không có Nhiếp Lang, sẽ không có cục diện hòa bình ngắn ngủi như hiện tại, lại càng không có nhiều tinh thạch thu vào như vậy.

Nhiếp Lang cũng rất vui vẻ. Hắn càng cảm giác gia nhập vào hạ giới, là một quyết định sáng suốt nhất trong cả đời này của hắn.

Nhìn hai phu thê mới cưới đang đi khắp nơi mời rượu, Nhiếp Lang bỗng nhiên nghĩ tới điều gì. Hắn nhìn Sở Mặc, truyền âm nói:

- Thiên Đế, ta chợt nhớ tới một việc. Là có liên quan tới huyết chú Thần tộc...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.