Thí Thiên Đao

Chương 2346: Chương 2346: Búa Bàn Cổ




Giữa đám hắc khí kia truyền đến thanh âm trẻ tuổi, gã chẳng hề để ý, từ tốn nói:

- Nói đến chuyện này, có thấy chiến hạm không? Ừm, chính là chiến thuyền trong miệng các người đó. Khối tinh hạch thứ năm là ở đó đó. Các người muốn không? Ngược lại, ta muốn. Mới rồi trước khi ta ra ngoài cũng đã nghe được hồi lâu. Ba thế lực lớn các người đều muốn chiến hạm, ừm. . . chiến thuyền, sau đó tranh luận không ngớt, đúng không?

Sắc mặt không ít người đều khó coi. Sự thật đúng là như vậy, Bốc Đông là người đầu tiên truy tung tới nơi này, gã ta dẫn theo mười tên Đại Tổ, hơn năm trăm tên tu sĩ cảnh giới Thái thượng, rốt cục tìm được chiếc chiến thuyền. Năng lượng của đối phương hình như hơi không đủ, bị bọn họ vây ở đây.

Nhưng theo sát phía sau, người của Thiên Cung và Vĩnh Hằng điện liền chạy tới.

Những người này cũng liếc mắt một cái đã nhìn chằm chằm chiếc chiến thuyền này.

Bởi vì ở đây cho dù là tu sĩ cảnh giới Thái thượng nào đều có thểnhìn ra giá trị của chiến thuyền.

Nhiều thần kim kim như vậy. . . quả thực muốn phát rồ lên được.

Ấy vậy mà lại dùng để luyện chế thành một cái chiến thuyền không có tác dụng gì lớn? Đương nhiên, bọn họ cũng chưa từng nhìn thấy uy lực chân chính của chiến thuyền này. Nhưng chuyện đó cũng không hề gây trở ngại việc bọn họ thích chiếc chiến thuyền này.

Nhất định là tài liệu luyện khí cực phẩm!

Không nói gì khác, ở đây hơn 50 tên tu sĩ Đại tổ nếu như phân chiachiến thuyền thì mỗi người có được số lượng thần kim rất lớn.

Dùng để ban thưởng cho riêng bộ hạ của mình là được rồi.

Cho nên, người thần bí vừa mở miệng đã nói trúng luôn tâm tư của bọn họ. Một chiếc chiến thuyền luyện thành từ thần kim như vậy, không ai là không muốn cả.

Người thần bí hắc khí đầy người bắt đầu trở nên đậm hơn, gã mỉm cười, nói:

- Như vậy chúng ta thương lượng đi, ta chỉ muốn khối tinh hạch trong chiến thuyền còn chiến thuyền thuộc về các người, thế nào? Takhông ra tay công kích các ngươi, các ngươi cũng không cần khảo nghiệm sự kiên nhẫn của ta. Nói thật, ta cũng không muốn ở thế giới này tạo nhiều sát nghiệt. Tuy là ta ở chỗ này tùy ý giết chóc cũng sẽ không có nhân quả gì, nhưng ta trời sinh là một người thích bình lặng.

- Khối tinh hạch kia ngươi không thể mang đi, đồng thời bốn khối tinh hạch trên người ngươi ngươi cũng phải giao ra đây.

Một gã Đại tổ tới từ Thiên Cung trầm giọng nói, gã lạnh lùng nhìn người thần bí:

- Ta đã gọi những người đứng đầu trong ba thế lực và cả Vĩnh Hằng nữa, tin rằng bọn họ sẽ nhanh chóng tới đây thôi.

- Rất nhanh? Là có thể chạy tới?

Người thần bí nghe xong không nhịn được cười khẩy nói:

- Các người thật sự cho bọn họ là thần sao? Thôi đi! Thế giới thân thể cổ thần này mênh mông vô cương. . .

Nói đến đây, người thần bí bỗng nhiên im miệng không nói, sau đó đổi đề tài, nói:

- Bọn họ muốn chạy tới nơi này, trong thời gian ngắn đừng hòng mơ tưởng, trong quá trình đó cũng đủ để ta tiêu diệt tất cả các người rồi.

- Động thủ! Ngay trong nháy mắt đó, lấy Bốc Đông làm tâm, hơn 50 tên Đại tổ bỗng nhiên trực tiếp xuất thủ với người thần bí.

Cảnh tượng này thật là con mẹ nó gã tự mở cửa mời khủng bố đến nhà rồi!

Ngay lập tức, vùng vũ trụ này liền sụp đổ!

Lực lượng kia không phải hủy diệt tất cả mà là muốn chôn vùi hết thảy.

Tu sĩ cảnh giới Thái Thượng cơ bản là không làm được gì, toàn bộđều điên cuồng bỏ chạy tứ tán.

Trên chiến hạm Sở thị dâng lên một lớp phòng ngự mạnh nhất, sau đó điên cuồng bỏ chạy về giải đất bị phong ấn.

Ầm ầm!

Một góc vũ trụ mênh mông vô tận phát ra một loạt ánh sáng rực rỡ lóa mắt.

Đợt sóng kia phát ra sức mạnh gần như sẽ hủy diệt hoàn toàn nơi đây. Ở giữa tia sáng đó, truyền đến âm thanh lạnh như tiền:

- Các ngươi thật to gan…Hừ!

Gã lại kêu lên một tiếng đau đớn!

- Hắn bị thương rồi!

- Bóp chết tại chỗ!

Nhóm Đại tổ đang trao đổi với nhau, họ chuẩn bị ra tay lần nữa.

Không gian, thời gian ở nơi này… Tất cả quy luật nơi này đều bịchúng bao phủ và trấn áp thẳng.

Đột nhiên!

Hơn năm mươi đại tổ, cơ thể bỗng nhiên đồng thời chấn động!

Trong mắt của họ lộ ra vẻ không dám tin.

Tiếp theo, trên người họ, trong chớp mắt, tất cả đều có thêm một vết thương lớn!

Nếu như không phải cảnh giới của họn hắn đủ cao thâm, chỉ lần nàythôi rất có thể tiêu diệt thân xác của tất cả họ.

Nhưng hơn hai ngàn tu sĩ cảnh giới Thái Thượng thì không may mắn như vậy!

Tất cả bọn họ, mỗi người ở một nơi!

Hơn hai ngàn tu sĩ cảnh giới Thái Thượng, không có một ai thoát khỏi.

Hơn nữa, bọn họ đều toi rồi! Đời này coi như xong rồi!

Lúc này, một bóng người thon dài từ trong ánh sáng nhảy ra. Gương mặt của hắn trắng bệch, miệng đầy máu, tóc tai rối bời. Chiến y rách tả tơi.

Bước chân của hắn có chút lảo đảo, bước trong hư không, đi về phía hơn 50 đại tổ đang xông tới.

Trong tay hắn, vác búa song diện khổng lồ !

Búa diện phủ và chuôi là một thể, tất cả toát lên một màu đỏ ma mị. Tản ra một khí tức thê lương và cũ kỹ, trong một lúc đã tiêu diệt nhiều cao thủ của cảnh giới Thái Thượng, trên búa song diện không có một giọt máu. Thậm chí không chút sát khí nào.

- Trời… Thanh búa đó?

- Búa. . . Bàn Cổ!

- Thứ này lại có thể nằm trên tay hắn. . .

- Nguy rồi!

- Trên tay hắn, đang cầm thần khí!

Năm mươi đại tổ chỉ cần một đòn, tất cả đều bị thương. So với bọn hắn cảm thấy sợ hãi hơn là bị thương, là người trẻ tuổi kia đang cầm búa hai lưỡi!

Nếu như cây búa không nằm ở trong tay người thần bí, mọi người xem ra không có điều kỳ gì lạ. Búa Song Diện lâu đời được chế tạo tinh xảo.

Nó vừa gây ra sát thương kinh khủng, chứng minh rằng, cây búa này là một thần khí thực thụ! Thế gian này, có thể sở hữu được uy lực như vậy, e là chỉ có Búa Bàn Cổ được nhắc đến trong truyền thuyết…

Người trẻ tuôi gần như rất yếu, vầng trán của hắn lộ vẻ dữ tợn:

- Do các ngươi ép ta, ta đã từng nói rồi, ta là một người yêu hòa bình, ta ghét nhất là… đánh nhau mà.

Nói rồi, một búa của hắn, bổ về phía Bốc Đông.

Ầm!

Trong vũ trụ hư không này lại truyền đến một tiếng ầm như sấmchớp.

Đồng thời, giống như có người đang gào thét.

Một tia sáng đỏ, bổ thẳng về phía Bốc Đông.

Pháp khí trên người Bốc Đông trong chớp mắt phát ra một sức mạnh, hướng về phía tia sáng.

Đồng thời, bản thân hắn di chuyển, trong nháy mắt xuất hiện ở hơn vạn dặm. Ánh sáng đỏ đó tựa như là có sinh mệnh, theo hắn như hình với bóng!

Quá nhanh!

Ngay cả một số đại tổ, cũng chỉ có thể thấy một tia sáng đỏ lướt qua, sau đó, cơ thể Bốc Đông bị chia làm đôi rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.