- Hai lựa chọn. Lựa chọn thứ nhất, ta đánh chết ngươi, sau đó cướp đoạt hết tài nguyên bên trong Hùng Hồn Giới này của ngươi. Thuận tiện giết chết hết những Thiên Nhân ở đây!
Phiêu Linh Nữ Đế thản nhiên nói.
- Bọn họ đều là vô tội! Nàng không thể làm như vậy!
Hùng Hồn Giới chủ trực tiếp cắt ngang lời Phiêu Linh Nữ Đế nói, gầm lên giận dữ.
Vút!
Trên mặt hắn trực tiếp trúng một cái tát.
Lần này, loại cảm giác đau đớn liền truyền đến.
Hơn nữa, còn nóng hừng hực.
- Thời điểm ta còn chưa nói hết lời, không cho phép ngươi nói xen vào. Ai mà không vô tội? Nhân loại lại không phải là vô tội sao?
Phiêu Linh Nữ Đế lạnh lùng nhìn hắn:
- Nhân loại đáng chết sao? Thiên Nhân các người chắc hẳn là trời sinh cao cao tại thượng chắc? Ngu ngốc!
Nói xong, nàng cũng không liếc mắt nhìn Hùng Hồn, tự chú ý nói:
- Lựa chọn thứ hai, ngươi lấy nguyên thần bản mạng thề, còn phải đặt một tia nguyên thần bản mạng ở chỗ này của ta, thề vĩnh viễn sẽ không phản bội ta, sẽ không phản bội thế giới Bàn Cổ. Thề gia nhập vào thế giới Bàn Cổ cũng trở thành một trong những thành viên đó. Sau này, ngươi vẫn là Giới Chủ. Nói không chừng, ngươi ở thế giới Bàn Cổ, còn có thể thu được địa vị càng cao hơn.
Phiêu Linh Nữ Đế nhìn Hùng Hồn đang trợn mắt hốc mồm, thản nhiên nói:
- Nhân tộc chúng ta không phải không biết xấu hổ giống như Thiên Nhân tộc các ngươi. Ý chí của Nhân tộc chúng ta đều rất rộng rãi.
Hùng Hồn trợn mắt hốc mồm nhìn Phiêu Linh Nữ Đế, thầm nghĩ: Từ trên người nàng, ta chỉ nhìn thấy nhân loại hỉ nộ vô thường và thủ đoạn độc ác... Hoàn toàn không nhìn ra lòng dạ rộng rãi. Ừ... Ngực thì khá lớn, nhưng tuyệt đối không rộng!
Phiêu Linh Nữ Đế tất nhiên không biết trong đầu Hùng Hồn đang suy nghĩ gì. Nếu không, nàng chắc hẳn sẽ không chú ý, mang một giới không có Giới Chủ trở lại.
- Ngươi xác định, các ngươi làm như vậy, có thể đi ra khỏi Vô Lượng Thiên?
Hùng Hồn nhìn Phiêu Linh Nữ Đế. Hắn cuối cùng là người đứng đầu một giới. Từ năm tháng vô tận tới nay, hắn thượng vị đã lâu. Chỉ là từ trước đến nay hắn chưa bao giờ gặp phải người không chịu nói lý giống như Phiêu Linh Nữ Đế. Vừa bắt đầu nàng đã trực tiếp đấu võ, khiến hắn có chút tỉnh mộng.
Nhưng lúc này, sau khi hắn phục hồi lại tinh thần, đầu óc của hắn lại dần dần tỉnh táo lại.
Hắn đã hiểu đám người quân đoàn cường đạo kia muốn làm cái gì.
Không ai nói cho hắn biết, nữ tử này là quân đoàn cường đạo. Nhưng ở toàn bộ Vô Lượng Thiên, có loại lá gan này, còn có thực lực như vậy, ngoại trừ quân đoàn cường đạo ra, căn bản cũng không có nhà thứ hai!
Những Nhân tộc của thế giới bản thổ của Vô Lượng Thiên? Bọn họ có thể tránh thoát đám thợ săn Thiên Nhân bao vây tấn công cũng đã chuyện cực kỳ may mắn!
Phiêu Linh nữ đế nhìn Hùng Hồn, thản nhiên nói:
- Có thể đi ra ngoài hay không, đó là chuyện của chúng ta. Không cần ngươi tới quan tâm.
Vẻ mặt Hùng Hồn đầy bất đắc dĩ, nhìn Phiêu Linh. Đồng thời hắn ai oán nói:
- Vì sao ta lại không quan tâm? Vì sao? Ta mang theo một giới, cứ như vậy theo nàng chạy đi. Ta chẳng khác nào ở sau lưng phản bội! Nữ nhân, nàng có biết điều này có ý nghĩa như thế nào hay không? Như vậy ở Hùng Hồn Giới chúng ta, từ nay về sau sẽ không có bất kỳ đường lui nào nào nữa!
- Thế giới Bàn Cổ, chính là chỗ dựa vững chắc lớn nhất của các ngươi.
Phiêu Linh nữ đế lãnh khốc nói.
-...
Khóe miệng Hùng Hồn co giật kịch liệt. Hắn không nhịn được nhỏ giọng gầm hét lên:
- Thế giới Bàn Cổ gặp quỷ à. Tất cả tài nguyên của thế giới kia cộng lại, còn không có bằng một phần mười của chúng ta đi?
Phiêu Linh suy nghĩ một chút, rất thành thực nói:
- Hiện tại ở thế giới Bàn Cổ đã gần như không có tài nguyên tu luyện đỉnh cấp gì. Trước đều dùng để hãm hại giết chết tu sĩ Thiên Nhân các ngươi.
-...
Hùng Hồn có một cảm giác muốn thổ huyết. Hắn cảm thấy mình và nữ nhân nhân loại này căn bản cũng không có biện pháp nào để nói chuyện với nhau.
Vì vậy, hiện tại còn lại một vấn đề bày ra ở trước mặt hắn.
Rốt cuộc là muốn chết, hay là muốn lựa chọn đầu hàng?
Vì vậy, Hùng Hồn rất đáng xấu hổ lựa chọn đầu hàng. Bởi vì điều này căn bản là không có được chọn. Đối phương căn bản cũng không có chừa cho hắn nửa điểm đường lui!
Sử dụng nguyên thần bản mạng thề, sau đó lại giao ra một tia nguyên thần bản mạng đến trên tay của Phiêu Linh nữ đế.
Vào giờ phút này Hùng Hồn, coi như là hoàn toàn trở thành... Thiên Nhân nô của Phiêu Linh Nữ Đế?
Cách nói này, cái từ này... Từ xưa đến nay, căn bản lại chưa từng tồn tại!
Nhưng vào hôm nay lúc này, ở chỗ Hùng Hồn lại có một mở đầu.
Quả thực quá buồn phiề!
Sau khi Hùng Hồn làm hết tất cả những điều này, toàn thân hắn giống như già nua theo năm tháng vô tận. Hắn nhìn Phiêu Linh Nữ Đế, nói:
- Sau này... Ta chính là người của nàng...
Vẻ mặt Phiêu Linh nữ đế đầy ghét bỏ, liếc mắt nhìn hắn một cái:
- Được rồi được rồi, nhanh chuẩn bị, luyện hóa Hùng Hồn Giới của ngươi đi. Chúng ta phải chạy trốn nhanh một chút.
- Chuyện này...
Hùng Hồn cảm thấy mình có cảm giác muốn chết. Hắn thật sự cảm thấy mình lên thuyền tặc, nhưng cũng sượng mặt.
Phiêu Linh nữ đế cường hãn, là toàn bộ phương hướng vị trí. Sau khi thu nhận Hùng Hồn Giới, nàng hoàn toàn không có một chút ý tứ thỏa mãn nào, mà trực tiếp hỏi Hùng Hồn, còn có đề nghị gì không.
Vẻ mặt Hùng Hồn ngu si nhìn Phiêu Linh:
- Có ý gì?
- Ngươi làm sao lại ngu xuẩn như vậy?
Vẻ mặt Phiêu Linh nữ đế đầy tức giận, biểu tình không có hắn được không tranh cãi:
- Ý của ta chính là, ngươi cảm thấy, còn có giới lớn nào, chúng ta có thể cướp đi?
- Nàng còn muốn cướp? Chúng ta không phải lên đường chạy trốn sao?
Hùng Hồn quả thực cũng bị Phiêu Linh dọa cho suýt chết.
Hiện tại hắn thật sự không có đường lui. Hắn đã lên thuyền của Nhân tộc, cũng không xuống được. Chỉ có thể đi cùng nữ nhân điên này tới cùng. Hắn vốn nghĩ, phải dùng phương pháp gì, để chạy trốn mà thần không biết quỷ không hay. Nhưng hắn không nghĩ tới, nữ nhân điên này lại còn muốn cướp giới lớn.
- Đương nhiên. Chạy trốn thì chạy trốn, nhưng giới lớn cũng phải cướp đi!
Trên gương mặt Phiêu Linh lộ ra vẻ mặt đương nhiên. Nàng nhìn Hùng Hồn, sau đó nói:
- Nhanh lên một chút. Đừng làm chậm trễ thời gian. Nhanh cho ra một tọa độ giới lớn có thể cướp được. Ta lại đi cướp mấy cái.
Vào giờ phút này, Hùng Hồn thật sự kích động, đào một cái hố cho nữ nhân này,
bẫy chết nàng đi.