Thí Thiên Đao

Chương 999: Chương 999: Chém một kiếm




Hai tên tu sĩ họ Tôn và họ Vạn đều ngẩn cả người, hơi không dám tin mà nhìn nữ tử xinh đẹp đến mức khiến người ta hít thở không thông này. Tên tu sĩ trẻ tuổi họ Tôn mặt kinh ngạc nhìn Kỳ Tiêu Vũ:

- Nàng nói cái gì cơ?

Kì Tiêu Vũ không buồn nói thêm câu nào với gã ta, lách qua tên trẻ tuổi họ Tôn, đi thẳng ra bên ngoài.

- Đứng lại!

Cảm giác người ta không thèm nhìn mình vô cùng khó chịu, nhất là bị một nữ tử tuyệt sắc khuynh thành không nhìn tới khiến trong lòng têntrẻ tuổi họ Tôn này dâng lên lửa giận mãnh liệt, lập tức quát:

- Ta cho cô đi rồi à?

Kỳ Tiêu Vũ đứng đó quay đầu lại, trong con ngươi chứa tia sáng lạnh lẽo nhìn người trẻ tuổi họ Tôn. Năng lượng hắc ám trong cơ thể đang điên cuồng dâng lên. Kỳ Tiêu Vũ cưỡng chế kích động muốn giết người lại, lạnh lùng hỏi:

- Có việc?

- Vô nghĩa! Tu sĩ phi thăng như ngươi thật là không có quy củ! Có biết đây là nơi nào hay không?

Người trẻ tuổi nhìn Kỳ Tiêu Vũ. Kỳ Tiêu Vũ ngay cả hứng thú nói chuyện với gã cũng không có, chỉ lạnh lùng nhìn gã.

- Đây là địa bàn của Thiên Kiếm Môn!

Tên tu sĩ trẻ tuổi họ Tôn trừng mắt nhìn Kỳ Tiêu Vũ, lạnh lùng nói:

- Phi thăng ở địa bàn của Thiên Kiếm Môn thì phải nghe lời của chúng ta! Nếu không, ngươi ở Tiên giới này sẽ không có chốn dung thân!

Tu sĩ họ Vạn hơi nhíu mày lại. Gã theo bản năng cảm thấy có chút không ổn, không nhịn được thấp giọng nói:

- Tôn sư đệ. . . .

- Vạn sư huynh, huynh đừng ngăn đệ. Hôm nay ta nhất định phải dạy cho cô nàng không hiểu lễ nghĩa này một trận.

Tu sĩ trẻ tuổi họ Tôn lòng đầy căm phẫn nói:

- Sau này nàng ấy hành tẩu trong Tiên giới, chỉ sợ ngay cả chết thế nào cũng không biết!

- Ta có thế nào thì liên quan gì đến ngươi?

Con ngươi lạnh như băng của Kỳ Tiêu Vũ nhìn tên tu sĩ họ Tôn.

- Đương nhiên là có liên quan!

Tên tu sĩ họ Tôn trừng mắt nhìn Kỳ Tiêu Vũ, lớn tiếng nói:

- Ngươi nhất định phải nghe lời ta, nếu không, toàn bộ Thiên KiếmMôn đều sẽ đuổi giết ngươi!

Tên tu sĩ trẻ tuổi họ Vạn hơi nhíu mày. Gã đã trông ở đây mười năm rồi, tuy là chưa bao giờ gặp người phi thăng nhưng không phải chưa nghe nói qua truyền thuyết về người phi thăng.

Trong mắt tu sĩ ở Tiên giới đương nhiên là khinh thường tu sĩ từ Linh giới phi thăng lên. Nhưng thật sự có tư cách khinh thường tu sĩ Linh giới, ít nhất phải là tu sĩ Tiên giới tu vi Luyện Thần Kỳ.

Còn đâu thì, tu sĩ ở Tiên giới có tu vi Nguyên Anh thật ra là không có tư cách khinh thường tu sĩ từ Linh giới phi thăng lên. Bởi vì người ta dựa vào sự cố gắng của mình đã từ Nguyên Anh kỳ đột phá đến Luyện Thần Kỳ. Sau khi độ kiếp thực lực cũng sẽ phát triển lên một mức lớn. Cho dù là tu sĩ Luyện Thần kỳ bình thường ở Tiên giới cũng chưa hẳn là đối thủ của người ta!

Hơn nữa tu sĩ từ Linh giới phi thăng lên, ở Linh giới thường là lão tổ của một gia tộc, hoặc là một người thuộc hàng cấp cao của môn phái lớn, hơn nửa đều là nhân vật kiêu hùng, bá chủ một phương!

Người như vậy là người mà tu sĩ Nguyên Anh hay Luyện Thần Kỳ bình thường trong Tiên giới này không thể so bì được. Bởi vậy, tên tu sĩ họ Vạn năm đó vừa mới đến trông coi nơi tiếp dẫn, sư huynh thủ ở đây từ trước đã từng cảnh báo gã.

- Tu sĩ từ Linh giới phi thăng nên lấy của người ta chút lợi ích cũng không sao. Đối phương chưa quen thuộc với cuộc sống nơi đây nên cũng cần có người dẫn đường, cần làm quen với mọi chuyện ở Tiên giới. Nhưng phải nhớ kỹ: nhất định không được quá phận. Nếu không rất dễ nhận lấy họa sát thân! Ngươi không nên cảm thấy môn phái của mình hùng mạnh thế nào. Tu sĩ có thể từ Linh giới phi thăng lên Tiên giới hơn phân nửa không phải là nhân vật nhỏ ở Linh giới. Người như thế hầu như rất bướng bỉnh không chịu thuần phục, chọc giận họ thì chỉ có ngươi chịu thua thiệt mà thôi. Tên tu sĩ họ Vạn vẫn nhớ sự nhắc nhở của sư huynh năm đó. Nhưng mấy năm gần đây cũng không có ai phi thăng ở đây. Dù sao nơi tiếp dẫn ở Tiên giới còn rất nhiều, mà người phi thăng từ Linh giới cũng không có số lượng nhiều như tưởng tượng.

Tôn sư đệ vừa đến nơi này, tên tu sĩ họ Vạn tuy là cũng nhắc nhở gã rồi nhưng mà xem ra, Tôn sư đệ hoàn toàn không để chuyện này trong lòng.

Cơ bản không thèm để ý!

- Sư đệ. . . coi như thôi đi.

Tên tu sĩ họ Vạn do dự một chút, cuối cùng vẫn khuyên sư đệ. Nếu không thật sự gặp phiền toái thì hai người họ đều không thể thoát được.

Ai ngờ Tôn sư đệ tuổi trẻ khí thịnh, cơ bản là không nghe lời gã ta, còn lấy pháp khí ra nói với Kỳ Tiêu Vũ:

- Ngươi đã chọc giận ta rồi, bây giờ ngươi chỉ còn hai con đường, một là. . . làm người đàn bà của ta! Hai là, chết!

Tên tu sĩ họ Tôn rốt cục cũng lộ ra tâm tư của mình, nhưng gã không sợ. Một nữ tu sĩ vừa mới Phi thăng từ Linh giới lên, ở Tiên giới liệu có nền tảng gì chứ? Loại thật sự có nền tảng cơ bản là không thèm phi thăng ở đây! Đều đã có nơi tiếp dẫn xác định sẵn đang đợi bọn họ.

Kỳ Tiêu Vũ hơi kinh ngạc nhìn tên tu sĩ họ Tôn, cau mày, thanh âm lạnh như băng:

- Có phải đầu óc của ngươi có vấn đề không hả?

- Trả lời ta!

Tên tu sĩ họ Tôn nhắm pháp khí về phía Kỳ Tiêu Vũ.

Món pháp khí này là lúc gã nhập môn, sư phụ đã ban cho gã. Một tiên khí hạ phẩm. Tuy là cảnh giới của gã kém hơn nữ tu sĩ ở đây một chút, nhưng gã tự tin có tiên khí hạ phẩm này trong tay, đối phương nhất định không phải là đối thủ của gã.

Kỳ Tiêu Vũ nhìn thoáng qua tên tu sĩ họ Vạn, thản nhiên nói:

- Ngươi làm chứng cho ta.

Tên tu sĩ họ Vạn nao nao, không đợi gã lấy lại tinh thần, từ trên người của Kỳ Tiêu Vũ đã cảm nhận được một khí tức kinh người tản ra. Trong lòng gã chấn động, lập tức hét lên:

- Không được! Tia sáng hắc ám chợt lóe lên!

Tên tu sĩ họ Vạn thậm chí còn không thấy rõ ràng rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, chỉ nghe thấy Tôn sư đệ thét lên một tiếng long trời lở đất.

Tuy nhiên thanh âm kêu thảm thiết kia chỉ trong nháy mắt rồi đột nhiên dừng lại!

Sau đó, tên tu sĩ họ Vạn nhìn thấy cái đầu của Tôn sư đệ bay lên cao, một dòng máu nóng phun ra bắn thẳng lên trời. Dưới ánh mặt trời chiếu rọi, màu đỏ cực kỳ diễm lệ. Phốc!

Thi thể của Tôn sự đệ ngã trên đất, sau đó Nguyên Anh nơm nớp lo sợ ra khỏi thi thể, y hệt một tia chớp mà trốn phía sau tu sĩ họ Vạn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.