Tiếp đó, hắn giống như phát điên rồi, nhìn về phía những phù văn tính mạng đang phong tỏa mảnh không gian phía xa, giận dữ hét lên:
- Mẹ nó các ngươi chính là một đám ngu ngốc sao? Vì sao trên người của hắn lại có đồ của phù văn tính mạng các ngươi?
Bên kia những cường giả phù văn tính mạng đều có chút há hốc mồm, trợn mắt nhìn cảnh tượng như vậy. Bọn họ quả thực không thể tin được cảnh tượng bản thân mình đang nhìn thấy là sự thật.
Nhưng quả thực, Nhiếp Báo mở ra một pháp khí không gian chỉ có phù văn tính mạng mới có khả năng chế tạo ra, trực tiếp bỏ chạy!
Điều này quả thực vượt ra ngoài dự liệu của người khác.
Thú tộc căm giận đối với phù văn tính mạng, là toàn bộ các phương diện. Không chỉ căm giận bản thân phù văn tính mạng. Bọn họ ngay cả đồ phù văn tính mạng chế tạo ra, cũng căm giận vô cùng.
Cho nên, ở chỗ thú tộc, ngươi có thể nhìn thấy rất nhiều đồ do Nhân tộc chế tạo ra. Nhưng tuyệt đối sẽ không thể nhìn thấy được một kết quả chế tạo của phù văn tính mạng.
Đây là một loại thái độ, một loại lập trường.
Cho nên, ngay cả những phù văn tính mạng đang phong tỏa không gian cũng không nghĩ tới, trên người Nhiếp Báo không ngờ sẽ có loại vật này.
Nếu như bọn họ sớm biết, làm ra bố trí tương ứng. Như vậy, vẫn có cơ hội chặn đường Nhiếp Báo.
Nhưng điều này quả thực vượt ra ngoài dự đoán của mọi người.
Đối mặt với lời chỉ trích của Nhiếp Hổ, những phù văn tính mạng bên kia cũng không nhịn được mở miệng đáp trả:
- Đầu tiên, Nhiếp Hổ chính là ngươi không có bản lĩnh lưu lại cùng tộc của ngươi; Thứ hai, nếu ngươi cũng có thể tiến hành hợp tác với phù văn tính mạng, như vậy cùng tộc của ngươi vì sao không thể sử dụng pháp khí của phù văn tính mạng?
- Ngươi cho ta thật sự vô tri như vậy sao? Pháp khí này chỉ có thể là do phù văn tính mạng đỉnh cấp nhất mới có khả năng chế tạo ra!
Nhiếp Hổ cắn răng nói:
-Trong các ngươi, khẳng định cũng có kẻ phản bội!
- Ngươi mới là vu tội.
Một cường giả phù văn tính mạng đối diện lạnh lùng nói:
- Ngươi lẽ nào đã quên, Nhiếp Báo vừa đi làm cái gì? Hắn chính là mới từ hạ giới trở về. Sau đó, hắn mang theo thành ý, đi theo đàm phán với Thiên Đế hạ giới kia.
- Vậy thì thế nào?
Nhiếp Hổ lạnh lùng nhìn những phù văn tính mạng này.
- Cái gì mà như thế nào? Hạ giới có một phù văn tính mạng vô thượng. Chuyện này, không phải thời điểm bắt đầu hợp tác, đã sớm nói cho ngươi biết rồi sao?
Ánh mắt phù văn tính mạng kia nhìn về phía Nhiếp Hổ, giống như nhìn một người ngu ngốc.
Thú tộc cuối cùng cũng chỉ là thú tộc, chính là một đám không có đầu óc! Cho dù là thần thú tộc ở thần giới... cũng là như vậy. Lại nói tiếp, nếu không phải phải Nhân tộc ích kỷ như vậy, lại tham lam như vậy, hợp tác với Nhân Tộc mới là lựa chọn tốt nhất. Lúc này trong lòng cường giả phù văn tính mạng này cũng không nhịn được phát ra một sự xúc động.
Trong ánh mắt của Nhiếp Hổ lộ ra vẻ lạnh như băng, nhìn phù văn tính mạng đối diện. Hắn cố gắng kìm chế kích động muốn ra tay, sau đó nói:
- Làm sao bây giờ?
Phù văn tính mạng này nói:
- Cùng tộc của ngươi, Nhiếp Báo chạy trốn. Trong nháy mắt đó, chúng ta đã bắt đầu liên lạc với nhân thủ, phát động công kích đối với cao tầng cùng tộc của các ngươi. Bị đánh bất ngờ, chắc hẳn là có thể tạo thành thương vong rất lớn cho bọn họ. Nhưng cũng chỉ có thể làm như vậy. Từ nay về sau, tin tức một phần thú tộc và phù văn tính mạng liên hợpi, cũng không có cách nào che giấu được.
Đây là một chuyện khiến cho người ta đau đầu nhất. Giống như ba Nhân tộc lớn trước sau đề phòng bọn họ, bọn họ bên này làm bất cứ chuyện gì, trước sau cũng đề phòng ba Nhân tộc lớn bên kia.
Lúc này Nhiếp Hổ nhắc nhở:
- Tốc độ của Nhiếp Báo đứng đầu thiên hạ!
Phù văn tính mạng kia thoáng có chút do dự, nhưng vẫn nói:
- Tốc độ truyền của phù văn tính mạng, mới thật sự là độc nhất vô nhị!
Nhiếp Hổ không nói cái gì, chẳng qua là nhịn không được ngửa mặt lên trời rít gào một tiếng.
Bên kia tốc độ chạy thoát thân của Nhiếp Báo nhanh đến mức không thể tưởng tượng nổi. Thân hình hắn gần như hóa thành tinh thần thể thuần túy. Trong giây lát, hắn liền vượt qua vô số vũ trụ, xuất hiện ở bên trong một mảnh không gian khác. Hắn đang chạy thi với tính mạng!
Bởi vì hắn biết rõ, sau khi hắn trốn tới, người chúa tể bọn họ tất nhiên sẽ có nguy hiểm!
Cho nên Nhiếp Báo tăng tốc độ lên tới cực hạn. Đối với hắn mà nói, loại hành vi này cũng là một chuyện tương đối nguy hiểm. Bởi vì tuy rằng về phương diện tốc độ hắn độc bộ thiên hạ, là sinh linh nhanh nhất trên đời này. Nhưng vấn đề là hắn lại không thể kéo dài quá lâu. Nếu dựa theo loại tốc độ này, không ngừng đi xuống, như vậy sinh mệnh của hắn... cũng sẽ gặp nguy hiểm!
Nhưng loại thời điểm này, Nhiếp Báo đã hoàn toàn không để ý tới điều đó nữa.
Ở trong hư không, hắn liền trực tiếp mở miệng lớn nôn ra máu. Hắn lao về phía địa điểm thứ hai mà người chúa tể lưu lại cho hắn!
Bởi vì hắn biết, người chúa tể bọn họ cũng không có khả năng bị che giấu quá lâu. Một khi phát hiện không đúng, nhất định sẽ cho người đi tới địa điểm thứ hai tiếp ứng hắn. Trước khi hắn tiến vào hạ giới, đều đã sớm được bàn bạc được các loại đường lui.
Cho nên, Nhiếp Báo tin tưởng người chúa tể và những trưởng lão nhất định sẽ ở nơi đó chờ hắn!
Hắn cũng chỉ còn lại một lựa chọn này!
Hắn phải tin tưởng chắc chắn, tất cả những điều này đều là như vậy. Chính là như vậy!
Nhiếp Báo ngang qua ở bên trong thần giới bao la đổ nát, nâng cao tốc độ lên tới mức tận cùng. Thỉnh thoáng hắn vẫn sẽ gặp phải thần giới sụp xuống, phải đi vòng qua. Có một vài chỗ thật sự không thể vòng qua được, hắn lại kiên trì trực tiếp vọt vào.
Làm như vậy, hậu quả là rất nhanh, thương thế của hắn liền tăng thêm!
Nhưng hắn vẫn đang dùng thuốc lớn đỉnh cấp, đang không ngừng tiến hành áp chế.
Trong hư không có rất nhiều máu tươi của Nhiếp Báo phun ra. Nhưng hắn lại giống như không hề cảm giác được, vẫn lao nhanh về phía mục tiêu trong lòng mình.
Cuối cùng, khi hắn đi tới địa điểm thứ hai hắn và bản thân người chúa tể đã giao hẹn, hắn gần như hoàn toàn sụp đổ.
Trên người hắn đã đầy những vết thương. Rất nhiều nơi còn có thể nhìn thấy những xương trắng vô cùng đáng sợ. Máu tươi giàn giụa. Rất nhiều nơi đều đã mục nát. Đó là chỗ bị thần giới sụp xuống đè ép.
Hắn chỉ còn lại một hơi thở!