Thí Thiên Đao

Chương 1575: Chương 1575: Hư Độ độ ma




- Ngươi nói dối!

Nguyên thần của Tần Thu đang gào thét, lão không chấp nhận được lời nói của Sở Mặc.

- Ngươi thích thì cứ nghĩ thế, dù gì ta cũng sẽ không cho ngươi cơ hội để kiểm chứng đâu.

Sở Mặc nói xong, trực tiếp ra tay bổ thêm một đao. Chém luôn nguyên thần của Tần Thu thành bốn mảnh. Nguyên thần vẫn gào thét không cam lòng.

Nhưng Sở Mặc ra tay quá sắc bén, quá linh hoạt, không cho bất kỳ cơ hội phản ứng nào, hoàn toàn chém Tần Thu đến hồn bay phách lạc.

Ba lão tổ đang trấn áp ma chủng, tận mắt nhìn thấy Sở Mặc ra tay, bọn họ lại có thêm nhận thức về chiến lực của Sở Mặc.

Người này quá mạnh, quá kinh khủng. Ba người cảm giác, Sở Mặc còn chưa dốc toàn lực. Có thể một mình hắn cũng trấn áp được Tần Thu. Bọn họ bị chính ý nghĩ này làm giật mình. Tần Liệt Dương trầm giọng nói:

- Sở đạo hữu, lời ngươi nói về ma chủng là thật sao?

Sở Mặc gật đầu:

- Hoàn toàn chính xác.

Ba lão tổ hít vào một ngụm khí lạnh.

Tần Liệt Thủy hỏi:

- Vậy… làm thế nào với trăm vạn con cháu trong gia tộc ta đây…

Thành cổ bên kia lúc này cũng lặng ngắt. Mọi người đang nín thởchờ đợi sự tuyên án của vận mệnh.

- Ta không có chủ ý tạo nhiều sát nghiệt. Phong ấn tòa thành này để họ không nghe Ma tộc triệu tập thôi. Nếu có ngày ta có khả năng giải quyết, ta sẽ đích thân giải quyết chuyện này.

Sở Mặc nghiêm túc nói.

Ba lão tổ thở dài, chuyện đến nước này cũng đành vậy thôi.

Đột nhiên phía chân trời xa truyền đến tiếng niệm phật:

- A di đà Phật, Sở thí chủ, đã lâu không gặp. Một tăng nhân trẻ tuổi chậm rãi đi đến. Mỗi bước của người đó đều đạp trên một bông hoa sen vàng. Cước bộ sinh liên! Đây là một cao tăng chân chính. Ba lão tổ trừng mắt.

Tăng nhân trẻ tuổi còn nói thêm:

- Chư vị thí chủ, Sở thí chủ không cần phải lo lắng loại chuyện nhỏ này, cứ để bần tăng giải quyết.

Sở Mặc ngạc nhiên, lại vui vẻ, hắn không ngờ lại gặp được tiểu hòa thượng Hư Độ đã từng gặp ở Tiên giới, Đã nhiều năm rồi, khí tức mạnh mẽ trên người Hư Độ đã phai mờ, thay vào đó là sự bình thản giống lão hòa thượng lúc trước.

- Phật pháp của ngươi tinh thâm thêm một bậc rồi.

Sở Mặc khẽ cười.

- Không dám, tiến bộ nho nhỏ của tiểu tăng không đáng là gì so với Sở thí chủ. Tiểu tăng vẫn đang đi tìm ngài, khó khăn lắm mới gặp được ở đây.

Hư Độ dựng tay trước ngực, niệm chú:

- A di đà Phật!

- Đi theo ta ư?

Sở Mặc thấy bất ngờ, hỏi lại. Hư Độ nói:

- Bần tăng hy vọng có thể cùng Sở thí chủ chống lại sự xâm lược của Ma tộc, tận lực bảo vệ thế giới tốt đẹp này.

- Vậy thì tốt quá.

Sở Mặc vui vẻ nói. Hắn không dùng Thương Khung Thần Giám để nhìn tiểu hòa thượng này vì hắn biết, tiểu hòa thượng tinh thông Phật pháp, cảnh giới không nói nên gì mấy cả.

Giống như ở Tiên giới năm đó, một tu sĩ bình thường đâu thể đột phá phi thăng như tiểu hòa thượng này chứ. Sở Mặc nhìn Hư Độ hỏi:

- Ngươi có biện pháp thật sao?

- Người xuất gia không nói dối.

Hư Độ khẽ mỉm cười.

- Không phải ngươi sẽ không dùng Lục tự chân ngôn ư?

Sở Mặc hỏi.

Hư Độ mỉm cười:

- Lục tự chân ngôn là để trấn ma, còn tiểu tăng học độ ma.

- Vậy thì thử xem.

Mắt Sở Mặc sáng lên. Tuy hắn không hoàn toàn tin lời Hư Độ nhưng hắn biết Phật môn không nói dối.

- Được.

Hư Độ nhìn ba vị lão tổ của Tần gia nói:

- Ba vị lão tổ cho phép chứ?

- Chúng ta á?

Tần Liệt Dương khẽ nhướng mày.

- Nếu tiểu sư phụ là bằng hữu của Sở công tử thì cứ tự nhiên đi. Đây là cách họ thể hiện sự tín nhiệm và cũng là một cách thể hiện sự công nhận với Sở Mặc. Sở Mặc gật đầu.

Tần Liệt Thủy đích thân bay đến trên thành cổ tổ địa Tần gia, truyền pháp chỉ để mọi người ngồi an tĩnh phía dưới, loại bỏ các suy nghĩ, tiến vào trạng thái tĩnh tâm. Lão tổ đã lên tiếng, người trong thành cũng biết chuyện gì đang xảy ra nên ngay lập tức làm theo.

Hư Độ nhìn Sở Mặc nói:

- Pháp lực của tiểu tăng hữu hạn. Nếu tiểu tăng đuối sức còn cần Sở thí chủ giúp một tay.

- Ngươi cần ta giúp gì?

Sở Mặc hỏi.

- Cần thiên tinh thạch.

Hư Độ cười ấm áp như gió xuân.

- Được.

Sở Mặc gật đầu. Cần cái khác thì còn phải chuẩn bị chứ hắn chẳng thiếu thiên tinh thạch.

Tần Liệt Tinh đứng bên nói:

- Chuyện của Tần gia sao dám để Sở công tử bỏ tiền túi chứ. Chúng ta sẽ phụ trách thiên tinh thạch.

Sở Mặc cười cười, không tranh giành gì. Một đại gia tộc lâu đời như thế này không thiếu tiền.

Hư Độ trực tiếp khoanh chân ngồi trong hư không, bắt đầu tụng kinh. Dưới thân Hư Độ xuất hiện một đóa sen vàng, càng lúc càng to ra, che phủ cả vùng trời đất.

Ba vị lão tổ nhìn mà khiếp sợ. Bọn họ biết Phật môn nhưng không nghĩ thần thông của Phật môn lại hùng mạnh như thế. Hư Độ tụng kinh, nhiều đóa sen vàng lại bay ra từ miệng của Hư Độ, sau đó tiến vào cơ thể con cháu Tần gia.

Vẻ mặt Hư Độ trang nghiêm, khí thế trên người lại không ngừng tăng lên.

Sau lưng Hư Độ hiện lên một hình Phật cao lớn đầu đội trời, chân đạp đất, có cảm giác trời đất này thật chật chội, không chứa nổi hình Phật kia.

Hình Phật cũng bắt đầu tụng kinh. Tiếng kinh văn len lỏi sâu vào tâm hồn con người nhưng thực tế, lại không nhìn thấy miệng của hìnhPhật mở ra, cũng không nghe rõ tiếng kinh, người nghe chỉ cảm nhận được bằng thần thức. Đây là một loại đại thần thông.

Sở Mặc lẳng lặng đứng cạnh Hư Độ để hộ pháp, đồng thời cảm ngộ kinh thư.

Thanh âm tụng kinh của Hư Độ như ẩn chứa một sức mạnh tinh học to lớn, xua đi sự u ám xấu xa.

Chỉ có ba vị lão tổ và Sở Mặc có thể thấy được đang có một luồng hắc khí chậm rãi bay lên từ phía cổ thành. Sắc mặt của Hư Độ trang nghiêm hơn, thanh âm tụng kinh cũng uy nghiêm hơn, một vài âm tiết được nhấn mạnh và đọc lớn hơn. Sức mạnh từ thân thể Hư Độ bay vào tòa cổ thành phía dưới.

Ba vị lão tổ chấn động, tán thưởng nhìn cảnh tượng trước mặt. Tiểu hòa thượng này cao thâm khó lường.

Thời gian dần trôi, thoáng cái đã hết nửa ngày, hoàng hôn buông xuống.

Hắc khí trong hư không cũng ngày một rõ ràng, cuộn lại ở một chỗ khiến người ta có cảm giác yêu dị. Dù là người có tu vi thấp đến đây lúcnày cũng có thể thấy rõ đám hắc khí đang quẩn quanh một chỗ.

Đám hắc khí dần hóa thành hình một Đại ma vương, nhào về phía Hư Độ.

Sự việc diễn ra quá đột nhiên. Tuy vẫn có sự phòng bị nhưng không ai ngờ nó diễn ra nhanh thế này. Đại ma vương hắc khí rất khủng bố, cả người đầy sát khí, nghiền ép chúng sinh.

Hư Độ mạnh mẽ phun ra máu tươi. Nhưng thanh âm tụng kinh vẫn không đình chỉ. Sở Mặc trực tiếp giơ đao chém vào đám hắc khí. Hình Đại ma vương kia giơ nanh múa vuốt với Sở Mặc, nó cực kỳ phẫn nộ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.