Thí Thiên Đao

Chương 2109: Chương 2109: Manh mối




Hầu Tử cũng rời đi. Nó là người nóng vội, chuyện đã đồng ý sẽ lập tức đi làm ngay.

Nhưng, ngay trước khi Hầu Tử rời đi, Sở Mặc nghiêm túc đề nghị đểhắn chém thần cách cho bọn họ.

Hầu Tử và sáu huynh đệ Đại Thánh lại từ chối. Hầu Tử nghiêm nghị nói:

- Huynh vừa mới nói là trước đó huynh đã giúp hai người trảm thần đúng không?

- Đúng.

Sở Mặc gật đầu.

Hầu Tử nói:

- Chờ mấy năm nữa, nếu mọi chuyện đều ổn thỏa thì giúp chúng tacũng được! Tuy chỉ có người nắm giữ lệnh bài Phong Thần mới biết chuyện này, nhưng huynh đừng quên Băng tiểu thư chưa thể khống chế được Phong Thần Bảng! Vị Quách tướng quân trước kia huynh từng trợ giúp đang nắm giữ lệnh bài Phong Thần, Phong Thần Bảng cũng ở trong tay hắn!

Sở Mặc gật đầu. Đây là một vấn đề. Sau khi trảm thần cách, đến tám, chín phần mười người được trảm sẽ biến mất khỏi Phong Thần Bảng. Cùng một thời điểm mà xảy ra chuyện lớn như thế, làm sao mà che giấu được?

Hầu Tử nhìn Sở Mặc:

- Chúng ta đều là bạn tốt, lòng tốt của huynh chúng ta đều hiểu. Nhưng phải chờ. Chờ tới ngày chúng ta không phải kiêng dè bất kỳ ai! Lúc đó ta sẽ là người đầu tiên nhờ huynh trảm thần cách chết tiệt này cho ta!

Hầu Tử nói, hiên ngang bay lên, biến mất.

Nó và Thái Thượng cùng với Phật Thích Ca Mâu Ni chắc chắn có liên hệ đặc biệt nào đó. Tuy nó nói không chắc sẽ tìm được, nhưng nó đã chắc chắn trong lòng rằng sẽ tìm thấy.

Chỉ là, chỉ tìm được Thái Thượng thì cũng không có ý nghĩa lớn lắm. Cây đào già kia mới là thứ quan trọng nhất.

Hơn nữa, Hầu Tử hiểu rõ, mọi người cũng hiểu rõ một việc: Cứ cho là tìm được cây đào già cũng không chắc đã tìm được câu trả lời mà bọn họ mong muốn!

Giống như Sở Mặc đã nói vậy, người vừa mạnh mẽ vừa từ bi như Thái Thượng, đã biết rõ quả của cây đào già đó có thể giải quyết rắc rối nhưng vì sao không làm từ sớm? Tại sao phải tới khi Hầu Tử và sáu Đại Thánh nhờ số trời run rủi mới trộm được đào, tình cờ giải đáp được bí ẩn? Có điều, tốt xấu do người quyết định. Tất cả mọi người đều hi vọng sẽ có kết quả tốt đẹp. Nếu không có ai làm việc này thì nguy cơ này sẽ mãi mãi tồn tại.

Dù không làm được, cũng muốn biết cho rõ ràng, không thể mãi giậm chân tại chỗ!

Sáu Đại Thánh cũng rời đi ngay sau đó. Họ tới một cách bí ẩn, rời đi cũng theo một cách bí ẩn.

Trong động phủ chỉ còn lại hai người Cổ Băng Băng và Sở Mặc. Cổ Băng Băng nhẹ nhàng hất tóc ra sau, vô tình hơi quyến rũ lại phong tình vô cùng thu hút, nhìn Sở Mặc cười:

- Lần này huynh quay về có ý định gì chưa?

Sở Mặc nhìn Cổ Băng Băng.

Cổ Băng Băng nói tiếp:

- Chúng ta đã bàn bạc rồi, giai đoạn này chưa cần huynh phải làm gì cả. Chúng ta làm là đủ rồi. Ở các cổ tộc chúng ta đều có ảnh hưởng nhất định, vì vậy, việc gây dựng liên minh cũng không khó. Cái khó là làm nó phát triển lớn mạnh kìa. Dù là bổ sung cho đủ hồn phách tạo thành linh hồn hoàn chỉnh, hay là trảm thần cách, giúp “Bán thần” trên PhongThần Bảng được tự do, cũng đều là những chuyện lớn. Thật ra, nếu được lựa chọn, ta cũng không muốn cho huynh mạo hiểm như thế.

Không đợi Sở Mặc nói, Cổ Băng Băng nói tiếp:

- Cho nên, ta phải nghĩ biện pháp, trước tiên là liên lạc với người nắm giữ lệnh bài Phong Thần và Phong Thần Bảng, còn phải chắc chắn người đó sẽ không phản bội chúng ta. Như vậy, chắc là cần phải thề độc mới được!

Sở Mặc gật đầu, nhìn Sở Băng Băng:

- Cô vất vả rồi.

- Cũng là vì chính ta thôi.

Cổ Băng Băng yếu ớt nói:

- Ta có thể thấy được, Sở Sở có lòng tham, cũng có dã tâm. Thật ra đây cũng là chuyện tốt. Chúng ta chưa từng lên kế hoạch lớn như thế, cũng chưa từng nghĩ sẽ làm chuyện lớn đến thế. Để nàng khống chế toàn bộ, không còn gì tốt hơn!

Sở Mặc gật đầu. Chuyện Sở Sở làm bạn với Cổ Băng Băng hắn không thấy khó hiểu tí nào.

- Còn một việc. Thật ra ta không muốn nói, nhưng ta biết, ta nên nói cho huynh nghe. Cổ Băng Băng nhìn Sở Mặc, trong ánh mắt mang theo chút u oán nhàn nhạt.

- Ừ?

Sở Mặc khó hiểu nhìn nàng.

- Ta… Hình như biết được một ít tin tức về 2 người vợ của huynh.

Cổ Băng Băng cuối cùng vẫn nói.

- Cái gì? ? ?

Sở Mặc bàng hoàng nhìn Cổ Băng Băng:

- Thật sao? Cổ Băng Băng cười khẽ:

- Ừ. Cũng là tình cờ thôi. Huynh biết đấy, Cổ Thần gia tộc rất lớn, con đàn cháu đống, năng lực nắm bắt thông tin tất nhiên rất kinh khủng. Quyền hạn của ta ở Cổ Thần gia tộc cũng chưa tính là cao cấp, nên còn chưa đủ tư cách nhận được nhiều tin tình báo. Nhưng nhờ vào sự giúp đỡ của huynh, ta đã có chỗ đứng ở Thương Cổ Thành, lại chiến thắng Toa Lan đạo tặc nên ta được gia tộc khen ngợi rất nhiều, bỏ đi ba chữ* “thành chủ tạm thời”, thưởng cho ta chức vụ Thành chủ chính thức của Thương Cổ Thành!

*Ba chữ “đại thành chủ: 代城主”

- Chúc mừng, chúc mừng! Trên mặt của Sở Mặc nở nụ cười vui vẻ.

- Cảm ơn.

Cổ Băng Băng mỉm cười:

- Sau khi trở thành Thành chủ Thương Cổ Thành, gia tộc lại tăng cho ta quyền hạn lên hai cấp. Nhẽ ra trở thành Thành chủ cũng chỉ có thể tăng lên một cấp, nhưng việc đẩy lùi Toa Lan đạo tặc, dẹp yên Thương Cổ Thành là công lao rất lớn, giống như là làm kinh sợ các thế lực bên trong, đem lại vinh quang cho Cổ Thần gia tộc vậy! Vì thế ta được tăng lên hai cấp. Ta có thể biết được càng nhiều tin tình báo hơn.

Sở Mặc lẳng lặng nghe nhưng trong lòng không hề bình tĩnh. Hắnvất vả trăm cay ngàn đắng tiến vào Thông đạo, cũng không phải để thành lập nên một thế lực hay vạch trần những bí mật động trời, mà chỉ là muốn cứu hai người vợ của mình!

Đây mới là chuyện hắn thật sự muốn làm!

Cổ Băng Băng nói:

- Ngay trước khi ra trận, ta nhận được tình báo nói rằng trong khu vực trung tâm Thông đạo có nơi tên Tú Thủy sơn trang, xưa nay đều rất thần bí, không ai có thể tiếp cận, người bên trong cũng không qua lại với bên ngoài. Nhưng gần đây, đột nhiên có người ra khỏi đó, tìm người thuộc Cổ Thần gia tộc để đổi tài nguyên tu luyện. Nhưng những tàinguyên tu luyện kia lại không phải là cao cấp cho lắm…

Tới đây, Cổ Băng Băng nhìn Sở Mặc:

- Không cao cấp, cũng không phải là nói về phẩm cấp, mà là những tài nguyên tu luyện này chỉ dành cho tu sĩ cảnh giới Đại Thánh sử dụng! Người đó yêu cầu rất cao, đòi tất cả tài nguyên tu luyện đều phải đạt nhất phẩm. Haha, huynh biết không? Ta nhìn danh sách cũng không nói nên lời! Bởi trong số chúng, có một số thứ mà ngay cả ta trước kia cũng không được dùng! Tài nguyên tu luyện bọn họ dùng để trao đổi lại càng cao cấp hơn: Tất cả đều là tài liệu đỉnh cấp. Vụ trao đổi này, Cổ Thần gia tộc thật sự rất có lợi. Nhưng Cổ Thần gia tộc ta đều cảm thấy kỳ lạ, nên báo lại với cấp trên. Cổ tộc nào cũng vậy thôi, khi gặp chuyện kỳ lạkhông thể làm rõ, sẽ báo lên cấp trên không hề giấu diếm, đề phòng có chuyện phát sinh. Có khi còn có người biết được nguyên do!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.