Bộ xương khô có chút phiền muộn nhìn Sở Mặc, hắn thật sự sợ tiểu tử này khinh suất. Nhưng vào lúc này cũng chẳng thể nhắc nhở!
Chớ nói hắn đã đáp ứng người ta, không thể giao lưu với Sở Mặc, bằng không Sở Mặc sẽ gặp đại nạn.
Sợ điều gì sẽ gặp điều đó, bên Sở Mặc có lẽ đã quyết định tiếp tục nâng cao thể chất của mình.
Thiên Ý Ngã Ý bắt đầu vận hành.
Quan tài đen xì kia truyền đến năng lượng khổng lồ khó tin. Ầm!
Đầu lâu Sở Mặc nổ tan!
Bộ xương khô nhảy dựng, lảo đảo, thiếu chút nữa ngã xuống đất.
Toàn thân hắn phát ra năng lượng mênh mông!
Trời cao cũng muốn nứt vỡ!
Đến lúc này, bộ xương khô mới chính thức thể hiện lực lượng cấp chí tôn.
Lúc trước cả hắn và Bắc Minh đều chưa vận dụng lực lượng chân chính của chí tôn ởi vì chí tôn chiến đấu, cả Quy Khư cũng bị đánh thủng.
Mà mọi sinh linh sống ở đây, sẽ không ai cho phép Quy Khư bị hủy diệt.
Cho nên, lúc lực chí tôn phát ra từ bộ xương khô, gần như tất cả tồn tại trong Quy Khư bị kinh động!
Dưới oai chí tôn, tất cả lạnh run, quỳ rạp trên đất, không dám động đậy!
Hoàng Họa, Diệu Nhất Nương và Thẩm Tinh Tuyết có dự cảm bất tường. Phảng phất như có chuyện sắp phát sinh.
Chỗ tam nữ cũng gần như cùng một thời gian tản mát ra lực lượng mênh mông bảo hộ không để các nàng chịu thương tổn. Nhưng tâm tam nữ đã rối loạn.
Các nàng đều có một trực giác, Sở Mặc xảy ra vấn đề rồi!
Nhưng các nàng có làm gì cũng vô dụng, bởi vì ở đây các nàng không thể làm gì được.
Thậm chí còn chẳng thoát ra được chỗ ẩn thân!
Huyễn Thần Giới.
Thiên tầng Huyễn Thần điện. Cho tới bây giờ chưa có ai tiến vào phòng nhỏ.
Một người tướng mạo thanh tú như em gái hàng xóm mở mắt ra, trong mắt nhưcó ngân hà lưu động.
- Hắn đang làm gì vậy?
Giọng bé gái trong trẻo, tràn đầy khiếp sợ.
- Đáng chết, sao hắn lại đi con đường kia? Là ai? Là ai dẫn dắt hắn?
Cô gái táo bạo đứng lên, như một con sư tử tức giận đi lại trong phòng. Mỗi một bước đều phá vỡ hư không.
Gian phòng nhỏ như một thế giới, mặc kệ nàng đi thế nào cũng không đến điểm cuối.
- Không ai dẫn đường thì hắn sẽ không làm chuyện như vậy, nếu để ta biết là ai, người đó nhất định phải chết!
Cô bé lộ ra sát khí, sau đó nhắm hai mắt lại dụng tâm suy diễn.
Rất lâu sau, nàng mở mắt ra, có phần mỏi mệt:
- Quy Khư. . . Ta biết là ai rồi, các ngươi đúng là dây dưa không dứt!
Chẳng biết tại sao, vẻ tức giận dần dần biến mất, còn lại vẻ bất đắc:
- Năm đó các ngươi đã từ bỏ hết thảy thì sao giờ lại muốn nhúng tay vào cuộc đời của hắn? Các ngươi có tư cách gì làm như vậy? Chẳng lẽ, vì hắn là tương lai?
Nói xong, cô gái thầm thở dài, sau đó lẩm bẩm nói:
- Chỉ tiếc. . . Ta khốn thủ ở chỗ này, không thể ở bên cạnh ngươi. Chẳng lẽ phải như tiểu thư đã nói, nhiều lần trải qua cửu tử. . . Mới có cả đời? Quy Khư.
Đầu lâu Sở Mặc nứt vỡ khiến bộ xương khô muốn phát điên, đầu tiên là triển khai lực lượng chí tôn phong ấn Sở Mặc trong một vùng tiểu thiên địa, sau đó bạo phát khí thế bản thân ra.
Toàn bộ Quy Khư kịch liệt chấn động.
Trong phạm vi trăm van dăm, vô số sinh linh yếu đuối tan vỡ.
Lúc này đây, trong Quy Khư thật như ngày tận thế.
Từ phương xa, liên tiếp truyền đến hơn mười đạo khí tức hủ nhân những khí tức đó không ai không phải tồn tại cao cấp trong Quy Khư. Bọn họ phẫn nộ vì có người muốn hủy diệt Quy Khư.
Bởi vậy, bọn họ đến đòi công đạo!
Nếu không có đạo lý, bọn họ thà mất thể diện cũng phải liên thủ trấn áp tên gây rối kia.
Bộ xương khô giờ chỉ biết một chuyện, chính là chiếu hình Sở Mặc lên hư không, phóng đại vạn lần!
Ngay cả nơi cách đây vạn dặm cũng thấy được rõ ràng.
Vì thế, gần như toàn bộ Quy Khư đều thấy trong hư không có một nhân vật đầuđội trời chân đạp đất ngồi xếp bằng trên quan tài.
Dường như đang tu luyện công pháp gì đó?
Tồn tại cao cấp trong Quy Khư đâu phải ngu ngốc, vừa nhìn đã hiểu được chuyện gì xảy ra.
Nhiều tồn tại rống giận, bọn họ cảm giác mình bị áp chế!
Đó là chuyện gì?
Một tên nhóc không biết sống chết, rõ ràng là một con kiến lại muốn nuốt cả trời, đi lên một bước kia. . . Đó rõ ràng là tự tìm đường chết! Chúng ta dựa vào cái gì quản cái rắm này?
Những tồn tại khác không phát ra thanh âm gì, nhưng đều toát ra vẻ ngạc nhiên thán phục. Dường như rất bội phục, thậm chí có người dám làm chuyện đó ở cảnh giới như vậy.
- Không giúp ta, ta sẽ phá hủy nơi này.
Bộ xương khô không kiêng nể gì truyền ra thần niệm.
Lần này như chọc phải tổ ong vò vẽ.
Cả những tồn tại chưa tỏ ý trước đó, trong nháy mắt truyền tới sự tức giận.
- Các ngươi cũng nhìn thấy. . . cả chí tôn các ngươi năm đó cũng không có dũngkhí bước thêm nửa bước, nhưng hắn dám! Chỉ bằng điều này, các ngươi nên trợ giúp hắn.
- Thối lắm, hắn sắp chết rồi!
Một ý niệm táo bạo truyền đến trong nháy mắt.
Lập tức khiến nhiều tồn tại hưởng ứng.
- Đung đây, hắn không thể thành công!
- Không có lực lượng nào có thể chống đỡ hắn hoàn thành một bước kia!
- Chỉ bằng quan tài của Bắc Minh. . . Tiểu tử này điên rồi!
- Móa nó, quan tài của ta làm sao? Ngươi có không?
- Phì, ta không hiếm lạ đâu.
- Ngươi có không
- Ngươi muốn ăn đòn đúng không?
- Ta sợ ngươi sao? Năm đó ngươi chính là bại tướng dưới tay ta!
- Hai người các ngươi thôi ngay, còn chưa đủ loạn sao?
Một thần niệm hùng mạnh trong nháy mắt bao phủ Quy Khư, trực tiếp trấn áp tất cả thần niệm trong thiên địa.
Sau đó, tất cả thần niệm biến mất.
Bộ xương khô đứng yên đó, hắn đang chờ đợi.
- Ngươi quá phận.
Đạo thần niệm áp chế Bắc Minh chí tôn và một gã chí tôn khác, trực tiếp phá rathần niệm với bộ xương khô.
- Vãn bối cũng là bất đắc dĩ.
Bộ xương khô giải thích nhưng không có ý từ bỏ:
- Coi như các ngươi cùng nhằm vào ta, có thể khiến ta tan thành tro bụi, nhưng trước đó, Quy Khư cũng bị hủy diệt.
Trong hư không xao động, tất cả tồn tại đều vô cùng bất mãn.
Lại là thần niệm hùng mạnh kia vượt khoảng cách quan sát Sở Mặc, sau đó phát ra một tiếng hừ nhẹ:
- Tên tiểu tử này. . . Dường như thật sự có khả năng thành công.
- Không có khả năng! - Một bước kia căn bản không ai có thể vượt qua!
- Tuyệt không có khả năng!
- Năm đó ta từng thử, nhưng trong nháy mắt, khí tức hủy diệt ùa tới khiến ta trực tiếp từ bỏ.
- Chẳng lẽ hắn từ sơ kỳ đã luyện cốt luyện huyết toàn thân hay sao?
Có chí tôn nghi vấn.
Trong hư không, thần niệm lập tức an tĩnh lại