Đại Công Kê nói xong, liền bơi tới trước mặt Sở Mặc.
Sở Mặc lấy ra hai viên đan dược đưa cho Đại Công Kê, sau đó hạ giọng nói:
- Động tĩnh nơi này hơi lớn, chúng ta mau rời khỏi đây!
Đại Công Kê gật đầu:
- Lúc vừa rồi chắc chắn đã gây sự chú ý với người khác, mau đi thôi!
Đang nói, một luồng khí vô cùng kinh khủng bỗng chốc bao trùm mặt hồ nước, một ý niệm vô cùng lạnh lẽo theo đó mà tới.
- Cho dù các người là ai, mau giao thứ đó cho ta!
- Khốn kiếp
Đại Công Kê chửi lớn, rồi nhìn Sở Mặc truyền âm:
- Mau tiến vào Huyễn Thần Giới!Sở Mặc kéo Đại Công Kê lại, liền niệm khẩu quyết.
Một người một gà, thân hình nháy mắt đã biến mất tại chỗ.
Cùng lúc đó, có năm bóng người cùng một gã hắc y nhân (người mặc đồ đen) đứng trên mặt hồ đang giằng co với nhau.
Triệu Thanh lạnh lùng nhìn hắc y nhân:
- Chu Hồng tiền bối, lẽ nào người muốn tranh giành với bọn ta?
Hắc y nhân khinh khỉnh nhìn Triệu Thanh, thản nhiên nói:
- Các ngươi là cái thá gì? Chỉ là mấy kẻ Kim Đan, có tư cách gìmà nói với ta?
Triệu Thanh không chút vênh váo trả lời:
- Phải, chúng ta là tiểu bối, tuy nhiên sư tôn của chúng ta chắc là đủ tư cách nói chuyện với Chu Hồng tiền bối chứ?
- Đừng hòng dùng sư tôn của các người để ép ta!
Hắc y nhân lạnh lùng cười:
- Bản tôn tung hoành Linh Giới nhiều năm, lẽ nào lại bị mấy tên tiểu tử thối các ngươi hù dọa sao?
Đám người Ngô Mạc lúc này không dám thở mạnh, giống như trước đây khi bọn họ đối mặt với sức mạnh của đám tu sỹ Trúc Cơ, trong mắt đám Trúc Cơ tu sỹ, bọn họ chỉ nhỏ bé giống như đám kiến, nhưng đối mặt với tu sỹ cảnh giới Nguyên Anh, bọn họ cũng vẫn bé nhỏ như vậy!
Triệu Thanh thở dài, nói:
- Được thôi, lần này những trưởng bối của Huyết Ma Giáo chúng ta không tới, coi như chúng ta thua.
- Cái gì gọi là coi như các người thua? Triệu Thanh, ngươi đừng hòng lấy trưởng bối sư môn ra để hù ta. Chu Hồng ta đã tu luyện để đạt cảnh giới như ngày nay, uy hiếp như vậy ta đã nghe không ít lần!
Chu Hồng mặc dù miệng nói vậy, nhưng ánh mắt đã bán rẻ những tâm tư trong lòng hắn.
Huyết Ma Giáo, ba chữ này ở trong Linh Giới giống như sét đánh bên tai.Cái tên của môn phái này có mang một chữ “Ma”, ít nhiều đã nói rõ phong cách hành sự của bọn họ, đó là kiểu nửa chính nửa tà.
Cho dù là ai đi nữa, gây sự với Huyết Ma Giáo hầu như đều không có kết cục tốt đẹp.
Cảnh giới của Chu Hồng mặc dù đã đạt tới cấp Nguyên Anh, nhưng muốn đối phó với mấy lão tổ của Huyết Ma Giáo cũng không hề có chút lòng tin nào.
- Tiền bối Chu Hồng, không biết thứ mà người muốn lần này là thứ gì?Triệu Thanh nhìn Chu Hồng nói:
- Ta phụng mệnh sư phụ, ắt phải mang thanh đao đó về.
- Ta cũng muốn thanh đao đó.
Chu Hồng lạnh lùng đáp.
Triệu Thanh khẽ mỉm cười:
- Chu Hồng tiền bối nói vậy thì thật vô nghĩa, trong lòng chúng ta đều hiểu rõ, thực ra bất kể là thanh đao hay giọt máu kia, đều không phải là thứ tu sỹ của thế giới này có thể dùng được.
Chu Hồng trầm ngâm một hồi, sau đó nhìn Triệu Thanh:
- Vậy ngươi có ý gì?
- Ý của ta là, thanh đao đó chúng ta sẽ mang đi; Giọt máu kia thì Chu Hồng tiền bối lấy đi, chúng ta mỗi người đều lấy được thứ mình cần. Thế nào?
Triệu Thanh nói.
Vẻ mặt Chu Hồng tỏ ra ngạc nhiên, lần này hắn quả thực là nhắm vào Chân Hoàng huyết mà đến. Nếu đạt được Chân Hoàng huyết, vậy thì sau này hắn sẽ có ngày phi thăng Tiên Giới, chỉ cần dựa vào Chân Hoàng huyết, thậm chí có cơ hội tấn công vào Đạo Cảnh chi thể!Đến lúc đó, nếu quả thật có thể đạt tới Chân Hoàng chi thể, thì đúng là hắn phát tài rồi!
Còn về thanh đao đó nghe nói chỉ có một đoạn thân đao. Mặc dù trong truyền thuyết có miêu ta đoạn thân đao đó vô cùng kỳ diệu, nhưng Chu Hồng lại không quá để ý.
Tốt hơn nữa cuối cùng cũng chỉ là một binh khí mà thôi.
Binh khí nào có thể sánh được với việc tăng cường bản thân chứ?
Không thể không nói, thực ra thứ mà Chu Hồng muốn cũng khôngsai, chỉ là hắn không ngờ rằng thứ vũ khí này lại nghịch thiên tới mức nào!
- Vậy quyết định như thế đi!
Chu Hồng ít nhiều có chút không cam lòng nói, vốn dĩ sau khi hắn biết được di tích này là di chỉ của Thanh Hư Môn, tất cả các thứ trong Thanh Hư Môn hắn đều muốn chiếm làm của riêng.
Đây chính là kế thừa của một môn phái đẳng cấp tiếng tăm lẫy lừng trong Linh Giới! Cho dù là ai đạt được, dùng những kế thừa này thì có thể trực tiếp tái gây dựng lại được một kế thừa mới.Tuy nhiên khi đối mặt với đệ tử của Huyết Ma Giáo, Chu Hồng cũng chỉ có thể cắn răng nhượng bộ một phần lợi ích.
Thấy Chu Hồng gật đầu, đám người Triệu Thanh cũng thở phào nhẹ nhõm. May mà bọn chúng gặp phải Chu Hồng, còn gọi là có chút lý trí. Vạn nhất gặp phải một tên điên, e là căn bản sẽ không đưa ra bất kỳ điều kiện nào, trực tiếp ra tay rồi. Bọn chúng đều là mấy tu sỹ Kim Đan, chỉ e sẽ đi đứt hết tại đây.
- Đợi chút
Chu Hồng đột nhiên lên tiếng, gọi Triệu Thanh lại.Triệu Thanh quắc mày lên, tưởng rằng Chu Hồng muốn đổi ý.
- Thứ ở trong hồ này, chúng ta có thể chia đều, nhưng kế thừa của Thanh Hư Môn
Chu Hồng nhìn Triệu Thanh:
- Ta muốn tất cả!
Triệu Thanh không chút do dự gật gật đầu:
- Cái đó chúng ta không tranh giành với Chu Hồng tiền bối.
- Vậy thì tốt.
Chu Hồng lúc này mới thông suốt.Triệu Thanh mỉm cười:
- Chỉ có điều mấy thứ đó, nếu Chu Hồng tiền bối chậm chân chút, e là sẽ bị người khác chia sạch mất.
- Chỉ dựa vào mấy tên đó? Bọn chúng có thể chạy đâu được chứ? Đuổi theo tới nhà bọn chúng Ta cũng phải ép chúng giao những thứ đó ra!
Chu Hồng lạnh lùng nói.
- Được, vừa rồi ở đây động tĩnh không nhỏ. Có lẽ có người đã đi xuống rồi.
Triệu Thanh không muốn có thêm bất kỳ sự cố nào, hắn muốn mauchóng lấy được đoạn thân đao để về phục mệnh.
Chu Hồng thản nhiên nói:
- Cả mặt hồ đều bị thần thức của ta bao phủ, cho dù là ai ở dưới kia, cũng đều không thoát khỏi bàn tay ta được!
- Tu sỹ Nguyên Anh cảnh giới quả nhiên mạnh mẽ vô cùng.
Triệu Thanh ninh bợ:
- Chu Hồng tiền bối, chúng ta đi xuống đi!
- Được!
Chu Hồng ra vẻ hả hê, ngạo mạn gật đầu.Sau đó, chỉ một ngón tay, hồ nước này đột nhiên tự động tách ra. , Chu Hồng tung người nhảy thẳng xuống dưới hồ.
Đám người Triệu Thanh liếc mắt nhìn nhau, sau đó đều lộ vẻ tươi cười một cách bất đắc dĩ. Chân Hoàng huyết Mặc dù sư tôn không để mắt tới, nhưng mấy người bọn chúng vẫn rất thèm thuồng. Tuy nhiên cũng hết cách, ai bảo bọn chúng gặp ngay đối thủ không thể chống lại được?