Hai người Hổ Liệt và Nguyệt Khuynh Thành thậm chí không hỏi Sở Mặc muốn làm cái gì. Chuẩn Thánh Dược đó! Loại thần vật này nghe thôi đã khiến người ta động tâm, ai lại không muốn đi mở mang kiếnthức? Cho dù không chiếm được, có thể nhìn một cái coi như là mở rộng tầm mắt. Thật ra trong lòng hai người cơ bản là không quá muốn có thể có được gốc Chuẩn Thánh Dược này.
Cho dù thực lực của Sở Mặc đã vượt qua tất cả đại nhân trẻ tuổi, cho dù hắn thành công tấn cấp lên Đế Chủ cấp cao nhưng đối với Chuẩn Thánh Dược. . . vẫn không có khả năng có bất cứ cơ hội nào.
Những đại nhân trẻ tuổi cũng có sự chắc chắn nhất định. Cho dù bọn họ mang binh khí Chí Tôn trên người cũng không thể thành công.
Nhất là nếu như gốc Chuẩn Thánh Dược kia muốn chạy trốn, trênđời này sợ là ngoại trừ Chí Tôn cao nhất thì không ai có thể ngăn được nó.
Tuy nhiên, Hổ Liệt và Nguyệt Khuynh Thành cũng có thể hiểu được tâm tư của những đại nhân trẻ tuổi đó. Đối mặt với thần vật trong truyền thuyết, cho dù thế nào đều phải thử một lần. Ngay cả bản thân bọn họ cũng chưa hẳn không có tâm tư kia.
Đối với Sở Mặc mà nói, gốc Chuẩn Thánh Dược này là thứ nhất định phải có được!
Trên người của hắn đã có một loại Chuẩn Thánh Dược là HoàngKim Sâm, nếu có thêm Phong Quân Tử nữa như vậy đã có đủ hai gốc. Chỉ cần có thêm dược Chí Tôn là Huyền Tử Thảo và Bi Hoan Hoa, vậy là có thể thành công luyện chế ra đan dược mà sư nương Tiểu Điệp cần rồi.
Chuyện này, đối với Sở Mặc mà nói, cũng là một chuyện lớn quan trọng.
Sư phụ đối với hắn ân trọng như núi, tình sâu như biển. Làm đồ đệ, báo đáp như nào cũng không đủ.
Nếu Hổ Liệt và Nguyệt Khuynh Thành biết tâm tư của Sở Mặc thìđoán là chắc chắn sẽ không thoải mái như bây giờ rồi.
Một tu sĩ cảnh giới Thiên Tiên giết Chân Tiên trảm Đế Chủ, chuyện nghịch thiên cứ làm từng chuyện lại từng chuyện, hắn lại còn muốn đi cướp lấy Chuẩn Thánh Dược. . . vậy không phải là muốn nghịch thiên, mà là muốn chết! Cơ bản là si tâm vọng tưởng!
Hai người nếu biết tâm tư của Sở Mặc nhất định sẽ khuyên can hắn.
Đáng tiếc bọn họ không biết, Sở Mặc cũng sẽ không nói.
Thiên Lộ, dưới một ngọn núi vô danh tụ tập rất nhiều tu sĩ, đều đangyên lặng nhìn lên ngọn núi ở trước mắt.
Ngọn núi này đối với tu sĩ thì dường như không tính là cao, khoảng chừng vạn trượng. Đối với người bình thường thì giống một tòa Thiên Sơn(núi cao như trời), cơ bản là không thể vượt qua.
Bốn phía ngọn núi dốc đứng, phía trên quanh năm tuyết đọng, từ độ cao trên một ngàn trượng còn có mây trắng vờn quanh.
Càng lên cao, gió càng lớn. Đến chỗ cao năm nghìn trượng chẳng những khó có thể hô hấp, hơn nữa những cơn gió kia ngay cả tu sĩ Thiên Tiên cũng không thể chịu đựng được. Đó không phải gió bình thường mà là một loại gió mang theo lực lượng Quy luật.
Gió lạnh giống như đao. Gió nơi này so với đao còn đáng sợ hơn.
Càng lên cao gió càng thêm mãnh liệt. Tu sĩ cảnh giới Chân Tiên nhiều nhất có thể leo lên đến tám ngàn trượng rồi khó có thể tiếp tục.
Muốn trèo lên đỉnh mà không có cảnh giới Đế Chủ, trên cơ bản là rất không có khả năng thành công.
Mà gốc Chuẩn Thánh Dược Phong Quân Tử ở bên trong phong nhãntrên đỉnh ngọn núi này.
Cũng có tu sĩ muốn dùng phương pháp độn thổ từ chân núi đi vào. Nhưng chỗ thần kỳ của ngọn núi này là bên trong ngọn núi gần như hoàn toàn là đá đặc. Kể cả một kích thật mạnh của Chân Tiên cũng không thể phá được nhiều đá cho lắm.
Có tu sĩ phí rất nhiều khí lực mới làm vỡ được một tảng đá lớn cỡ bàn tay nhưng nặng tựa ngàn cân!
Nói cách khác, cho dù loại đại lão Đế Chủ có thể đánh nát đến đây, dùng một kích thật mạnh cũng không chắc có thể hoàn toàn đánh nátđược ngọn núi này.
Hơn nữa trên núi có các quy luật Đại Đạo bảo vệ. Nếu thật có người phát động công kích với ngọn núi này, tám chín phần mười sẽ nhận lại sự cắn trả.
Cho nên, tất cả tu sĩ ở dưới ngọn núi này đều không hành động thiếu suy nghĩ, đều đang rất nghiêm túc suy nghĩ về biện pháp khả thi để chiếm được Phong Quân Tử.
Người đầu tiên phát hiện ra Phong Quân Tử chính là Long Thu Thủy. Mặc dù ở bên trong vườn Thiên Đạo, tu vi tự phong của LongThu Thủy thua trên tay Sở Mặc nhưng điều này cũng không thể nói Long Thu Thủy là một người không có bản lĩnh. Trên thực tế, Long gia gia học sâu xa. Long Thu Thủy từ lúc còn nhỏ đã nắm giữ tri thức rất phong phú.
Trong đó có những tri thức mà ngày bình thường không dễ mà dùng đến, nhưng khi đối mặt với những tình huống phức tạp thường sẽ sinh ra tác dụng thần kỳ.
Lần này cũng giống như vậy.
Long Thu Thủy căn cứ vào khí tràng nơi này đoán được đỉnh núi có phong nhãn. Sau đó lại căn cứ vào đủ chỗ kỳ dị của ngọn núi này suy đoán trong phong nhãn rất có thể có dược liệu cấp cao nhất. Cuối cùng tổng hợp tất cả manh mối lại mới rốt cục cho ra một tin tức kinh người. Dược liệu ở đỉnh núi vô danh này hẳn là một gốc Chuẩn Thánh Dược trong truyền thuyết, tám chín phần mười. . . Chính là Phong Quân Tử!
Bởi vì chỉ có loại thực vật như Phong Quân Tử mới thích ở giữa phong nhãn như thế. Đổi lại là những dược liệu khác chỉ sợ đã sớm bị loại gió kinh khủng kia xé nát rồi, làm sao lại dám tới gần? Sau khi xác định nơi này có Phong Quân Tử, Long Thu Thủy vừa buồn vừa vui.
Vui chính là, loại Chuẩn Thánh Dược như Phong Quân Tử này tuy rằng thân ở hoàn cảnh ác liệt nhất nhưng lại không nóng nảy hấp tấp. Nó ở trong phong nhãn có thể định trụ phong nhãn! Phong nhãn giống với chỗ sâu nhất của dung nham trong tâm trái đất, đều là một nơi có hoàn cảnh tàn bạo nhất trong thiên nhiên rộng lớn này.
Mà Phong Quân Tử có thể định trụ phong nhãn trời sinh tính bình thản, bởi vì nó có linh tính nhưng bình thường lại rất dịu ngoan. Cho nên, chỉ cần có thể tiếp cận nó chẳng khác nào thành công một nửa!
Một nửa còn lại là làm thế nào có thể nhận được sự tín nhiệm của Chuẩn Thánh Dược này.
Đây mới là một bước quan trọng nhất.
Chuẩn Thánh Dược linh tính rất mạnh, muốn đả động được chúng nó vô cùng khó khăn. Đối với Long Thu Thủy mà nói muốn tới đỉnh núi không khó. Cho dù gã còn chưa có bước vào cảnh giới Đế Chủ, gã cũng có cách đi lên. Nhưng vấn đề hiện tại là gã có thể đi lên, những người khác đương nhiên cũng có thể!
Khó khăn khi muốn độc chiếm cây Phong Quân Tử còn cao hơn cả đánh bại cảnh giới tự phong của Sở Mặc.
Nghĩ vậy, trong lòng Long Thu Thủy đã cảm thấy có một luồng hận ý mãnh liệt.
Sở Mặc!
Đều là tên khốn khiếp kia gây họa! Nếu không phải trận chiến lúc trước của hắn với mình, thì làm sao để nhiều người chú ý tới mình như thế?